Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 474 - Vô ích 2

Lâm Khê nhất thời trở nên ngượng ngùng.
Cô khịt mũi: "Bởi vì mấy hôm nay anh không thèm để ý đến em nên em mới suy nghĩ lung tung, sau này anh không được tỏ vẻ lạnh nhạt với em đâu đấy nhé."
Lương Triệu Thành: ?
Rốt cuộc mấy hôm nay ai mới là người thật sự bận rộn đây?
Khả năng trả đũa của cô quả thật rất lợi hại.
Nhưng tất nhiên anh sẽ không so đo với cô mà chỉ vuốt ve trấn an và hỏi cô: "Lạ chỗ nào thế?"
"Ờ thì…"
Tay Lâm Khê vân vê quần áo trước ngực anh: "Em cảm thấy Jonny kia có chút kỳ lạ, em muốn anh giúp em điều tra thử, trong khoảng thời gian này từng có người quen nào của chúng ta tiếp xúc với anh ta không? Còn có Nguyễn Ngôn kia nữa... em biết có lẽ anh không nghĩ rằng cô ấy có vấn đề gì nhưng em luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Anh không nghĩ rằng cô ấy chỉ mới là một sinh viên mới tốt nghiệp đại học nhưng bản lĩnh quá lớn rồi hay sao? À, anh không biết nhỉ, trong thời gian này cô ta ở trước mặt anh ngoại trừ biểu hiện tính cách tốt, năng lực mạnh mẽ thì cũng không để lộ bất kỳ sơ hở gì khác."
"Tiểu Khê."
Lương Triệu Thành đột nhiên nói: "Khoảng thời gian này triển lãm của em cũng sắp hoàn thành, nếu không thì em đến công ty anh một thời gian đi. Đến để giúp anh quan sát cơ cấu công ty, còn nữa, anh cho em xem vài ứng cử viên, em giúp anh xem thử xem ai mới thích hợp với vị trí trợ lý đặc biệt nhất."
"Hả?"
Lâm Khê thật sự rất bất ngờ, tại sao anh lại đưa ra yêu cầu này.
Anh là một người luôn hành động theo nguyên tắc, chắc chắn sẽ có suy nghĩ riêng của mình.
Lương Triệu Thành đưa tay vỗ nhẹ cô, nói: "Chỉ cần nhìn một chút thôi, trực giác của em trước giờ luôn chuẩn xác."
Cuối tháng ba.
Lâm Khê đến công ty của Lương Triệu Thành ngồi vài ngày.
Tất nhiên, không phải là ngồi không mà ngồi dưới danh nghĩa nhà thiết kế bản vẽ, cô vẽ với hiệu suất rất cao, mới có mấy ngày thôi mà đã giúp công ty của họ thiết kế lại biểu tượng công ty, soát lại thiết kế mẫu kế hoạch dự án, bản kiến trúc công ty, trang sơ yếu lý lịch nhân viên công ty... Cô chỉ ngồi đó vài ngày nhưng đã chỉnh lý đổi mới hoàn toàn rất nhiều thứ, rõ ràng là nội dung vẫn như vậy nhưng nhìn vào thì có vẻ phong cách đã được nâng cấp lên rất nhiều.
Nhân viên trong công ty lúc đầu còn tự hỏi cô đến đây làm gì, vài ngày sau bọn họ đều nhìn cô bằng đôi mắt lấp lánh ánh sáng, bội phục sát đất.
Ngay cả lúc ăn cơm tối ở nhà họ Lâm, Triệu Bắc cũng nói: "Chị dâu, trước kia tên nhóc Hạ Hướng Viễn, còn có thương nhân Hồng Kông kia, Quách gì ấy nhỉ, đúng đúng, Quách Tự Văn, bọn họ luôn trong tối ngoài sáng âm thầm muốn chiêu dụ chị dâu gia nhập công ty bọn họ, nói là để cho chị dâu trở thành nhà thiết kế của bọn họ. Khi đó em còn cảm thấy bọn họ đang có ý đồ xấu với chị dâu, hoàn toàn không có ý tốt. Bây giờ mới biết quả thật là chị dâu vô cùng lợi hại, nếu em là chủ công ty thì cũng sẽ vét sạch trí óc để đào chị về."
Lâm Khê ngẩng đầu nhìn anh ấy, sau đó nở nụ cười không thiện ý cho lắm.
Triệu Bắc cảm thấy có gì đó không đúng, anh ấy quay đầu lập tức nhìn thấy Lương Triệu Thành đang đen mặt quan sát anh ấy, lúc này mới giật mình phát hiện mình đã nói sai, quả thực là cái miệng ngu ngốc này toàn nói những chuyện không nên nói mà thôi. Anh ấy vội vã cúi đầu ăn cơm, không dám hé răng nói thêm gì nữa.
Vài ngày sau, Lương Triệu Thành thăng chức cho trợ lý đặc biệt, về phần thư ký, anh không tìm thư ký cá nhân mà là công ty nhận thêm một nữ thư ký ba mươi tuổi.
Về phần Nguyễn Ngôn, công ty vừa vặn nhận được một dự án lớn ở Hoa Thành, Nguyễn Ngôn và một nhà thiết kế trung niên khác được cử đến Hoa Thành.
Nguyễn Ngôn đương nhiên có chút ưu tư.
Bởi vì theo kế hoạch, vị trí trợ lý nên là của cô ta.
Đó cũng là sự nỗ lực từng bước không ngừng của cô ta trong suốt nửa năm qua.
Trong nửa năm qua, mọi nỗ lực của cô ta đều đã được đền đáp, nhưng không hiểu tại sao đột nhiên lại xảy ra một bước ngoặt lớn như vậy.
Hơn nữa người được thăng chức kia, ngoại trừ yên lặng ít nói, luôn cắm đầu làm việc ra thì có thể nói là không có gì đặc sắc, cô ta hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Cô ta không khỏi nghĩ đến Lâm Khê.
Có phải vì Lâm Khê không?
Ảnh hưởng của Lâm Khê đối với ông chủ lớn đến mức đó à? Lớn đến nỗi có thể nhúng tay vào chuyện sắp xếp nhân sự của công ty?
Cô ta không dám tin.
Vì vậy, mặc dù người đàn ông kia đã khiến cô ta không có cơ hội đến gặp thì cô ta vẫn không nhịn được muốn gặp anh ấy.
Hoặc là… cô ta chỉ muốn tìm một cái cớ để gặp anh ấy mà thôi.
Ở phía bên kia, Jonny đưa vợ đi dạo một vòng quanh Trung Quốc, điểm dừng chân cuối cùng lại quay về Tân An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận