Thế Giới Thứ Chín

Chương 1535: Bảo Bối, Mời Xoay Người (2)

Bất quá cũng đúng a, chẳng phải mọi người cũng không biết Địch Cửu kia sao, mà người ta vẫn cường hãn không tưởng được.
"Là ngươi?" Bởi vì Pháp cần đáp lời Địch Cửu, giờ phút này đang đứng tại một cái địa phương tương đối trống trải.
"Không phải, không phải ta. . ." Pháp vội vàng khoát tay, hắn cảm giác được, khí tức của đạo nhân trung niên này tựa hồ so với Địch Cửu còn cường hãn hơn rất nhiều. Đối mặt với loại cường giả này, hắn nào dám thừa nhận?
"Không phải ngươi thì là ai?" Đạo vận quanh thân của đạo nhân trung niên bành trướng, sát ý vờn quanh.
Pháp nào dám nói là Địch Cửu, chẳng những là Pháp không dám nói, nơi này cũng không có người dám nói.
Địch Cửu ha ha cười một tiếng, "Là ta giết, ngươi có ý kiến gì không?"
Lúc này đạo nhân trung niên mới chú ý tới Địch Cửu, Địch Cửu tu luyện Quy Tắc Đại Đạo, hắn đứng ở chỗ này, muốn nói khí thế, liền ngay cả khí thế của một tu sĩ tầm thường chỉ sợ đều mạnh hơn hắn.
Trước đó đạo nhân trung niên này không có để ý Địch Cửu, giờ phút này ánh mắt rơi trên người Địch Cửu, hắn mới cảm giác được khác biệt tới. Địch Cửu nhìn rất yếu đồng dạng, trên thực tế là Địch Cửu đứng ở chỗ này, cùng chung quanh thiên địa quy tắc là nhất là dung hợp, thật giống như dung nhập giữa vũ trụ đồng dạng, không có nửa điểm đột ngột.
Chỉ có chí cao đại đạo, mới có có thể làm được loại thiên địa dung hợp kinh người này.
"Ngươi tên là gì?" Đạo nhân trung niên đánh giá Địch Cửu một phen, sau đó mới hỏi một câu.
"Ngươi là Lục Áp?" Địch Cửu càng cảm thấy hứng thú với Lục Áp, hắn rất muốn biết, Lục Áp này có phải là Lục Áp trong truyền thuyết thần thoại Hoa Hạ kia hay không. Thật giống như trong lòng của hắn rất muốn biết Tử Tiêu có phải Hồng Quân hay không. Chỉ là hắn cũng không tiện hỏi người ta, đây có liên quan đến bí mật người khác.
Lục Áp thì lại khác, hai người không liên quan chút nào, thậm chí còn có khả năng sẽ sinh ra xung đột. Dù sao Địch Cửu giết hai đệ tử của Lục Áp, vô luận đối phương có phải đệ tử ký danh hay không.
"Không sai, ta chính là Lục Áp, hiện tại có phải đến phiên ngươi báo danh hay không." Lục Áp nói chuyện rất ôn hòa, chỉ có Địch Cửu biết, thời điểm Lục Áp đang nói chuyện, lĩnh vực triệt để bao phủ lại vùng không gian này.
Địch Cửu không thèm để ý chút nào, hắn tu luyện Quy Tắc Đại Đạo, tại trước khi Lục Áp không có tới nơi này, phương giới vực này chính là quy tắc của hắn. Lục Áp có mạnh hơn, cũng vô pháp cảm nhận được quy tắc nơi này đang ở dưới sự khống chế của Địch Cửu. Lục Áp là đang mở rộng đạo vận lĩnh vực của bản thân, mà hắn lại đang khống chế thiên địa quy tắc nơi này.
"Ta gọi Địch Cửu." Địch Cửu cũng không có giấu diếm tên của mình.
"Địch Cửu, người mà ngươi giết có phải có một kiện pháp bảo kêu âm Dương Thái Cực Đồ hay không?" Lục Áp ngay cả đạo hữu đều không có xưng hô, trực tiếp gọi tên Địch Cửu. Không biết hắn như vậy là vì thẳng tính, hay là vì không để Địch Cửu để ở trong mắt.
Địch Cửu căn bản lười giấu diếm, "Không sai, trên người Thương Hội Quyết thật sự có âm Dương Thái Cực Đồ, có điều âm Dương Thái Cực Đồ này cũng không phải của hắn, mà là của ta. Năm đó thứ này là ta cho hắn mượn, hôm nay ta đến đòi. Hắn khả năng không tình nguyện trả lại cho ta, kết quả chúng ta nảy sinh xung đột, kết quả ngươi cũng nhìn thấy."
Địch Cửu còn tưởng rằng sau khi mình báo danh, Lục Áp sẽ lập tức kiếm cớ cùng hắn đánh một trận. Không nghĩ tới Lục Áp đều không nhắc tới chút gì về hai tên đệ tử kia, tựa hồ căn bản cũng không biết đệ tử bị mình giết.
Bối Uẩn bị hắn giết có lẽ Lục Áp cũng không nhanh như vậy liền biết, nhưng hắn cùng Tỳ xử lý Lộc gia, Địch Cửu không tin Lục Áp lại không biết. Trừ phi Lộc gia căn bản cũng không có đệ tử của Lục Áp.
"Hắc hắc. . ." Lục Áp xoa xoa đôi bàn tay, "Vậy Địch Cửu, ngươi có thể đưa ngươi âm Dương Thái Cực Đồ cho ta hay không? Ta cũng trao đổi đồ tốt lại cho ngươi."
Địch Cửu có chút nghi hoặc nhìn Lục Áp, gia hỏa này không phải là có vấn đề gì đi, kêu hắn đưa âm Dương Thái Cực Đồ ra?
"Thế nào?" Lục Áp thấy Địch Cửu không nói lời nào, trong mắt đều có chút tỏa ánh sáng.
Ánh mắt của Địch Cửu rơi vào thắt lưng của Lục Áp, "Lão Lục a, có thể cho ta xem một chút hồ lô này của ngươi hay không?"
"Ngươi muốn xem hồ lô của ta?" Ánh sáng trong mắt của Lục Áp bỗng nhiên trở nên có chút lạnh.
Địch Cửu cười ha ha, "Không sai, ta muốn hồ lô của ngươi."
Liền chữ nhìn, Địch Cửu đều chẳng muốn nói.
Cơ hồ tại thời điểm Địch Cửu nói xong hai chữ hồ lô, hồ lô kia đã xuất hiện ở trong tay Lục Áp, đồng thời hắn nghe được Lục Áp mà nói, "Bảo bối, xin mời quay người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận