Thế Giới Thứ Chín

Chương 1596: Chiến Lập Ngôn Thánh Nhân

Dịch: Lap Tran
----
Trường đao của Như Bố cũng xoáy lên hàng tỉ đao tắc, trong mỗi một đạo đao tắc đều ẩn chứa đạo niệm đại đạo của chính hắn.
Không đúng, hàng tỉ đao tắc của Như Bố còn không có đụng vào màn đao của Địch Cửu thì hắn cũng cảm giác được không đúng. Địch Cửu thi triển chính là màn đao, nhưng mà bên trong lại ẩn chứa thời không đạo tắc.
Bởi vì hắn chưa từng tiếp xúc với đạo tắc đại đạo của Địch Cửu, cũng chưa bao giờ phát hiện có người tu luyện qua loại đạo tắc này cho nên mới nghĩ lầm Địch Cửu dùng thần thông đao ý.
Nhưng mà Như Bố cũng không thèm để ý, thần thông có cường thịnh hơn thì cũng cần thực lực phối hợp mới được. Hắn cho rằng Địch Cửu chắc chắn không phải là cường giả bước vào bước thứ tư cho nên hắn căn bản không sợ. Thời không thì như thế nào, đó là hắn chơi còn dư lại.
Màn đao đảo mắt hóa thành cơn sóng đao ý, cùng một thời gian, hàng tỉ đao tắc của Như Bố đã nghiền ép xuống. Cơn sóng đao ý của Địch Cửu bị hàng tỉ đao tắc nghiền ép xuống, không thể làm được gì.
Lòng Như Bố lại trầm xuống, hắn thấy đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo sóng đao ý thứ năm không ngừng vùi dập.
Sóng đao ý vô cùng vô tận, như nước sông lớn cuồn cuộn không ngớt tới, vĩnh viễn không có phần cuối vậy.
Trong thế giới đao ý vô cùng vô tận này, không gian thời gian đều như ngừng trôi, chỉ cần bị sóng đao ý quét qua thì cả không gian và thời gian của vùng thiên địa sẽ không còn thuộc về nơi đây. Đây không phải thời không đạo tắc mà hắn biết, hắn không nghĩ tới mình cũng sẽ bị cuốn vào trong cơn sóng này.
Địch Cửu không vui không buồn, bình tĩnh không gợn sóng. Đây là lần thứ nhất mà đại đạo của hắn vượt lên đến tầng thứ tối cao thi triển Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ.
Đao thế cuồn cuộn cuốn đến vùi lấp đao mang không để lại chút gợn sóng.
Dù vẻ mặt Địch Cửu bình tĩnh nhưng trong nội tâm biết rõ, so với bước thứ tư Thánh Vị thánh nhân bước thứ tư thì đúng là chênh lệch rất nhiều. Với thực lực hiện tại của hắn mà thi triển ra Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ, e là Bắc âm thánh nhân không thể giãy giụa một chút nào. Còn hàng tỉ đao tắc của Như Bố lại trực tiếp tìm tòi trong thời không của hắn, liên tục công kích thời không đao thế. Để cho Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ đao thế không thể không vùi dập, cuồn cuộn không ngớt.
Đao thế của hắn cao trăm ngàn trượng đến mấy chục vạn trượng, tất cả đều vùi dập hàng tỉ đao tắc của Như Bố.
Như Bố không còn tâm trạng thong dong thoải mái như lúc trước, khí thế đạo vận quanh thân hắn cuồn cuộn không thôi, thần niệm không tập trung khống chế hàng tỉ đao tắc của mình. Hắn khẳng định, nếu như hắn vừa mới bước vào bước thứ tư thì sẽ không cách nào kiên trì bên trong đao thế sóng biển.
Từ biểu hiện mà xem thì hàng tỉ đạo tắc của hắn đã nghiền ép được bốn đợt sóng đao của Địch Cửu, cơn sóng thứ năm đã mang tất cả tới, nhìn theo cơn sóng, một đạo đao thế này cao đến ngàn vạn trượng.
Hắn tin tưởng mình vẫn có thể ngăn cản cơn sóng thứ năm, thậm chí là cơn sóng thứ sáu, nhưng nếu như cơn sóng thứ bảy sóng, thậm chí thứ tám sóng đâu?
Tứ khi nào mà nơi đây có thêm một cường giả đáng sợ như thế này?
Sóng đao thế thứ năm đã là ngàn vạn trượng, tuy hàng tỉ đao tắc của Như Bố đánh bể từng cơn sóng đao thế của Địch Cửu nhưng cũng được sự khống chế của Như Bố mà không ngừng tăng cường. Cũng không có người vì đánh bể mấy cơn sóng đao thế trước của Địch Cửu mà trở nên bạc nhược, yếu kém.
Oanh! Oanh! Oanh!
Thời không đạo tắc hóa thành vô số thời không pháp tắc tàn phiến nổ tung, sóng đao thế thứ năm của Địch Cửu trở nên trì trệ, thời không đạo tắc ngay lập tức vỡ vụn, mắt thấy muốn hoàn toàn bị xé rách thì đợt sóng đao thế thứ sáu đã kéo dựng lên, hóa thành một cơn sóng đao thế mấy ngàn vạn trượng đổ xuống.
Hàng tỉ đao tắc của Như Bố đột ngột ảm đạm, muốn vỡ vụn. Như Bố biết rõ, nếu như hắn gượng chống lấy, thiêu đốt tinh huyết của mình thì vẫn có thể ngăn cản sóng đao thế thứ sáu này. Nhưng mà hắn không dám làm như vậy, hắn không biết Địch Cửu còn có... Sóng đao thế thứ bảy hay không, nếu như Địch Cửu có sóng đao thế thứ bảy mà nói thì sau khi chặn được sóng đao thế thứ sáu, chờ hắn chính là một con đường chết. Như Bố quyết định thật nhanh, thân thể hắn hóa thành hai, một thân thì ngăn chặn cơn sóng đao thế mấy ngàn vạn trượng đang nghiền ép xuống, một thân khác của Như Bố thì hóa thành một tia sáng tránh khỏi đợt công kích này của Địch Cửu, vọt ra bên ngoài.
Như Bố lao ra tiền tung mấy miếng cây trận kỳ.
Thực lực của Địch Cửu quá mức khủng bố, hôm nay không chỉ nói tới chuyện lưu lại Địch Cửu, dù hắn muốn mạng sống cũng phải xuất ra đồ vật đang ẩn giấu.
Oanh! Răng rắc!
Giống như đê vỡ, hàng tỉ đao tắc của Như Bố vốn đã ảm đạm lại không có bản tôn Như Bố chèo chống nên đột ngột nổ tung, hóa thành vô số pháp tắc bị nghiền nát.
Toàn thân Như Bố bị cơn sóng đao thứ sáu xé thành bã vụn.
Trong lòng Địch Cửu trầm xuống, hắn biết rõ Như Bố chạy thoát. Vừa rồi bị xé nát không phải bản tôn của Như Bố mà chỉ là một thế thân của hắn mà thôi.
Tại thời điểm sóng đao thế thứ bảy của Địch Cửu nổi lên thì sát trận của Như Bố bị kích phát, mênh mông vô biên sát khí tập trung vào Địch Cửu.
Thế thân bị hủy, thực lực giảm một mảng lớn, Như Bố vốn muốn mượn cơ hội thế thân bị hủy mà vây khốn sát trận, đồng thời liều mạng với Địch Cửu.
Nhưng khi cảm thấy được sóng đao thứ bảy của Địch Cửu thì Như Bố lập tức biết, nếu như hắn còn muốn liều mạng với Địch Cửu thì hôm nay cái mạng nhỏ của hắn sẽ phải lưu lại ở nơi đây. Thực lực của Địch Cửu vượt xa dự liệu của hắn, hắn căn bản cũng không phải đối thủ.
Hắn còn chuẩn bị ở sau nhưng mà hắn có thể hắn khẳng định chuẩn bị ở sau của Địch Cửu chắc chắn mạnh hơn hắn rất nhiều, đây là một loại dự cảm, không có lý do.
Cho nên sau khi kích phát vây khốn sát trận thì Như Bố mượn nhờ vây khốn sát trận khóa lại sóng đao thế rồi nhanh chóng hóa thành độn quang lập tức bỏ chạy.
Thế thân có quý cũng không có quý bằng mạng nhỏ.
Hắn biết vây khốn sát trận của mình không ngăn được Địch Cửu.
Thời điểm cảm nhận được Như Bố bỏ chạy, Địch Cửu do dự một chút, cuối cùng vẫn còn không có tiếp tục ra tay.
Nếu như hắn không muốn cho Như Bố chạy thoát thì Như Bố căn bản không cách nào rời đi. Sóng đao thế thứ bảy của hắn đánh nát vây khốn sát trận trong tích tắc, sau đó khóa lại thời không đạo tắc mà Như Bố rút đi.
Chỉ cần vây khốn Như Bố trong một hơi thì hắn có thể mượn nhờ Tuế Nguyệt Nhị Trương Cơ nhẹ nhõm thu hoạch đầu Như Bố.
Nhưng Địch Cửu biết rõ ràng hậu quả khi làm như vậy, Tam Y Thánh thành quá phồn hoa, nếu đao thế của hắn phá tan hộ trận của Như Bố, e là non nửa Thánh thành đều sẽ bị đao của hắn hủy diệt.
Với sự đáng sợ của sóng đao thế thứ bảy Tuế Nguyệt Tam Trương Cơ, sẽ có vô số tu sĩ ở Tam Y Thánh thành phải bỏ mạng.
Xa xa, phần đông tu sĩ trông thấy có đao ý và sát ý phóng ra từ Tam Y đạo điện điện, sát ý xé rách của hộ trận của Như Bố. Nhưng nhanh chóng thu liễm rồi biến mất không thấy gì nữa.
Không có ai trông thấy như bố rời khỏi cho nên người biết Địch Cửu tiến vào Tam Y đạo điện thì rất nhiều. Khí thế thế này lập tức khiến cho mọi người hiểu ra, tu sĩ đáng thương đến từ bên ngoài, bởi vì một viên quy tắc thạch hỏa đạo mà bị Như Bố chém giết.
......
Không giết được Như Bố, Địch Cửu căn bản cũng không để ý. Hắn trực tiếp chữa trị vây khốn sát trận của Như Bố một chút, sau đó tại chuẩn bị bế quan tu luyện một thời gian ngắn trong đại điện của Như Bố.
Giao thủ với Như Bố để cho hắn hiểu đôi chút về lập ngôn thánh nhân ở nơi này. Với thực lực của thì có lẽ không e ngại lập ngôn thánh nhân bước thứ tư.
Về phần cường giả bước thứ năm, theo lời Quan Trình Sơn nói thì một phương biên giới này cũng không hơn mười người. Hắn cũng không tin bởi vì một tên Như Bố mà sẽ có cường giả bước thứ năm tới nơi này tìm kiếm hắn.
Hoặc là nói coi như là cường giả bước thứ năm đến thì như thế nào? Đánh không lại chẳng lẽ hắn còn không thể chạy thoát?
Những điều này không khiến Địch Cửu cảm thấy có chút áp lực nào, hắn coi Tam Y đạo điện là một chỗ nghỉ chân của mình, thậm chí hắn còn cầm ra một cái Đạo Mạch để bố trí tụ linh thần trận.
Địch Cửu cũng không trùng kích bước thứ ba Tạo Hóa Cảnh trước tiên mà là tế Đạo Hỏa ra, sau đó cầm lấy quy tắc thạch hỏa đạo.
Quả nhiên Đạo Hỏa lập tức cuốn lấy quy tắc thạch hỏa đạo, lập tức quanh Đạo Hỏa liền có quy tắc diễm hiển hóa ra. Những quy tắc hỏa diễm này Địch Cửu cũng hiểu một chút, có một chút thì Địch Cửu chưa từng tiếp xúc bao giờ. Hơn nữa những hỏa diễm quy tắc này còn đang không ngừng biến hóa, sau đó không ngừng cô đọng ra hỏa diễm quy tắc cấp độ cao hơn.
Địch Cửu biết rõ, đây là Đạo Hỏa bắt đầu lên cấp, hắn không có xen vào nữa, đạo thụ xuất hiện bao phủ cả người hắn, vô số đạo đạo vận cũng bắt đầu vờn quanh thân hắn, hắn phải ở chỗ này trùng kích đến bước thứ ba viên mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận