Thế Giới Thứ Chín

Chương 1600: Giết dị tộc trong Vạn Tộc Thánh Thành

Dịch: Lap Tran
----
So sánh thì Vạn Tộc Thánh Thành náo nhiệt, phồn hơn Tam Y Thánh thành rất nhiều, Tam Y thánh thành chỉ có thể coi là một thị trấn nhỏ xa xôi.
Thời điêm còn cách Vạn Tộc Thánh Thành hơn mười vạn dặm thì đã có bóng tu sĩ lui tới khắp nơi. Nếu không phải nơi đây cấm phi độn, chỉ sợ đầy trời đều là bóng dáng phi hành.
Địch Cửu quét thần niệm ra ngoài lập tức đã biết rõ nơi này không khác lắm so với Tạo Hóa Thánh Đạo Thành, có một tòa thành bên ngoài cùng một nội thành, quy mô lớn hơn Tạo Hóa Thánh Đạo Thành không biết bao nhiêu lần. Địch Cửu đã cảm nhận được phòng ngự trận cùng vây khốn sát trận mênh mông khổng lồ ở bên ngoài, tuy nhiên đại trận này có thủ đoạn ẩn nấp trận cùng các loại thủ đoạn pháp tắc không gian trong mắt Địch Cửu vẫn không đáng nhắc tới, không có tác dụng gì
Xét trên phương diện trận đạo mà nói thì Địch Cửu thật sự chưa từng bại bởi ai.
"Địch huynh, nơi này có một cái vây khốn sát đại trận ẩn nấp, nếu đi vào nữa thì chúng ta sẽ bị công kích. " Bên ngoài vây khốn sát đại trận, Hợi Y thánh nhân vẫn cẩn thận nhắc nhở Địch Cửu một câu.
Địch Cửu gật gật đầu, đạo niệm đang trận kỳ khắc pháp tắc, đồng thời nói ra, "Nếu như đã đến thì phải vào xem. "
Hắn khắc trận kỳ pháp tắc cũng không phải đều muốn dùng tới, mà là một khi gặp loại người hung ác, hắn cũng có thể thong dong rời khỏi. Như là gia hỏa bình thường thì thật sự không đáng để hắn dùng thủ đoạn trận đạo.
Hai người tiến vào bên ngoài hộ trận, đi thêm mười vạn dặm nữa mới nhìn thấy một quảng trường vân tộc cực lớn. Quảng trường này có phương viên trăm dặm, chính diện quảng trường chính là cửa vào Vạn Tộc Thánh Thành, nhưng không có một con đường nào xuyên qua quảng trường tiến vào Vạn Tộc Thánh Thành. Tất cả tu sĩ tiến vào Vạn Tộc Thánh Thành đều phải đi từ hai bên quảng trường vòng qua.
"Trong Vạn Tộc Thánh Thành cũng có một cái quảng trường to lớn không kém nơi này. " Hợi Y đã tới Vạn Tộc Thánh Thành một lần nên vừa đi vừa giới thiệu cho Địch Cửu biết đôi chút về tình huống bên trong Vạn Tộc Thánh Thành.
Thời điểm hai người bước vào cửa Vạn Tộc Thánh Thành, có một điều khiến cho Địch Cửu nghi hoặc chính là vậy mà không có ai thu phí vào thành. Hắn ở Tam Y Thánh thành cũng nộp phí vào thành nhưng tới địa phương này thì ngay cả phí vào thành cũng không cần? Không phải nói tu sĩ nhân tộc ở nơi đây có địa vị thấp kém sao?
"Chúng ta tranh thủ thời gian đi tìm một khách điếm ở lại, nếu không mà nói thì sẽ nhanh chóng có người tìm chúng ta gây phiền toái. " Hợi Y thánh nhân đã tới một lần, vừa tiến vào thành lập tức thấp giọng nói.
Địch Cửu không giải thích được nói, "Nơi nhiều tu sĩ nhân tộc như vậy...,không phải bọn hắn đều đang ở trên đường lớn ư? "
Hợi Y vẫn không nói gì, có một gã tu sĩ cực kỳ gầy yếu bỗng nhiên đứng trước mặt Địch Cửu cùng Hợi Y, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Hợi Y thánh nhân, một hồi lâu mới lên tiếng, "Ngươi, cái kia......"
Tên tu sĩ gầy yếu này chỉ nói mấy chữ, sau đó sắc mặt liền thay đổi, hắn không chút do dự mà lựa chọn xoay người rời đi, lập tức biến mất trong đám người.
Tu sĩ gầy yếu này vừa đi khỏi thì sắc mặt Hợi Y thánh nhân cũng biến đổi, hắn lập tức nói, "Địch huynh, ta biết chuyện gì xảy ra rồi. Thời điểm tu sĩ áo bào hồng kia truy sát ta thì gia hỏa này cũng biết, hiện tại ta đã trở về, tu sĩ áo bào hồng chưa có trở về, hắn nhất định đã đoán được chuyện gì, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp phải phiền toái......"
Vừa nói dứt lời thì Hợi Y thánh nhân liền nhìn Địch Cửu, ý của hắn là tranh thủ thời gian ly khai nơi đây. Nhưng Địch Cửu cũng không có nhúc nhích mảy may mà nhìn một nữ tử toàn thân đầy vết màu, quần áo hỗn loạn đang từ đằng xa chạy tới. Sau lưng nữ tử có một nam tu thấp bé đang đuổi giết nàng, nữ tử có tu vi vừa bước vào bước thứ ba, nam tử cũng có tu vi bước thứ ba nhưng là bước thứ ba viên mãn.
Địch Cửu vừa nhìn đã biết rõ, nữ tử này chính là tu sĩ nhân tộc, còn nam tu kia.....Với kinh nghiệm chiến đấu của Địch Cửu cùng hai tên tu sĩ Hồng Lâm Tộc, nam tu thấp bé kia cũng là tu sĩ Hồng Lâm Tộc.
Mặc dù nữ tử mặc là tu sĩ nhân tộc nhưng hiển nhiên không phải là thánh nhân Thánh Vị đi cùng hắn, những thánh nhân Thánh vị kia đều là tồn tại bước thứ tư.
Trên đường lớn bị người đuổi giết, trên đường có nhiều tu sĩ nhìn thấy, có người tu vi thấp thì tránh ra một chút, có vài tên tu vi cường đại, thậm chí ngay cả tránh cũng lười tránh.
"Địch huynh, không thể nhìn, một khi nhìn lập tức cũng sẽ bị giận chó đánh mèo, nơi đây giết tu sĩ nhân tộc là chuyện quá bình thường. Ngươi xem những nhân tộc không có bị người ta giết hoặc là đang đi trên đường phố tại Vạn Tộc Thánh Thành, đều là gia phó của cường giả hoặc là nô dịch......"
"Phốc! " Hợi Y thánh nhân vẫn chưa nói xong, một đạo huyết quang nổ tung cách hắn không xa, đó là một gã tu sĩ nhân tộc tránh né hơi chậm giờ phút này đã bị nam tu thấp bé đuổi giết nữ tử một đao chém giết. Có thể thấy được trở thành gia phó của cường giả thì mạng nhỏ ở chỗ này cũng không có được sự an toàn.
Sau một khắc, một đạo sát ý bức người đã tràn về phía Địch Cửu, tu sĩ nhân tộc đều lui chậm một chút, chỉ có Địch Cửu cùng Hợi Y. Hợi Y còn theo bản năng lui lại mấy bước, Địch Cửu thì di chuyển một chút cũng không, chẳng những không có di chuyển mà ngược lại còn bước tới một bước, không giết Địch Cửu thật sự là người Hồng Lâm Tộc quá rộng lượng rồi.
Địch Cửu cả Thiên Sa Đao cũng không có tế ra, đón lấy đạo sát ý bức người này chính là một quyền nện tới.
"Bành! " Sát ý đáng sợ dưới một quyền của Địch Cửu giống như bông tuyết gặp núi lửa phun trào, ngay lập tức tiêu tán không thấy. Đi theo sau là một đạo huyết vụ nổ tung, tu sĩ thấp bé cả cầu xin tha thứ cũng không kịp đã bị một quyền của Địch Cửu đánh thành bã vụn.
Sỡ dĩ Địch Cửu không có mở ra thế giới của đối phương đó là bởi vì nơi này là Vạn Tộc Thánh Thành, kế tiếp hắn phải ứng phó không ít đối thủ cho nên một khi mở ra thế giới của đối phương thì một phần thực lực của hắn sẽ bộc lộ ra. Ngoài ra, thế giới của một tu sĩ bước thứ ba hiện tại Địch Cửu cũng không quá để ý.
"Địch huynh, ngươi giết hắn......" Hợi Y thánh nhân nói xong liền bừng tỉnh lại.
Nếu như giết, vậy cũng chỉ có thể đối mặt, cùng lắm thì chỉ có chết mà thôi, không có gì mà sợ hãi, dầu gì hắn cũng là một thánh nhân thánh vị khống chế mênh mông vô số kỷ nguyên, tình cảnh gì mà chưa thấy qua.
Địch Cửu ha ha một tiếng, "Ta không giết hắn, chẳng lẽ còn muốn mời hắn ăn cơm sao? "
Nữ tử toàn thân đầy vết máu kia trông thấy Địch Cửu vậy mà một quyền đánh giết một gã tu sĩ Hồng Lâm Tộc bước thứ ba viên mãn, cũng bị sợ ngây người. Một là khiếp sợ với thực lực của Địch Cửu, hai là khiếp sợ vì Địch Cửu đã dám giết tu sĩ Hồng Lâm Tộc.
Nàng không có tiếp tục đào tẩu mà là nuốt vào một quả đan dược rồi đi tới trước mặt Địch Cửu cúi người hành lễ, "Mông Nhược Lâu đa tạ tiền bối cứu giúp, chẳng qua đã làm phiền tiền bối rồi. "
Mặc dù biết là Địch Cửu cứu được nàng sớm muộn hay cũng chỉ có con đường chết. Khác biệt duy nhất chính là chết muộn hơn một chút mà thôi.
Địch Cửu cười cười, hoàn toàn không thèm để ý nói: "Không có gì, với tính cách của ta, coi như là không liên lụy tới ngươi thì ta cũng đã đắc tội tên kia rồi."
Nữ tử không nói gì, nàng biết rõ Địch Cửu nói là sự thật, tu sĩ nhân tộc dám kiêu ngạo như thế ở Vạn Tộc Thánh Thành thì thật sự không có. Dù không có nàng thì sớm hay muộn gì Địch Cửu cũng sẽ gặp chuyện không may.
Chung quanh đều là an tĩnh lại, một ít tu sĩ Hồng Lâm Tộc lập tức phát ra từng đạo tin tức, còn không phải tu sĩ Hồng Lâm Tộc mà trông thấy một tu sĩ nhân tộc tu sĩ dám động thủ với tu sĩ Hồng Lâm Tộc thì cũng đều đứng ở một bên, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Có thể một quyền đuổi giết nam tu thấp bé Hồng Lâm Tộc, hiển nhiên là bước thứ tư lập ngôn thánh nhân. Nhân tộc lập ngôn thánh nhân rất ít đến Vạn Tộc Thánh Thành, chính là vì bảo vệ lông vũ. Cũng không phải không có cường giả nhân tộc tới Vạn Tộc Thánh Thành, sau khi đến mà muốn toàn thân trở ra rất là khó khăn.
Hôm nay có một nhân tộc lập ngôn thánh nhân tới đây, còn giết tu sĩ Hồng Lâm Tộc tu sĩ, những người khác thậm chí còn muốn xem kết quả như thế nào.
Không nói tới một canh giờ, mà ngay cả nửa nén hương cũng chưa trôi qua, bốn bóng dáng liền từ trong hư không rơi xuống.
Địch Cửu cũng cảm thán, Vạn Tộc Thánh Thành cũng không cho phép hư không phi hành mà Hồng Lâm Tộc thì lại có thể, có thể thấy được thế lực của Hồng Lâm Tộc ở chỗ này mạnh bao nhiêu.
"Bốn gã lập ngôn thánh nhân, lần này Hồng Lâm Tộc thật sự nổi giận nha......" Tu sĩ đứng ngoài quan sát vừa xem vừa thì thầm to nhỏ.
Mông Nhược Lâu nghe tiếng nghị luận, sắc mặt vốn tái nhợt không còn chút máu. Một tu sĩ bước thứ ba đuổi giết nàng đã không còn chỗ có thể trốn, hiện tại thêm bốn gã lập ngôn thánh nhân xuất hiện.
"Thật sự có gan..., dám ở Vạn Tộc Thánh Thành giết ta tu sĩ Hồng Lâm Tộc ta, ha ha......" Tiềng ha ha ha truyền tới trước, xuất hiện trước mặt Địch Cửu đầu tiên chính là một gã nam tu có dáng người cực kỳ cao lớn, thông qua quanh thân gia hỏa này có đạo vận mênh mông liền có thể cảm nhận được người này đã sớm tiến vào bước thứ tư lập ngôn thánh nhân.
Địch Cửu căn bản cũng không có để ý tới gia hỏa ha ha này mà ánh mắt ngược lại rơi vào một nam tử da thịt trắng nõn, dung mạo tuấn tú, lạnh nhạt nói ra, "Như Bố, trốn vô cùng nhanh nha..., thương thế tốt lên cũng rất nhanh nha.... Ta ở Tam Y Thánh thành chờ đợi nhiều năm mà không thấy tung tích của ngươi, còn tưởng rằng ngươi chết rồi, không nghĩ tới còn có thể nơi đây nhìn thấy ngươi, quả nhiên là thiếu nợ trả tiền, có trốn cũng không trốn thoát. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận