Thế Giới Thứ Chín

Chương 1652: Ta dự định trực tiếp xông vào

. . . . . . .
"Là ngươi? " Tán Ô nhận ra người đến là ai trước, dĩ nhiên là Địch Cửu.
Địch Cửu làm sao có thể đi vào luyện đạo vũ trụ, còn đến cái chỗ này ? Không phải Địch Cửu bị tróc bong đạo cơ vẫn lạc ở Sinh Tử Môn ư? Hơn nữa, coi như là Địch Cửu may mắn chạy thoát một mạng cũng không có tư cách đi tới nơi cái địa phương này nha.
Suy nghĩ của Tán Ô bởi vì một đạo thủ ấn nắm cổ mà dừng lại, sau một khắc hắn cũng cảm giác được mình bị nhấc bổng lên. Hiển nhiên hắn bị người ta dùng thần nguyên thủ ấn nắm cổ.
Tán Ô trừng to mắt nhìn chằm chằm Địch Cửu, giờ phút hắ đã hoàn toàn hiểu vì sao Địch Cửu sẽ xuất hiện ở chỗ này, Thực lực của Địch Cửu hiển nhiên cường đại hơn gấp 10 lần so với hắn dự đoán, Sinh Tử Môn căn bản cũng không thể vây khốn người ta. Buồn cười là hắn còn muốn ám toán Địch Cửu, muốn mượn nhờ Địch Cửu để tế Sinh Tử Môn.
Cho dù Tán Ô cố gắng muốn nói thêm vài câu nhưng một chữ đều nói không ra, giờ phút này hắn chỉ có một loại cảm giác, đó chính là tánh mạng đang dần dần trôi đi.
Ôn Thiên Nghĩa thu hồi pháp bảo của mình, trong nội tâm tràn ngập sự kinh hãi đồng thời trên mặt lại treo một nụ cười áp áp đồng thời ôm quyền nói với Địch Cửu, "Địch đạo hữu, tuy ngươi lần thứ nhất nhìn thấy ta, nhưng ta đã thấy qua Địch đạo hữu hai lần, đã sớm muốn kết giao với Địch đạo hữu. "
Trông thấy Ôn Thiên Nghĩa đình chỉ động thủ, các tu sĩ còn lại tự nhiên đều ngừng lại. Thiểm Điện lao ra khỏi vây khốn sát thần trận, nâng móng vuốt tại nắm bắt hư không. Tuy nó bị vây ở giữa thần trận không có nửa điểm biện pháp, nhưng ra khỏi Trận Môn, nó muốn xé toang một cái vây khốn sát đại trận cùng khóa không trận, không uổng phí chút khí lực nào.
Khóe miệng Ôn Thiên Nghĩa co rút, hai cái đại trận hắn hao tốn tốt một thời gian ngắn mới bày xong. Lúc trước cũng không phải vì Thất Trảo Thần Côn, mà là vì Luyện Đạo Kim bên trong Hội Đạo Sa Nguyên, bây giờ lại bị Thất Trảo Thần Côn trực tiếp hủy diệt, nhưng hắn không thể nói gì hết.
Ánh mắt Địch Cửu rơi vào trên người Ôn Thiên Nghĩa, bình thản nói, "Ta cũng không phải lần thứ nhất nhìn thấy ngươi, lần trước ta giáo huấn Hồ Yết Chi cũng đã thấy qua ngươi. "
Địch Cửu chưa từng gặp qua Ôn Thiên Nghĩa, lúc ấy hắn còn tưởng rằng gia hỏa nấp một bên xem là Dương Ti An, thời điểm nhìn thấy Ôn Thiên Nghĩa, hắn lập tức biết rõ lúc ấy trốn ở một bên không phải Dương Ti An mà là Ôn Thiên Nghĩa.
Ôn Thiên Nghĩa cả kinh, hắn cho là lúc ấy ẩn nấp Địch Cửu căn bản cũng không có phát giác, hiện tại xem ra chỉ là hắn quá tự tin thôi. Có thể nghĩ đến, nếu không phải lúc trước Địch Cửu phòng bị hắn mà nói, chỉ sợ đã có thể tiêu diệt Hồ Yết Chi trong thời gian ngắn.
Hồ Yết Chi biến mất không thấy gì nữa, Ôn Thiên Nghĩa cho rằng Hồ Yết Chi đã bị Địch Cửu giết.
Nghe được Địch Cửu nói từng giáo huấn Hồ Yết Chi, kể cả Tán Ô, sắc mặt các tu sĩ còn lại đều tái nhợt. Hồ Yết Chi nổi danh cùng với Ôn Thiên Nghĩa, đều là một trong tam thánh. Địch Cửu có thể giáo huấn Hồ Yết Chi thì hiển nhiên cũng có thể giáo huấn Ôn Thiên Nghĩa.
Từ sau khi Địch Cửu đến, bộ dạng của Ôn Thiên Nghĩa trở nên khiêm tốn đã cho thấy Ôn Thiên Nghĩa đúng là kiêng kị Địch Cửu.
Thiểm Điện đã hủy diệt hai cái đại trận, nhảy tới trước mặt Ôn Thiên Nghĩa, "Ta nói ta thái gia đã đến các ngươi chính là đống cặn bã nha, không tin Thiểm Điện thái gia nói giờ phải ăn thiệt thòi. " Ôn Thiên Nghĩa cảm nhận được một uy áp nhàn nhạt uy áp, hắn dám khẳng định, dù mình đi hay là động thủ thì Địch Cửu cũng sẽ nghiền ép hắn đầu tiên. Hắn cũng cảm nhận được so với thời điểm đối phó Hồ Yết Chi thì thực lực của Địch Cửu lại tăng lên một cấp độ nữa, chuyện này khiến trong nội tâm hắn rất là thấp thỏm lo âu.
Lúc thực lực của Địch Cửu còn chưa bay lên thì hắn có thể nghiền ép Hồ Yết Chi, thực lực bây giờ đã bay lên, nếu như nói không thể nghiền ép hắn Ôn Thiên Nghĩa, chính hắn cũng không tin tưởng.
Sau khi hiểu rõ đạo lý này, Ôn Thiên Nghĩa kính cẩn ôm quyền nói với Địch Cửu, "Địch đạo hữu, chuyện lúc trước là ta không đúng, ta cũng không biết thần thú này có liên quan đến đạo hữu, đạo hữu trách phạt Ôn Thiên Nghĩa ta ta cũng nhận, Ôn Thiên Nghĩa nhận lỗi với đạo hữu Thiểm Điện này . .
Đúng rồi, lúc trước ta tiến vào luyện đạo vũ trụ trông thấy Ti Dạ cùng Cung Thiên Dịch còn có Vu Địch Nhất bị người chặn đường, thậm chí muốn bị tiêu diệt. Ta đã ra tay trợ giúp một thoáng, hơn nữa dạy dỗ đám người Thái Tả Phong đã ngăn cản bọn họ. "
Nghe Ôn Thiên Nghĩa ra tay trợ giúp ba người Ti Dạ một lần, sắc mặt Địch Cửu khá hơn một chút, sát khí trên người tiêu tán đi nhiều.
Cảm nhận được khí tức tử vong nghiền ép mình tiêu tán đi nhiều, Ôn Thiên Nghĩa thầm thở dài một hơi. Địch Cửu thật sự quá mạnh mẽ, chỉ bằng vào lĩnh vực sát thế mà có thể nghiền ép hắn rồi. Lúc này hắn cảm thấy may mắn, may mắn lúc trước xuất thủ một lần, bằng không mà nói hôm nay sợ rằng rất khó vượt qua.
"Xem tại ngươi ra tay giúp mấy bằng hữu của ta, sự tình hôm nay liền thôi. " Địch Cửu nói xong đối Thân Mộc Nguyên cùng Thiểm Điện khoát tay chặn lại, ý là lập tức muốn ly khai luyện đạo vũ trụ. Nhìn xem Địch Cửu mang theo Thiểm Điện cùng Thân Mộc Nguyên đi xa, Ôn Thiên Nghĩa mới cảm giác được sau lưng có chút lạnh. Hắn làm việc vẫn luôn tươi cười sau lưng âm hiểm, hôm nay hắn mới hiểu được, trước mặt thực lực tuyệt đối, hành vi âm hiểm vĩnh viễn không lên được mặt bàn .
Bành! Tán Ô bị giam cầm ở trong hư không bỗng nhiên nổ tung, giờ khắc này Địch Cửu đã sớm biến mất không còn tung tích.
. . .
Khác với quảng trường bên ngoài luyện đạo vũ trụ, bên ngoài Đại Đạo Trận Môn trống rỗng, không có một tu sĩ nào tu sĩ ở tại chỗ này.
Đạo văn lưu chuyển trên Đại Đạo Trận Môn không khác gì lần đầu tiên Địch Cửu tới nơi này, nhưng mà Địch Cửu lại cảm nhận được có chỗ bất đồng. Không phải Đại Đạo Trận Môn bất đồng mà đại đạo của hắn lại tiến thêm một tầng nữa, trên đạo thụ bên đã có năm nhánh, thực lực của hắn đồng dạng là bước vào Thần cảnh bước thứ năm.
"Thân đạo hữu, ta định tiến vào đại đạo chi môn, không biết đạo hữu còn ý định gì khác không? " Địch Cửu quay đầu nhìn về phía Thân Mộc Nguyên.
Thân Mộc Nguyên không chút do dự nói ra, "Ta cũng tiến vào đại đạo trận môn, nơi đây không còn đồ vật mà Thân Mộc Nguyên ta lưu luyến nữa. "
Nói xong, Thân Mộc Nguyên nhìn về phía Thiểm Điện, Thiểm Điện đành phải lấy Luyện Đạo Kim ra.
"Luyện Đạo Kim lớn thế này? " Địch Cửu kinh dị không thôi nhìn Thiểm Điện, hắn không nghĩ tới Thiểm Điện tìm đến một tinh cầu Luyện Đạo Kim rồi vẫn có thể sẽ tìm đến một khối luyện đạo kim to cỡ Tinh Không thành.
"Đúng vậy, chúng ta chia đều khối Luyện Đạo Kim này nha. " Thiểm Điện nói xong nâng lên móng vuốt liền kéo lê một đạo xé rách Đạo Tắc.
Xé rách Đạo Tắc oanh vào Luyện Đạo Kim, pháp tắc nổ tung, Luyện Đạo Kim nhưng hoàn hảo vô khuyết, góc đều không có thiếu một khối.
Thiểm Điện xấu hổ nhìn một chút Thân Mộc Nguyên, "Lão Thân, chỉ sợ là ta oanh không được, ngươi làm đi. "
Thân Mộc Nguyên thử cũng không có thử, trực tiếp lắc đầu, "Luyện Đạo Kim này cần phải dùng đỉnh cấp quy tắc Đạo Hỏa cô đọng, hoặc là dùng tuế nguyệt chồng chất đến phá vỡ, ta cũng không có biện pháp tùy tiện phân cách Luyện Đạo Kim. "
Địch Cửu khoát tay chặn lại, "Ta làm đi. "
Nói xong, một đạo thần thông pháp tắc bìn thường oanh và Luyện Đạo Kim, khối Luyện Đạo Kim to lớn này bị một đạo thần thông pháp tắc của hắn trực tiếp xé thành hai mảnh.
Thân Mộc Nguyên thấy mà thầm than trong lòng, Địch Cửu đạt được sinh cơ đạo Đạo Tắc của hắn, thực lực lại tăng lên một tầng. Nếu như nói lúc trước hắn còn có chút ít lo lắng Địch Cửu có phải đối thủ của Sinh Tử Thánh Nhân hay không thì hiện tại hắn không cần lo lắng nữa. Nếu Địch Cửu còn có thể tiến thêm một bước thì kẻ lo lắng sợ phải là Sinh Tử Thánh Nhân.
Thiểm Điện thu hồi Luyện Đạo Kim, nói với Thân Mộc Nguyên. "Lão Thân, ngươi cũng thu lại nha, khối Luyện Đạo Kim này đầy đủ cho ngươi dùng. "
Thân Mộc Nguyên gật gật đầu, cũng thu hồi bên Luyện Đạo Kim sau đó đối Địch Cửu nói ra, "Địch đạo hữu, ta mặc dù không có tiến vào qua Đại Đạo Trận Môn, lại hiểu rõ một ít phương thức tiến vào Đại Đạo Trận Môn.
Trước khi tiến vào Đại Đạo Trận Môn cần dùng một khối Luyện Đạo Kim tế lộ. Chỉ có đưa vào một khối Luyện Đạo Kim mới có tư cách vào Đại Đạo Trận Môn.
Sau khi tiến vào Đại Đạo Trận Môn sẽ bị truyền tống đến một giàn khung quy tắc đại đạo, nghe đồn có thể tiến thêm một bước ở nơi này. Nhưng thời điểm tu luyện phải dùng Luyện Đạo Kim bảo vệ bản thân, bằng không mà nói sẽ bị đại đạo xé rách, hóa thành đại đạo mảnh vỡ. "
Ánh mắt và thần niệm của Địch Cửu rơi vào trận văn vòng xoáy trện Đại Đạo Trận Môn, hắn như không có nghe được lời Thân Mộc Nguyên nói vậy. Qua một nén nhang sau, lúc này Địch Cửu mới quay đầu nói ra, "Thân đạo hữu, ta ý định không cần Luyện Đạo Kim tế lộ, trực tiếp vậy xông Đại Đạo Trận Môn. "
"A. . . . . . . . . " Thân Mộc Nguyên ngốc trệ nhìn xem Địch Cửu, tu sĩ trực tiếp xông Đại Đạo Trận Môn không phải là không có mà còn có rất nhiều. Đại Đạo Trận Môn tồn tại đến nay tựa hồ sẽ không có người xông vào qua, bình thường đều là vừa mới bước vào Đại Đạo Trận Môn, cũng sẽ bị Đại Đạo Trận Môn xé rách, hóa thành bã vụn ném ra.
Địch Cửu muốn tự tìm đường chết sao?
.
Bạn cần đăng nhập để bình luận