Thế Giới Thứ Chín

Chương 333

Địch Cửu cầm trong tay một viên ngọc giản cũ kỹ, đây không phải ngọc giản Trận Đạo mà là những ghi chép khá chi tiết về Tiên giới.
Tu sĩ lưu lại những ghi chú này có đề cập đến việc đã từng nhìn thấy Thiên Hỏa Chi Linh tại Thiên Mạc Khanh.
Địch Cửu lập tức nghĩ đến Thiên Mạc, Thiên Mạc là một tinh cầu tu chân giới bị tàn phá, sau này trở thành bí cảnh để tu sĩ vào đó thí luyện. Thiên Mạc Khanh trong lời ghi chú có lẽ không phải là Thiên Mạc kia.
Thiên Hạ Đệ Cửu Trailer
Thứ làm cho Địch Cửu quan tâm nhất chính là Thiên Hỏa Chi Linh.
Dựa theo Thế Giới Thư giới thiệu, Thiên Hỏa Chi Linh do Hỏa nguyên tố thuần khiết nhất trong vũ trụ ngưng tụ mà thành, có thể giúp hỏa diễm niết bàn, hóa thành Tiên Diễm.
Đạo Hỏa của Địch Cửu đến giờ vẫn chưa trở thành Tiên Diễm không phải vì thiếu vật liệu, thậm chí trên người hắn đang có tới mấy loại nguyên liệu đủ để hỏa diễm tấn cấp, ví dụ như Tinh Hạch Viêm Thạch chẳng hạn. Hắn có đến tận hai viên, trong đó một viên đã dùng để Già Lam Hỏa tấn cấp, viên còn lại thì vẫn còn ở trên người hắn.
Lý do chủ yếu là vì Địch Cửu muốn để Đạo Hỏa của mình niết bàn trước cái đã.
Nhất định phải dành thời gian tới Thiên Mạc Khanh xem sao, Địch Cửu đưa tay phát một đạo tin tức cho Nhan Tiêu Sa.
Tu vi của Nhan Tiêu Sa vốn là Tiên Quân đỉnh phong, trong thời đại Tiên giới hoàng hôn, tu vi của ông chưa hề tăng trưởng chút nào. Bởi vì ông không cảm nhận được tiên linh khí để tu luyện, cho nên trước khi vào Tinh Không Tiên Thành, tu vi của ông ta mới giảm xuống Tiên Quân hậu kỳ.
Mấy năm qua, Nhan Tiêu Sa không dồn toàn lực tu luyện nhưng tu vi của ông đã đang từ từ khôi phục lại, dù vẫn chưa khôi phục tới Tiên Quân viên mãn, tuy nhiên đó chỉ là chuyện trong một hai năm nữa mà thôi.
Người mà Nhan Tiêu Sa khâm phục và cảm kích nhất chính là Địch Cửu, ông ta thật sự xem hắn là thành chủ của mình, mọi mệnh lệnh của hắn ông đều sẽ nghe theo.
Xét ra thì dù Trận Đạo của Địch Cửu có mạnh hơn đi chăng nữa thì thực lực của hắn vẫn kém hơn ông vô số lần. Nhan Tiêu Sa muốn giết chết Địch Cửu rồi lên làm thành chủ là chuyện dễ như trở bàn tay. Bất quá ông chưa từng có suy nghĩ ấy, bởi vì ông cảm thấy Địch Cửu rất thích hợp với vị trí lãnh đạo, cho nên Nhan Tiêu Sa luôn dốc hết toàn lực phụ trợ hắn.
Nhận được tin nhắn, Nhan Tiêu Sa lập tức di chuyển tới phủ thành chủ ngay.
- Thành chủ, ngươi tìm ta có việc gì vậy?
Bất chấp việc tu vi của mình cao hơn Địch Cửu rất nhiều, khi nhìn thấy hắn, Nhan Tiêu Sa vẫn cúi người hành lễ, hành động này thể hiện sự tôn trọng và cảm kích của ông ta đối với Địch Cửu.
Địch Cửu gật đầu, hắn rất hài lòng về phẩm hạnh của Nhan Tiêu Sa. Hắn dám khẳng định, Nhan Tiêu Sa không hề biết hắn hoàn toàn có thể miểu sát ông ta nếu ở trong phạm vi Tinh Không Tiên Thành. Bởi vì không biết nên mới càng làm nổi bật phẩm tính của ông ấy.
- Đúng vậy, ta muốn đi ra ngoài một chuyến, cho nên tìm ngươi đến hỏi thăm mấy vấn đề.
Địch Cửu ra hiệu Nhan Tiêu Sa ngồi xuống, rót một chén linh trà cho ông ta xong rồi mới lên tiếng.
Nhan Tiêu Sa cười đáp:
- Thành chủ cứ việc phân phó, ta tất nhiên sẽ bảo vệ cẩn thận Tinh Không Tiên Thành. Chỉ có điều hiện tại Tiên giới đã lâm vào thời đại hoàng hôn, khắp Tiên giới chẳng có chỗ nào tốt đẹp cả, rời khỏi Tinh Không Tiên Thành sẽ khiến tu vi rơi xuống đấy.
Nhan Tiêu Sa chỉ ước gì tu vi Địch Cửu càng ngày càng mạnh, chỉ là công pháp ẩn nặc của hắn quá lợi hại, ông ta nhìn Địch Cửu mà cứ như nhìn một mảnh tinh không mênh mông, không mảy may cảm giác được tu vi của hắn.
Địch Cửu biết Nhan Tiêu Sa đang nói lời thật lòng, hắn lấy Già Lam Hỏa ra, đoạn bảo:
- Đóa hỏa diễm này đã mượn lâu quá rồi, bây giờ nên trả lại cho ngươi.
- A, nó đã tăng tới Tiên Diễm cấp năm rồi sao?
Nhan Tiêu Sa ngạc nhiên nhìn hỏa diễm trong tay Địch Cửu. Ông ta có được một đóa Tiên Diễm cấp bốn đã là chuyện hiếm như phượng mao lân giác tại Tiên giới. Vì để Già Lam Hỏa thăng đến cấp bốn, ông ta đã tiêu hao không biết bao nhiêu tinh lực, nhưng bây giờ Địch Cửu lại thản nhiên trả một đóa Tiên Diễm cấp năm cho ông.
Địch Cửu cười đáp:
- Đúng vậy, xem như cảm tạ ngươi đã cho ta mượn hỏa diễm.
Nhan Tiêu Sa lập tức nghĩ đến nhiều tu sĩ vì điểm cống hiến Tinh Không Tiên Thành mà cống hiến đủ các loại vật liệu Tiên giới, hẳn thành chủ đã đạt được bảo vật tấn cấp hỏa diễm từ trong số tài liệu này.
Ông ta đứng lên, ôm quyền với Địch Cửu:
- Thành chủ, ta có thể lần nữa cảm nhận được sức sống tràn trề ở Tiên giới, cảm nhận được Tiên giới bắt đầu một lần nữa tân sinh, tất cả đều là công lao của ngươi. Đóa Già Lam Hỏa này xem như lễ vật của ta cống hiến cho thành chủ. Mặc dù nó không thể đại biểu được sự cảm kích ở sâu trong nội tâm ta nhưng hiện giờ nó là bảo vật duy nhất mà ta có thể lấy ra.
Địch Cửu cười lớn, cưỡng ép nhét hỏa diễm vào trong tay Nhan Tiêu Sa.
- Tiêu Sa, hỏa diễm đại biểu cho thành tựu tương lai của tu sĩ. Bằng hữu thì bằng hữu, nhưng ta không thích đoạt thứ yêu thích của người khác. Chính ta cũng có hỏa diễm, chỉ có điều đẳng cấp hơi thấp một chút mà thôi. Hôm nay ta tìm ngươi đến là muốn hỏi thăm một chuyện liên quan tới nó đấy.
Nhan Tiêu Sa nhìn thấy thái độ của Địch Cửu rất kiên quyết, biết hắn chắc chắn sẽ không nhận lễ vật nên đành phải thu hồi hỏa diễm.
- Là chuyện gì vậy thành chủ?
- Ngươi biết Thiên Mạc Khanh không? - Địch Cửu hỏi.
- Thiên Mạc Khanh?
Nhan Tiêu Sa kinh ngạc lặp lại, sau đó liền gật đầu:
- Ta biết, trước thời kỳ Hoàng Hôn Tiên Giới thì Thiên Mạc Khanh rất nổi tiếng. Đông đảo tu sĩ đều ưa thích thí luyện ở đó, trong này thường xuyên sẽ có người phát hiện bảo vật cực kỳ tốt. Chỉ có điều chỗ đấy vô cùng nguy hiểm, mặc dù ta chưa từng đi qua nhưng nghe đồn càng tiến sâu vào trong thì thần niệm càng không thể mở rộng được nữa. Hơn nữa, trong Thiên Mạc Khanh có ức vạn lối rẽ, rất nhiều tu sĩ tiến vào sẽ bị lạc đường, sau đó chôn vùi thân xác mãi mãi trong đó.
Địch Cửu đại hỉ, cấp tốc hỏi:
- Vậy ngươi có nghe đồn Thiên Mạc Khanh xuất hiện loại bảo vật gì không?
- Đương nhiên.
Nhan Tiêu Sa không chần chờ, trả lời ngay:
- Trong Thiên Mạc Khanh nổi danh nhất chính là các loại Thiên Địa Dị Hỏa, nghe đồn rất nhiều tu sĩ đã chiếm được thiên địa hỏa diễm tại đây...
Xem ra ghi chú kia không hề bịa đặt, nơi có được Thiên Hỏa Chi Linh mới có thể liên tục xuất hiện các loại Thiên Địa Dị Hỏa khác.
- Tiêu Sa, ngươi nói cụ thể vị trí Thiên Mạc Khanh cho ta xem, ta chuẩn bị đến đó một chuyến.
Địch Cửu hiện tại rất quyết tâm phải tới Thiên Mạc Khanh.
...
Tiển Tắc kiên trì đi theo hỏi chuyện không ít tu sĩ. Bởi vì gần đây y thường xuyên nhìn thấy rất nhiều tu sĩ cùng tiến về một phương hướng, chuyện này khiến y khá nghi hoặc.
Phải biết trước kia nhiều năm liền mà y chẳng nhìn thấy nổi một bóng người, hiện tại đột nhiên xuất hiện nhiều như vậy, hơn nữa còn cùng tiến về một nơi, không hiếu kỳ mới là lạ.
Vì muốn biết rõ ràng những tu sĩ ấy đang đi đâu nên y chỉ có thể kiên trì nghe ngóng.
Ba tu sĩ bị Tiển Tắc bám theo hỏi thăm gồm hai nam một nữ, theo cảm giác của mình, Tiển Tắc đoán cả ba đều là cường giả Vực cảnh viên mãn. Bất kỳ ai cũng không yếu hơn Mai Bát Phiến.
- Chuyện gì?
Một tên nam tu thần thái thô hào nhìn chằm chằm Tiển Tắc, ngữ khí có chút lạnh nhạt.
Tiển Tắc cúi người hành lễ.
- Tiền bối, vãn bối trông thấy rất nhiều tu sĩ đều tiến về cùng một phương hướng, không biết là vì sao?
Nữ tu cười đáp:
- Chuyện này nói cho ngươi cũng không sao. Ở Hoàng Hôn Tiên Vực xuất hiện một tòa Tinh Không Tiên Thành có thể tu luyện, hơn còn nữa có thể độ kiếp trở thành Chân Tiên.
Thì ra là như vậy, Tiển Tắc không hào hứng cho lắm. Tiên giới có rất nhiều tiên thành đều có thể tu luyện. Nhưng dù y có đi thì cũng không có tư cách tiến vào. Tiển Tắc biết phải cần tiên tinh hoặc một tỷ linh thạch thượng phẩm mới có tư cách qua cửa.
- Ngươi nên cảm thấy may mắn, nghe nói Địch thành chủ Tinh Không Tiên Thành không thích giết chóc tu sĩ cho nên Vạn đại ca mới lười giết ngươi.
Tu sĩ cao gầy bổ sung thêm một câu.
Trong lòng Tiển Tắc bỗng nhiên nhảy một nhịp, Địch thành chủ ư? Y chợt nghĩ tới Địch Cửu, Địch thành chủ kia liệu có phải là hắn không nhỉ?
Khó trách Tiển Tắc nghĩ như vậy, lúc trước bọn họ đều cho rằng tu vi Địch Cửu còn yếu nhưng mình hắn đã xử lý hai cường giả Vực cảnh ngay tại Tinh Hà tông.
Sau đó cứ tưởng Địch Cửu đến Chân Vực sẽ phải thu liễm bớt thì hắn lại ra tay luôn với đệ nhất cường giả Chân Vực Mai Bát Phiến. Toàn bộ Chân Vực không có bất kỳ ai dám nói nhảm nửa câu với Địch Cửu, thậm chí còn tuân theo quy tắc do hắn chế định để tiếp tục lần Chân Vực thiên chiến tiếp theo.
Thiên tài tuyệt thế như vậy thành lập một tòa tiên thành tại Tiên giới thì có gì kỳ quái? Hơn nữa người kia còn nói Địch thành chủ không thích giết chóc. Địch Cửu đích thật là người như vậy, chỉ khi bị kẻ khác mạo phạm thì hắn mới hạ sát thủ còn gì.
- Các vị tiền bối...
Tiển Tắc đang muốn hỏi thăm tên thật của vị Địch thành chủ thì ba người bọn họ đã đi xa mất rồi.
Tiển Tắc rốt cuộc cũng tìm được mục tiêu mới, y nhất định phải đến Tinh Không Tiên Thành xem thử vị thành chủ kia rốt cuộc có phải là Địch Cửu hay không.
Tiển Tắc vừa mới nghĩ đến đây thì một đạo thân ảnh chật vật từ đằng xa độn tới.
- Trác Văn Xu...
Tiển Tắc ngạc nhiên thốt lên, đó chính là Trác Văn Xu. Chỉ có điều giờ phút này trông nàng ta chật vật không chịu nổi, sớm đã mất đi tư thái năm đó tham gia Chân Vực thiên tài chiến rồi.
- Tiển tiền bối...
Trác Văn Xu cũng nhìn thấy Tiển Tắc, nàng ngừng lại, vui vẻ gọi y.
Lần đầu tiên nàng nhìn thấy Tiển Tắc, y đã là cường giả Hóa Chân tầng năm, rất nhiều năm trôi qua, hiện giờ nàng đã bước vào Vực cảnh tầng bốn nhưng tu vi của Tiển Tắc vẫn không đổi.
Sở dĩ nàng gọi người nọ hai tiếng tiền bối là bởi vì nàng cảm giác Địch Cửu một mực xem Tiển Tắc như tiền bối.
- Thật xin lỗi, Trác Văn Xu, là ta làm lỡ thời gian của ngươi.
Tiển Tắc trông thấy một tên tu sĩ tóc đỏ đuổi tới bèn áy náy bảo.
Trải qua quá nhiều năm ở Tiên giới, Tiển Tắc đã sớm không để ý đến sinh tử. Thế nhưng Trác Văn Xu lại khác, dù nàng đi vào Hoàng Hôn Tiên Giới thì tiền đồ của nàng cũng sẽ không giống như y. Nếu tại y mà làm hại Trác Văn Xu vẫn lạc tại đây thì thực sự là y sẽ dằn vặt bản thân đến chết mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận