Thế Giới Thứ Chín

Chương 355

Từng đạo lôi hồ oanh trên thân Địch Cửu, chỉ vừa mới bước lên không trung, quần áo của hắn đã biến thành bã vụn, huyết vụ văng tung tóe khắp nơi.
Thế nhưng Địch Cửu lại tràn đầy kinh hỉ, hắn phát hiện lôi hồ này không chỉ giúp hắn rèn luyện thân thể mà hắn còn có thể hấp thu lôi nguyên từ nó để tu luyện.
Nhục thân Địch Cửu từng bị không gian nhận mang xé thành vô số mảnh nhỏ, thậm chí cả thức hải cũng bị xé rách. So sánh với những đau đớn trước kia thì màn tra tấn này chẳng đáng là gì, thế nhưng chỗ tốt nhận được lại lớn hơn rất nhiều.
Ban đầu, Địch Cửu còn chú ý đến vị trí của mình đứng trong màn lôi điện. Đến lúc Tiên Niết Thể hậu kỳ rồi, hắn hoàn toàn mặc kệ.
“Oanh!”
Một luồng lôi trụ mạnh mẽ nện xuống đỉnh đầu Địch Cửu khiến hắn ngã sấp xuống đất, lúc này Địch Cửu mới tỉnh táo lại.
Hắn đã đi tới biên giới Lôi Phù đảo, nhục thể cũng vừa tăng lên thành Tiên Niết Thể viên mãn.
Trước mặt hắn tầm ba thước là một hòn đảo nhỏ lơ lửng giữa không trung, cách mặt đất khoảng một trượng. Màn lôi võng cực lớn và từng cột tia sét thô to đang đánh liên miên vào hòn đảo kia, hơn nữa càng đến gần tâm đảo thì lôi trụ lại càng to hơn. Bất ngờ là bị vô số lôi hồ oanh tạc như thế mà hòn đảo nhỏ vẫn vững như bàn thạch.
Địch Cửu quét thần niệm qua quan sát, hắn khẳng định thứ trên đảo tuyệt đối không phải bùn đất mà là một loại vật liệu hắn không nhận ra.
Khó trách Lục Tây Côn lại trọng thương, với tu vi của Lục Tây Côn chỉ có thể đứng ở vị trí này. Năm xưa ông ta khẳng định là muốn thử ngăn cản lôi trụ để tiến vào tâm đảo, kết quả rất rõ ràng, ông ta không ngăn được.
Hắn đoán hẳn Lục Tây Côn vẫn chưa tiến vào sâu trong đó, nếu lỡ đi vào màn điện võng trước mặt, chắc chắn giờ này ông ta đã hồn phi phách tán rồi.
Ngay cả nơi Địch Cửu đang đứng cũng có lôi võng và vô số lôi hồ tấn công hắn. Tuy nhiên nhờ vào Tiên Niết Thể viên mãn, những lôi hồ này không thể khiến hắn chịu bất cứ thương tổn gì. Nhiều nhất là chảy chút máu, nhưng nhiêu đấy chẳng thấm tháp vào đâu.
Đứng yên tại chỗ gần một nén nhang, cuối cùng Địch Cửu hít vào một hơi thật sâu rồi quyết tâm sải bước lên Lôi Phù đảo.
Địch Cửu suy đoán thông đạo rời khỏi Tiên giới sẽ nằm ở trung tâm đảo Lôi Phù. Với tu vi Chân Tiên tầng chín của hắn mà muốn dựa vào thực lực tiến vào đó là chuyện tuyệt đối bất khả thi. Hắn chỉ có thể gắng sức cô đọng nhục thân rồi ngạnh kháng vọt tới trung tâm đảo.
“Ầm ầm ầm!”
Địch Cửu vừa chạm vào biên giới Lôi Phù đảo thì ba đạo lôi trụ kinh khủng liên tiếp giáng xuống khiến hắn hộc cả máu, hắn lập tức điên cuồng lui lại.
Bả vai hắn bị sét đánh nứt ra cả xương, lồng ngực thì bị đốt lõm xuống tạo thành một cái lỗ cháy đen thui.
Hắn vội vàng niệm Đại Khôn Luyện Thể Quyết và Tinh Hà Quyết để khôi phục thương thế, đồng thời nhờ nó hỗ trợ tăng cường nhục thân cho hắn.
Lần này Địch Cửu phải dưỡng thương mất trọn mười ngày.
Đây không phải là lần đầu hắn bị trọng thương, mười ngày trôi qua, Địch Cửu vừa mới khôi phục hơn phân nửa đã vội vàng xông lên Lôi Phù đảo.
“Rầm rầm rầm!”
Mấy đạo lôi trụ giáng xuống, Địch Cửu lại bị đánh bay ra khỏi đảo Lôi Phù.
Lần thứ hai, Địch Cửu chỉ dùng thời gian chín ngày để dưỡng thương, sau đó hắn lại mạnh mẽ xông lên. Lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm...
Tại Tân Sinh Tiên Vực, có lẽ chỉ mỗi mình Địch Cửu dám làm như vậy. Đừng nói Tiên giới đã tiến vào thời đại hoàng hôn, ngay cả ở thời kỳ trước đó thì tu sĩ luyện thể cũng cực kỳ hiếm hoi. Địch Cửu có thể ngạnh kháng lôi điện vì hắn có Tiên Niết Thể, hơn nữa còn thêm Đại Khôn Luyện Thể Quyết có khả năng cấp tốc chuyển hóa lôi nguyên...
“Oanh! Răng rắc!”
Lần thứ mười một xông lên, toàn thân Địch Cửu phát ra tiếng động như vỡ đê, Đại Khôn Luyện Thể Quyết điên cuồng hấp thụ vô số lôi nguyên.
Địch Cửu thấy vậy thì mừng rỡ vô cùng, rốt cuộc nhục thể của hắn cũng đã vừa bước vào Tiên Linh Thể cảnh. Lần này hắn đã không còn bị đánh rớt xuống mà vững vàng đứng ở góc biên giới Lôi Phù đảo.
“Ầm ầm!” Lôi kiếp sẵn sàng giáng xuống, Địch Cửu không chút do dự ném dòng Tiên Linh Mạch tàn phá kia ra. Vô cùng vô tận lôi nguyên linh khí và tiên linh khí dung hợp cùng nhau, hắn mạnh mẽ trùng kích Tinh Hà Quyết để phá vỡ gông cùm xiềng xích, tu vi chính thức bước vào Kim Tiên.
Lôi kiếp xen lẫn lôi hồ to lớn cùng nhau giáng xuống, Địch Cửu không nhúc nhích tí nào, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời tràn ngập sấm sét, trong lòng kích động không thôi.
Tu luyện tới tận hôm nay nhưng đây lại là lần đầu tiên mà hắn đột phá xong rồi mới nghênh đón lôi kiếp.
Rất rõ ràng, chuyện lạ lùng này chắc chắn do Lôi Phù đảo tạo ra.
Lôi Phù đảo mỗi lần đều đánh cho hắn bị thương khắp mình mẩy, thế nhưng đồng thời nó cũng giúp hắn cô đọng nhục thân và gia tăng tu vi.
Đúng như Địch Cửu dự liệu, ngay thời điểm lôi kiếp giáng xuống thì khí tức quy tắc xung quanh đột nhiên rõ ràng hơn hẳn.
Địch Cửu chỉ cần mượn nhờ loại quy tắc rõ ràng này tăng lên cảnh giới mà không cần đi trùng kích bình cảnh Kim Tiên.
Sấm sét dày đặc bao phủ hoàn toàn cơ thể Địch Cửu, nhưng hắn chẳng hề bận tâm.
Tu vi và nhục thân hắn đang đồng thời điên cuồng gia tăng...
Tiên Linh Thể sơ kỳ, Tiên Linh Thể trung kỳ....
Kim Tiên tầng một, Kim Tiên tầng hai...
Đang lúc Địch Cửu dự định vọt thẳng tới tận Kim Tiên tầng bốn thì khí tức quy tắc đột nhiên dần dần lắng xuống rồi trở nên mơ hồ.
Địch Cửu biết lôi kiếp đã qua, loại cơ duyên này có thể ngộ chứ không thể cầu, chỉ đành thành thật tu luyện, chờ đợi lần lôi kiếp tiếp theo đến.
Địch Cửu vui vẻ thầm nghĩ, hiện giờ tu vi của hắn đang là Kim Tiên tầng hai, cộng thêm nhục thể đã thăng cấp lên Tiên Linh Thể trung kỳ. Chỉ cần hắn tiếp tục cố gắng thì chắc chắn có một ngày hắn sẽ đến được trung tâm Lôi Phù đảo sớm thôi.

Thời gian dần trôi qua, Tân Sinh Tiên Vực đông đúc ngày nào hiện giờ đã trở nên hoang vắng vô cùng, rất hiếm khi trông thấy bóng người trên đường phố.
Không một ai biết có tu sĩ vẫn đang miệt mài luyện thể trên Lôi Phù đảo.
...
Đảo mắt lại một năm qua đi, Địch Cửu thất vọng nhìn trung tâm Lôi Phù đảo ở cách hắn tới mấy trăm trượng. Hắn đoán chừng tu vi của bản thân mà chưa bước vào Đại Tiên cảnh thì tuyệt đối không thể đến được đó.
Nửa năm trước, tốc độ luyện thể của Địch Cửu đã chậm lại hẳn, khi ấy hắn vừa bước vào Tiên Linh Thể hậu kỳ, hơn sáu tháng trôi qua, nhục thể của hắn vẫn vậy, gần như không hề tiến bộ.
Nếu tu vi mạnh hơn một chút thì hắn có thể tiếp tục tiến về phía trước, sau đó điên cuồng trùng kích Tiên Linh Thể viên mãn, thậm chí trùng kích Tiên Thần Thể.
Nhưng hiện tại bởi vì tu vi không đủ, nếu hắn dám liều lĩnh xông lên thì rất có thể hắn sẽ bị sét đánh đến vỡ nát xương cốt mất.
Nếu không tiến lên, bằng vào tiến độ như bây giờ thì muốn bước vào Tiên Linh Thể sợ rằng phải mất tới mười năm. Hắn chờ nổi nhưng Mặc Vũ Xuân đợi không được.
Chẳng lẽ phải trở về Tinh Không Tiên Thành, điên cuồng tu luyện tới Đại Ất Tiên rồi mới quay lại đây?
Chưa nói đến chuyện tốn thời gian quay lại Tinh Không Tiên Thành và liệu hắn có thể thăng cấp Đại Ất Tiên hay không xem như mấy chục năm sau, hắn vọt vào Đại Ất Tiên, Mặc Vũ Xuân chắc chắn chờ không nổi. Đúng là có một ngày hắn đủ khả năng đi đến trung tâm Lôi Phù đảo, chỉ có điều ngày đó còn cách hắn quá xa.
Địch Cửu mặc cho lôi điện không ngừng đánh ra huyết vụ trên người, hắn một mực cau mày tự hỏi làm cách nào mới có thể từ nơi này tiến vào trong hư không.
Hắn có đao trận, dù trình độ Trận Đạo của hắn rất cao, thế nhưng đao khí lại không theo kịp. Nếu dùng cực phẩm Linh khí thì chỉ e mới chạm vào lôi hồ đã hoàn toàn sụp đổ.
Về phần pháp bảo còn lại...
Địch Cửu chợt nhớ tới Thái Cổ Lôi Thạch.
Tại sao bấy lâu nay hắn lại quên mất mình vẫn còn một khối Thái Cổ Lôi Thạch nhỉ? Những vật khác sợ sấm, nhưng Thái Cổ Lôi Thạch tuyệt đối không sợ.
Địch Cửu kích động lấy Thái Cổ Lôi Thạch ra ngoài rồi ném xuống hơn ngàn cây trận kỳ xung quanh. Xong xuôi hắn bèn đặt hòn đá lớn ấy lên trên đầu chính mình.
Cả lôi võng và lôi trụ chạm vào Thái Cổ Lôi Thạch đều biến mất vô tung vô ảnh.
Vì vậy mà quanh người Địch Cửu không còn chút lôi tinh nào.
Địch Cửu vui mừng khấp khởi, hắn đi thẳng một mạch tới trung tâm Lôi Phù đảo, ở đây sấm sét càng lúc càng to hơn, lôi võng cũng theo đó càng mạnh mẽ hơn, thế nhưng hiện giờ nó đã chẳng còn đủ sức uy hiếp hắn nữa rồi.
Địch Cửu dám khẳng định, dù hắn đột phá lên Đại Ất Tiên cảnh nhưng chỉ cần nhục thân chưa thăng cấp Tiên Thần Thể thì vẫn không cách nào đi vào.
Đảo tâm Lôi Phù đảo là một vòng xoáy đáng sợ có phương viên hơn cả trượng, ngay cả lôi hồ rơi vào trong vòng xoáy cũng sẽ biến mất vô tung vô ảnh trong chớp mắt.
Địch Cửu quan sát nhục thân của mình, hắn hoài nghi lấy cường độ nhục thân Tiên Linh Thể hiện tại mà tiến vào vòng xoáy này chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
-
Bạn cần đăng nhập để bình luận