Thế Giới Thứ Chín

Chương 370

- Địch Đan sư, ngài muốn tìm Trì Nguyên Thanh để luyện chế Thất Khiếu Tụ Hồn Đan ư?
Hoắc Thiển Thiên lo lắng hỏi.
Địch Cửu thấy thế bèn bật cười.
- Hiện tại vẫn chưa, mà dù ta có đi đi nữa thì Trì Nguyên Thanh kia cũng đâu phải cứ ta nói luyện thì người ta sẽ ngoan ngoãn nghe theo.
Hoắc Thiển Thiên thở một hơi dài, đúng là quan tâm quá hóa loạn. Sau lần luyện đan thất bại kia, Trì Nguyên Thanh có yêu cầu vô cùng hà khắc đối với Luyện Đan sư. Huống hồ cũng chẳng mấy người nguyện ý đi chịu chết. Yên tâm rồi, nàng mới lấy ra một viên ngọc giản đưa cho Địch Cửu.
- Đây là chỗ ở của Trì Nguyên Thanh.
- À, Hoắc Chấp sự, chấp sự có biết gì về A Hàm Chân Ly Thủy không?
Địch Cửu thu ngọc giản vào giới chỉ, sau đó nhân cơ hội thử hỏi thăm.
- A Hàm Chân Ly Thủy?
Hoắc Thiển Thiên ngẫm nghĩ một lát rồi đáp:
- Ta từng nghe nói qua, hơn nữa cũng đã thấy nó ở Đấu giá hội rồi.
- A Hàm Chân Ly Thủy từng được đấu giá ở đây sao?
Hắn kinh ngạc hỏi.
Hoắc Thiển Thiên nghi hoặc nhìn Địch Cửu, vì sao đối phương lại chú ý đến loại tiên dược này như thế?
- Không phải ở đây mà là Ma Y tiên lục kia kìa.
Dưới cái nhìn của Hoắc Thiển Thiên, A Hàm Chân Ly Thủy chẳng có công dụng gì với Địch Cửu hết.
- Ma Y tiên lục nằm ở đâu?
Nếu Đại Đỉnh không có A Hàm Chân Ly Thủy, hắn cũng chẳng muốn nán lại lâu hơn. Mục đích duy nhất khi tới nơi này là tìm tiên linh thảo để cứu chữa cho Mặc sư muội mà thôi.
- Đó là một trong tứ đại tiên lục, ngươi không biết ư?
Hoắc Chấp sự khó hiểu hỏi.
Địch Cửu lắc đầu.
- Đúng là ta không biết thật.
Hoắc Thiển Thiên im lặng nhìn đối phương, ngay cả tứ đại tiên lục cũng không biết, chẳng hiểu một thân đan đạo này của hắn là từ đâu tới nữa.
Nàng thở dài một hơi rồi kiên nhẫn giải thích:
- Đệ nhất đại lục tại Tứ Đại tiên lục là Huyễn Thải tiên lục, thực lực nơi đây là cường hãn nhất. Đứng thứ hai là Ma Y tiên lục, rất nhiều thương lâu có tổng bộ tại đây, bao gồm cả Đại Tinh đan lâu. Tiếp theo là Lôi Đình tiên lục, nhưng rất ít khi ta nghe có người đi ra từ nơi đó. Cuối cùng tới Tứ Phương tiên lục, mọi người đồn bảo vật trấn áp khí vận của nơi này đã bị lấy cắp, dẫn tới Tứ Phương lâm vào thời đại Hoàng Hôn, đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ diệt vong mà thôi.
Thì ra bản thân hắn tới từ Tứ Phương tiên lục. Đúng là nhìn không ra, càng lên cao lại thấy thế giới thêm rộng lớn hơn. Giống như đám tu sĩ ở Tứ Phương, họ chỉ biết một vùng trời như thế chứ chẳng thấy được xa xa phía trên còn biết bao nhiêu điều kỳ bí.
- Không biết có người nào xuất thân từ Tứ Phương tiên lục tới đây không nhỉ?
Vốn Địch Cửu chỉ muốn tập trung vào A Hàm Chân Ly Thủy, thế nhưng khi nghe tới nơi mình từng ở, hắn không nhịn được mà hỏi thêm.
Hoắc Thiển Thiên đáp:
- Rất lâu trước kia, Đại Đỉnh từng có truyền tống trận dẫn tới nơi đó, tu sĩ Tứ Phương cũng thường xuyên tới đây. Thế nhưng từ khi khí vận Tiên giới tán loạn và lâm vào thời đại Hoàng Hôn thì chẳng còn ai đến nữa.
Nghe vậy, Địch Cửu nhịn xuống xúc động muốn biết truyền tống trận đó ở nơi nào, hắn chủ động đổi đề tài:
- Ta nghe nói Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành từng đánh ra một gốc Đế La Chi, vì sao A Hàm Chân Ly Thủy lại không được đấu giá ở đây?
Hoắc Thiển Thiên mỉm cười nói:
- Trên thực tế, đồ tốt chân chính ở bên ngoài đều xuất phát từ Đại Đỉnh cả. Chỉ là lần đấu giá A Hàm Chân Ly Thủy kia có nguyên nhân đặc thù, khi đó Đại Đỉnh bị một bầy Hư Không Thú vây công, mọi người lo đối phó cũng mệt rồi, còn ai mà để ý đến Đấu giá hội nữa. Lần ấy, xém chút nữa là Đại Đỉnh đã bị tiêu diệt, may mắn mấy đại tiên lục cử ra hơn mười cường giả đỉnh cấp liên thủ lại mới giúp chúng ta thoát khỏi nguy cơ.
- Đa tạ Hoắc Chấp sự, hiện tại ta đang trú ở Vạn Không tức lâu, chờ tìm được chỗ ở cố định, ta sẽ tới báo cho đan lâu biết trước.
Sau khi có được đáp án mình muốn biết, Địch Cửu vô cùng cảm kích nói.
- Địch Đan sư, thật ra tại Đại Tinh cũng có chỗ ở cho Đan sư. Ngài vốn là Đan sư danh dự của chúng ta, nếu Địch Đan sư không để ý, có thể ở lại đây.
Hoắc Thiển Thiên còn ước gì Địch Cửu sống tại đây suốt đời luôn kia kìa.
- Đa tạ chấp sự, nếu ta không tìm được chỗ ở sẽ trở về Đại Tinh xem thử.
Bí mật trên thân Địch Cửu quá nhiều, nếu không phải bất đắc dĩ, hắn sẽ không lựa chọn trú tại Đại Tinh nên mới nhanh chóng từ chối một cách uyển chuyển.
Thấy đối phương không quá nhiệt tình, Hoắc Thiển Thiên tuy hơi thất vọng nhưng vẫn chu đáo tiễn Địch Cửu ra cửa.
….
Sau khi trở về phòng trọ, chuyện đầu tiên Địch Cửu làm là bố trí một pháp trận cấm chế trước cửa ra vào, hắn không cho phép bất kỳ kẻ nào nhìn trộm những gì bản thân đang làm.
Trước đó Địch Cửu chỉ tính ở vài ngày nên không định bố trí cấm chế. Thế nhưng bây giờ thì khác, hắn muốn tấn cấp tứ phẩm Đại Tiên Đan sư ở đây nên tất nhiên phải phòng vệ chặt chẽ rồi.
Kiến Đỉnh và Đạo Hỏa Quang Minh là bí mật của hắn, chỉ cần một trong hai bị lộ ra ngoài thì kết cục của Địch Cửu chắc chắn là chết không chỗ chôn.
Sau khi bố trí xong xuôi, Địch Cửu bèn lấy từng đống lớn tiên linh thảo ra và bắt đầu học cách luyện chế tiên đan tứ phẩm.
Đối với Địch Cửu mà nói, từ sau khi hình thành Đan Đạo xong, việc đột phá Luyện Đan sư tứ phẩm cũng chẳng phải chuyện gì quá khó khăn.
….
Hữu Đỉnh đan lâu là nơi buôn bán tiên đan lớn nhất tại Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành.
Mang cái danh hiệu này, Hữu Đỉnh tất nhiên khí phái hơn rất nhiều so với Đại Tinh, dù xét về mặt kiến trúc hay diện tích cũng đều hơn xa những nơi khác.
Giờ khắc này, bên trong sảnh khảo hạch của Hữu Đỉnh, có một vị trung niên đang quan sát Đan sư có râu quai nón luyện đan. Kế bên người nọ là một nam tử trung niên dáng người không cao đang ngồi ở khách vị. Người kia khẽ cau mày, tựa như đang trầm tư một chuyện gì đó mà không hề quan sát tình cảnh đang diễn ra.
Đan sư râu quai nón chính là Yến Giác, người tham gia khảo hạch đan hội với Địch Cửu lúc trước, sau khi đánh ra thu đan quyết, chín viên đan dược tam phẩm màu xanh liền rơi vào mâm ngọc cách đó không xa.
Yến Giác vô cùng hài lòng với kết quả, lần này nhận lời mời từ Hữu Đỉnh đan lâu, gã đã luyện chế thành công chín viên, trong đó có năm viên là đan dược trung đẳng, bốn viên hạ đẳng.
Thành tích ấy còn tốt hơn so với lúc gã tham gia khảo hạch nữa, phải biết đan dược Yến Giác vừa luyện chế chính là Tiểu Vũ Lâm Đan, khó hơn rất nhiều so với Huyền Nguyên Đan, điều này nói rõ trình độ Đan Đạo của gã đã có tiến bộ so với khi trước.
- Yến Đan sư, không sai, trình độ Đan Đạo của ngươi hoàn toàn có thể trở thành tam đẳng Tiên Đan sư mà Hữu Đỉnh muốn hợp tác.
Nam tử trung niên cẩn thận quan sát chín viên đan dược trước mặt rồi nhận xét với thái độ vô cùng hài lòng.
Lữ Chấp sự cũng gật đầu.
- Chờ chút nữa ngươi trực tiếp đi lấy ngọc bài thân phận đi…
Nói tới đây, Lữ Chấp sự ngừng một chút, đột nhiên hỏi:
- Yến Đan sư, hôm qua có một Đan sư cũng thông qua khảo hạch với ngươi đúng không? Ngươi có biết hiện giờ hắn đang ở nơi nào không?
Nghe vậy, Yến Giác ngạc nhiên ngẫm nghĩ, hôm qua ngoại trừ mình còn có người cũng nhận được chứng nhận Tam phẩm Tiên Đan sư à? Gã trầm ngâm giây lát rồi lập tức nghĩ ngay tới Địch Cửu.
Bởi vì việc khảo hạch hôm qua có bốn người, hai người trước gã đều rớt, sau khi gã rời khỏi chỉ còn duy nhất Địch Cửu mà thôi. Ngoài hắn ra, người thông qua khảo hạch khẳng định là Địch Cửu không thể nghi ngờ.
- Xin hỏi Lữ Chấp sự, Đan sư kia tên là Địch Cửu đúng không?
Yến Giác có chút không xác định hỏi lại.
Gã nghĩ đối phương hẳn là rớt chắc mới đúng. Địch Cửu phải hoàn tất bài thi lý luận và luyện chế thành công Huyền Nguyên Đan trong vòng 2 canh giờ… Nhìn dáng vẻ hắn ta cũng chẳng phải Đan sư lợi hại gì cho cam.
- Đúng, đúng, chính là hắn, ngươi có biết tung tích người đó không?
Lữ chấp sự vội vàng lên tiếng.
Là đan lâu đệ nhất tại Đại Đỉnh, ông ta tất nhiên biết rõ nội tình trong cuộc khảo hạch tam phẩm Đan sư hôm qua.
- Địch Cửu đó cũng thông qua khảo hạch thật sao?
Theo bản năng, Yến Giác bất giác hỏi.
Lữ Chấp sự gật đầu khẳng định, đoạn đáp:
- Tất nhiên, chẳng những thông qua khảo hạch, Địch Cửu còn luyện chế thành công một viên Huyền Nguyên Đan đặc đẳng nữa kìa, đại đa số đan dược còn lại đều là thượng đẳng cả.
- Không có khả năng, trước đó Địch Cửu không tham gia khảo hạch luyện đan ngay, hắn còn phải làm bài thi lý luận nữa mà.
Yến Giác kinh ngạc hô to.
Giọng điệu trả lời của vị Lữ Chấp sự đã lạnh lẽo hẳn:
- Cái gì mà không thể, Địch Cửu thông qua khảo hạch lý luận với 99 điểm, ngoài câu cuối cùng ra, tất cả đều đúng hết.
Lúc này Lữ Chấp sự có chút không vui, nếu đối phương chỉ là Đan sư bình thường thì ông ta nhớ thương làm chi. Bởi vì thành tích Địch Cửu xuất sắc nên Lữ Chấp sự mới không muốn người này kiếm lợi cho đan lâu khác. Thế nhưng ông không ngờ hôm nay Địch Cửu không tới Hữu Đỉnh đan lâu tham gia khảo thí, thấy Yến Giác và người nọ tham gia chung một cuộc thi nên ông mới nghĩ cả hai phải có chút hiểu biết về nhau mới đúng.
- Lữ Chấp sự, ngươi nói là vị Đan sư đó đạt 99 điểm trong cuộc khảo hạch lý luận? Chỉ có một câu cuối cùng là không làm xong?
Nam tử trung niên ngồi một bên đứng bật dậy, kinh ngạc hỏi.
- Đúng vậy, Thân Quản sự.
Lữ Chấp sự có chút khó hiểu nhìn nhìn người trước mặt, ông không rõ vì lý do gì mà đối phương kinh ngạc đến thế.
Nam tử được gọi là Thân Quản sự kia kích động vô cùng, lão tới nơi này là vì một sự tình khác, không ngờ lại nghe được một việc trọng yếu đến vậy.
Câu cuối cùng của khảo hạch lý luận có thể Lữ chấp sự không hiểu nhưng lão lại rất rõ. Đó là đề mục được đích thân thiếu cung chủ đưa ra, bất kỳ Đan sư nào không cần Quyết Thạch khi giải câu này đều có khả năng là người lão muốn tìm.
Mặc dù chưa nhìn qua bài thi của Địch Cửu nhưng một câu kia lão dư sức biết rõ đáp án sẽ không có Quyết Thạch trong đấy. Bởi vì chỉ cần dùng Quyết Thạch thì chắc chắn sẽ lấy được trọn vẹn số điểm.
Đây là một câu hỏi bẫy rập, thậm chí có vài vị giám khảo của đan hội cũng chẳng nhìn ra. Người ra đề này chính là đệ nhất thượng nhân Đan Tôn Loan của Tinh Ma cung, Địch Cửu có thể đạt được 99 điểm tất nhiên không phải người tầm thường, bằng không kết quả sẽ khác, điều này nói rõ, Địch Cửu có khả năng rất lớn là Đan sư mà thiếu cung chủ đang tìm kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận