Thế Giới Thứ Chín

Chương 402

Cực Vân Chùy, cực phẩm Tiên khí phi hành, hắn muốn có nó!
Bồng Việt Tiên Quả, Tiên linh quả cấp 7, đây là tiên dược dùng để luyện chế Y Vương Đan, nhất định hắn phải có cho bằng được!
Nhất Tuyến Thiên, Thần thông đao đạo, thứ này vô cùng hữu dụng với hắn!

Địch Cửu xem qua một lượt danh sách vật phẩm đấu giá xong liền hoài nghi bản thân thật sự là đồ nhà quê mới lên tỉnh, vì sao cái gì cũng là vật cực tốt thế này?
Thứ mà Địch Cửu muốn có trong lần Đấu giá hội này thật sự nhiều lắm, khoan nói đến chuyện hắn mua không được, cứ cho là đoạt tới tay rồi thì liệu hắn có toàn mạng ra khỏi Đại Đỉnh không?
Vốn Địch Cửu còn tính bế quan tu luyện một tháng rồi mới tham gia Đấu giá hội, thế nhưng hiện tại hắn đã triệt để từ bỏ ý định đó.
Địch Cửu cảm thấy bản thân cần phải chuẩn bị một chút, bằng không mà nói, có khả năng rất lớn hắn chẳng thể ra khỏi đây luôn không chừng.
Có điểm tự do có thể mua được nhiều thứ không có nghĩa ngươi đủ khả năng mua được thứ mình cần. Sự công bằng và luật pháp của Đại Đỉnh chỉ là trò cười trong mắt Địch Cửu mà thôi.
Đầu tiên, Địch Cửu đi tới sàn bán vé mua trước, ban đầu hắn tính sẽ lấy vé có chỗ ngồi bình thường là được, thế nhưng hiện giờ Địch Cửu lại đổi ý, hắn trực tiếp mua luôn vé ghế lô.
Thời gian chuẩn bị cho Đấu giá hội rất dài, hơn nữa hội trường cũng khá bề thế. Có lẽ người tổ chức muốn tranh thủ kiếm thêm chút tiền từ giá vé nên dù Địch Cửu tới trễ vẫn mua được vị trí mình mong muốn.
Chỉ có điều, giá cả đúng là khiến lòng người run sợ, ghế lô bình thường dao động từ 1000 đến 2000 điểm, vé tốt chút thì 5000 điểm, thậm chí ngay cả vé 10.000 điểm cũng có.
Địch Cửu quyết định mua một vé 5000 điểm tự do, là ghế lô hạng trung đẳng.
Sau khi cầm được vé trong tay, hắn liền vòng vo quanh Đại Đỉnh suốt hai ngày liền, trong khoảng thời gian này, Địch Cửu thu mua được không ít nguyên liệu bày trận rồi mới rời khỏi Đại Đỉnh.
Đấu giá hội còn chưa bắt đầu mà đống nguyên liệu hắn vừa mua đã ngốn mất 30 triệu điểm.
Địch Cửu biết rõ tu vi của bản thân thật sự quá mức cặn bã, hắn mới chỉ là Đại Chí Tiên tầng một mà thôi, với số lượng cường giả nhiều như mây tại Đại Đỉnh, có khi ngay cả cặn bã hắn cũng chẳng bằng.
Thứ duy nhất đáng tán dương chỉ có mỗi Thần Niệm Độn, lấy cường độ tiên niệm tầng sáu của Địch Cửu, một khi độn, cho dù Tiên Vương cũng đừng mong đuổi kịp. Dù là Tiên Tôn sơ kỳ bình thường cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn nếu so về tốc độ.
Địch Cửu hiểu rõ nếu lần Đấu giá hội này cao nhất chỉ có cấp bậc Tiên Tôn sơ kỳ tham dự thì làm gì có nhiều đồ tốt đến thế, cũng chẳng có khả năng tổ chức ra quy mô lớn tới vậy.
Hắn tin chắc nhất định sẽ có Tiên Đế đỉnh cấp tới tham dự, hắn muốn biết nếu không may đụng phải Tiên Đế, bản thân có đủ khả năng đào tẩu hay không.
Để tu vi tăng vọt, Địch Cửu chỉ cần một viên đan dược là được, thế nhưng lấy cấp bậc Đại Chí Tiên tầng một của hắn, dù năng lực có đại tiến thì vẫn đấu không lại Tiên Tôn, tối đa là Đại La Tiên hậu kỳ mà thôi, với cường giả Tiên Vương thì chỉ có thể miễn cưỡng mà đối kháng.
Tác dụng của loại đan dược ấy đối với Địch Cửu không lớn, hắn chuẩn bị chỉ để phòng ngừa vạn nhất.
Sở trường của Địch Cửu là Trận Đạo, được Thiểm Quang hỗ trợ, hiện tại Địch Cửu đã là Tiên Trận Tôn cấp 8 rồi. Nếu hắn không lợi dụng sở trường mà dùng nhược điểm như tu vi ra tranh đoạt với cường giả thì đầu óc Địch Cửu quả thật quá mức bã đậu.
Tại cổng thành người đến người đi, Địch Cửu dùng thần niệm xác minh bản thân có thể chạm tới vị trí từ hư không xong liền cấp tốc rời khỏi Đại Đỉnh.
Sau mười mấy giây, Địch Cửu mới lặng yên tiến tới vị trí hư không mà mình định khóa chặt.
Đây là nơi mà hắn sẽ độn tới sau khi rời khỏi thành, chỗ này là khoảng cách lớn nhất mà Địch Cửu di chuyển được, cũng là nơi hắn sẽ bố trí trận pháp Hư Không Truyền Tống đầu tiên.
Một khi cường giả Tiên Đế đuổi tới, chỉ dựa vào Thần Niệm Độn thì đừng mong đào tẩu thành công. Thế nên Địch Cửu mới có ý nghĩ dùng Thần Niệm Độn chạy trốn trước rồi thông qua truyền tống trận mà trốn thoát.
Hai ngày sau, Địch Cửu đã thành công bố trí một truyền tống tiên trận cấp 8.
Với những trận pháp ngang cấp, khoảng cách truyền tống không giống nhau, ngoại trừ yếu tố Trận Đạo sư bên ngoài ra, còn phải căn cứ vào đẳng cấp của nguyên liệu để phân chia.
Nguyên liệu càng cao, truyền tống trận càng dịch chuyển đi được xa hơn. Bất quá, giá cả nguyên liệu dùng trong truyền tống trận cao hơn không chỉ mấy lần so với vật liệu luyện khí bình thường.
Mặc dù Địch Cửu đã xài hết 30 triệu điểm tự do để mua sắm các loại vật liệu nhưng chất lượng vẫn chưa quá tốt.
Vì thuận tiện cho việc chạy trốn, ngoại trừ bố trí ẩn nấp trận xung quanh ra, hắn còn bố trí thêm trận pháp phát hiện khí tức. Chỉ cần Địch Cửu vừa tiến vào bên trong trận thì chẳng cần hắn kích phát, trận sẽ tự động truyền tống hắn đi, mà loại truyền tống này chỉ một mình hắn là sử dụng được. Thủ đoạn này hoàn toàn thuận tiện cho việc đào tẩu, đây cũng chính là sự cường đại của Tiên Trận Tôn.
Địa điểm Địch Cửu bố trí truyền tống trận thứ hai cách cái đầu tận nửa ngày di chuyển, cũng là nơi xa nhất mà hắn chọn được.
Điểm thứ hai này Địch Cửu cũng dùng khí tức phát động, rồi tới điểm thứ ba…
Có ai mà không xem trọng cái mạng nhỏ của mình đâu.
Bên trong hư không hắn bố trí tận năm điểm truyền tống, cái thứ năm cũng là cái cuối cùng, bốn điểm còn lại toàn bộ đều là Truyền tống phát động trận. Chờ hắn đi ra từ điểm cuối kia lại dùng Thần Niệm Độn hoặc tế pháp bảo phi hành ra là được.
Lấy tốc độ độn của hắn, truyền tống liên tục bốn lần chẳng khác nào độn liên tục hai ngày trời. Địch Cửu tin chắc dù đối phương là Tiên Đế cũng chẳng thể nào đuổi kịp.
Vì bố trí mấy trận pháp ấy, Địch Cửu đã hao phí nửa tháng trời. Về lại Đại Đỉnh, hắn liền trực tiếp đi thẳng tới Nguyệt Hằng lâu.
Nơi đây không chỉ có các loại tiên linh thảo đỉnh cấp mà còn có rất nhiều tiên đan cao cấp. Thứ Địch Cửu muốn mua chủ yếu là tiên linh thảo cấp 6 dùng để luyện chế Liệt Mạch Đan - Tử Thiên Lạc.
Liệt Mạch Đan là tiên đan lục phẩm, tiên đan giúp tăng tu vi một lần duy nhất. Nó có thể thông qua việc xé rách mạch lạc của tu sĩ trong thời gian ngắn nhằm đạt hiệu quả tối đa. Tuy nhiên nó cũng có tác dụng phụ rất lớn, nếu thân thể tu sĩ sử dụng không đủ mạnh, sẽ có nguy cơ sau khi tu vi tăng lên là khiến mạch lạc vỡ tung.
Loại đan dược này ở Nguyệt Hằng lâu cũng có bán, giá cả không quá đắt so với số điểm mà Địch Cửu chi ra được, một viên chỉ cần 500 điểm tự do mà thôi. Địch Cửu không có ý định mua Liệt Mạch Đan, hắn mua một đống tiên linh thảo cấp sáu, bên trong liền có Tử Thiên Lạc.
Nếu không có tia đạo tắc thứ chín kia hỗ trợ, Địch Cửu khẳng định bản thân sẽ thẳng tay mua luôn một viên Liệt Mạch Đan. Thế nhưng hiện tại hắn đã có Thiểm Quang, nắm chắc trong vòng mười ngày sẽ bước thẳng tới hàng ngũ Tiên Đan đại sư lục phẩm.
Chỉ cần đột phá lục phẩm, hắn có thể tự luyện chế Liệt Mạch Đan rồi.
Địch Cửu tin tưởng với bản lĩnh luyện chế của mình, dù không cần Kiến Đỉnh thì hiệu quả cũng tuyệt đối vượt xa so với Liệt Mạch Đan được bán trong đan lâu.
Tác dụng phụ khi sử dụng Liệt Mạch Đan quá lớn, tuy Địch Cửu có Tinh Không mạch lạc và thức hải cũng cực kỳ cô đọng, nhưng hắn thấy vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn. Loại đan dược này để hắn tự luyện chế sẽ yên tâm hơn nhiều so với mua ở bên ngoài.
….
Theo thời gian ngày càng gần, số lượng tu sĩ tới Đại Đỉnh cũng nhiều hơn, dù là loại tức lâu có giá cả thấp như Lam Tiên mà Địch Cửu đang ở trọ cũng chẳng còn phòng trống.
Sau khi trở về Lam Tiên tức lâu, Địch Cửu quyết định không đi ra ngoài nữa. Nếu tính toán của hắn chính xác thì dù không có Kiến Đỉnh, chỉ vỏn vẹn tám ngày hắn đã đủ khả năng đột phá Tiên Đan đại sư lục phẩm rồi.
Quang Minh của Địch Cửu cũng đã tấn cấp, trở thành Tiên Diễm bậc tám, Đan Đạo từ khi được Thiểm Quang hỗ trợ càng thêm hoàn thiện hơn. Về sau chỉ cần thần niệm và tu vi của hắn theo kịp, thì Đan Đạo, Trận Đạo và cả Khí Đạo nữa, tất cả sẽ đều không quá thấp.
Từ khi trở thành Tiên Đan đại sự lục phẩm, điều đầu tiên Địch Cửu làm là luyện chế một lò lớn đan dược Than Lâm Đan dùng để chữa thương, sau đó mới tiếp tục luyện chế tiên thảo dùng cho Liệt Mạch Đan.
Chỉ với nửa nén hương, Tử Thiên Lạc đã nhanh chóng được luyện thành, thế nhưng thời điểm hắn lọc tạp chất thì mơ hồ cảm thấy Tử Thiên Lạc và khí tức pháp tắc hình như không hợp nhau.
Lấy kinh nghiệm của Địch Cửu, mỗi loại tiên linh thảo đều ẩn chứa một loại pháp tắc chủ đạo, xem như có khí tức pháp tắc nồng đậm như thế nào cũng không thể không hợp nhau được. Tử Thiên Lạc này hình như có chút cổ quái.
Sau nửa canh giờ, Địch Cửu đã luyện chế xong một lò Liệt Mạch Đan thất văn.
Mấy viên đan dược ấy đã đủ dùng với Địch Cửu, hắn không định luyện chế nó tiếp nữa mà chậm rãi lấy ra một gốc Tử Thiên Lạc, hắn muốn xem thử loại khí tức kỳ lạ trong đó là gì.
Nếu không có Thiểm Quang, Địch Cửu tin bản thân cũng không phân biệt nổi loại pháp tắc khí tức kia. Hiện tại nếu đã cảm nhận được, hắn nhất định phải nghiên cứu kỹ hơn, rốt cuộc là nguyên nhân gì tạo thành loại tình trạng này.
Tử Thiên Lạc được chiết xuất bên trong đan lô, với sức mạnh của Đạo Hỏa cấp tám, rất nhanh nó liền bị phân giải. Địch Cửu lần nữa nhìn rõ được khí tức pháp tắc đặc biệt, loại khí tức ấy tuyệt đối không được chứa trong dược dịch của Tử Thiên Lạc, càng không phải từ tạp dịch.
Ngay vào lúc hắn muốn chiết xuất ra sự khác biệt thì dược dịch bên trong đan lô Tử Thiên Lạc trực tiếp tán loạn, tất cả dược dịch không hiểu vì sao lại biến mất vô tung vô ảnh, bao gồm cả khí tức đặc biệt mà hắn chuẩn bị luyện chế kia. Không ngờ, Địch Cửu lại thất bại trong việc luyện chế cây Tử Thiên Lạc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận