Thế Giới Thứ Chín

Chương 413

1000 điểm tự do chính là 100.000 tiên tinh, Địch Cửu không thiếu chút điểm tự do ấy, bất quá sự nhẫn nại của hắn có mức độ nhất định. Hắn đã chấp nhận trả 1000 tiên tinh rồi mà đối phương còn muốn điểm tự do, vậy rõ ràng dù hắn lấy 1000 điểm tự do ra, chuyện này vẫn sẽ không kết thúc.
- Dù ngươi không muốn bỏ thì cũng phải bỏ ra thôi. Tân Nguyệt thương lâu ta làm ăn đàng hoàng, giao dịch công bằng, đương nhiên không sợ người khác gian trá.
Nữ tu khinh thường nói với Địch Cửu.
Tu vi Địch Cửu nhiều nhất chỉ là Đại Ất Tiên, hơn nữa còn là một tên tán tu bị hai cường giả Đại La Tiên khóa lại trong cửa hàng, thế mà còn dám phách lối.
Địch Cửu xòe tay ra, Thiên Sa Đao liền rơi vào trong lòng bàn tay, Đại La Tiên lĩnh vực điên cuồng phóng ra ngoài, đồng thời hắn nhanh chóng bổ một đao xuống. Nếu sớm muộn gì cũng động thủ, vậy thì không có gì để nói nữa rồi.
Đao thế cuồng bạo trong nháy mắt bao quanh toàn bộ thương lâu. Thời điểm cảm giác được khí tức tử vong nghiền ép tới, sắc mặt nữ tu kinh hãi đến tái nhợt, thế nhưng bất luận nàng giãy giụa như thế nào thì vẫn chẳng cách nào tránh thoát lĩnh vực của tên Đại Ất Tiên mà nàng cho là sâu kiến đó.
Một đạo đao mang màu xanh giáng xuống, nàng bỗng nhiên thốt lên:
- Ngươi là tên tội phạm bị truy nã Địch Cửu...
Thông tin về Địch Cửu đã sớm truyền tới đây, thanh đao này lúc trước từng chém lui cả cường giả Tiên Đế tầng năm. Thương lâu ở Nguyệt Khư Phần đương nhiên cũng từng nghe nói tới, bởi vì mỗi một cửa hàng ở Nguyệt Khư Phần đều có bố cáo truy nã hắn.
Nàng không nghĩ tới Địch Cửu bị đông đảo các tông môn truy nã lại dám đường đường chính chính đi vào Tân Nguyệt thương lâu. Ngay cả Việt Lượng Tiên Đế mà hắn cũng không sợ, đáng nói hơn là vài vị Tiên Đế cùng truy sát rốt cuộc vẫn để hắn thoát khỏi Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, Tân Nguyệt thương lâu nàng ở trong mắt người ta thật sự không tính là gì.
- Phốc!
Máu tươi bắn ra, nữ tu chẳng cách nào né tránh, chớp mắt liền bị Thiên Sa Đao xé rách.
Gần như đồng thời điểm Địch Cửu ra tay, hai tên Đại La Tiên cùng lúc xông về phía Địch Cửu. Tuy nhiên cái lĩnh vực cường đại kia làm cho hai người không cách nào tiến thêm, đến khi Địch Cửu chém giết nữ tu xong, hai người mới biết mình đá trúng thiết bản rồi.
Địch Cửu không chờ hai người làm ra động tác kế tiếp, Thiên Sa Đao cuốn ngược lên đao mang, bao phủ cả hai ở trong đó.
Một người là Đại La Tiên sơ kỳ, người còn lại là trung kỳ, đều chỉ thuộc loại Đại La Tiên tư chất bình thường, miễn cưỡng dùng đan dược chồng chất mà thăng cấp, bằng không thì cũng sẽ không phải lưu lạc vào thương lâu làm tay chân. Đứng trước đao thế của Địch Cửu, chuyện đầu tiên mà hai tên Đại La Tiên ấy nghĩ tới không phải chống cự, ngược lại là muốn nhanh chân chạy trốn khỏi đây.
Thanh đao này thật sự quá hiển hách, phải biết lúc trước Địch Cửu chỉ dùng một trảm đã đẩy lùi cả cường giả Tiên Đế tầng năm.
Đao mang giống như thiên mạc nổ tung, hai tên Đại La Tiên khó khăn lắm vẫn chưa thoát khỏi đao thế lĩnh vực thì đã lập tức trở thành vong hồn dưới Thiên Sa Đao.
Trong lòng Địch Cửu thầm cảm khái, tuy hai tên Đại La Tiên này rất rác rưởi, thần niệm nhiều nhất mới chỉ tới tiên niệm cấp bốn, nhưng khi hắn dùng lĩnh vực khóa lại, hai tên Đại La Tiên còn chẳng hề có biện pháp chạy trốn, chuyện này đủ làm cho hắn biết thực lực của mình hẳn có thể miễn cưỡng chống lại Tiên Vương bình thường.
Nếu như hắn đụng chạm đến Thời Gian Pháp Tắc, hoặc dung hợp Đại Cước Ấn vào trong Thiên Sa Đao, vậy không cần tu luyện tới Tiên Đế, hắn có thể ngay lập tức công khai trở về Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành.
Mấy cái giới chỉ và đồ vật trên kệ đều bị Địch Cửu hốt sạch.
Đoán chừng là chẳng ai ngờ đến có người dám cướp đoạt thương lâu trong quảng trường Nguyệt Khư Phần, cho nên Địch Cửu cướp sạch mọi thứ, thậm chí xé rách cả cấm chế trong thương lâu mà vẫn chưa có ai đứng ra ngăn cản.
Đồ vật cướp đến tay, Địch Cửu biết không thể nào dừng lại tại quảng trường Nguyệt Khư Phần dù chỉ nửa hơi, bởi vậy hắn không chút do dự đốt mấy cỗ thi thể thành tro tàn, sau đó dùng một đao biến mọi thứ trong thương lâu thành bột mịn.
Một nam tử Đại Chí Tiên bị cấm chế khóa lại bỗng xuất hiện ở trước mặt Địch Cửu, nhìn cách ăn mặc thì hẳn là tu sĩ lưu lạc trong tinh không.
Nam tử Đại Chí Tiên kinh ngạc nhìn Thiên Sa Đao trong tay Địch Cửu, nghĩ không ra vì sao hắn dám động thủ ở chỗ này.
Địch Cửu thu hồi Thiên Sa Đao, đồng thời ném hai cây trận kỳ vào người nam tử, cấm chế lập tức được giải khai.
- Đa tạ bằng hữu xuất thủ tương trợ, chỉ có điều nơi đây là Tân Nguyệt...
Còn chưa kịp dứt lời, cửa ra vào Tân Nguyệt thương lâu đột nhiên bị oanh tạc, một đạo kích ảnh bao phủ lấy Địch Cửu.
Địch Cửu nhấc chân tung ra Đại Cước Ấn, đạo kích ảnh kia rõ ràng tung ra trước, thế nhưng đối mặt với Đại Cước Ấn phía dưới lại đột nhiên chậm đi vô số lần.
Đại Cước Ấn đá vào đan điền tên tu sĩ mới tới, người này lập tức phun máu bay ra ngoài, đến tận bây giờ mà kích ảnh kia vẫn còn cách Địch Cửu khá xa.
Sau khi đạp bay kẻ vừa tới, Địch Cửu mới quay đầu nói với tu sĩ vừa được hắn cứu:
- Ta đi trước, chắc hẳn người cũng cần chạy giữ mạng.
Nói xong, Địch Cửu dùng Thần Niệm Độn vọt thẳng về phía lối vào Nguyệt Khư Phần.
- Lợi hại.
Người lưu lạc kích động thốt lên hai chữ rồi cũng lập tức vọt thẳng tới cửa ra vào Nguyệt Khư Phần.
Hai người vừa mới rời đi, mấy đạo thân ảnh nhanh chóng xuất hiện ngay trước Tân Nguyệt thương lâu.
Hiện trường chỉ còn lại đống đổ nát cùng một tên nửa bước Tiên Vương bị đạp vỡ vụn đan điền.
- Là ai làm?
Một cường giả Tiên Vương hỏi kẻ đang bị thương, nằm vất vưởng dưới đất nọ, ngữ khí có chút lạnh lùng.
Tên nửa bước Tiên Vương bị Địch Cửu đạp nát đan điền không đáp mà chỉ thì thào luôn miệng:
- Là Không Gian Pháp Tắc, là Không Gian Pháp Tắc...
....
Từ khi Nguyệt Khư Phần hình thành phường thị đến nay, không biết đã bao lâu rồi chưa từng xảy ra chuyện ác liệt nhường này.
Có người dám đánh cướp Tân Nguyệt thương lâu, còn giết cả hai chấp sự Đại La Tiên và một Đại Chí Tiên, phế đi một cường giả nửa bước Tiên Vương.
Thế nhưng toàn bộ pháp trận giám sát trong Tân Nguyệt thương lâu đều đã bị phá hư, bởi vậy không có ai biết hung thủ mạnh đến đâu. Tuy nhiên cứ nhìn vào việc hung thủ dùng một cước đạp bay tu sĩ nửa bước Tiên Vương thì có lẽ tu vi của người nọ ắt hẳn phải từ Tiên Vương sơ kỳ trở lên.
Tân Nguyệt thương lâu là sản nghiệp của Tân Nguyệt thương hội Huyễn Thải tiên lục. Tuy nó không phải một trong tam đại thương hội ở Huyễn Thải tiên lục, thế nhưng dù sao cũng là đại thương hội có mặt mũi. Sau khi biết chuyện, thương hội tức tốc phái một vị Tiên Đế đích thân đến Nguyệt Khư Phần.
Vị Tiên Đế mới vừa đến dùng giọng điệu lạnh lùng hỏi:
- Ngươi xác định là Không Gian Pháp Tắc?
Tu sĩ nửa bước Tiên Vương đã tỉnh táo lại, quỳ rạp xuống đất, thấp thỏm lo âu đáp:
- Dược trưởng lão, vãn bối khẳng định một cước kia ẩn chứa Không Gian Pháp Tắc, vãn bối khẳng định...
...
Lệnh truy nã Địch Cửu được dán khắp quảng trường Nguyệt Khư Phần. Bất luận tu sĩ nào tiến vào Nguyệt Khư Phần, chỉ cần biết nơi ẩn náu của Địch Cửu thì đều có thể đạt được phần thưởng kếch xù.
Không chỉ vậy, phía ngoài Nguyệt Khư Phần còn có hai tên Tiên Vương luôn đợi sẵn Địch Cửu đi ra.
Một vài người biết chuyện Địch Cửu cướp đoạt Tân Nguyệt thương lâu đều thầm than, tu sĩ từ bên ngoài đến này thật sự quá không hiểu chuyện. Dù ngươi nhịn không được, lỡ cướp Tân Nguyệt thương lâu rồi thì cũng không thể tiến vào Nguyệt Khư Phần. Hư không mênh mông như vậy, tùy tiện trốn đến nơi nào cũng được mà.
Trong Nguyệt Khư Phần rất hỗn loạn, tuyệt đối không thể ẩn nấp thời gian quá dài. Chỉ cần Địch Cửu vừa xuất hiện, vậy nhất định sẽ bị Tân Nguyệt thương lâu đang ôm cây đợi thỏ tóm gọn ngay lập tức.
...
Địch Cửu tự nhiên biết biện pháp tốt nhất là trốn càng xa càng tốt, tuy nhiên hắn cũng hiểu, trốn tránh vốn không phải là biện pháp lâu dài.
Dù hiện tại truyền tống trận giữa Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành và Tứ Phương tiên lục bị quan bế, thế nhưng tương lai ai biết có thể lại mở ra hay không. Một khi truyền tống trận mở ra, thực lực Tinh Không Tiên Thành của hắn quả thật không tính vào đâu.
Không có thực lực, trốn cũng vô dụng.
Địch Cửu đến Nguyệt Khư Phần là vì Thời Gian Pháp Tắc, cho nên khi vừa tiến vào Nguyệt Khư Phần, hắn liền tế ra phi hành pháp bảo. Ở trong này, Địch Cửu không dám sử dụng Cực Vân Chùy, cho nên hắn chọn một kiện hạ phẩm Tiên khí do chính mình luyện chế.
- Dám dùng phi hành pháp bảo trong Nguyệt Khư Phần ư?
Hai tu sĩ đang lang thang trong đó, ngơ ngác nhìn phi hành pháp bảo lóe lên trên đỉnh đầu rồi biến mất, cả hai đồng thời ngẩn ngơ.
- Oanh!
Địch Cửu vừa mới dự định sửa sang những thứ vừa cướp được, nhìn xem thử có ngọc giản giới thiệu vắn tắt về Nguyệt Khư Phần hay không thì một đạo khí tức đột nhiên đánh thẳng về phía phi thuyền.
Địch Cửu vội vàng tránh né, tuy nhiên đạo nhận vẫn nhắm trúng lồng ngực, đánh hắn rơi xuống đất.
Một tảng đá to như ngọn núi nhỏ bị Địch Cửu va nứt, dù thân là tu sĩ luyện thể Tiên Linh Thể, thế nhưng từ trên cao rơi xuống đâm vào loại tảng đá lớn cỡ này thì hắn vẫn cảm thấy đau thấu xương cốt.
Địch Cửu vội nuốt mấy viên đan dược chữa thương vào, trong lòng kinh hãi không thôi.
Hẳn là trên không trung Nguyệt Khư Phần có không gian đảo lộn, nếu không phải vừa rồi vận khí của hắn không tệ thì đoán chừng đã bị không gian đảo lộn xé thành hai mảnh rồi.
Trông thấy hai bóng người nhanh chóng phóng tới bên này, Địch Cửu không dám chần chừ, vội dùng Thần Niệm Độn tiến vào sâu trong Nguyệt Khư Phần.
Trước khi hỏi thăm địa điểm Thời Gian Tinh Thạch từng xuất hiện, hắn phải chữa trị tốt thương thế của mình rồi hãy tính.
-
Bạn cần đăng nhập để bình luận