Thế Giới Thứ Chín

Chương 581

Mấy tháng trôi qua, Địch Cửu bất chợt ngừng lại.
Tại biên giới thần niệm của hắn xuất hiện một ngọn núi khổng lồ, Địch Cửu tiến vào Hạo Hãn Đại Khư đã được mười mấy năm mà vẫn chưa bao giờ nhìn thấy sơn phong chân chính.
Ở trong Hạo Hãn Đại Khư, khắp nơi đều là hoang địa, sa mạc,... Vô luận là nước hay núi, Địch Cửu đều chưa từng trông thấy.
Nếu không phải có mảnh vỡ Thủy thuộc tính quy tắc, Địch Cửu thật sự hoài nghi Ngũ Hành thú sinh tồn như thế nào.
Coi như Ngũ Hành thú là Yêu thú thì cũng vô pháp sinh tồn trong tình trạng thiếu nước.
Địch Cửu nhìn vào giới chỉ của mình, vật liệu trong đó sớm đã chồng chất như núi. Hắn quyết định lên đỉnh núi kia, tìm kiếm một tòa động phủ, sau đó bế quan một đoạn thời gian.
Sau khi đột phá, tu vi của hắn dường như chạm phải bình cảnh, nếu như không có ngoại lực đặc thù, vậy hắn tuyệt đối không có khả năng bước vào Dục Đạo trong thời gian ngắn hạn. Cho nên đối với hắn, mục đích chủ yếu hiện tại là luyện khí.
Lấy thực lực hiện tại, nếu hắn muốn đối phó với tu sĩ Dục Đạo thông thường thì chẳng có vấn đề gì. Bất quá nếu như gặp phải cường giả Dục Đạo, thậm chí Hóa Đạo thì sao?
Tuy nói thủ đoạn của Địch Cửu rất nhiều, bất quá cường giả vượt trội há sẽ quan tâm đến thủ đoạn của ngươi nhiều hay ít? May mà hắn còn có một môn thần thông tối cường, đó chính là đao trận. Tuy nhiên từ khi đến Tiên giới, thực lực của hắn lên cao quá nhanh, cho nên vốn không có cơ hội dùng tới đao trận.
Bây giờ ở Đạo giới, đao trận cường hãn nhất định sẽ có tác dụng cực kỳ trọng yếu. Nếu gặp phải cường giả, thời điểm đánh không lại, hắn có thể dùng đao trận tăng thêm pháp tắc đại trận hỗ trợ. Đao trận khẳng định là cường đại hơn nhiều so với pháp tắc đại trận bố trí vội vàng.
Tu vi không cách nào cấp tốc tăng lên, vậy đành phải đề thăng trình độ Trận Đạo.
Địch Cửu tránh khỏi khu vực tập trung quy tắc phá toái, Ngũ Hành thú chung quanh quả nhiên liền ít đi. Sau thời gian dài hành tẩu tại Hạo Hãn Đại Khư, Địch Cửu đã biết ở trong đây chẳng những có Ngũ Hành thú, thậm chí còn có cả một số vòng xoáy quy tắc.
Một khi bị sa vào loại vòng xoáy quy tắc này, kết quả chắc chắn là hữu tử vô sinh. Mặc dù Địch Cửu có Đệ Cửu thế giới, nếu có bất cẩn rơi vào thì cũng chẳng đến mức mất đi cái mạng nhỏ. Bất quá Địch Cửu vẫn cảm thấy mình nên cẩn thận một chút mới tốt, nếu có thể không cần dùng đến Thần Niệm Độn thì nên tận lực đừng dùng.
Ngọn núi kia vốn cách Địch Cửu không xa, hắn chỉ mất hơn phân nửa nén hương đã đi tới dưới chân núi.
Địch Cửu quét thần niệm vòng quanh ngọn núi một vòng, lập tức biết bên trong ngọn núi này có người đang bế quan, đối phương hẳn là có cùng su nghĩ giống như hắn. Bất quá hắn chẳng thèm để ý, phương viên ngọn núi này trọn vẹn mấy trăm dặm, hắn bế quan ở đây hẳn sẽ không ảnh hưởng đến người khác.
Một lúc lâu sau, Địch Cửu đã mở ra một tòa động phủ tại địa phương vắng vẻ, đồng thời bố trí Ẩn Nặc pháp trận bên ngoài động phủ.
Với trình độ Trận Đạo Thần Trận sư cấp hai của mình, cộng thêm pháp tắc trận kỳ, hắn bố trí Ẩn Nặc Trận cùng Phòng Ngự Trận, trừ phi Trận Đạo sư vượt xa Địch Cửu tới, bằng không thì người khác tuyệt đối nhìn không ra.
Sau khi thiết lập chung quanh động phủ của mình giống như sắt thép, Địch Cửu chỉ lưu lại Giám Sát Trận cùng Cảnh Cáo đại trận ở bên ngoài, bản thân hắn lại tiến vào Đệ Cửu thế giới, bắt đầu học tập luyện khí.
...
Tu luyện không tuế nguyệt, luyện khí cũng không tuế nguyệt.
Vật liệu trên người Địch Cửu rất nhiều, tuy nhiên ngoại trừ chút ít vật liệu trân quý lấy được ở giữa lưỡng giới ra, đại đa số vật liệu của hắn đến từ Hạo Hãn Đại Khư.
Số vật liệu này đều mang thuộc tính quy tắc. Trong trường hợp bình thường, vật liệu mang thuộc tính quy tắc dĩ nhiên là đặc biệt trân quý.
Nhưng nếu tất cả vật liệu đều mang thuộc tính quy tắc, trái lại không còn trân quý nữa. Bời vì pháp bảo bình thường đều có một loại vật liệu chủ yếu, sau đó tăng thêm vật liệu thuộc tính quy tắc mới có thể rèn luyện ra. Nếu toàn bộ vật liệu luyện khí đều có thuộc tính quy tắc thì chẳng khác nào cơ thể khuyết thiếu nội tạng.
Bất quá Địch Cửu không thèm để ý, hiện giờ hắn chỉ muốn luyện chế đao để dùng trong đao trận. Vô số vật liệu thuộc tính quy tắc kia được chia ra thành đủ loại khác biệt. Học tập luyện khí đương nhiên là bắt đầu từ vật liệu cấp thấp nhất.
Từ cực phẩm Tiên khí đến Ngụy Thần khí, tiếp đó là hạ phẩm Thần khí...
Ba năm sau, Địch Cửu miễn cưỡng có thể luyện chế ra hạ phẩm Thần khí. Năm năm sau, Địch Cửu luyện chế thành công hạ phẩm Thần khí cấp cao.
Hiện tại, đao do Địch Cửu luyện chế ra không chỉ dừng lại ở hạ phẩm Thần khí cấp cao mà thậm chí còn phân biệt Ngũ Hành rõ ràng. Căn cứ theo đặc tính tài liệu, Địch Cửu phân biệt luyện chế ra Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, năm loại thuộc tính đao khí. Đáng tiếc, hắn không có vật liệu Phong Lôi Băng thuộc tính, bằng không thì đao luyện chế ra nhất định sẽ tăng thêm ba loại thuộc tính.
Hạ phẩm Thần khí mang theo thuộc tính hữu dụng hơn hạ phẩm Thần khí bình thường, bởi vì mục đích luyện chế đao chính là vì bố trí đao trận.
Núi vật liệu trải qua năm năm luyện chế không gián đoạn rốt cuộc đã biến thành hư vô. Trường đao hạ phẩm Thần khí chồng chất lên gần vạn chuôi, mỗi một kiện đều mang thuộc tính riêng.
Năm năm trôi qua, Địch Cửu thử nhìn qua bên ngoài động phủ, trên cấm chế chẳng hề có bất kỳ vết tích nào.
Hắn tu luyện Quy Tắc Đại Đạo, dĩ nhiên thủ đoạn bố trí Trận Đạo cũng phải căn cứ thiên địa quy tắc chung quanh.
Quy tắc phá toái cũng là một loại quy tắc. Thủ đoạn Trận Đạo này mang lại chỗ tốt lớn nhất là có thể dung hợp làm một thể với cảnh vật chung quanh.
Dù không còn vật liệu luyện khí, Địch Cửu vẫn chưa định ra ngoài. Tu vi của hắn đang ở cấp bậc Tố Đạo hậu kỳ, rất khó Dục Đạo thành công trong Hạo Hãn Đại Khư.
Đối với Địch Cửu, điều hắn khát vọng nhất ở trong Hạo Hãn Đại Khư chính là mang theo thật nhiều phiến mảnh vỡ pháp tắc ra ngoài. Tuy mảnh vỡ pháp tắc gần như chẳng có tác dụng gì với hắn, bất quá chúng lại có giá trị liên thành, nếu có thể mang theo vô số mảnh vỡ ra, vậy tài nguyên tu luyện trong tương lai của hắn xem như đã ổn thỏa.
Chỉ cần không gặp nguy cơ vẫn lạc, vậy Hạo Hãn Đại Khư có thể tính là chỗ an toàn nhất. Nếu an toàn thì dĩ nhiên phải lợi dụng nơi đây đến cực hạn.
Sau khi hoàn tất luyện chế tất cả trường đao, Địch Cửu lấy ra một đống thần linh thảo. Ngoại trừ số ít do chính hắn thu hoạch, đại đa số thần linh thảo đều đến từ việc hối đoái tại Vô Quang Hải.
Hiện tại hắn muốn dùng những tài liệu luyện đan này để trùng kích Tố Đạo Đan Thần.
Đỉnh cấp Luyện Đan sư sở dĩ thưa thớt hơn nhiều so với Luyện Khí sư bởi vì các loại thiên tài địa bảo càng ngày càng ít.
Dựa theo Quy Tắc Đại Đạo, bất kỳ vật gì giữa thiên địa đều có thể luyện chế thành khí, chỉ là cấp bậc cao thấp mà thôi. Dù chỉ luyện chế pháp bảo cấp thấp thì cũng có thể giúp cho luyện khí giả không ngừng tiến bộ.
Mà luyện đan lại khác, nếu không có thiên tài địa bảo cao cấp, vậy trình độ luyện đan sẽ rất khó đề cao.
Dù là một tông môn thì cũng không thể nào tốn quá nhiều thiên tài địa bảo để bồi dưỡng một Luyện Đan sư. Về phần Tán tu muốn trở thành Luyện Đan sư, nhất định là càng thêm khó khăn.
Thời điểm ở Phong Oa bãi, Quý Mi sở dĩ dám động thủ bởi vì gã là Tố Đạo Đan Thần. Tuy chỉ thuộc loại Tố Đạo Đan Thần kém nhất, nhưng Quý Mi vẫn có uy vọng nhất định tại Vô Quang Hải Thần Thành.
Nếu lúc đó hai người động thủ ở trong Vô Quang Hải Thần Thành, đám tu sĩ ra tay trợ Quý Mi nhất định đếm không xuể.
Địch Cửu lấy Đại Trụ Đỉnh ra, khác với loại đan đỉnh bình thường, Đại Trụ Đỉnh có năm chân. Do tôn trọng Kiến Đỉnh, nên Địch Cửu không còn dùng Kiến Đỉnh luyện đan, lúc đầu Địch Cửu cứ nghĩ sẽ không còn gặp được đan đỉnh sánh ngang Kiến Đỉnh. Nhưng cái Đại Trụ Đỉnh này quả thật không hề kém hơn Kiến Đỉnh, thậm chí có thể nói là mạnh hơn.
Sở dĩ dùng Kiến Đỉnh luyện đan rất tốt là bởi nó được luyện chế từ Kiến Mộc. Mà dùng mộc để luyện chế đan dược vốn chính là một loại hành vi chà đạp, nếu cứ để Kiến Đỉnh duy trì hấp thu đan khí, sớm muộn cũng có một ngày, Kiến Đỉnh sẽ tiêu tán giữa vũ trụ.
Còn Đại Trụ Đỉnh lại khác, trong Đại Trụ Đỉnh hóa vạn vật, sinh âm Dương nhị ý, chính là vì luyện hóa thiên địa vạn vật.
Từng cây thần linh thảo bị Địch Cửu ném vào trong Đại Trụ Đỉnh, hắn chưa vội vàng luyện chế Tố Đạo thần đan, hơn nữa số đan phương hắn biết vốn không nhiều, cho nên hiện tại hắn muốn bắt đầu chiết xuất từ thần linh thảo cấp thấp.
...
Diễn Nhất Đạo Tông.
Một nữ tử mặc áo gai xám, sắc mặt không dễ nhìn đi ra tông môn đại điện, nàng là An Đồ Ngưng - cốc chủ Diễn Xuân cốc Diễn Nhất Đạo Tông.
Diễn Nhất Đạo Tông vốn chẳng có mấy vị Đan Thần, đã thế trong Đạo giới Đan Hà Bỉ năm nay, tông chủ lại chỉ định nàng phụ trách, An Đồ Ngưng khẳng định đây là âm mưu của lão già Diễn Vũ Phong Uông Đằng. Dù nàng có bản lĩnh rất lớn nhưng e rằng lần này khó tránh khỏi mất mặt, thậm chí khiến Diễn Nhất Đạo Tông không ngẩng đầu lên được.
Thế nhưng không đi không được, An Đồ Ngưng thở dài, đành cố làm hết sức thôi, nếu thực sự không được thì bắt buộc phải để Diễn Xuân cốc điệu thấp hơn một chút, cùng lắm thì từ bỏ số ít tài nguyên tông môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận