Thế Giới Thứ Chín

Chương 689: Thành Công Tấn Cấp Đạo Nguyên Đan Thánh

"Ngươi thật sự còn chưa đạt tới Hỗn Nguyên cảnh?" Thang Tế Đàm bị lời Địch Cửu vừa nói kinh trụ, nàng vẫn cho rằng tu vi của hắn đã thăng cấp lên Hỗn Nguyên cảnh lâu rồi, không nghĩ tới Địch Cửu thật sự vẫn còn là Đạo Nguyên cảnh. Một Đạo Nguyên Thánh Đế mà lại dễ dàng bóp chết một tu sĩ Hỗn Nguyên hậu kỳ, việc này nói ra chỉ sợ không mấy ai tin tưởng.
Trong lòng Đường Bắc Vi lại càng thêm kích động, với thực lực bây giờ của Địch Cửu, tu vi càng thấp thì nói rõ tiềm lực lại càng lớn. Nếu Địch Cửu đồng ý hộ tống nàng cùng đi Thiên Ngoại Thiên, vậy thì chắc chắn hắn sẽ trợ giúp được nàng rất nhiều.
Đáng tiếc nàng chỉ có một viên Hỗn Nguyên Nghê Hà Đan và đã lấy nó ra giao dịch tại hội đấu giá, nếu không thì nàng sẽ không chút do dự tặng nó cho Địch Cửu rồi.
"Không sai, ta đích xác không phải Hỗn Nguyên cảnh." Địch Cửu có chút xấu hổ, hắn chỉ là một tu sĩ Đạo Nguyên cảnh nhưng lại để mặc cho Hỗn Nguyên cảnh như Thang Tế Đàm cùng Đường Bắc Vi gọi mình là sư huynh, thật sự là có chút không thể nào nói nổi.
Thang Tế Đàm hít một hơi lãnh khí, trong lòng sâu sắc thừa nhận sự đúng đắn trong việc ‘tuyệt đối không được trông mặt mà bắt hình dong’ mà năm đó tổ sư vẫn thường hay nói.
Địch Cửu bế quan cũng không phải vì muốn tăng tu vi của mình lên, mặc dù hắn còn có tới mấy chục giọt thần tủy ức năm, thế nhưng hắn vừa mới cưỡng ép vọt tới Đạo Nguyên hậu kỳ, lúc này tiếp tục trùng kích Hỗn Nguyên thì đoán chừng có chút khó khăn.
Hắn bế quan là vì muốn làm những chuyện khác, chuyện thứ nhất hắn cầm làm đó là giúp hỏa diễm tấn cấp, chuyện thứ hai chính là luyện khí.
Trong Chân Linh thế giới của Tịch Hồng Sâm có nhiều không kể xiết các loại vật liệu đỉnh cấp. Với lại hắn vừa mới tịch thu chiếc nhẫn của lão già Hướng Mẫu kia, bên trong chiếc nhẫn của lão cũng có vô số đồ tốt. Những vật liệu này đủ để trình độ Khí Đạo của hắn tăng tiến thêm một bước, chờ đến khi trình độ Khí Đạo tiến thêm một bước rồi, hắn còn cần tấn cấp Thiên Sa Đao cũng như luyện chế một chiếc phi hành pháp bảo đỉnh cấp.
Chuyện thứ ba hắn muốn làm chính là luyện đan.
Trên người hắn hiện tại có rất nhiều đạo quả, đồng thời còn có một đống thần linh thảo. Địch Cửu muốn mượn nhờ những vật này để bước vào Đạo Nguyên Đan Thánh. Chờ sau khi hắn thăng cấp tới Đạo Nguyên Đan Thánh xong thì ắt hẳn Đạo Quả Tháp cũng đã mở ra. Lúc ấy hắn có thể thu mua đạo quả số lượng lớn được rồi.
Nghe Đường Bắc Vi kia nói, ca ca của nàng ta cũng đã từng bước đi theo lộ trình như vậy, và may mắn thu được về một quả Hỗn Nguyên Nghê Hà.
"Địch sư huynh, mặc dù ta chỉ cảm ứng được một chút, nhưng ta luôn cảm giác dường như hỏa diễm của ngươi và các hỏa diễm bình thường khác không giống nhau lắm." Thang Tế Đàm xuất thân từ Phượng Hoàng tộc, cho nên đối với hỏa diễm nàng luôn rất mẫn cảm.
Địch Cửu cũng không định giấu diếm gì nàng: "Không sai, hỏa diễm của ta là Đạo Hỏa."
"Thật là Đạo Hỏa sao?" Thang Tế Đàm kích động kêu thành tiếng, nàng đã mơ hồ cảm thấy là Đạo Hỏa, không nghĩ tới là thật.
Địch Cửu minh bạch ý tứ của Thang Tế Đàm, chính hắn cũng cảm thấy mình rất may mắn.
Trước đó hắn còn không biết, hiện tại thì rất rõ ràng việc sở hữu Đạo Hỏa là chuyện khó khăn tới cỡ nào. Hắn có thể chuyển hóa hỏa diễm thành Đạo Hỏa hoàn toàn là cơ duyên ngoài ý muốn, hay nói đúng hơn là nhờ sự hỗ trợ rất lớn từ tia đạo tắc thứ chín kia.
Đạo Hỏa vốn rất trân quý, muốn ngưng tụ thành công nó là việc phi thường khó khăn. Nếu không cẩn thận, chẳng những không cách nào ngưng tụ Đạo Hỏa, mà còn khiến cho tu sĩ hóa thành tro tàn.
Thang Tế Đàm bình tĩnh lại, nghĩ tới một chuyện bèn vội khuyên Địch Cửu: "Địch sư huynh, ta đề nghị ngươi tốt nhất đừng lập tức dùng Quang Minh Tâm tấn cấp Đạo Hỏa. Đạo Hỏa cùng hỏa diễm bình thường có sự khác biệt rất lớn. Hỏa diễm bình thường sau khi tấn cấp lên Thánh Diễm sẽ tạo ra Hỏa Linh. Còn Đạo Hỏa vốn bản thân nó có thể hoàn toàn dung thành một thể với tu sĩ mà nó phụ thuộc. Như vậy thì cho dù tu sĩ có không may vẫn lạc thì Đạo Hỏa vẫn sẽ lưu giữ một tia hồn niệm ấn ký của tu sĩ đó."
"Vậy ta phải làm sao để tấn cấp Đạo Hỏa?” Địch Cửu tò mò hỏi.
Thang Tế Đàm kiên nhẫn giải thích: "Kỳ thật dùng Quang Minh Tâm cũng có thể tấn cấp Đạo Hỏa, bất quá muốn tấn cấp Đạo Hỏa theo phương pháp phát huy uy lực tốt nhất thì nên thu tập được cả Quang Minh Tâm lẫn Chân Dương Chi Tâm, cũng chính là Thái âm Tâm cùng Thái Dương Tâm. Dùng hai loại đồ vật ấy để tấn cấp Đạo Hỏa thì sau khi Đạo Hỏa của huynh biến thành Thánh Diễm, nó sẽ là cực điểm hỏa diễm khó ai sánh kịp."
….
Đối với một tu sĩ Đạo Nguyên cảnh mà nói, một năm cũng chỉ nhanh như vài lần chớp mắt. Địch Cửu khó khăn lắm mới có thể tiêu hao hết toàn bộ Đạo Nguyên đạo quả có trong tay, còn chưa kịp làm gì nhiều thì đã đến thời gian Đạo Quả Tháp mở ra.
Thời điểm Địch Cửu xuất quan, hắn vẫn thầm cảm thán thời gian quả nhiên không đáng tiền.
Lúc đầu hắn còn muốn tranh thủ trong một năm bế quan này sẽ luyện khí xong rồi luyện đan. Sau đó hắn nghe theo lời Thang Tế Đàm khuyên, quyết định không vội tấn cấp Đạo Hỏa, cũng không phân tâm ra để luyện khí nữa. Nào ngờ chỉ vẻn vẹn tấn cấp lên Đạo Nguyên Đan Thánh mà cũng tốn mất ngần ấy thời gian.
Không cần biết là do số lượng đạo quả có hạn khiến hắn phải tốn rất nhiều thời gian kéo dài việc luyện đan, hay là bởi vì việc tấn cấp lên Đạo Nguyên Đan Thánh vốn rất khó khăn, nhưng chuyện này vẫn khiến Địch Cửu cảm thấy hơi lo lắng, bất an.
Hắn đã quyết định, sau khi đại hội Đạo Quả Tháp kết thúc, hắn nhất định phải mau chóng rời khỏi Hư Thị rồi tìm kiếm một địa phương thích hợp để bế quan tu luyện mới được.
...
"Địch huynh, Đạo Quả Tháp chuẩn bị mở ra rồi, Tế Đàm sư tỷ cho ta một danh ngạch tiến vào Đạo Quả Tháp, ta đang chuẩn bị lên đường đi đây." Đinh Trì chờ ở bên ngoài đã lâu, trông thấy Địch Cửu vừa đi ra, y liền kích động tiến lên khoe với hắn.
Cũng khó trách Đinh Trì lại kích động như vậy, một cái danh ngạch để tiến vào Đạo Quả Tháp thật sự không đơn giản.
Ai cũng biết rõ chỉ cần vào được Đạo Quả Tháp là có thể tìm được những đạo quả cực kỳ trân quý a. Chính vì như thế nên một cái danh ngạch đã sớm bị đẩy lên cái giá trên trời rồi.
Thang Tế Đàm tuy là Hỗn Nguyên cường giả của Phượng Hoàng tộc nhưng cũng không phải tùy tiện muốn lấy một suất là lấy, có thể xuất ra một cái danh ngạch cho Đinh Trì, đây hoàn toàn là nhớ vào mặt mũi của Địch Cửu.
"Đi thôi, chúng ta vào đó kiếm một ít đạo quả đỉnh cấp, nếu như có thể tìm thấy Càn Nguyên Quả thì hãy cố gắng thu lấy, về đây ta giúp ngươi luyện chế Càn Nguyên Đạo Đan." Địch Cửu vỗ bả vai Đinh Trì, cười tủm tỉm nói.
Đinh Trì ngạc nhiên, trợn mắt nhìn chằm chằm Địch Cửu, "Địch huynh, huynh thật sự là Đạo Nguyên Đan Thánh?"
Y vẫn luôn cho rằng Địch Cửu chỉ là một vị Hóa Đạo Đan Thánh chứ không phải là Đạo Nguyên Đan Thánh. Kỳ thật Hóa Đạo Đan Thánh cũng đã là phi thường nghịch thiên, nhìn khắp vùng hư không vũ trụ này cũng chẳng bói ra được mấy người là Hóa Đạo Đan Thánh. Còn Đạo Nguyên Đan Thánh sao? Gặp được một người cũng là chuyện cực kỳ gian nan.
"Không sai, ta là một Đạo Nguyên Đan Thánh." Trong thâm tâm, Địch Cửu cũng thấy rất hài lòng về kết quả này. Đây hoàn toàn là nhờ vào việc hắn lấy được mấy chục mai Đạo Nguyên đạo quả từ trên thân bọn người Tịch Hồng Sâm, bằng không mà nói, nếu hắn muốn bước vào Đạo Nguyên Đan Thánh chỉ sợ còn phải đợi tới khi Đạo Quả Tháp kết thúc, xem thử thu hoạch được như nào rồi mới tính đến việc thăng cấp.
Tấn cấp Đạo Nguyên Đan Thánh thật sự rất gian nan, hơn ai hết, Địch Cửu là người thấu hiểu rất rõ việc này.
Tuy rằng hắn dùng vẻn vẹn hơn một năm liền từ Hóa Đạo Đan Thánh bước vào Đạo Nguyên Đan Thánh, nhưng cái này cũng không đại biểu cho việc những người khác cũng có thể làm chuyện giống vậy chỉ trong thời gian một năm.
Địch Cửu tu luyện là Quy Tắc Đại Đạo, thậm chí hắn còn ngưng tụ được quy tắc đỉnh cấp thế giới, Đệ Cửu thế giới, trình độ lý giải quy tắc này đã có thể xem là tiến rất xa so với tất cả mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận