Thế Giới Thứ Chín

Chương 977

Theo Địch Cửu, bất kỳ địa phương nào đều có thể rời đi, đây là Quy Tắc Đại Đạo hắn tu luyện cảm ngộ được. Đường rời khỏi cũng là một loại quy tắc. Nếu như không thể rời đi, đây chẳng qua là bởi vì thực lực của ngươi không đủ mà thôi, cũng không phải là do không có cách để rời đi.
Địch Cửu sở dĩ muốn mau chóng rời khỏi là vì đối với Vọng Sơn chi đỉnh có chút không thoải mái. Hắn luôn cảm giác được lưu tại nơi này quá dài không phải chuyện gì tốt.
"Địch đạo hữu, Dịch Cơ gặp mặt." Cho tới giờ khắc này, Dịch Cơ tán nhân mới có cơ hội tiến lên đây chào. Tại mi tâm của hắn, vẫn là có một đạo vết đao tồn tại, vết máu loáng thoáng, cũng không khép lại.
Địch Cửu lạnh lùng nhìn Dịch Cơ tán nhân, Dịch Cơ người này tâm cơ thâm trầm, hơn nữa trước đó còn muốn hố hắn, hiện tại coi như có ra vẻ đáng thương, hắn cũng không có khả năng đem Vũ Trụ Chân Tủy cho người này. Hắn có thể thủ hạ lưu tình không giết người này đã xem như đặc biệt khai ân.
Khiến cho Địch Cửu không có nghĩ tới là, Dịch Cơ cũng không có nhắc tới chuyện Vũ Trụ Chân Tủy, chỉ nói là, "Địch đạo hữu, ta tự làm tự chịu, nơi này có một bộ công pháp của ta, ta đem nó khắc xuống dưới, đối với Địch đạo hữu có chút trợ giúp. Ta chỉ có một yêu cầu, xin Địch đạo hữu lúc rời đi cũng cho ta cùng theo một lúc."
Lúc đầu Dịch Cơ tán nhân dự định tiếp tục cầu Vũ Trụ Chân Tủy, tại thời điểm biết được mình ở chỗ này thời thời khắc khắc đều bị Diệp Tử Phong nhìn chằm chằm, toàn thân hắn phát lạnh, nơi nào còn dám tiếp tục lưu lại Đại Đạo uyên? Hắn khẳng định, liền xem như trước đó Địch Cửu cho hắn Vũ Trụ Chân Tủy thật, chỉ sợ Diệp Tử Phong cũng sẽ không để hắn khôi phục đạo cơ, sẽ không chút do dự cướp đi Vũ Trụ Chân Tủy của hắn. Không đúng, không phải là chỉ sợ, mà là nhất định, Diệp Tử Phong nhất định sẽ không để cho Dịch Cơ hắn khôi phục đại đạo đạo cơ.
Địch Cửu hoàn toàn không để ý, tiện tay nắm lấy ngọc giản mà Dịch Cơ đưa tới, khi thần niệm của hắn rơi vào trên ngọc giản, lập tức liền bị hấp dẫn.
"Phu đạo giả, không tỉnh vô, ngộ mà sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, vạn vật không chừng, chỗ của Đạo..."
Thật giống như một tiếng sấm mùa xuân đánh vào trong thức hải của Địch Cửu, ánh mắt của Địch Cửu từ trên công pháp này đảo qua đi, hắn kích động tay đều run rẩy.
Một số thứ cho đến bây giờ vẫn chưa thể minh ngộ, giờ khắc này đã sáng tỏ thông suốt.
"Công pháp thật tốt..." Địch Cửu thán phục một tiếng, hắn khẳng định công pháp này tuyệt đối sẽ không yếu hơn so với Quy Tắc Đại Đạo của hắn, hắn nghĩ không ra Dịch Cơ tán nhân còn có loại công pháp tu luyện đáng sợ này.
Địch Cửu không tiếp tục xem tiếp, lại nhìn tiếp hắn sẽ nhịn không được bế quan thêm vạn năm, tiếp tục dung hợp đại đạo của mình. Hắn lập tức thu hồi công pháp, nhìn Dịch Cơ, "Công pháp của ngươi rất không tầm thường, vì sao tu vi của ngươi lại kém cỏi như vậy?"
Theo Địch Cửu, dù cho Dịch Cơ mượn nhờ Tạo Hóa đạo vận để trùng sinh, cũng không nên trở thành kém cỏi như vậy. Độ Tử Ngấn chính là mượn nhờ Tạo Hóa đạo vận để trùng sinh, thế nhưng ngay cả Diệp Tử Phong Độ Tử Ngấn đều có thể chống lại, mà Dịch Cơ chỉ ở dưới đao của hắn kiên trì được hai đao mà thôi. So với người khác lợi hại hơn nhiều nhất chỉ là bảo vệ một đầu mạng nhỏ, chỉ thế thôi.
Khóe miệng Dịch Cơ tán nhân tràn ra một tia tự giễu cười khổ, "Là ta tự gây nghiệt thì không thể sống, năm đó ta bị mất đi căn cơ, sau đó đi tìm căn cơ bảo vật lại bị một đao của người khác tổn thương tới đại đạo đạo cơ. Liền xem như sau khi sống lại, ta cũng vô pháp chữa trị đại đạo đạo cơ của ta. Ta trước đó khát vọng Vũ Trụ Chân Tủy, bất quá cũng là vì muốn chữa trị đại đạo đạo cơ mà thôi. Bất quá ta đoán chừng, liền xem như có được Vũ Trụ Chân Tủy cũng không nhất định có thể hoàn toàn chữa trị đại đạo đạo cơ của ta."
Vô luận Vũ Trụ Chân Tủy có thể hoàn toàn chữa trị đạo cơ của Dịch Cơ tán nhân hay không, Địch Cửu đều biết Vũ Trụ Chân Tủy đối với Dịch Cơ tán nhân có tác dụng cực kỳ trọng yếu, rất có thể một giọt liền có thể giúp cho Dịch Cơ tán nhân lần nữa khôi phục căn cơ năm đó.
Dù cho có môn công pháp này, Địch Cửu cũng sẽ không tuỳ tiện đem Vũ Trụ Chân Tủy cho Dịch Cơ, đây là thứ mà mình không dễ dàng gì có thể có được. Loại người như Dịch Cơ chính là một con rắn độc, hiện tại sở dĩ nhìn dáng vẻ vô hại, đó là bởi vì răng độc của hắn bị người khác rút đi. Nếu như chờ hắn mọc lại răng độc, chỉ sợ gia hỏa này trước tiên liền sẽ phản phệ hắn.
"Đồ vật ta thu, thời điểm ta đi ra có thể mang ngươi đi." Địch Cửu từ tốn nói.
"Đa tạ Địch đạo hữu." Dịch Cơ tán nhân ôm quyền cảm tạ một câu, đứng ở bên cạnh Tả Trọng Nhân, không còn nói nhảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận