Thời Gian Chi Chủ

Chương 122: Cánh Buồm Đen (27)

Ngoài ra còn có không ít thương nhân và quý tộc có tiền tài trợ cho vài thuyền trưởng có tiềm lực, giúp bọn họ tạo ra một tờ giấy phép cướp đoạt, để bọn họ ra biển cướp bóc. Sau khi quay về đất liền sẽ chia của. Chỗ tốt của hành động đó là có thể đả kích lực lượng của các quốc gia khác trên biển, đồng thời còn làm gia tăng một nhóm hải quân ngoài biên chế trong trường hợp bổn quốc không có dự định thêm quân. Một khi chiến sự nổ ra thì những tên cướp đoạt thuyền này cũng tham gia tác chiến.
Ngươi ngươi cướp phá được nhiều thì còn có thể được tiếp kiến hoàng thất, thậm chí còn được phong tước, trở thành anh hùng quốc gia. Henri Morgan chính là điển hình tốt nhất, từ năm 1665 cho tới năm 1670 ông ta là Vua Hải Tặc vùng biển Caribe, kết quả cuối cùng là thành công làm tới chức Tổng đốc của vùng Jamaica.
Thực tế không chỉ có người dân, để kiếm thêm thu nhập, để xoa dịu các thủy thủ không được trả lương, hạm đội Hoàng Gia cũng sẽ ra ngoài cướp bóc. Ở bến cảng còn có người chuyên phụ trách biến chiến lợi phẩm thành hàng thật, dĩ nhiên đa phần số tiền ấy vẫn chảy vào túi các sĩ quan, các thủy thủ ở tầng chót được nhận rất ít.
Frazer từng nói với Trương Hằng trong quán rượu rằng:
- Ngươi biết chúng ta và những tên đó khác nhau ở đâu không? Đó là bọn họ có giấy phép cướp đoạt, còn chúng ta thì không. Vì thế chúng ta thành hải tặc bị người người căm hận, còn bọn họ lại thành anh hùng, đây chính là luật của thế giới này.
...
Trương Hằng cất thanh kiếm đi, bên dưới chân truyền tới tiếng vật bị phá hủy, nơi cuối cùng trên con thuyền này đã bị công phá, thuyền trưởng thuyền tiếp tế cho hải quân đã chết trận, tất cả thủy thủ còn sót lại cũng giao nộp vũ khí, dồn dập đầu hàng. Bác sĩ trên thuyền đang bận rộn cứu giúp những người bị thương, nhân viên sổ sách thì đang kiểm kế số hàng hóa trong khoang thuyền.
Bên hải tặc bọn họ thương vong rất lớn, đó là nguyên nhân vì sao nhiều người không muốn giao thủ với hải quân. Dù đó chỉ là tàu tiếp tế thì hỏa lực trên thuyền vẫn cực kì khả quan. So với cái giá lớn phải trả thì lợi ích đạt được từ việc cướp một chiếc chiến hạm tiếp tế cho hải quân lại ít tới đáng thương.
Sau trận ác chiến, Sư Tử Biển chết mười mấy người, còn có không ít người bị thương. Nhưng sĩ khí của mọi người lại không bị ảnh hưởng, nhất là khi người lái tàu Auroff cầm mảnh bản đồ nhỏ dính máu xuất hiện trước mặt mọi người, vẻ mặt của đám hải tặc lại càng hưng phấn hơn.
- Không còn gì nghi ngờ nữa, chúng ta lại tiến thêm một bước tới gần mục tiêu cuối cùng!
Người lái tàu cổ vũ mọi người.
Dựa theo giải thích của Auroff thì kho báu của Kidd được giấu trên một hòn đảo hoang không người nào đó ở vùng biển Caribe, trước khi chết Kidd đã tạo ra một tấm bản đồ kho báu. Nhưng tấm bản đồ kho báu đó đã bị chia thành sáu phần, rơi vào tay của những người bắt và xét xử Kidd năm đó. Hiện tại Sư Tử Biển dang tìm kiếm những tấm bản đồ thất lạc ấy, tính cả phần này thì bọn họ đã tìm được bốn mảnh, hoàn toàn có thể gọi là thắng lợi trong tầm tay.
Nhưng sau đó Owen lại đi tới trước mặt người lái tàu, nói:
- Auroff tiên sinh, có thể nói chuyện một chút được không?
Auroff gật nhẹ, hai người đi ra đuôi thuyền. Trên mặt thủy thủ trưởng lộ rõ vẻ lo lắng:
- Không biết ngài có chú ý tới việc dạo này chúng ta tổn thất không ít nhân thủ hay không.
Auroff gật nhẹ một cái, nói:
- Thế việc chiêu mộ thế nào rồi?
- Ngài biết là chúng ta không thể dùng đám bọn họ để bổ sung tất cả chỗ trống được mà, phải không, dù sao họ cũng là hải quân, nếu thu nạp một lần quá nhiều người thì sau này chúng ta sẽ phải nghĩ kỹ, không biết lúc ngủ có bị người cắt ngang cổ hay không.
- Vậy ngươi có đề nghị gì?
- Chúng ta đã ra khơi hai tháng rưỡi rồi, ta đề nghị chúng ta nên quay lại Nassau để tiếp tế thêm.
Owen nói.
Auroff nhìn vào mắt thủy thủ trưởng, một lúc lâu sau mới nói:
- Ta cũng không muốn giấu giếm gì ngươi, một khi chuyện chúng ta tìm kiếm kho báu bị truyền ra ngoài thì sẽ dẫn tới những phiền phức không đáng có, nhưng ta sẽ đề cập lời đề nghị của ngươi cho thuyền trưởng.
Một tháng sau Sư Tử Biển vẫn quay về Nassau lần nữa, ngoài việc thiếu thuyền viên, thiếu đồ tiếp tế ra thì cột buồm cũng bị hỏng nhẹ sau cuộc chiến, tốc độ thuyền giảm đi rất nhiều nên đành phải quay lại cảng để sửa chữa.
Auroff vốn không định để mọi người xuống thuyền, nhưng mệnh lệnh vừa được truyền ra đã khiến cả thuyền sôi trào, muốn đám đàn ông đã nhẫn nhịn ba tháng trời trên biển phải biết điều ở yên trên thuyền khi thấy đất liền là chuyện không thể nào, chẳng khác gì giam chung đám gấu Teddy vào một lồng rồi trông chờ chúng thanh tâm quả dục cả.
Cuối cùng Auroff không thể không nhượng bộ, hủy bỏ lệnh cấm, chỉ căn dặn mọi người giữ bí mật về kho báu.
Mà kết quả cũng cực kì khả quan, ngay khi nhóm hải tặc đầu tiên lên bờ được một tiếng thì tin tức Sư Tử Biển đang tìm kiếm kho báu của Kidd đã lan truyền ra khắp đảo.
Lúc này, từ đầu đường tới cuối ngõ, mỗi một góc đều có người đang thảo luận chuyện này.
Nhưng cũng không hoàn toàn là xấu, ít nhất quá trình nhận người của Sư Tử Biển đã trở nên rất thuận lợi, bình thường nếu một đội hải tặc mất hơn bốn mươi phần trăm nhân thủ trong thời gian ngắn thì khi tuyển người, người mới chuẩn bị gia nhập sẽ phải cân nhắc lại xem mạng nhỏ của mình có đủ cứng hay không.
Nhưng lần này là ngoại lệ, nơi tuyển thuyền viên của Sư Tử Biển chưa bao giờ bốc lửa như bây giờ, một số nhóm hải tặc nhỏ còn muốn cả đội gia nhập vào, người đăng kí chen nhau ở bãi biển chậy như nêm, Owen không thể không điều thêm mười thuyền viên xuống để duy trì trật tự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận