Thời Gian Chi Chủ

Chương 1322: Đội phản ứng

Làm xong tất cả những điều này, Phong Tử cảm thấy nóng bừng, dứt khoát cởi luôn chiếc áo trên người, ném thẳng ra ngoài cửa sổ và khi cô quay mặt lại, cô thấy người đàn ông trông như giám đốc mà cô đã đánh ngất trước đó lại mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào cô, hai người nhìn nhau vài giây, sau đó người đàn ông trông như giám đốc mở miệng có chút nghi ngờ:
"Sao lại đổi người rồi? Hơn nữa chúng ta không phải đã đến khách sạn rồi sao, sao cô lại lái xe ra ngoài?"
"Xin lỗi, xe của ngươi ta mượn."
Phong Tử chớp mắt với người đàn ông trông như giám đốc, nở một nụ cười có phần dữ tợn:
"Còn đêm vui của ngươi cũng tan thành mây khói rồi."
Phong Tử nói xong thì trực tiếp đá vào cằm của người đàn ông trông như giám đốc, hơn nữa sợ một cú không đủ, cô lại đá thêm hai cú nữa, kết quả là mắt người đàn ông trợn ngược lên, lại một lần nữa ngất đi. Nhưng khi Phong Tử quay lại nhìn về phía trước, cô phát hiện mình đã mất dấu chiếc xe cảnh sát đó, cô cau mày, một lần nữa đạp chân ga, muốn đi về phía trước xem cuối cùng đã xảy ra chuyện gì. Nếu Trương Hằng ở đây, chắc chắn sẽ nhắc nhở Phong Tử, trò mất tích đột ngột này rất có thể là để kiểm tra xem có ai theo dõi mình hay không nhưng Phong Tử chỉ là một nữ công nhân của xưởng sửa chữa, không thể nghĩ đến tầng sâu như vậy. Đến khi cô tăng tốc lên phía trước, cô nhìn thấy trong gương chiếu hậu của mình hai chiếc xe cảnh sát đã tắt đèn cảnh báo đột nhiên lao ra từ phía sau một chiếc xe tải lớn, lao về phía cô từ bên trái và bên phải.
Phong Tử cũng là lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy, trong lúc không kịp trở tay, cô chỉ có thể theo bản năng đạp mạnh chân ga, muốn lợi dụng tốc độ để cắt đuôi những kẻ bám đuôi phía sau nhưng thấy cô bắt đầu tăng tốc, hai chiếc xe cảnh sát phía sau cũng tăng tốc theo, khoảng cách giữa hai bên vẫn không ngừng thu hẹp. Phong Tử thấy vậy cũng không khỏi có chút sốt ruột, cô bắt đầu thử đổi làn đường để thoát khỏi những kẻ truy đuổi phía sau, tuy nhiên thử mấy lần, ngoài việc suýt đâm vào xe ngược chiều, gây ra một vụ tai nạn giao thông thì không thu được kết quả gì hữu ích, mà đầu xe của hai chiếc xe cảnh sát lúc này đã vượt qua đèn hậu của cô. Một trong hai chiếc xe cảnh sát còn thò ra một cái loa, bắt đầu hô to với Phong Tử, yêu cầu cô lập tức giảm tốc độ, tấp vào lề đường dừng xe nhưng bản thân Phong Tử dường như không có ý định giơ tay đầu hàng. Cô nhớ đến một chiêu mà mình từng xem trong phim, chuẩn bị đánh lái mạnh, đâm vào một trong hai chiếc xe nhưng ngay khi cô nghiến răng chuẩn bị ra tay, máy tính cầm tay nhắc nhở cô đã nhận được một yêu cầu gọi điện. Phong Tử kết nối máy tính với loa ô tô, ngay sau đó giọng nói của Trương Hằng truyền ra từ bên trong:
"Tiếp tục lái, không cần quan tâm đến những kẻ phía sau."
Không hiểu sao, khi nghe lại giọng nói bình tĩnh này, sự bồn chồn trong lòng Phong Tử cũng theo đó mà biến mất, cô nắm chặt tay lái, bình tĩnh lại, mở miệng vui mừng nói:
"Anh ở gần đây sao, chuyện ở công viên giải trí đã giải quyết xong rồi à."
Trương Hằng ừ một tiếng. "Vậy anh đã nhận được tin nhắn tôi gửi cho anh chưa, bọn tấn công nhà ga hiện chỉ còn bốn tên, hẳn là ở ngay phía trước không xa."
"Tôi đã thấy rồi, suý điệu những tên cảnh sát này là chúng ta sẽ đến đó."
Trương Hằng nói, dừng lại một chút rồi lại bổ sung một câu:
"Cảm ơn cô đã luôn giúp tôi theo dõi tình hình bên này."
"Không có gì, thực ra ngoài việc truyền đạt tin tức, tôi cũng không giúp được anh nhiều."
"Không, tối nay cô thực sự đã giúp tôi rất nhiều."
Trương Hằng nói. Lần Phó bản này hắn cũng nếm trải không ít bất tiện khi không có đồng đội nhưng may mắn thay trong Phó bản vẫn có một số người sẵn sàng giúp hắn, ngoài Lão Cảnh và cô F, tối nay hắn cũng gặp may, ở quán bar gặp được Phong Tử, tuy nói không có Phong Tử hắn cũng không chắc chắn không lấy được bộ mã hóa trí nhớ nhưng độ khó chắc chắn sẽ cao hơn rất nhiều, hơn nữa e rằng còn phải đánh cược một phen may rủi. Ngay khi hai người đang nói chuyện, hai chiếc xe cảnh sát cũng đã kẹp xe của Phong Tử ở giữa, có cảnh sát cầm súng, cố gắng ép Phong Tử dừng xe nhưng ngay sau đó, ba chiếc xe cùng nhau chạy song song vào đường hầm ngầm phía trước. Tầm nhìn trước mắt tối sầm lại, ngay sau đó Phong Tử nghe thấy một loạt tiếng súng nổ, rồi xe cô bị thứ gì đó đâm vào nhưng may là Phong Tử đã nắm chặt vô lăng, khi cô nhìn vào gương chiếu hậu, cô phát hiện một trong hai chiếc xe cảnh sát đã bị cô bỏ lại phía sau, lốp xe của chiếc xe đó hẳn là vừa bị ai đó bắn thủng, còn cú đâm vào xe cô trước đó cũng là do đối phương mất lái. Ngay sau đó, Phong Tử còn nhìn thấy một chiếc xe cảnh sát khác mà cô chưa từng thấy trước đó tăng tốc lao tới từ phía sau, lòng Phong Tử thắt lại nhưng ngay sau đó cô lại nghe thấy giọng nói của Trương Hằng:
"Phóng thắng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận