Thời Gian Chi Chủ

Chương 177: Quyết Định Tự Do

Trương Hằng không cần phải nhín thời gian đi giải quyết ba việc lặt vặt, vì thế có thể lấy thời gian dư ra đó đi tìm Annie đối luyện đao pháp, ngoài ra còn sẽ đi chăm sóc vườn rau mà hắn đang trồng.
Phải nói rằng, khí hậu nhiệt đới là một ưu thế cực kỳ tốt cho việc trồng rau. Trước đây hắn từng rải một đống hạt cà chua, cà rốt, cải bắp, rồi sau đó cũng không thèm quan tâm, có khi còn bỏ đi một hai tháng mới về lại nhà. Nhưng mà sau khi trở về vẫn thấy một vài cây đã lớn lên, đến bây giờ đã có thể trực tiếp thu hoạch.
Nhưng so với đối luyện chiến đấu, thiếu nữ tóc đỏ không có hứng thú lắm với loại chuyện này, lúc thường chỉ ngồi chèo queo trên ghế nhìn Trương Hằng xoay tới, xoay lui ở vườn rau.
Chuyện tối đó như một hòn đá nhỏ, rơi vào mặt hồ, tạo thành một vòng gợn sóng, nhưng rất mau lại khôi phục yên tĩnh.
Sau khi trời sáng, hai người lại trở về lối sinh hoạt giống như trước đây. Thái độ của Annie đối với Trương Hằng cũng không có gì thay đổi, không hề giống như những cô gái bình thường đang ở trong giai đoạn tình yêu nồng nhiệt.
Nhưng mà kể từ đó trở về sau, cô trái lại càng thích tìm Trương Hằng đánh một trận, thôi thì cũng tính đây là phương thức biểu đạt tình yêu nồng nhiệt nhỉ?
Thời gian trôi qua rất nhanh, thoắt cái đã là năm ngày sau, Trương Hằng thuận theo lời mời đi đến trang viên Terrance.
Cùng đi với hắn còn có Annie và Billy. Mặc dù tiệc tối lần này hẳn là không có gì nguy hiểm, nhưng thân là thuyền trưởng Hàn Nha Hào, nếu như chỉ có mình tư lệnh đến thì trông có chút khó coi.
Malcolm không tổ chức yến hội tại trong thành Nassau, mà là ở một nơi gần trung tâm hòn đảo. Nơi này là một khu vườn trái cây thuộc địa bàn của gã, cũng là nơi ở hằng ngày của gã.
Khác với những căn nhà nhỏ ở bờ Bắc, kiến trúc chủ đạo của trang viên là dùng đá làm nguyên vật liệu, kết hợp với phong cách thịnh hành nhất Châu Âu lúc bấy giờ - Baroque. Nhưng mà trên đảo Providence không có loại đá thích hợp, chỉ có thể vận tải từ nơi khác đến, mỗi một tảng đá đều có giá cực kỳ cao. Ngoài ra, Malcolm còn cố ý mời hai nhà thiết kế nổi tiếng từ Ý đến, tốn hơn ba năm, mới có thể xây xong tòa trang viên này. Đêm nay cũng là lần đầu tiên nó vén lên màn che thần bí, tiến vào ánh nhìn của người ngoài.
- Nhìn ra được, tên kia kiếm không ít trong những năm này.
Annie tặc lưỡi nhìn lướt qua hai bức tượng Apollo và Daphne. Trương Hằng trái lại đoán được một chút suy nghĩ của Malcolm:
- Đây cũng là lý do vì sao Malcolm chọn nơi này để tổ chức dạ tiệc, chính là muốn nói với tất cả mọi người rằng đi theo hắn sẽ kiếm được tiền.
- Vậy thì hiện tại xem ra, mục đích của hắn đã thực hiện được.
Billy thở dài, ông quay đầu quan sát xung quanh. Trong lúc này, đã có không ít người đến, đa phần đều tỏ ra ngạc nhiên khi nhìn thấy những bức tượng điêu khắc trông vô cùng tinh tế này.
Một người mặc trang phục quản gia đứng ở trước cửa, tay nhận lấy thiếp mời của Trương Hằng kiểm tra, rồi gật nhẹ với ba người:
- Hoan nghênh đến với trang viên Terence, chúc ba vị khách quý có một buổi dạ tiệc vui vẻ.
Dứt lời, tên đó lắc chuông trong tay, lập tức có ba cô hầu gái người da đen đi tới, trông dáng vẻ thì hẳn tầm mười sáu, mười bảy tuổi. Một người khá thấp từ trong nhóm đi đến trước mặt Annie, mở miệng, nói ra một câu tiếng Anh chắp vá lung tung:
- Chào ngài, tôi là Daisy, đêm nay tôi sẽ tiếp đãi ngài, tôi sẽ cố gắng thỏa mãn tất cả những nhu cầu của ngài.
Nhưng thiếu nữ tóc đỏ chỉ cau mày nói:
- Ta cũng không cần lắm, ta không thích có người đi theo bên cạnh.
Hầu gái người da đen đứng trước mặt cô lộ ra vẻ khó xử, dù trên mặt vẫn còn treo một nụ cười nhẹ, nhưng nụ cười này đã có hơi gượng gạo.
Quản gia đứng ở một bên cũng chú ý đến tình hình bên này, sau khi kiểm tra thiệp mời của một vị khách khác và sắp xếp hầu gái cho người ta xong, ông mới đưa mắt nhìn Daisy đang luống cuống đứng ở nơi đó, khách khí hỏi:
- Các vị khách quý, đã xảy ra chuyện gì, có phải không hài lòng Daisy ở chỗ nào hay không? Ta có thể đổi cho ngài một vị hầu gái khác ngay lập tức.
Annie đang định nói thì Trương Hằng lại mở miệng trước:
- Không có chuyện gì, chúng ta đang định bảo Daisy dẫn đi tham quan trang viên một vòng.
Quản gia cười cười:
- Chắc chắn ngài sẽ thích nơi đây, nhưng mà diện tích khu vực này khá lớn, e rằng sẽ khó mà đi tham quan hết một lượt được, mà tiết mục đặc sắc cho đêm nay lại sắp bắt đầu, các vị hay là vẫn nên đến tiền sảnh yến hội trước, sau khi buổi tiệc kết thúc là đến thời gian tự do hoạt động, nếu như muốn ngủ lại nơi đây cũng có thể, chỉ cần nói với hầu gái bên cạnh là được.
Trương Hằng gật đầu nói cám ơn, sau đó cất bước, đi đến tòa nhà đèn đuốc sáng choang cách đó không xa.
Annie cũng không ngốc, thấy Trương Hằng ngắt lời là đã nghĩ đến điều gì, sau khi rời khỏi cổng lớn liền hỏi hầu gái bên người:
- Nếu như vừa nãy ta từ chối ngươi, thì bọn chúng sẽ phạt ngươi à?
Người nọ trầm mặc không lên tiếng, Annie đưa tay kéo áo Daisy, quả nhiên nhìn thấy sau lưng cô hằn rất nhiều vết roi, thiếu nữ tóc đỏ dễ nóng ngay sau đó liền muốn rút ra dao găm bên hông.
Billy đứng bên cạnh vội vàng ngăn lại:
- Đừng làm loạn, mặc dù ta cũng không thích loại chuyện này, nhưng các cô gái đó là bị bán đến đây, cũng tương đương với hàng hóa, trên lý thuyết, mặc cho Malcolm muốn đối xử với các cô ấy ra sao thì cũng không thể bị chỉ trích bởi người ngoài. Vả lại, ngươi định ra mặt vì cổ, đối với cô ấy cũng không phải là chuyện tốt. Chúng ta là khách, qua đêm nay sẽ phải rời đi, nhưng cổ vẫn phải tiếp tục sinh sống ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận