Thời Gian Chi Chủ

Chương 207: Lời Thì Thầm Của Sóng

- Mà tinh lực của mỗi người lại có hạn, Malcolm đặt hết tinh lực lên người các ngươi, còn những người khác, đặc biệt là những người ông ta thấy không quan trọng thì dù những người đó có sống xung quanh ông ta, ông ta cũng làm như không thấy. Ví dụ như ta, hoặc là những nô lệ da đen khác trong trang viên Terence.
- Trong mắt ông ta, bọn ta và những cây cối trong trang viên không khác gì nhau. Ngay cả khi ta bị kéo ra khỏi sảnh yến hội ông ta cũng không quan tâm tới sự sống chết của ta. Người giám sát cũng chẳng báo chuyện của ta cho ông ta. Nhưng nếu ông ta phát hiện ta và ngươi có tiếp xúc thì nhất định sẽ phát hiện ra chuyện ta chưa chết, từ đó ông ta bắt đầu đánh giá rằng ta mang tới uy hiếp, rồi mang tới đủ loại phiền phức cho cuộc sống của ta.
- Ta hiểu.
Karina nói.
- Nói về chuyện của cha ngươi đi.
Laeri giải thích đơn giản vì sao lại chọn nơi này làm nơi gặp mặt với nữ thương nhân xong thì chủ động chuyển đề tài về:
- Ta dùng cách của mình để liên lạc với tộc nhân của bộ lạc trong trang viên, giống như ta đã nói trước đó, trong mắt Malcolm, bọn họ không khác gì cây cối. Nhưng thật ra đa số mọi người không thể giúp được gì, những công nhân trẻ tuổi ấy không thể rời khỏi vườn trái cây và đồng ruộng. Phần lớn các nữ hầu chỉ được phụ trách dọn dẹp và một ít công việc tiếp đãi, không được tiếp xúc với vật gì có giá trị. Nhưng có một ngoại lệ, đó là Ria.
- Ria.
- Nàng là đứa bé rất đặc biệt, khi còn ở trong bộ lạc đã biểu hiện mình không giống bình thường. Chắc chắn Malcolm đã phát hiện ra chuyện này nên đã đặc biệt chú trọng nuôi dưỡng nàng. Không cho nàng đi tiếp khách giống như nô lệ khác, chẳng những dạy tiếng phổ thông cho nàng mà còn cho người chuyên bồi dưỡng con chữ, sau này nàng đã giúp đỡ Malcolm xử lý một ít công việc văn thư. Ví dụ như viết thư hỏi thăm sức khỏe, thư mời các thứ. Ngoài ra mỗi thứ bảy, Ria còn được phụ trách sắp xếp, quét dọn thư phòng của ông ta. Mà nơi đó ngoài ông ta ra thì bình thường không ai được phép ra vào.
Laeri hơi dừng một lát rồi mới nói:
- Tóm lại ta đã nhờ người trong bộ lạc liên lạc giúp ngươi rồi, nàng đồng ý hỗ trợ tìm chứng cứ hãm hại cha ngươi của Malcolm, nhưng thời gian quét dọn thư phòng của nàng chỉ có mười lăm phút, trước đó nàng phải hoàn thành xong công việc của mình mới được. Thời gian còn lại mới có thể hoạt động tự do, đặc biệt còn phải tránh né sự chú ý của bảo vệ bên ngoài. Vì thế mới phải tốn nhiều thời gian như vậy mới có thu hoạch.
Dũng sĩ giác đấu người da đen lấy ra một phong thư từ trên người:
- Ta nhìn không hiểu bên trong viết cái gì, nhưng Ria nói thứ này có thể giúp các ngươi.
Karina nhận lấy phong thư, khi mở ra nhìn chưa tới hai hàng chữ thì vẻ mặt đã thay đổi, nội dung trong thư rất đơn giản. Là bức thư được gửi từ gia tộc của Malcolm, nội dung hơi mập mờ, chỉ nói cho ông ta biết ban đêm sẽ mời bá tước Raute tới dùng cơm, đồng thời cơ bản đã xử lý xong phiền phức. Mà thời gian viết thư là đúng sau nửa tháng cha nàng vào tù.
Liên hệ với chuyện ngày trước Laeri nghe thấy, nội dung bên trong phong thư đã xác nhận Malcolm hoàn toàn có liên quan tới chuyện cha nàng vào tù. Laeri nhìn nữ thương nhân, nói:
- Thế nào, phong thư này có thể giúp các ngươi lật đổ hắn không?
Nữ thương nhân cố gắng kiềm chế lửa hận trong lòng để giữ vững lý trí, cuối cùng cũng lắc đầu nói:
- Thứ này chỉ có thể mang lại một ít phiền phức cho ông ta, nhưng vẫn chưa đủ. Chúng ta cần phải có chứng cứ trực tiếp hơn, thứ có thể chứng minh cha ta vào tù là do một tay hắn bày kế.
Karina do dự một lát, cuối cùng vẫn trả lại bức thư cho dũng sĩ giác đấu người da đen:
- Trả thứ này về lại đi, đừng để Ria bị nghi ngờ.
Laeri gật đầu, nói:
- Đừng lo, chúng ta đã tới rất gần rồi. Ta sẽ bảo Ria tiếp tục tìm kiếm, nếu có thu hoạch gì sẽ báo cho ngươi.
- Cũng bảo nàng nhớ chú ý an toàn, đúng rồi, số tiền ta đưa cho ngươi lần trước có đủ không?
- Vẫn còn thừa hơn nửa.
- Không đủ thì tới gặp ta.
Sau khi Karina kết thúc buổi gặp mặt với dũng sĩ giác đấu người da đen xong thì rời khỏi lò mổ, ở ngoài cửa, Cauchy chẳng những đưa cho nàng túi tiền mà còn tự mình đưa nàng ra khỏi con hẻm cá xông khỏi.
Sau khi Karina nói cảm ơn xong thì ngồi lên xe ngựa đi tìm Mã Long, nhìn từng thùng hàng hóa được vận chuyển lên con tàu Breeze. Nhưng không biết vì sao, trong lòng nàng luôn ẩn ẩn thấy bất an.
Cách lúc Malcolm cảnh cáo đã bảy ngày, mặc dù Karina tỏ ra rất thoải mái trước mặt mọi người nhưng thật ra trong lòng vẫn cảm thấy bất an. Song vài ngày tiếp theo lại không xảy ra chuyện gì cả.
Nơi buôn bán hàng cũ vẫn có một hàng người dài xếp hàng như cũ, những thuyền trưởng hợp tác với Karina không bị liên minh Hắc Thương cảnh cáo. Tin đồn sau một thời gian đã giảm đi khiến tâm tư của họ lại sục sôi thêm một lần nữa, bắt đầu tin vào lời của nữ thương nhân. Malcolm cũng không thực sự muốn xử lý chuyện này, không muốn hoàn toàn đẩy bọn họ vào phe đối lập với liên minh Hắc Thương.
Vì thế lại bắt đầu có người lén tới thăm hỏi Karina.
Ngay khi mọi chuyện đang chuẩn bị rẽ theo hướng tốt đẹp thì đột nhiên có tin dữ truyền tới.
Karina bừng tỉnh từ trong giấc mơ, nàng thậm chí vẫn chưa kịp mặc quần áo tử tế, chỉ qua loa khoác áo lên bộ đồ ngủ rồi chạy chân trần ra bến tàu. Mà bây giờ rõ ràng là đêm khuya, nhưng trên bãi biển lại có rất nhiều người vây quanh.
Người phụ trách phòng vệ trên đảo là Honegger cũng dẫn người tới, đang giằng co với một nhóm người khác.
Nhưng đa phần tầm mắt của mọi người đều tập trung lên hai chiếc thuyền buồm lớn trong bến cảng, hai chiếc thuyền ba cột buồm này trước kia chưa từng xuất hiện trên đảo, giống như những gương mặt mới toanh của nhóm người kia vậy. Nhưng thân tàu kiên cố, nòng pháo đen nhanh và lá cờ đen bay phấp phới trên cột buồm đã chứng minh thân phận của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận