Thời Gian Chi Chủ

Chương 252: Giành Lấy Thế Chủ Động

- Xin lỗi, thuyền trưởng Jarvis, bảo người của ngươi buông bỏ vũ khí, chỉ cần người của ta an toàn lên thuyền, ta tự nhiên sẽ thả ngươi về.
Jarvis không ngờ Trương Hằng lại dứt khoát như vậy, cũng không định cùng hắn lý luận gì. Nói đúng ra, nhân lực của hắn trên bãi biển cũng không tính là chịu thiệt thòi, nếu thật sự bị vạch mặt, hắn có thể bỏ lại đám người Hàn Nha Hào mà rời đi. Đương nhiên, nếu như vậy coi như xác nhận thân phận phản đồ của hắn, đến lúc đó đám người trên mấy chiếc thuyền hải tặc kia cũng sẽ gia nhập chiến đấu.
Jarvis chưa chắc sẵn sàng trả một cái giá như vậy cho thương vong, nhưng Trương Hằng cũng không muốn đánh cược vào khả năng này, khống chế Jarvis, làm cho người phe hắn không thể nào hành động mới là kế hoạch của Trương Hằng.
Đã hơn một giờ kể từ khi Harry nhìn thấy chiếc thuyền báo tin rời đi. Tình hình đã rất nghiêm trọng. Trương Hằng lại tốn thêm mười lăm phút trên bãi biển, bây giờ hắn ngay cả một giây cũng không muốn đợi thêm nữa. Mắt thấy bọn người Annie quay lại, hắn lệnh cho Dufresne tổ chức nhân lực bắt đầu tấn công đám người Hàn Nha Hào.
Chiếc phà chở được khoảng mười mấy người một lần, đi đi lại lại phải mất ít nhất bảy tám phút, để chở hết mọi người trên tàu cũng phải mất ít nhất nửa tiếng đồng hồ.
Chừng đó thời gian khiến cho Trương Hằng cảm thấy không thể nào chịu nổi, lúc này ánh mắt liền quét về phía số dũng sĩ đang đưa đò, nói với Jarvis.
- Cho ta mượn thuyền của ngươi.
Không đợi Jarvis trả lời, Trương Hằng để đám người Annie đi qua lấy tàu, nhưng ngay sau đó một nhóm thuyền viên đã ngăn cô gái tóc đỏ trước mặt lại, đối mặt với số lượng quân địch hơn gấp mấy lần Annie cũng không chùn bước mà trực tiếp rút quân đao ra.
Nhưng động tác của Trương Hằng còn nhanh hơn cô ấy, Trương Hằng di súng và bóp cò không do dự, Jarvis hét lên một tiếng, bàn chân hắn bị đạn bắn ra một lỗ máu.
Mà lúc này, Trương Hằng đã lấy khẩu súng ngắn thứ hai từ một thuyền viên và tiếp tục áp trên trán của người này.
- Đừng thử thách sự kiên nhẫn của ta.
Phải đến khi nghe tiếng súng vang lên, mọi người mới nhớ đến vụ việc giật gân xảy ra ở Nassau cách đây không lâu.
Vào đêm xảy ra xung đột với Wilton, Trương Hằng đã dẫn đầu một cuộc tấn công vào ban đêm, giết chết hơn 200 người trên hai con tàu không sót một ai.
Theo lời kể của những người đi trên tàu sau khi vụ việc xảy ra, máu vương vãi khắp nơi trong cabin thủy thủ, giống như một lò mổ vậy.
Tuy nhiên, Trương Hằng luôn giữ thái độ khiêm tốn trong suốt cuộc săn lùng chung khiến nhiều người quên mất rằng anh không phải là một kẻ chỉ biết giảng đạo lý.
Trương Hằng không có hứng thú chơi trò ai là người sói với Jarvis, sau khi thông báo với đám người Hắc Vương Tử Sam cũng coi như là hết nhiệm vụ của hắn, mọi chuyện tiếp sau đó đều không thuộc trong phạm vi khống chế của hắn nữa rồi.
Jarvis cũng biết được quyết định của Trương Hằng từ một thương này, vì vậy hắn đã mắng lớn và yêu cầu thủy thủ đoàn nhanh chóng rời đi, nhường thuyền cho Annie.
Hắn chấp nhận ân xá vì hắn đã tích lũy đủ của cải khi làm cướp biển bao nhiêu năm nay, nhưng dù giàu có đến mấy, hắn cũng không thể nào trở lại xã hội văn minh. Hắn là tội phạm bị truy nã trốn chui trốn nhủi ở tất cả các thuộc địa, cho dù bí mật trở về quê hương cũng phải lo lắng liên miên, mà bây giờ hắn cuối cùng cũng có một cơ hội, chỉ cần giết chết bọn hải tặc tiếng tăm lừng lẫy trên đảo thì hắn đã có thể đường hoàng trở về nhà, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn phải sống sót đã.
Jarvis không bao giờ nghi ngờ quyết định của Trương Hằng.
Bởi vì trong suốt quá trình khẩu súng ngắn của Trương Hằng chưa từng rời khỏi đầu của hắn, bất chấp sự khuyên can của Hắc Vương Tử Sam và những người khác, Trương Hằng vẫn không hề bị lay chuyển.
Và màn biểu hiện kiên định của hắn cuối cùng cũng khơi dậy sự cảnh giác của những người khác, Hắc Vương Tử Sam dự định sắp xếp người lập các điểm quan sát trong rừng để theo dõi chuyển động của các con tàu ngoài khơi, mà lúc đó sắc mặt của Brook trở nên có chút âm tình bất định. Bởi vì lúc trước gặp đúng lúc Jarvis không đáng tin nhất nên hiện tại hắn vẫn sẵn sàng tin những gì Trương Hằng nói hơn.
Chỉ là nếu hiện tại hắn lựa chọn rời đi, vàng ròng dưới đáy biển cũng không còn liên quan gì đến hắn, Kiếm Ngư đã phải trả giá đắt như vậy nên hắn cũng khó chấp nhận rời đi mà không được gì và điều quan trọng hơn là tàu của hắn đã bị hư hại nặng trong các trận chiến trước, đặc biệt là cột buồm bị hỏng không thể sửa chữa dễ dàng.
Nhưng cuối cùng Jarvis cũng hạ quyết tâm, dù vàng có tốt đến đâu thì tính mạng cũng không quan trọng, hắn cũng học theo Trương Hằng cử người thông báo cho đoàn của mình, nhưng Jarvis cũng không định chạy quá xa, vẫn muốn ra khơi kiểm tra tình hình trước.
Về phần hai đội trưởng còn lại, họ vẫn còn đang lưỡng lự, nhất là cái người say đến đứng không vững kia, cho dù hắn muốn đi cũng không có sức mà đi.
Thời gian từng phút từng phút trôi qua, lúc này mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình. Tuy nhiên để ngăn chặn bạo loạn, không thuyền trưởng nào nói tình hình hiện tại cho các thuyền viên trên đảo, ngoài ra Hắc Tử Sam còn làm không ít chuyện. Hắn rút những khẩu pháo đã bố trí sẵn trên bãi biển trước đó, đồng thời chọn một vài người tỉnh táo đi qua rừng cây để bố trí các điểm quan sát ở hướng khác.
Tuy nhiên, cách làm này cũng chỉ là có còn hơn không, ban ngày đường ngắm tốt nên có thể phát hiện mục tiêu ở xa, người ở điểm quan sát cũng có thời gian thông báo cho phía cảng, nhưng bây giờ thì lại vào đêm khuya, tầm nhìn giảm mạnh, cho dù thấy được đội thuyền cũng không có thời gian truyền tin tức.
Địa hình của đảo Anh Vũ đã giúp họ rất nhiều khi phục kích con tàu kho báu của Tây Ban Nha, nhưng giờ đây nó lại trở thành vấn đề với họ, vì bức tường đá che chắn không thể nhìn thấy những gì đang diễn ra bên ngoài cảng từ bãi biển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận