Thời Gian Chi Chủ

Chương 259: Khốc Liệt

Thiếu nữ tóc đỏ rút mảnh gỗ vụn cắm vào vai ra rồi mở miệng hỏi.
Trước đó, khi thuyền vũ trang đối diện khai hỏa thì Trương Hằng thật sự không có cách nào di chuyển, Annie khi ấy đã quyết đoán chắn trước người hắn, tuy rằng hai người không bị đạn pháo bắn trúng, nhưng thật ra đạn pháo rơi xuống boong thuyền bắn tung tóe mang đến tổn thương cho các thuyền viên mới là điều nguy hiểm nhất, mà phần lớn tổn thương này căn bản đều rơi xuống trên người thiếu nữ tóc đỏ.
Không chỉ là vết thương trên bả vai mà trên cánh tay, bắp chân và cả gò má của Annie đều bị trầy xước theo các mức độ khác nhau, tuy nhiên trong lúc này thì thiếu nữ tóc đỏ vẫn không nói lấy một tiếng.
Trương Hằng không có biểu đạt cám ơn gì, lấy quan hệ giữa hai người thì loại chuyện này thật sự không cần phải cám ơn. Hắn ở một bên vừa cởi quần áo ra cho Annie dùng để băng bó, vừa lên tiếng nói:
- Ta không cảm thấy như vậy, nếu như bọn họ không chiếm ưu thế về hỏa lực thì có khả năng sẽ bỏ qua cho chúng ta, nhưng hiện tại những người trên bãi biển căn bản không dùng được nhiều thuyền như vậy nữa nên bọn họ nhất định sẽ chia nhân lực ra để đuổi theo chúng ta.
Trương Hằng vừa dứt lời thì từ trong khói thuốc súng phía sau đã lập tức xuất hiện bóng dáng của hai chiếc thuyền vũ trang.
Có lẽ là bọn chúng vừa mới quay đầu và kéo dài khoảng cách với Hàn Nha Hào, nhưng mà cũng đã rất nhanh từ trong khói thuốc súng chạy ra.
Nếu như là bình thường thì Trương Hằng cũng không lo lắng việc bị truy đuổi phía sau, với tính năng và hỏa lực của Hàn Nha Hào thì cho dù có lấy một địch hai cũng chưa hẳn là không có phần thắng, huống chi coi như đánh không lại đi nữa thì cũng có thể dựa vào tốc độ xuất sắc rồi dễ dàng rút lui.
Nhưng mà trạng thái hiện tại của Hàn Nha Hào lại vô cùng không ổn, thuyền viên trên thuyền không đủ, pháo thủ gần như là không có, có ít nhất ba cánh buồm bị tổn hại, thân thuyền bị rò rỉ nước một cách nghiêm trọng, so sánh với lúc trước thì mực nước hiện tại ít nhất cũng đã tăng lên ba thước, thật sự đã đạt tới giới hạn rồi.
Dưới loại tình huống này thì đừng nói là chống cự với bọn truy đuổi sau lưng, ngay cả chuyện bọn họ có thể đi thuyền đến Nassau được hay không cũng là một vấn đề.
Bởi vậy nên trước đó Dufresne mới lộ ra vẻ tuyệt vọng như vậy, cho dù Hàn Nha Hào có thể đột phá tầng tầng phong tỏa của hải quân đi nữa thì với trạng thái trước mắt cũng căn bản chạy không xa được.
Ông ta không nhìn ra được một chút cơ hội sống nào trong tình thế như thế này.
Nhưng nếu Trương Hằng muốn đánh cược một phen thì đương nhiên là không có khả năng hắn không có chuẩn bị gì. Hắn tạm thời giao bánh lái cho Annie rồi mượn chủy thủ của cô ta, sau đó đi tới cột buồm chính. Lúc trước, khi mà hắn còn theo học sư phụ Rosco trên thuyền Sư Tử Biển thì cũng đã làm việc dưới tay ông ấy một thời gian, vậy nên Trương Hằng cũng không còn xa lạ gì với chuyện leo lên cột buồm cả.
Mặc dù sau khi trở thành thuyền trưởng dường như đã không còn làm những việc tương tự nhưng động tác thì hắn không cảm thấy hoàn toàn lạ lẫm. Trương Hằng dùng răng ngậm lấy chủy thủ, dùng tốc độ nhanh nhất để leo lên đỉnh cột rồi nhìn thấy chỗ phía trên bị cạo sờn, nơi đó vốn dĩ được khắc một cái tên cổ Celtic.
Trương Hằng lấy chủy thủ từ trong miệng xuống, trước đó hắn đã rạch mất đi cái tên này nhưng giờ đây hắn lại khắc xuống.
Trong kế hoạch ban đầu, Trương Hằng đã dự định sau khi lấy được hộp gỗ của cây tule rồi thì sẽ câu thông với người gọi là Cổ Thần Celtic kia. Đây cũng chính là cách làm an toàn nhất, nhưng hiện tại hắn đã không còn lựa chọn nào khác.
Trương Hằng có mang theo không ít đạo cụ trò chơi trên người, nhưng dưới tình huống bây giờ thì thứ thật sự có thể giúp được hắn chỉ có cái vỏ sò chưa được giám định này mà thôi.
Có điều, hắn khắc xong một nét cuối cùng rồi thu tay về thì cũng không có chuyện gì đặc biệt xảy ra, mà ngược lại hai chiếc thuyền vũ trang kia đã rút ngắn được khoảng cách với Hàn Nha Hào, pháo thủ trên thuyền cũng đã tiến vào trạng thái chờ lệnh.
Thời gian còn lại cho Trương Hằng không còn nhiều, hắn cũng không cho rằng Cổ Thần Celtic tên là Betty kia lại bỏ lại hắn vào ngay lúc này. Trên thực tế thì Trương Hằng vẫn hoài nghi mục tiêu của đối phương trên chiếc thuyền ma lúc trước không phải là Sise, mà là hắn với thân phận là thuyền trưởng.
Chẳng qua là sau đó Annie đột nhiên xuất hiện cắt ngang, Cổ Thần Celtic tên là Betty kia mới không thể không buông tha hắn mà quay đầu lựa chọn đến Sise lạc đàn, nhưng mục tiêu của cô ta từ đầu đến cuối vẫn không hề thay đổi. Cô ta sai Sise đi trộm ba quyển ghi chép kia, nhưng trên thực tế thì động cơ cũng không đơn thuần là vậy, mà là cố ý để Sise bại lộ trước mặt Trương Hằng, muốn dùng chuyện này để khiến hắn chú ý.
Nhưng Trương Hằng lại không hiểu vì sao sau khi hắn lấy được cái vỏ sò kia thì vị Cổ Thần Celtic tên là Betty kia lại không bao giờ tới tìm hắn nữa.
Trương Hằng lại nhanh chóng nhớ lại đoạn đối thoại trước đó với Seth, hắn nhớ tới căn bão đột ngột lúc trước mà mình đã gặp khi trở về Nassau, nhớ tới sự phẫn nộ mà Seth từng nói cần phải khống chế bão táp.
Trương Hằng nhíu mày, có lẽ là bởi vì cha mẹ đã sớm không có ở bên cạnh nên hắn thuộc nhóm người trưởng thành tương đối sớm, từ nhỏ cho đến lớn thì tâm tình cũng ổn định hơn so với các bạn bè cùng trang lứa khác.
Tất nhiên là cũng có lúc tức giận, nhưng sau khi ý thức được tức giận cũng không giải quyết được vấn đề nên hắn rất ít khi cảm thấy phẫn nộ về một chuyện nào đó.
Khi mà Ngụy Giang Dương bị lừa tiền lúc đi làm thêm với công việc gia sư lần đầu tiên, mọi người đã cùng uống rượu giải sầu với hắn ta, sau đó hắn ta uống nhiều rồi nói với Trương Hằng rằng:
- Trương Hằng, ta cảm thấy điểm trâu bò nhất của ngươi chính là ngươi luôn trông có vẻ như đã nhìn rõ được thế giới tàn khốc này nhưng lại không cảm thấy thất vọng về nó, rốt cuộc là ngươi làm thế nào được như vậy thế? Ngươi giống như một người ngoài cuộc đứng xem vậy… Cái tên nhà ngươi cái gì cũng tốt, nhưng đôi khi bình tĩnh quá lại khiến người ta không khỏi cảm thấy nhàm chán đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận