Thời Gian Chi Chủ

Chương 288: Khoảnh Khắc Sinh Tử

- Người lái tàu trên chiếc thuyền kia là người phụ trách chiêu mộ nhân thủ, cũng là người duy nhất biết được lai lịch mỗi người.
Trương Hằng nói với Eugene:
- Sau khi ngươi tìm người xác minh chuyện này khẳng định sẽ tìm được người lái tàu của chiếc thuyền kia, hắn ta sẽ nói cho ngươi con của ngươi đang ở trên chiếc thuyền kia, về phần những người khác, bởi vì thời gian trôi qua lâu rồi, bọn họ chỉ nhớ rõ thật sự có một thiếu niên đợi ở trên thuyền, có điều lời này cũng chỉ có thể chứng thực thêm một bước lời của người lái tàu nói, để cho ngươi thật sự tin tưởng con của ngươi đang ở trên chiếc thuyền kia.
Vẻ kinh ngạc trên mặt Karina không thua gì Eugene:
- Ý của ngươi nói là, kỳ thân trên tay Malcolm căn bản không có nhược điểm gì, chỉ là hắn ta tạo ra mình cầm một cái nhược điểm giả.
- Đúng vậy.
- Từ từ, nhưng hai người sống sót kia lại giải thích như thế nào, bọn họ vì sao một người gia nhập hải quân, một người vào phủ tổng đốc, nếu như bọn họ không liên quan đến chuyện này, vì sao Malcolm lại bảo vệ bọn họ như vậy.....
- Không, ngươi vẫn là không hiểu được, cũng không phải Malcolm đưa bon họ gia nhập hải quân và phủ tổng đốc, mà là sau khi Malcolm phát hiện bọn họ gia nhập hải quân và phủ tổng đốc mới lựa chọn bọn họ, để cho cả kế hoạch trở nên không chê vào đâu được, cũng càng thêm có thể tin, muốn chứng minh vấn đề này thật ra rất đơn giản.
Trương Hằng hỏi Eugene.
- Lúc trước khi ngươi biết tin tức này, có phải bọn họ đã gia nhập hải quân và phủ tổng đốc hay không.
Eugene trầm mặc một lát, nhẹ gật đầu:
- Dù sao lúc ấy cách chuyện phát sinh kia đã qua bảy năm, chính ta cũng quay về thuộc địa nghe ngóng qua chuyện này, xác nhận hai năm trước bọn họ cũng đã trước sau tiến vào hải quân và phủ tổng đốc, phát hiện bản thân không có cơ hội, lúc ấy tự nhiên ta cho rằng chuyện này là Malcolm làm, còn cảm thấy hắn ta thật sự rất đáng sợ, vì tính kế ta vậy mà chuẩn bị trước hai năm, điều này khiến ta một lần nữa rất tuyệt vọng và nhụt chí.
- Cho nên Malcolm biết quan hệ cha con các ngươi trong lúc đó rất tồi tệ, cũng biết con của ngươi có bao nhiêu quan trọng với ngươi, vì thế mượn chuyện thật sự phát sinh trước kia tạo ra những chuyện con trai ngươi trải qua, lấy cái này đến khống chế ngươi.
Nữ thương nhân có loại cảm giác không rét mà run, cô không biết đến cuối cùng Malcolm là dạng khủng bố gì, là không có kẽ hở không có nhược điểm gì, hay là giống như bây giờ đùa bỡn tất cả đối thủ trong lòng bàn tay.
Ngược lại là Eugene lúc đầu kích động cũng rất nhanh bình tĩnh lại, dây thừng mấy năm nay buộc trên cổ hắn ta cũng có dấu hiệu buông lỏng, cả người hắn ta giống như có chút khác với lúc trước, ngồi trên ghế, lưng thẳng, ánh mắt cũng trở nên sắc bén hơn, nhìn về phía Trương Hằng đối diện.
- Phải thừa nhận, các ngươi đã tiếp cận thuyết phục ta, nhưng cho tới bây giờ đó đều là suy luận của ngươi, ngoại trừ lá thư con ta tự tay viết kia các ngươi cũng không có căn cứ trực tiếp chính xác hơn, nhưng mà ta và con ta đã không gặp mặt xấp xỉ mười năm, ta không nhận ra bút tích của nó, sao biết người lừa gạt ta không phải các ngươi?
Eugene dừng một chút:
- Ta nghe nói giữa các ngươi và Liên Minh Hắc Thương có mâu thuẫn, hai vị hao hết tâm tư giải quyết phiền phức trên một người không liên quan là ta, nói vậy cũng là cần ta giúp các ngươi đối phó Malcolm, ta có thể đáp ứng yêu cầu của các ngươi, nhưng ta cần nhiều chứng cứ chính xác hơn, xác định khi ta thật sự đối địch cùng Malcolm con ta có thể bình yên vô sự, yêu cầu này cũng không quá phận đúng không?
- Thật ra biện pháp đơn giản nhất chính là ngươi trực tiếp tìm được con của ngươi, mặt đối mặt nói chuyện với hắn một lần.
Trương Hằng nói.
Eugene nghe vậy lại lâm vào trầm mặc, lúc này thời gian phá lệ kéo dài, bốn người trong phòng đều không nói chuyện, không khí giống như đọng lại, cũng không biết trải qua bao lâu, tên buồn tình bảo lại mở miệng, lộ vẻ sầu thảm cười:
- Ta không xác định ta còn có tư cách làm cha hắn không, lúc trước xảy ra cháy lớn ta lựa chọn phương thức hèn yếu nhất, một mình chạy ra khỏi phòng, một phút đó ta cũng đã vĩnh viễn mất đi bọn họ, ta không có cách nào lại được hắn tha thứ.
- Có lẽ là bởi vì ngươi chưa từng thử cầu hắn tha thứ cho ngươi.
Trương Hằng nói xong, từ chỗ ngồi đứng lên, đẩy cửa gỗ phía sau ra, lỗ ra ban công phía sau, nơi đó có một thiếu niên diện mạo giống như Eugene đang đứng, vẻ mặt phức tạp nhìn người phía trước.
Bên kia, Carmen vẫn không nói chuyện mở miệng, ôn nhu nói:
- Thật có lỗi, không nói trước cho ngươi chuyện này, ta lo lắng ngươi sẽ không muốn đến nơi hẹn, có điều mặc kệ thế nào các ngươi cuối cùng cũng gặp lại nhau, chúng ta để thời gian sau đó cho cha con các ngươi.
Nói xong cô ta dẫn đầu đứng dậy rời khỏi phòng, Trương Hằng và Karina theo sát phía sau, đồng thời đóng cửa phòng sau lưng lại.
Ba ngươi xuống đến phòng khách dưới lầu, Carmen đi lấy rượu nho cho hai người, đêm nay nhiều chuyện khiến cho người ta giật mình, Karina vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, sau một lúc lâu mới nói:
- Là ngươi tìm con hắn ta trở về?
Trương Hằng nhẹ gật đầu:
- Eugene là người cẩn thận, không đủ nắm chắc hắn không có khả năng giúp chúng ta đối phó Malcolm, có điều muốn để con hắn trở về cũng không phải một chuyện dễ dàng, thành kiến của hắn ta và Eugene trong lúc đó rất sau, nếu dựa theo phát triển bình thường, lần gặp mặt lần nữa của bọn họ hẳn là ở tang lễ của Eugene.
- Vậy ngươi khuyên hắn ta trở về như thế nào?
- Ta chuẩn bị trước hai lý do thoái thác, một cái xuất phát theo góc độ của mẹ hắn, một cái xuất phát từ huyết thống của hắn và Eugene.
- Vậy cái nào thuyết phục hắn?
- Đều không có, có điều cũng may ta còn để lại một tay, ta phát ngươi đi nói với hắn, nếu hắn nguyện ý trở về Nassau một chuyến, ta có thể cho hắn bốn mươi viên kim tệ làm thù lao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận