Thời Gian Chi Chủ

Chương 346: Tập Luyện Không Gian

Thế nhưng vẫn chưa hết, sau lưng Trương Hằng còn phải đeo lên trên lưng một cái hệ thống duy trì sinh mệnh dạng đơn giản, để cung cấp oxy cho quá trình hô hấp sau khi rời cabin, và công năng làm lạnh, phía trên bên trái còn có một cây ăng ten tần số cao hỗ trợ truyền tin bằng giọng nói hai chiều.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao phi hành gia cần phải có thể lực thật tốt, phần lớn người bình thường sau khi mặc bộ đồ này vào căn bản không thể di chuyển được. Đương nhiên, sau khi tiến vào vũ trụ sẽ tốt hơn nhiều. NASA đã chuẩn bị cho mỗi người ba bộ du hành vũ trụ loại này, một bộ dùng cho nhiệm vụ, một bộ dùng cho huấn luyện và một bộ dự bị.
Trương Hằng đội lên chiếc mũ bảo hiểm “bể cá” nổi tiếng dưới sự trợ giúp của huấn luyện viên, nhất thời thế giới giống như bị ngăn cách ở một chỗ khác, có điều bên trong mũ bảo hiểm cũng không hoàn toàn yên tĩnh lắm, hắn có thể nghe được tiếng ong ong thoải mái dễ chịu, còn có âm thanh chuyển động của chiếc quạt đến từ hệ thống duy trì sinh mệnh.
Huấn luyện viên ở bên cạnh trợ giúp cho Trương Hằng học cách làm sao để sử dụng túi tiểu, còn có đọc mục khống chế hệ thống duy trì sinh mệnh trước ngực, nơi đó có thể theo dõi và điều chỉnh chất lỏng cùng điện năng trong hệ thống duy trì sinh mệnh dạng đơn giản.
Đây đều là thể nghiệm cực kỳ mới mẻ đối với bảy người ở đây, mặc dù vẫn vất vả như cũ, nhưng so với việc học thuần lý luận khô khan kia và huấn luyện thân thể cường độ cao thì huấn luyện trang phục du hành vũ trụ không thể nghi ngờ rằng vẫn có thể mang đến một chút sự thích thú.
Trên thực tế nếu như không phải bởi vì áp lực sinh tồn tàn khốc treo trên đỉnh đầu thì đối với hầu hết tất cả mọi người trên thế giới mà nói, việc trở thành phi hành gia và ngồi Apollo số mười một để lên mặt trăng đều là thể nghiệm khác thường trước nay chưa từng có. Phải biết thời điểm năm 2001, một phú hào nước Mỹ nào đó vì muốn trở thành du khách vũ trụ và muốn có được một vị trí để ngồi lên con tàu vũ trụ Soyuz đã bỏ ra hết thảy chi phí kinh người là 2000 vạn đô la mới có thể đổi lấy chuyến du lịch 8 ngày của Trạm vũ trụ quốc tế.
Thế nhưng Chân Hư đã chú ý tới, vào những lúc rảnh rỗi trong khi huấn luyện, ánh mắt Trương Hằng bao giờ cũng vô tình hay cố ý nhìn vào đồng hồ cách đó không xa, dường như hắn đang đợi cái gì đó.
Trương Hằng sau khi nhận được chiếc đồng hồ sao biển kia thì một ngày liền biến từ 24 giờ thành 48 giờ, cứ mỗi lúc 0 giờ, bất kể là hắn đang ở đâu, cũng đều sẽ đúng giờ tiến vào thế giới tĩnh lặng, điểm này trong một tháng sau khi nhận được đồng hồ đã được kiểm chứng rất nhiều lần.
Mà một tháng sau khi hắn bước vào trò chơi thần bí này, thời gian pháp tắc trên người vẫn phát huy tác dụng như trước, thêm 24 giờ cũng sẽ dựa theo tốc độ dòng thời gian của phó bản hiện tại để tiến hành tính toán, tích lũy vào thời gian chơi game của hắn.
Nhưng điều kiện tiên quyết là hắn ta luôn luôn là người chơi trò chơi này.
Từ hòn đảo hoang vô danh trên đường xích đạo, đến vùng biển Caribbean thế kỷ 18, Trương Hằng trải qua bốn vòng trò chơi đầu tiên, trong toàn bộ phó bản chỉ có một mình hắn, mãi đến trại huấn luyện chương trình Apollo lần này, hắn mới bất ngờ phối hợp với sáu người chơi khác.
Bởi vậy Trương Hằng cũng không biết, khi đồng hồ sao biển trên tay điểm đến 0 giờ thì sẽ xảy ra chuyện gì, trước đó hắn vẫn lựa chọn chơi đơn lẻ, chính là để tránh tình huống như vậy xuất hiện.
Trương Hằng dựa theo lệ thường mà tiến vào phó bản lúc 11 giờ 55 phút đêm, khoảng cách 0 giờ chỉ có năm phút, năm phút này dựa theo tốc độ dòng chảy của phó bản là 20 tiếng, mà bây giờ đã gần 20 tiếng, nghĩa là hắn sắp phải tiến vào phó bản, đồng hồ sao biển trên tay hắn cũng sắp chỉ về 0 giờ.
Trương Hằng nói với huấn luyện viên bên cạnh rằng hắn muốn đi toilet một chút, huấn luyện viên tốt bụng nhắc nhở hắn thật ra có thể sử dụng túi nước tiểu được trang bị trong không gian, thích ứng trước với cảm giác đi tiểu trong không gian.
Trương Hằng bày tỏ lòng biết ơn đối với đề nghị này, nhưng vẫn kiên trì muốn đi toilet, mặc kệ đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì, hắn không muốn mang bộ trang bị bảy mươi cân này, bởi vậy huấn luyện viên chỉ có thể dành thêm mười lăm phút giúp hắn cởi bỏ một bộ quần áo không gian trên người ra.
Trương Hằng rút chân phải ra khỏi bộ đồ không gian, lại nhìn sao biển trên tay, cách thế giới thực 0 giờ chưa đầy nửa phút, hắn cũng chú ý tới Chân Hư cách đó không xa vẫn luôn len lén nhìn hắn, ngay cả tên mập mạp bên cạnh Chân Hư cũng không ngừng nhìn trộm hắn.
Nhưng Trương Hằng tạm thời không để ý tới chuyện này, khi kim giây của Sao Biển chỉ vào 24 giờ, động tác của tất cả mọi người trong phòng huấn luyện đều dừng lại vào giây tiếp theo, biểu tình trên mặt cũng hoàn toàn ngưng đọng, thế giới như biến thành một bảo tàng tượng sáp khổng lồ.
Đây cũng là kết quả phù hợp nhất với suy đoán của Trương Hằng, trước đó hắn đã dùng trò chơi pc làm bài kiểm tra, dựa theo nguyên tắc tiếp xúc khôi phục, trong thời gian tĩnh hắn có thể chạy trò chơi độc lập trên máy tính, nhưng với trò chơi cần có kết nối mạng lại không được.
Tuy rằng không cách nào dùng khoa học để giải thích, nhưng trò chơi thần bí mà hắn tham gia hiện tại bản chất vẫn chỉ là một trò chơi, bởi vậy những phó bản chỉ thuộc về hắn vẫn có thể vận hành trong thế giới tĩnh lặng, chỉ là thời gian chơi game của hắn bị kéo dài, mà sau khi gia nhập cùng với những người chơi khác, trò chơi biến thành trạng thái nối mạng, chờ đến 0 giờ cũng sẽ theo thế giới, cùng nhau bất động..
Bạn cần đăng nhập để bình luận