Thời Gian Chi Chủ

Chương 95: Tuần thi và liên hoan

Không biết có phải do tư thế của hắn không đúng, Trương Hằng thử bắn Mũi tên Paris mấy lần, thế nhưng phát hiện mũi tên lông vũ giá 465 điểm tích lũy này không khác mũi tên thường. Đương nhiên khả năng rất lớn cũng có quan hệ với mục tiêu hắn lựa chọn, trên lý luận vòng mười cũng không phải là nhược điểm của bia ngắm, còn quả táo, cái nắp gì đó cũng rất khó định nghĩa nhược điểm ở nơi nào, Trương Hằng đoán chừng vật này chỉ có hiệu quả với vật sống, nhưng tạm thời chưa thấy đối tượng phù hợp. Ba ngày sau kết quả giám định dây chuyền và chìa khóa cũng gửi tới, Trương Hằng nhận chuyển phát của nữ bartender, mở ra kiện hàng, lấy tấm thẻ trong đó.
Tên: Chúc phúc thợ săn.
Phẩm chất: F.
tác dụng: Gia tăng một ít tỉ lệ gặp phải con mồi.
Dây chuyền mà Simon đưa rất giống với [Bàn chân thỏ], thế nhưng tăng tỉ lệ gặp phải con mồi có mặt tốt và xấu, đối với thợ săn có ý nghĩa tăng thu hoạch, nhưng nếu như không phải đi săn, đeo vật này ở trên người cũng có thể dẫn tới phiền phức. Trương Hằng mua một hộp gỗ Tule nhỏ từ chỗ nữ bartender để đặt sợi dây chuyền này, sau đó lại nhìn thông tin chiếc chìa khóa mua được ở hội đấu giá.
Tên: Cái bóng của chìa khóa.
Phẩm chất: E.
Tác dụng: Có thể chuyển đổi đồ vật được chọn thành cái bóng, kéo dài 3 phút, cần ở dưới điều kiện có thể sinh ra cái bóng, số lần có thể sử dụng 3.
Giá của đạo cụ trò chơi cấp E đều từ 80 đến 100, Trương Hằng tiêu tốn 100 điểm tích lũy mua vật này hơi tràn giá. Nhưng cái này cũng thuộc về tình huống bình thường, vật phẩm chưa giám định chủ yếu là cấp F, cấp E đều chỉ chiếm một bộ phận rất nhỏ, cấp D và cấp C xác suất càng nhỏ hơn, còn cấp B chỉ xuất hiện qua một lần.
Trương Hằng cảm thấy hứng thú bởi vì quan hệ giữa nó và Cái bóng , Trương Hằng trước kia từng sử dụng 2 lần cảm thấy quạ đen kia dường như có lời muốn nói với hắn , hắn có dự cảm, nếu như có thể tra rõ ràng thân phận con quạ đen kia, có lẽ hắn sẽ càng hiểu rõ các vật siêu tự nhiên này. Đương nhiên trước mắt còn có một việc quan trọng hơn, đó chính là thi cuối kỳ.
Qua tết dương lịch chính là tuần thi, từ ngày 3 đến ngày 7 là thi các môn chung, ngay sau đó lại là môn chuyên ngành, thời gian tương đối khẩn trương. Bởi vì ký túc xá đều tắt điện đúng giờ, nếu như trước đó ôn tập không tốt vậy bây giờ chỉ có thể ôn bài ở hành lang, trên thực tế tết còn chưa hết, đảng hành lang cũng đã thống trị. 12 giờ tối Trương Hằng đi ra ngoài, thường xuyên ở ngoài cửa nhìn thấy một đám điên cuồng ôn bài, trong đó cũng có hai người Ngụy Giang Dương và Trần Hoa Đống, người sau vừa ôn môn chuyên ngành một bên vẫn còn dùng máy tính xem anime mới, cũng coi như là tìm niềm vui trong đau khổ. Trừ cái đó ra, Trương Hằng ở phòng tự học cũng đụng phải Thẩm Hi Hi hai lần. Từ cuộc gặp lúng túng đêm đó 2 người chưa từng nói chuyện, trên đường gặp cũng chỉ gật gật đầu, ngược lại là Từ Tĩnh tỏ ra rất quen thân, bởi vì đêm cắm trại Trương Hằng lấy cung dạo tên lưu manh chạy, nàng còn đặt biệt hiệu cho hắn là Iron Man, mỗi ngày treo ở ngoài miệng, kêu vang dội. Có lần ở nhà ăn đụng phải, Từ Tĩnh cách cách xa năm mét nhiệt tình hô to một tiếng Iron Man, để cho ít nhất một nửa nhà ăn đều quay đầu. Mà theo một môn sau cùng thi xong, Trương Hằng đặt bút bi trong tay xuống, hắn biết rõ cuộc sống sinh viên năm 2 của mình sắp kết thúc.
Trần Hoa Đống xé hết tài liệu ôn tập, ném vào thùng rác trong phòng tắm, ngửa mặt lên trời cười to đi ra cửa, kết quả đi một nửa phát hiện cái cốc rơi mất lại quay trở về. Ngụy Giang Dương cũng rất hưng phấn, hắn và Trần Hoa Đống thức suốt đêm qua, đi thi đều dùng cà phê để tỉnh táo, kết quả thi xong tinh thần lại tỉnh táo, cũng không muốn ở trên giường ngủ bù, dứt khoát đề nghị lại đi phố ẩm thực ăn chực một bữa, mọi người đối với cái này cũng không có ý kiến, thế là Ngụy Giang Dương lại liên hệ bạn gái của mình. Vừa đúng nhóm người Hàn Tiếu Tiếu cũng có ý định chúc mừng, thế là Ngụy Giang Dương liền thu xếp. Nhưng mà lần này không khí trên bàn lại có vẻ kỳ dị, Mã Nguy vốn không phải người thích nói chuyện và hiểu tâm lý nữ sinh, trên cơ bản toàn bộ hành trình đều cắm đầu gắp thức ăn và uống rượu, mà Trần Hoa Đống cùng Hứa Tĩnh vốn là người thích làm ầm ĩ nhất 2 bên, nhưng mà đêm nay khi hai người tụ cùng một chỗ cũng tịt ngòi. Trên thực tế thời điểm Giáng Sinh Trần Hoa Đống lựa chọn cùng đi chơi công viên, Trương Hằng đã phát giác được hắn và Hứa Tĩnh đã xảy ra chuyện, cắm trại trở về hai người đã từng có một khoảng thời gian ở thời kỳ trăng mật, mỗi ngày dính một chỗ, chỉ kém chọc thủng tầng cửa sổ giấy cuối cùng, nhưng mà không biết bắt đầu từ lúc nào hai người lại đột nhiên không hề liên hệ, đến bây giờ mỗi người một ngả.
Chuyện tình cảm người khác không tiện xen vào, trong này EQ Thẩm Hi Hi cao nhất, nàng vốn là am hiểu đối ứng tình huống này, nhưng rõ ràng bây giờ cũng có chút không quan tâm, thỉnh thoảng lấy ra điện thoại di động của mình, nhìn tin tức phía trên. Thế là bữa cơm cuối cùng của học kỳ hai kết thúc trong qua loa như vậy, mà khó xử nhất việc xảy ra sau bữa ăn, khi mọi người đi ra cửa chính tiệm cơm phát hiện một chiếc Mercedes màu đen đỗ ở đó, Trương Hằng lần này đã thấy rõ người ngồi ghế lái. Khác với lời đồi là một ông lão mập mạp hói đầu, người lái xe còn rất trẻ, chắc còn đang đi học, hình thể rất không tệ, cũng hẳn là quanh năm duy trì rèn luyện, nhìn thấy một đoàn người Trương Hằng ra tới, hắn rất lịch sự đẩy ra cửa xe ghế lái phụ. Trên mặt Thẩm Hi Hi hiện vẻ có lỗi, mở miệng nói:
"Ta còn có chút việc, đi trước một bước."
Nói xong nàng liền ngồi vào trong chiếc xe Mercedes, Hàn Tiếu Tiếu thấy thế dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn chẳng thể nói ra miệng, chờ chiếc xe kia biến mất, Hàn Tiếu Tiếu mới thở dài:
"Trước đó ta đã từng dò hỏi nàng, nàng nói chưa có bạn trai, chẳng qua là muốn làm điểm chuyện có ý nghĩa, thế nhưng cũng không phản bác tin đồn, ta vốn rất tin tưởng nàng, thế nhưng hiện tại cũng chẳng biết có nên tiếp tục tin tưởng."
Từ Tĩnh lúc này tiếp lời nói:
"Dù sao ta ủng hộ Hi Hi vô điều kiện."
Trần Hoa Đống cười lạnh:
"Bởi vì ngươi và nàng là người một đường nha."
Mắt thấy hai người sắp cãi nhau những người khác vội vàng chuyển hướng qua chuyện khác, Ngụy Giang Dương cười khổ nói:
"Hai vị hảo hán, tiếp theo là nghỉ đông, mọi người một tháng không thấy, sống hòa thuận không được sao? Đúng không, Trương Hằng."
Ngụy Giang Dương nghĩ muốn hướng quân mình tìm viện trợ, thế nhưng không nghĩ tới bạn mình nhìn hướng Thẩm Hi Hi rời đi đến thất thần. Trong lòng Ngụy Giang Dương lộp bộp, chớ có chưa giải quyết xong chuyện bên này, bên kia Trương Hằng lại xuất hiện tình huống gì, phải biết hắn đã từng có tin đồn mập mờ với Thẩm Hi Hi, mặc dù phần lớn chẳng qua là người khác nói, nhưng ai biết người trong cuộc nghĩ như thế nào. Trương Hằng thu hồi ánh mắt, biết rõ Ngụy Giang Dương hiểu lầm cái gì, hắn cũng không giải thích, nhẹ gật đầu:
"Mọi người sang năm gặp lại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận