Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1004: Lấy mất chứng cứ bản gốc



Vào lúc mới bắt đầu thành lập công ty mới, coi như các lộ nhân mã xem trọng mặt mũi của ông chủ nên mới chạy tới thiết lập quan hệ, đặt một chén canh.

Nhưng cho đến cuối cùng cũng phải dựa vào chính mình chống đỡ.

Một mực ỷ vào ngoại lực, chỉ sợ rằng công ty sẽ không đi được lâu dài.

Cái đạo lý này Lý Khâu Sơn hiểu, Phiền Tư Tuệ hiểu, Ngô Đông hiểu. Bảy người bọn hắn cũng đều hiểu.

Vì lẽ đó, bọn họ lập tức bắt đầu bận túi bụi.

Những người này mỗi cá nhân đều đã từng chấp chưởng qua một công ty, hoàn toàn rõ ràng cái giai đoạn nào thì nên làm cái gì cho phù hợp.

Công ty mới thành lập, giống như tảng băng vỡ năm bè bảy mảng, đang lấy tốc độ đáng sợ cực nhanh ngưng tụ lại.

Thời điểm Tổng giám đốc Lý Khâu Sơn đang bận rộn túi bụi, hắn lại nhận được một cuộc điện thoại.

- Alo, là Lý Khâu Sơn tiên sinh đang nghe máy sao?

Trong điện thoại, một giọng nữ ôn hòa ngọt ngào vang lên.

- Chính là tôi, cô là vị nào?

Lý Khâu Sơn ngược lại hỏi.

- Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan để cho tôi tới tìm ngài. Bạch tiên sinh cần chứng cứ trong tay của ngài.

Trong điện thoại giọng nữ vẫn trầm ổn vang lên,

Thanh âm có hơi ngưng lại một chút sau đó lập tức cường điệu nói —— Bản gốc.

Lý Khâu Sơn khẽ nhíu mày.

- Bạch tiên sinh không có nói với tôi là hiện tại muốn phần chứng cứ này. Bạch Tiểu Thăng tiên sinh không phải nói, sáng sớm ngày thứ hai muốn chúng tôi cùng ngài đến Tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa làm chứng sao, đến lúc đó lại mang theo bản gốc à.

Lý Khâu Sơn hồ nghi nói

- Là tình huống có biến, hi vọng Lý tiên sinh có thể hiểu được.

- Đúng rồi, hiện tại Bạch Tiểu Thăng tiên sinh đang tham gia một cái hội nghị vô cùng trọng yếu, điện thoại di động lại tắt máy vì vậy ngài không cần gọi điện thoại cho Bạch tiên sinh để xác nhận.

Trong điện thoại thanh âm ôn hòa tiếp tục vang lên.

Trên thực tế, lúc đối phương nói ra những lời này, thì Lý Khâu Sơn đang ngồi ở một bên nghe điện thoại, một bên cầm lấy điện thoại di động riêng ở trên bàn bấm số gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng lưu lại dãy số di động cá nhân, được Lý Khâu Sơn chép lên giấy, đặt trong góc bàn làm việc.

Vì lý do muốn giữ bí mật, nên chỉ có dãy số mà không có tính danh.

Lý Khâu Sơn bất động thanh sắc, bình tĩnh áp điện thoại lên tai im lặng lắng nghe một lúc, sau đó buông điện thoại xuống.

Bạch Tiểu Thăng bên kia không liên lạc được.

Truyền đến thanh âm nhắc nhở để lại tin nhắn chờ, hiển nhiên là hắn đang để điện thoại ở trạng thái tắt máy.

Giờ này khắc này, vị trí khu vực mà Bạch Tiểu Thăng đang ở, trên bầu trời đang có một chiếc máy bay mô hình không người lái đang bay lơ lửng.

Rất nhiều người ở chung quanh phát hiện ra rằng điện thoại di động của bọn hắn không có tín hiệu sóng.

Tại một góc ở quán cà phê ngoài trời.

Một người đàn ông mang đôi mắt kính râm đang làm các thao tác trên máy tính, trên màn hình biểu hiện giao diện điều khiển máy bay không người lái.

Tai nghe Bluetooth trên tai hắn đang lấp lóe sáng.

Mà hắn, đang cùng với người khác đối thoại.

- Vâng, chị Dư, tôi đang cắt sóng vô tuyến khu vực này rồi.

- Đáng tin. Bộ dụng cụ này của tôi, là một món bảo vật a, là thiết bị đặc biệt chuyên dụng che chắn kiểm tra tín hiệu, chính bản thân tôi đã tăng cường thêm thiết bị định hướng, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót nhầm lẫn, ngài cứ yên tâm đi.

- Trừ cái điện thoại này của tôi, trong vòng phương viên 200 mét này, toàn bộ điện thoại khác đều không có tín hiệu.

Người đàn ông nói với vẻ đầy tự tin nhưng trong lòng vẫn có chút chột dạ lén quan sát chung quanh.

- Có điều, vẫn nên để bên kia đẩy nhanh tiến độ, thời gian lâu dài, cũng không tránh được việc bị người khác phát hiện, vậy tôi liền thảm rồi.

Sau khi Lý Khâu Sơn thử gọi điện cho Bạch Tiểu Thăng hai cuộc điện thoại, kết quả như nhau là không gọi được.

- Lý tiên sinh, ngài có nghe không?

Trong điện thoại nữ nhân tiếp tục nói.

- Tôi bây giờ đang ở dưới lầu, nếu có thể, xin ngài hãy đem chứng cứ bản gốc cầm xuống, giao cho tôi.

Những phần bản gốc chứng cứ kia, Lý Khâu Sơn xác thực là mang tới để ở công ty.

Sáng mai, từ công ty sẽ đi thẳng đến Tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa dễ dàng hơn một chút, hơn nữa cùng với mấy người khác thuận tiện tề tựu cùng đi.

- Cô làm sao chứng minh được thân phận của mình.

Lý Khâu Sơn từ bỏ việc gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng.

- Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan, hẳn là để cho các ngươi tạm thời tiến vào khu Tổng bộ của chúng ta mà chuẩn bị mấy cái phiếu thông hành đúng không, bên trên chắc hẳn có chữ ký mà đích thân sự vụ quan kí tên, mà tôi mang đến cho ngài bản giấy viết tay vô cùng chính xác rõ ràng mà Bạch Tiểu Thăng tiên sinh đã ghi, nói chung sẽ không sai. Nếu như ngài cảm thấy không yên lòng, có thể dẫn người theo nhìn nghiệm chứng.

Người nữ nhân kia tiếp tục nói trong điện thoại.

Trong lòng Lý Khâu Sơn khẽ do dự.

- Lý tiên sinh, các vị có thể Đông Sơn tái khởi, cũng chính là kết quả do Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan xuất lực, để cho các vị giúp một chuyện nhỏ này, cứ phải phí sức như vậy sao. Thật là khó! Các vị thậm chí không lo lắng chút nào về Bạch tiên sinh sao?

m thanh trong điện thoại thoáng trở nên lạnh lẽo, tựa hồ như có chút không vui.

- Nếu trễ, quả thật sẽ làm chậm trễ đại sự của Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan. Đến lúc đó, ngài muốn thấy Bạch tiên sinh nổi giận sao?

Nói chuyện như vậy.

- Được rồi, chờ chút tôi sẽ xuống liền.

Lý Khâu Sơn chỉ đành phải nói.

- Nếu như quả thật không có vấn đề, phần văn kiện này có thể giao cho cô.

- Tôi đang ở quán cà phê bên góc đường lầu dưới đợi ngài, xin ngài tranh thủ thời gian mau một chút, tôi muốn mau chóng đem chứng cứ qua cho Bạch tiên sinh.

Nghe Lý Khâu Sơn nói như vậy, âm thanh trong điện thoại lập tức như được thư giãn.

- Biết rồi.

Lý Khâu Sơn đáp lại.

Điện thoại lập tức cúp máy.

Lý Khâu Sơn lặng lẽ nhìn điện thoại di động của mình một chút, ánh mắt sáng tối chập chờn.

Sau đó, hắn cẩn thận từng li từng tí lấy chìa khoá trong túi mở ra cái ngăn kéo của bàn làm việc, bên trong là một cái phong thư thật dày.

Đây chính là phần chứng cứ bản gốc.

Lý Khâu Sơn cầm ở trong tay, thần sắc hơi ngưng trọng.

Thứ này đối với bọn hắn có thể nói là cực kỳ trọng yếu.

Tại quán cà phê bên góc đường.

Một người nữ nhân đang ngồi ở chỗ đó chờ sẵn, nàng mặc một thân trang phục giá trị không thấp, toàn thân trang phục tiêu chuẩn OL, đen, thẳng, tôn lên thuộc tính dẫn đến sự chú ý của người bên ngoài liên tiếp nhìn qua.

Mơ hồ bên dưới mái tóc đen dài, có một tai nghe bluetooth đang phát sáng.

- Chị Dư, tôi bên này mọi việc đang tiến triển thuận lợi.

- Ừm, tên Lý Khâu Sơn này cũng đang hoài nghi, nhưng mà đã đáp ứng tới rồi.

- Tín hiệu che chắn vô tuyến bên kia, tôi đề nghị tiếp tục triển khai, cho đến khi. . .

- Tôi ở bên này cầm được thứ tôi muốn.

Người nữ nhân này thấp giọng tự nói xong, ngẩng đầu lên, thần sắc ung dung uống vào cà phê, đồng thời nhìn chăm chú về phía cổng ra vào của quán cà phê.

Ước chừng không đến mười phút đồng hồ, ở ngay cổng quán cà phê, xuất hiện một thân ảnh.

u phục phẳng phiu, khí vũ hiên ngang, chính là Lý Khâu Sơn.

Lý Khâu Sơn dù gì cũng đã từng làm chủ một công ty lớn, sau khi vấp ngã, hình tượng tự nhiên không tốt.

Chỉ có điều, công ty mới được thành lập, trực tiếp lay tỉnh lại trái tim đang ngủ yên của hắn.

Một người lấy lại sự tự tin, lại phối hợp với trang phục, làm cho khí chất cả người rực rỡ hẳn lên, hoàn toàn khác biệt.

Người phụ nữ kia nhìn chăm chú xác nhận một chút, liền đứng dậy, cười chào nghênh đón.

- Lý Khâu Sơn, Lý tổng?

Người phụ nữ kia tiến lên đứng ở trước mặt Lý Khâu Sơn, cười với nói hắn.

- Tôi chính là người cùng ngài nói chuyện qua điện thoại nãy giờ, mời ngài tới bên này.

Hai mắt Lý Khâu Sơn dò xét đối phương, gật gật đầu, cùng đi theo đến bên kia bàn ngồi xuống.

Tùy ý gọi một loại nước, liền đuổi nhân viên phục vụ lui đi.

- Hình như tôi không có gặp qua cô.

Lý Khâu Sơn khẽ nhíu mày, nhìn chăm chú nữ nhân kai nói.

- Ở chỗ Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan có rất nhiều người, không có khả năng ngài mỗi một người đều có thể gặp qua.

Người phụ nữ kia liền nhún vai, nở nụ cười.

- Đúng rồi, cái này cho ngài.

Người phụ nữ kia đưa cho Lý Khâu Sơn một mẫu giấy được gấp đôi lại, tờ giấy không lớn, mở tờ giấy ra ước chừng chỉ lớn bằng bàn tay nhỏ.

Lý Khâu Sơn nghi ngờ tiếp nhận tờ giấy kia liền mở ra.

Bên trên chỉ có một câu.

"Lý Khâu Sơn tiên sinh, người này có thể tin —— Bạch Tiểu Thăng.

Lý Khâu Sơn giương mắt mắt nhìn chăm chăm người phụ nữ kia.

Người phụ nữ vẫn một bộ dáng thản nhiên, không chút hoang mang, thậm chí còn hướng về hắn nở nụ cười ngọt ngào, mảy may không có chút phản ứng nào không đúng.

Lý Khâu Sơn đưa tay vào trong bóp tiền của mình lấy ra một tấm thẻ, đó chính là thẻ thông hành tạm thời mà mấy người Lâm Vi Vi cho bọn hắn, bên trên có chữ ký của Bạch Tiểu Thăng đích thân đề.

Lý Khâu Sơn tỉ mỉ so sánh chữ viết, hơn nữa tốc độ vô cùng chậm chạp, lại lặp đi lặp lại mấy lần.

Người phụ nữ kia không có chút nào không vui, không có chút nào ghét bỏ, ngược lại mặt lộ vẻ nụ cười yên lặng chờ đợi.

Lý Khâu Sơn càng như thế, càng chứng minh hắn dần dần tín nhiệm bọn họ.

Nếu là ngay từ đầu liền cho là không quan trọng, ngược lại không bình thường.

So tới so lui mấy lần, Lý Khâu Sơn cuối cùng đem giấy chứng nhận bỏ vào túi áo, cùng với tờ giấy ghi chú kia.

Sau đó hắn đem tập văn kiện đưa cho người phụ nữ.

Thời điểm người phụ nữ đưa tay ra tiếp được một góc văn kiện, lại phát hiện Lý Khâu Sơn vẫn một mực nắm chặt không buông.

- Cô thật sự là người mà Bạch Tiểu Thăng tiên sinh phái tới.

Lý Khâu Sơn bỗng nhiên nói, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, như là hai đạo lưỡi dao sắc bén, đâm về hai con mắt của đối phương.

- Đúng vậy.

Người phụ nữ kia vẫn bộ dáng ung dung không vội.

Lý Khâu Sơn nhìn chằm chằm hai mắt của nàng, tựa hồ muốn quan sát vẻ bất thường bên trong.

Nhưng cuối cùng, hắn buông tay ra.

- Tôi tin cô. Thứ này, đem đi đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận