Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1012: Tôi muốn sáng tạo nên lịch sử !



Cả người Lâm Ngọc đều trở nên ngu ngơ, đứng ngây ra như tượng đất.

Hắn cảm giác tâm trí như đang bị thiêu đốt.

Những tâm tình tiêu cực như phẫn nộ, uất ức, hắn không thể nào phát tiết, đặc biệt là trước ánh mắt của tất cả mọi người như thế này.

Hắn có thể làm gì bây giờ?

Chỉ thẳng vào mũi Bạch Tiểu Thăng mà mắng chửi, tên khốn này thế mà lại sử dụng chứng cứ giả để cho ta, ngươi có còn là người hay không, còn biết xấu hổ hay không ?

Mọi người xung quanh, đã ngấm ngầm nghị luận chỉ trỏ.

Bọn hắn nói cái gì, đều không quan trọng.

Nhưng khi rơi vào tai của hắn thì đều trở thành trào phúng, nói hắn trơ trẽn!

Lâm Ngọc cảm giác khuôn mặt mình đã trở nên nóng bỏng, không muốn đứng ở đây thêm một giây nào nữa.

Hạ Hầu Khải nhìn Bạch Tiểu Thăng, rồi lại quay sang nhìn Lâm Ngọc, trong ánh mắt có chút ý vị thâm trường.

Mặt Trịnh Thiên Hồng không có chút biểu tình nào, cầm lấy bảng điểm trong tay Lâm Ngọc.

Ánh mặt Bạch Tiểu Thăng vẫn đạm mạc như cũ.

- Được rồi, được rồi, kết quả đã có, chúc mừng Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan, trở thành đại sự vụ quan dự bị ! Mọi người cùng vỗ tay chúc mừng!

Trầm Bồi Sinh bỗng nhiên cười nói, dẫn đầu vỗ tay chúc mừng.

Hai mắt của hắn dừng lại trên người Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt tỏ ra hết sức vui mừng cùng khen ngợi. Lúc chuyển sang người Lâm Ngọc thì ánh mắt lại có chút ý vị sâu xa.

Hạ Hầu Khải vỗ tay, Trịnh Thiên Hồng vỗ tay.

Xung quanh tiếng vỗ tay vang lên như nước thủy triều.

- Chúc mừng Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan trở thành đại sự vụ quan dự bị !

- Thật sự là lợi hại, Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan, sẽ là tấm gương mẫu mực cho các tân binh của bộ sự vụ chúng ta.

- Chúc mừng !

- Chúc mừng !

Tiếng chúc mừng từ bốn phía truyền đến, cũng không khiến cho Bạch Tiểu Thăng nhảy cẫng lên reo hò.

Mọi thứ diễn ra đều đã bị hắn đoán trước, tất cả đều nằm trong kế hoạch.

Ngày đó, hắn mời mấy người Lý Khâu Sơn đi ăn cơm, phân phó cho Lý Khâu Sơn công việc chính là những thứ này ——

Chuẩn bị một chút chứng cứ giả, dùng để đề phòng.

Đề phòng ai, tại sao phải làm như thế, Bạch Tiểu Thăng không nói, Lý Khâu Sơn cũng không có hỏi, chỉ làm theo như phân phó.

An bài nha đầu Dư Doanh, cùng với chứng cứ lừa gạt được từ chỗ của Lý Khâu Sơn.

Kỳ thực, coi như Bạch Tiểu Thăng không có căn dặn, Lý Khâu Sơn đều sẽ không bị mắc lừa !

Vào thời đại hiện nay, tin tức cực kỳ trọng yếu.

Dư Doanh không biết, ông chủ đương nhiệm của bọn người Lý Khâu Sơn chính là Bạch Tiểu Thăng.

Nếu Bạch Tiểu Thăng thật sự muốn phái người đi lấy chứng cứ, thì khi cùng đám người Lý Khâu Sơn nói chuyện xưng hô cũng sẽ không xa lạ như vậy.

Còn liên quan tới lần chứng cứ giả này, Bạch Tiểu Thăng từng cùng mấy người Lý Khâu Sơn, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh thảo luận qua ——

Nếu chính mình làm như vậy thì có không bình thường hay không?

Nhưng mấy người này đều nhất trí cho rằng, Bạch Tiểu Thăng quả thực là quá lo xa rồi !

Nói chung, khi biết rõ có người đang tính kế mình, thì nếu không dùng thủ đoạn tiên phát chế nhân thì mới gọi là lòng dạ đàn bà.

Sau khi được mọi người "Tán thành", Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy an lòng.

- Đinh! Trở thành đại sự vụ quan dự bị, hoàn thành giai đoạn thăng cấp nhiệm vụ !

Giọng nói của Hồng Liên vang lên ở bên trong đầu Bạch Tiểu Thăng.

- Hạch toán điểm số.

- Hoàn thành nhiệm vụ điều tra một vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, một vị sự vụ quan, chứng cứ vô cùng xác thực, sắp đưa tới cho cơ quan hành pháp. Công ty xử phạt là khai trừ, cũng đưa ra tố tụng.

- Thu hoạch được hai mươi chín điểm, trước mắt điểm số cấp sự vụ quan là 99 điểm, khoảng cách cấp đại sự vụ quan, còn có một điểm!

Lòng Bạch Tiểu Thăng tràn đầy mong đợi, nhưng sau khi nghe được thông báo không khỏi có chút thất vọng.

Thế mà, còn kém một điểm...

- Xem ra điều tra ra một vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực thì được mười lăm điểm, một vị sự vụ quan là mười bốn điểm...

- Đáng giận, vẫn còn kém một điểm.

Bạch Tiểu Thăng khẽ thở dài một hơi.

Trước kia, cũng đã có thời điểm thiếu một điểm để thăng cấp, trường hợp "Tinh chuẩn" như vậy, cũng thật là khiến người ta có mấy phần im lặng.

Nhưng mà, cũng may chỉ là một điểm mà thôi, đơn giản.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Cuối cùng, đại sự vụ quan dự bị vẫn là hắn !

- Tốt, các vị, đều giải tán đi!

Trầm Bồi Sinh cất giọng nói với mấy người xung quanh.

Sở dĩ hắn là người đầu tuyên bố Bạch Tiểu Thăng thành công được tuyển, dẫn đầu vỗ tay, là để việc này nhanh chóng kết thúc, mang theo Lâm Ngọc rời đi.

Trầm Bồi Sinh đã nhìn ra, Lâm Ngọc đã đến biên giới sụp đổ.

Chính người học sinh này của mình, lần này gặp trọng thương như thế, khi vỗ tay chúc mừng theo thì hai bàn tay trầm trọng như đang đeo trì.

Nhưng mà ——

- Đối với Lâm Ngọc mà nói, có lẽ, cũng là một cái cơ hội !

Trầm Bồi Sinh thầm nói.

Lâm Ngọc quá ngay thẳng, quá kiên cường.

Ngăn trở, thất bại, thậm chí nhục nhã, cũng như Hồng Liên Nghiệp Hỏa, có thể làm cho trọng sinh trở lại.

- Tất cả giải tán đi.

Hạ Hầu Khải cũng nói.

Hắn cũng đã nhìn ra, Lâm Ngọc có chút chịu không được.

Hắn không thể trơ mắt mà nhìn một vị tuấn kiệt đang phát triển mà ầm ầm sụp đổ.

Đám người tán đi, nhưng vẫn cứ ầm thầm nghị luận.

Có đối với Lâm Ngọc tiếc nuối, thất vọng, càng có tán thưởng và kinh dị đối với Bạch Tiểu Thăng.

Lần này sau khi trở về, Bạch Tiểu Thăng chính là danh phó kỳ thực đại sự vụ quan dự bị.

Mặc dù chức quyền không có biến hóa, nhưng mà tiền đồ vô hạn.

Tin tức này chắc chắn sẽ trùng kích toàn bộ Bộ Sự Vụ, thậm chí cả người phụ trách khu vực, nhất định sẽ gây nên chấn động trong đám người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực!

Sau đó Trầm Bồi Sinh mang theo Lâm Ngọc rời đi.

Hạ Hầu Khải cũng thản nhiên đứng dậy rời đi, từ chối sự đưa tiễn của mọi người.

Bạch Tiểu Thăng thấy Lâm Ngọc đi lại cứng ngắc, có vài phần chán chường thì thở dài.

- Lâm Ngọc, ngay từ lúc mới bắt đầu, tôi đã thăm dò anh, khi đó liền có thể chắc chắn sẽ lừa gạt được chứng cứ từ bên phía các anh.

- Ánh mắt của anh đã bán rẻ mình!

Bạch Tiểu Thăng cảm thán.

Trong một năm này, bên dưới sự rèn luyện của hệ thống, khả năng quan sát của hắn đã trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Nếu là những nhân vật như Hạ Hầu Khải và Trầm Bồi Sinh, hắn còn nhìn không thấu, những đại sự vụ quan khác cũng là mơ hồ.

Nhưng đối với sự vụ quan cấp một, thì chỉ cần Bạch Tiểu Thăng chú ý quan sát, liền có thể đọc tám chín phần mười.

- Cũng không thể trách tôi, tôi chỉ đi đào hố trong nhà mình, không nghĩ đi hố bất kỳ kẻ nào ngoài đường. Nếu là có người tới nhà của tôi, đến để trộm cắp thì cũng cũng đừng trách ai.

Bạch Tiểu Thăng yên lặng nói.

- Lâm Ngọc, anh sao lại thay đổi như vậy...

Bạch Tiểu Thăng cũng có chút cảm thán.

Nhưng mà sau đó, hắn lại tươi cười rạng rỡ.

Cuối cùng, hắn đã thành đại sự vụ quan dự bị.

Dư Doanh yên lặng theo đám người rời đi, trước khi đi, ánh mắt của nàng xuyên qua đám người, lạnh lùng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Mặc dù cách khá xa, không nghe thấy nói cái gì, bất quá nàng là hạng gì thông tuệ.

Chỉ cần đoán liền biết rõ, nếu như chứng cứ xảy ra vấn đề, vậy chỉ có thể nói rõ vấn đề ngay từ lúc nàng cầm tới.

- Được lắm, tên Bạch Tiểu Thăng nhà anh rất tốt, để cho chữ tín của tôi vứt vào sọt rác !

Trong lòng Dư Doanh thật sự là giận quá thành cười.

- Đúng là mình cả ngày đánh ngỗng, vậy mà để cho ngỗng mổ mắt!

- Anh dám tính kế tôi, vậy anh cứ chờ lấy !

Dư Doanh yên lặng rời đi.

Trong văn phòng Trịnh Thiên Hồng, cửa vừa mới mở ra, Vu Thường và một vị trợ lý sự vụ khác mang theo hai người Lục Tri Tâm và Triệu Bắc Thanh, còn có mấy người Lý Khâu Sơn đi ra, từ bên cạnh rời đi.

Lục Tri Tâm và Triệu Bắc Thanh giống như sương đánh quả cà, ỉu xìu ảo não, dưới chân phù phiếm bất lực.

Bọn người Lý Khâu Sơn lại một mặt vui mừng hớn hở.

Thù lớn đã được báo, sao có thể không mừng rỡ !

Trước khi đi, bọn người Lý Khâu Sơn đến chỗ Bạch Tiểu Thăng không nói gì mà chỉ cười một tiếng, người sau cũng cười gật đầu với bọn họ.

Sự việc kết thúc.

Chính mình lại vô duyên vô cớ thu hoạch được một đám tinh anh đắc lực, kiếm lời lớn!

- Chúc mừng, Bạch Tiểu Thăng... Đại sự vụ quan dự bị.

Trịnh Thiên Hồng cười nói với Bạch Tiểu Thăng,

- Không biết, bây giờ cậu có gì cảm nghĩ gì đây?

Bạch Tiểu Thăng vui vẻ.

Cảm nghĩ ?

Tùy tiện tìm một chút chuyện làm để kiếm điểm, hôm nay sẽ thành đại sự vụ quan !

Như thế, có khoa trương quá hay không ?

- Tôi muốn sáng tạo nên lịch sử !

Bạch Tiểu Thăng cảm nghĩ chân thành tha thiết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận