Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1015: Tốc độ này quá nhanh



- Đẳng cấp hiện nay: đại sự vụ quan khu Đại trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc .

- Thu hoạch được: có thể tùy ý chi phối tài chính 500 triệu. Trong vòng ba giờ có thể đến tay.

- Về vấn đề sự vụ trong tập đoàn, ngài có thể điều động 500 triệu tài chính ngoài quy định. Loại tài chính này, sau khi thăng cấp sẽ bị loại hình khen thưởng đồng loại bao trùm.

- Hệ thống phụ trợ và khen thưởng, theo hành vi và lựa chọn của ký chủ, tự động sinh ra.

- Hình thành các loại nhiệm vụ khen thưởng, theo hành vi và lựa chọn của ký chủ, tự động sinh ra.



Các giọng nói nhắc nhở của Hồng Liên liên tiếp vang lên trong đầu Bạch Tiểu Thăng.

Cuối cùng cũng thành đại sự vụ quan.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được nở nụ cười.

Một khắc vừa nãy, thời gian ngắn thất thần khi xử lý công việc sự vụ đã tiêu tan hết sạch.

Ngăn không nổi sự vui mừng.

Hiện tại, hắn đã trở thành tồn tại dưới một người trên vạn người ở khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc.

- Các vị, thật xin lỗi, tôi có việc nên phải đi trước.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười tươi, trước khi rời đi hắn còn chào hỏi trợ lý sự vụ.

Giọng nói tha thiết, nụ cười hiền lành.

- Vâng! Ngài có việc bận thì cứ đi trước đi, ngài đi thong thả.

Các trợ lý sự vụ nhanh chóng nở nụ cười rồi nhìn theo Bạch Tiểu Thăng rời đi.

- Sao đột nhiên sự vụ quan Bạch lại vui vẻ như vậy?

- Không biết, có thể là có chuyện gì vui.

Lúc này, tại văn phòng tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa chỉ có một mình Hạ Hầu Khải.

Hắn phê duyệt giấy giờ đến mệt mỏi, đang nghỉ ngơi uống trà.

Hạ Hầu Khải vừa nghĩ đến buổi sáng hôm nay, Bạch Tiểu Thăng trở thành đại sự vụ quan dự bị, Hạ Hầu Khải liền hiện ra một nụ cười nhàn nhạt.

- Rất khá, Vậy mà cũng có thể làm được.

Lập tức…

Hạ Hầu Khải nghĩ đến Lâm Ngọc thì thở dài một tiếng.

Lông mày hắn nhíu lại khi nghĩ đến Trầm Bồi Sinh.

- Cạnh tranh lần này, lão Trầm có chút vượt quá giới hạn.

Có một số chuyện, Hạ Hầu Khải đều biết.

Từ trước đến giờ vẫn biết.

Chỉ có điều, hắn không biểu hiện ra.

- Lão Trầm vẫn là đau lòng cho học sinh của mình! Cúng đánh cược Lâm Ngọc với ta.

Hạ Hầu Khải thở dài, trong lòng thầm suy nghĩ.

- Vậy mà Lâm Ngọc cũng đồng ý.

- Có một số thời điểm, ta có thể mắt nhắm mắt mở cho qua…

Lâm Ngọc là người hắn coi trọng, mà Trầm Bồi Sinh là người không thể tùy tiện động vào.

- Thế nhưng, nếu như lần này Lâm Ngọc thành đại sự vụ quan dự bị…

- Vậy hắn sẽ không dễ dàng trở thành đại sự vụ quan chính thức.

- Ta sẽ dùng Bạch Tiểu Thăng biến thành vách ngăn, ngăn sự tồn tại của Lâm Ngọc.

Ánh mắt Hạ Hầu Khải lóe lên, lộ ra một vệt ý lạnh.

- Bây giờ, sự tình kết thúc như vậy, kết quả thật khiến người ta hài lòng.

- Có điều..

- Ta có nên “nhắc nhở” Trầm Bồi Sinh bên kia hay không?

Hạ Hầu Khải đang suy nghĩ thì điện thoại riêng trên bàn bỗng vang lên.

- Alo, tôi là Hạ Hầu Khải.

Hạ Hầu Khải nhận điện thoại, trầm giọng nói.

- Cái gì ?

Nội dung trong điện thoại làm Hạ Hầu Khải kinh hãi.

Ước chừng nghe điện thoại khoảng 2,3 phút, Hạ Hầu Khải kiền gật đầu.

- Được, tôi biết rồi, vất vả rồi.

Tắt điện thoại, Hạ Hầu Khải sững sờ một lúc rồi lập tức nở nụ cười.

- Bạch Tiểu Thăng à, cậu lại định sáng tạo ghi chép lúc này sao…



Phương Bắc Quân đang xử lý công việc thì điện thoại riêng trên bàn bỗng vang lên.

Hắn liếc nhìn dãy số, rồi kinh ngạc phát hiện ra người gọi đến lại là Hạ hầu Khải.

Chuyện này rất ít thấy.

Bình thường, mỗi khi có chuyện thì đều là trợ lý của Hạ Hầu Khải là Mục Bắc Thần sẽ thông báo cho hắn. Với lại khoảng cách giữa hai bên cũng không xa, cần phải gọi điện sao ?

Phương Bắc Quân nhanh chóng điều chỉnh tâm lý, mỉm cười, quay về phía điện thoại nói.

- Hạ tổng, ngài tìm tôi có việc sao ?

- Phương Bắc Quân, chúc mừng anh.

Trong điện thoại, tiếng cười của Hạ Hầu Khải vang lên.

Chúc mừng ? Tôi ?

Phương Bắc Quân sững sờ, không hiểu vì sao ?

- Hạ tổng, chúc mừng cái gì ?

- Không phải anh vừa xin điều chuyển đến làm việc ở tổng bộ sao, cấp trên đã phê chuẩn, tôi cũng vừa nhận được thông báo. Mạng nội bộ đã thông báo, sáng mai điều lệnh sẽ chuyển đến.

Cái gì !

Phương Bắc Quân bỗng nhiên đứng dậy, hai mắt trợn tròn, trong ánh mắt lộ ra sự vui sướng.

Tiêu chuẩn có thể được tổng bộ Chấn Bắc lựa chọn có thể đếm trên đầu ngón tay, với lại tuyển chọn từ khắp mọi nơi.

Chỉ tính riêng khu Đại Trung Hoa, Trầm Bồi Sinh không có hứng thú nhưng hắn vẫn phải bỏ ra rất nhiều sức lực mới đạt được.

Lại cạnh tranh với người ở khu khác, Phương Bắc Quân hắn chỉ có thể tính là tầm trung, chính hắn cũng không coi trọng mình.

Nhưng mà, hắn thực sự được chọn.

- Bắc Quân?

Trong điện thoại, Hạ Hầu Khải lại nói một tiếng.

- À, à, Hạ tổng, tôi vẫn ở đây.

Phương Bắc Quân mừng rỡ như điên, ngay cả nói chuyện cũng ấp úng,

- Đây là một chuyện vui lớn, là vinh dự của anh, cũng là vinh quang của khu Đại Trung Hoa chúng ta. Tôi lập tức sẽ thông báo.

Hạ Hầu Khải nói.

- Cảm ơn Hạ tổng, cảm ơn.

Phương Bắc vui mừng không ngậm được miệng.

Bên kia…

Hạ Hầu Khải tắt điện thoại, trong lòng rất vui vẻ,

- Hôm nay là một ngày đặc biệt.

Một vị đại sự vụ quan lên chức.

Đại sự vụ quan dự bị sẽ lập tức lên chính thức.



Trong phòng trực, Trịnh Thiên Hồng đang ngồi trước máy vi tính, kiểm tra từng câu chữ trong thông báo.

Tin tức Bạch Tiểu Thăng trở thành đại sự vụ quan dự bị đã được truyền ra từ lâu nhưng thông báo chính thức vẫn phải do hắn truyền ra.

Chỉ có điều, lúc trước có một sự việc khẩn cấp, chiếm phần lớn thời gian của hắn, hiện tại hắn mới có thể làm.

Đương nhiên, chỉ cần tuyên bố hôm nay vẫn không tính là muộn.

Kiểm tra xong, Trịnh Thiên Hồng vẫn chưa phát giác có thông báo đã truyền ra.

Bình thường, tin tức quan trọng sẽ từ trong mạng nội bộ truyền ra, đồng thời mang theo tiếng nhắc nhở để hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Trịnh Thiên Hồng nghe được tiếng nhắc nhở, nhìn thông báo truyền ra.

Từng hàng chữ lớn tiêu đề chạy qua, trong lòng hắn buông lỏng, cầm lấy chén trà, uống một ngụm.

Hai tiếng nhắc nhở liên tục vang lên…

Ba tiếng nhắc nhở vang thành chuỗi.

Trịnh Thiên Hồng nhìn một chút, ngụm nước trà trong miệng phun vào màn hình.

Hắn kinh hãi nhìn thấy.

- Đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng.

Sáu chữ lớn lướt qua, không có hai chữ dự bị.

Thông báo viết sai?

Không thể!

Vậy là có người bí mật truyền ra mạng nội bộ.

Phản ứng đầu tiên của Trịnh Thiên Hồng là như vậy, nhưng sau đó lại tự mình phủ định.

- Sao có thể có chuyện đó. Người phụ trách mạng nội bộ đều là cao thủ tuyển trên toàn thế giới.

Trịnh Thiên Hồng kinh ngạc nhìn các thông báo khác.

Tất cả như thường.

Nếu có vấn đề trong mạng nội bộ sẽ không chỉ thay đổi một cái thông báo.

Trịnh Thiên Hồng nhìn thông báo bên cạnh, các mục đầu số ba.

Điều này chứng minh, có ba cái thông báo thì có hai thông báo từ bên mình là vừa vặn.

Đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng là chuyện gì?

Trịnh Thiên Hồng vội vàng mở thông báo ra.

Tin đầu tiên mình phát ra đều bình thường.

Thông báo thứ hai…

Trịnh Thiên Hồng xem xong, chính hắn cũng trợn to mắt, không che dấu nổi sự kinh ngạc.

- Phương Bắc Quân lên chức?

- Bạch Tiểu Thăng lên chức?



- Mịa nó! Bạch Tiểu Thăng chẳng phải đã phá kỉ lục! Buổi sáng dự bị, buổi chiều chính thức.

Tốc độ này cũng quá nhanh rồi.

Vào lúc này, bị kinh ngạc không riêng gì Trịnh Thiên Hồng.

Các đại sự vụ quan và sự vụ quan đang ngồi trước máy tính đều thu được tin tức nhắc nhở.

Tin tức trọng đại như thế, coi như phong tỏa tin tức bên trong mạng nội bộ, trình tự phía sau cũng sẽ truyền ra.

Lập tức, Bộ sự vụ sôi trào.

Buổi sáng là sóng lớn thì buổi chiều chính là sóng thần.

Từ trước đến giờ, một cái ghi chép khó thể tin nổi được sáng tạo ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận