Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1021: Bạch Tiểu Thăng kia tính là cái gì!



Trong phòng họp lớn nhất của truyền thông Trung Kinh có duy nhất một người đàn ông, khoảng hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt nghiêm nghị, lông mày rậm mắt hổ.

Người này có khí thế rất mạnh.

Ngồi một chỗ kia không hung không giận nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác sợ hãi.

Ánh mắt của hắn rất có sức hút, rất ít khi cười nhưng mỗi lần cười lên đều có cảm giác lạnh lẽo.

Hắn đúng là người phụ trách sản nghiệp tỉnh An Giang mới nhậm chức, Cao Tư Vực!

Trong một năm qua người đàn ông này hận không thể làm cho sản nghiệp của tập đoàn ở Trung Kinh long trời lở đất!

Đối mặt với hắn thì Cao Đại Chí vẫn cười làm lành.

Dù cho đối phương đang châm biếm mình hay răn dạy mình.

Hầu như Cao Đại Chí vẫn mỉm cười đối mặt.

Hắn là người rất đúng mực và hiểu ẩn nhẫn.

Đến nỗi lúc trước Bạch Tiểu Thăng cho rằng hắn là người chỉ biết ngồi không ăn bám và nịnh nọt kiếm ăn.

Hiện nay Cao Đại Chí cũng trở thành phó tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh rồi!

Cao Tư Vực đề cập đến Bạch Tiểu Thăng nghe rất là châm biếm mà không hề báo trước.

Nụ cười của Cao Đại Chí hơi cứng lại, trên mặt trước giờ vẫn treo nụ cười làm lành rốt cuộc cũng xuất hiện một vẻ không vui rõ rệt.

Cao Đại Chí thấy nói hắn như thế nào hắn cũng chịu, vì Cao Tư Vực là cấp trên nên hắn có thể.

Nhưng mà nói đến Bạch Tiểu Thăng, trong lòng của Cao Đại Chí quyết tâm không chấp nhận được!

Ở trong lòng tất cả mọi người bên trong truyền thông Trung Kinh, Bạch Tiểu Thăng đã trở thành một thần thoại thật sự.

Chính nhờ sự dẫn dắt của Bạch Tiểu Thăng mà truyền thông Trung Kinh đã sáng tạo ra từng cái từng cái công trạng huy hoàng không có gì tưởng tượng nổi.

Bây giờ những huy hoàng kia đang bị người ta gạt bỏ, chính là cái tên Cao Tư Vực đang ở trước mắt này!

Cao Đại Chí không khỏi siết chặt nắm đấm, nụ cười cũng cứng ngắc.

Bình tĩnh mà xem xét thì Cao Đại Chí không cần phải chịu sự khinh bỉ như vậy!

Chỉ là trước khi đi, Bạch Tiểu Thăng đã có nhiều lần nhắc nhở đối với hắn.

Cho đến bây giờ Cao Đại Chí vẫn đang dốc sức gắn bó với truyền thông Trung Kinh không hề để xảy ra phân ly đổ vỡ.

Đáng tiếc là lực lượng của hắn thật sự quá yếu kém, đối mặt với Cao Tư Vực như là đom đóm so với ánh trăng.

Cao Đại Chí đã từng nghĩ đến việc nhờ xin sự giúp đỡ từ Bạch Tiểu Thăng.

Dù sao thì Bạch Tiểu Thăng đã thăng chức tiến vào bộ sự vụ.

Nhưng cuối cùng thì Cao Đại Chí từ bỏ ý nghĩ đó, đồng thời ra lệnh bắt những nhân viên cũ không được phép làm phiền Bạch Tiểu Thăng.

Bởi vì cái người Cao Tư Vực này thật sự không hề đơn giản!

Bối cảnh sau lưng hắn vô cùng đáng sợ!

Không phải vậy thì truyền thông Trung Kinh đã không thể rơi vào trong tay của hắn.

Người phụ trách sản nghiệp tỉnh An Giang Trần Cửu Tranh đã từng dùng trăm phương ngàn kế để tham gia vào công ty con lệ thuộc trực tiếp như truyền thông Trung Kinh nhưng đều thất bại.

Đến cuối cùng Trần Cửu Tranh cũng không dám tùy hứng làm liều.

Vậy mà Cao Tư Vực này lại không có cái kiểu kiêng nể kia, đồng thời hắn thật sự thâu tóm được truyền thông Trung Kinh vào địa bàn quản lý của mình!

Chỉ với sức mạnh như vậy thì chẳng có người phụ trách sản nghiệp tỉnh nào có thể so với hắn.

Bạch Tiểu Thăng vừa mới lên chức, Cao Đại Chí thật sự không muốn thấy Bạch Tiểu Thăng chọc phải cái rắc rối to lớn này!

Rồi cứ thế tự hủy đi tương lai!

Những người khác sau khi hiểu được suy nghĩ của Cao Đại Chí, cũng không hẹn mà giống nhau, đều im miệng không có mở lời với Bạch Tiểu Thăng.

Bọn hắn cũng không mong muốn liên lụy đến Bạch Tiểu Thăng!

Mọi người cùng nhau ăn ý, khiến cho Bạch Tiểu Thăng từ đầu đến cuối không hề hay biết sự việc bên này.

Đương nhiên trước kia cho dù Bạch Tiểu Thăng có biết thì hắn cũng không có cách nào mạnh mẽ ngăn cản mọi chuyện.

Bởi vì cái người tên Cao Tư Vực này thật sự không bình thường!

Giờ phút này.

Cao Tư Vực nhìn thấy biểu hiện thay đổi của Cao Đại Chí dường như đang tức giận, lập tức trợn mắt lên, cười lạnh nói.

- Làm sao, ông rất tức giận?

Muốn phạm thượng?

- Không có.

Cao Đại Chí trả lời.

Giọng nói vô cùng cứng nhắc.

- Không có?

Cao Tư Vực cười lạnh.

- Miệng ông nói không phục, trong lòng càng không phục phải không!

- Tôi nói Bạch Tiểu Thăng kia như vậy, nói tổng giám đốc đời trước của các ông, ông thấy không vui phải không!

- Cái tên Bạch Tiểu Thăng kia cũng khó nhằn đấy, khuấy đảo Trung Kinh không yên, còn lật đổ người phụ trách sản nghiệp tỉnh An Giang đời trước là Trần Cửu Tranh nữa!

- Hiện tại hắn đã trở thành sự vụ quan kiểu mới, một năm qua sung sướng vui vẻ ở bộ sự vụ, ông không biết một một quãng thời gian hắn lại nổ một trận náo động.

- Hắn đúng là nhân vật tỏa sáng ở trong sự vụ quan của bộ sự vụ!

Cao Tư Vực nói ra tin tức về Bạch Tiểu Thăng.

Cao Đại Chí nghe thấy vậy con mắt cũng tỏa sáng.

Ở trong lòng những người bọn họ, Bạch Tiểu Thăng vẫn một mực là kỳ tích thật sự.

Quả nhiên, dù là đi đến bộ sự vụ cũng không ngừng sáng tạo ra những thành tích kinh người.

- Cho nên hắn là thứ mà trong lòng các ngươi muốn ỷ lại có đúng không!

Cao Tư Vực chỉ vào cái mũi của Cao Đại Chí, nói bằng giọng đùa cợt.

- Không phải, chúng tôi không có ý nghĩ này, là ngài suy nghĩ quá rồi.

- Tốt nhất là đừng có như vậy!

Cao Tư Vực nói bằng giọng chân thành.

- Một sự vụ quan xuất sắc rất lợi hại nha. Thậm chí có thể xét xử người phụ trách sản nghiệp tỉnh, ngay cả đồng nghiệp cũng có thể tố giác!

- Nhưng mà phía trên sự vụ quan còn có đại sự vụ quan, trước mặt đại sự vụ quan chỉ là sự vụ quan thật không xứng mỉm cười dù chỉ một cái!

Cao Tư Vực cười lạnh lẽo.

- Sau lưng Bạch Tiểu Thăng có chỗ dựa là đại sự vụ quan sao? Bạch Tiểu Thăng kia tính là cái gì!

Ngụ ý là Cao Tư Vực có chỗ dựa là đại sự vụ quan!

Ánh mắt của Cao Đại Chí co lại.

Vừa rồi thật sự là hắn có nghĩ đến một việc. Trước mắt Bạch Tiểu Thăng đã phát triển tốt như vậy chắc chắn là thuộc vào tầng cấp cao ở bộ sự vụ được cấp trên đồng ý.

Ít nhiều cũng có thể có một vài động tĩnh đối với tình huống ở đây.

Nhưng mà sau khi nghe được những lời nói này của Cao Tư Vực, tâm lý của Cao Đại Chí giống như bị dội cho một gáo nước lạnh, bị đóng băng chỉ trong nháy mắt.

Cái ý nghĩ vừa nãy cũng biến mất chẳng còn dấu vết.

Cao Tư Vực nhìn thấy ánh mắt sáng tối chập chờn của Cao Đại Chí càng thêm đắc ý cười.

Trước mắt hắn là người phụ trách sản nghiệp tỉnh nhưng trước kia hắn chính là sự vụ quan!

Nhớ ngày trước, bởi vì hắn làm việc điên cuồng, bị hơn mười vị sự vụ quan cùng nhau kháng nghị.

Nhưng mà cuối cùng, Cao Tư Vực hắn cũng không có bị giáng chức, mà lại nhờ vào người chống lưng ra tay bảo vệ mà trở thành người phụ trách sản nghiệp tỉnh!

So sánh hiểu biết về bộ sự vụ thì hắn hơn đứt những người phụ trách sản nghiệp tỉnh bình thường.

Lúc hắn phải rời khỏi bộ sự vụ cũng chính là lúc sự vụ quan kiểu mới rơi vào tay Bạch Tiểu Thăng.

Hắn thấy cái cảnh Bạch Tiểu Thăng lật đổ anh em Trần Cửu Thiên.

Nhưng mà hắn biết rõ rằng thành công của Bạch Tiểu Thăng vốn chỉ là vận khí cứt chó!

Nguyên nhân là Hạ Hầu Khải đã muốn xử anh em nhà họ Trần từ đầu rồi, thậm chí còn có đại sự vụ quan Trịnh Thiên Hồng làm nội ứng.

Trong cuộc chiến tính kế cấp cao này, Bạch Tiểu Thăng chẳng qua là may mắn được tham gia vào trở thành quân cờ hữu dụng thôi!

Nhưng mà nói đi nói lại thì quân cờ cũng chỉ là quân cờ, không có người chống lưng thì chỉ như bèo không có rễ!

Không đủ để gây sợ hãi!

Khiến cho Cao Tư Vực ghen tị đó là họ Bạch kia nhờ vào cái cơ duyên kia mà trở thành sự vụ quan kiểu mới.

Chức vụ kia là chính miệng tổng giám đốc Hạ Hầu Khải thiết lập ra!

Dùng cái mông cũng có thể nghĩ ra, chỉ cần Bạch Tiểu Thăng không có ngu tự đi tìm đường chết, tối thiểu nhất là trong vòng một năm thì không ai có thể động đến hắn được!

Nếu không sự vụ quan kiểu mới chưa được một năm đã bị phế bỏ, chẳng phải là một trò cười thật lớn, là cái tát vào mặt tổng giám đốc Hạ Hầu Khải à.

Cho nên cái tên Bạch Tiểu Thăng kia mới dám ngông cuồng vô độ!

Nhưng mà một năm mấy tháng đã trôi qua rồi, Bạch Tiểu Thăng cũng nên hạ nhiệt độ xuống!

Nếu lại làm trò gì quá đáng chính là muốn chết!

Cao Tư Vực cứ cho rằng như vậy.

Hắn rất là ghen ghét đối với Bạch Tiểu Thăng, đều là người điên cuồng như nhau, vậy mà đồng nhân bất đồng mệnh (người giống nhau nhưng số mệnh không giống nhau), cái chức sự vụ quan kiểu mới kia nên thuộc về hắn mới xứng!

Cao Tư Vực không biết rằng trước mắt Bạch Tiểu Thăng đã không còn là sự vụ quan kiểu mới nữa, mà là đại sự vụ quan rồi!

Đã một tuần rồi, lẽ ra Cao Tư Vực nên biết rồi cơ.

Nhưng hết lần này đến lần khác hắn không biết được!

Tin tức Bạch Tiểu Thăng thăng chức dẫn đến một loạt chấn động, cũng trong cùng ngày hệ thống mạng nội bộ của khu Đại Trung Hoa đã gửi tin tức này đến.

Nhưng mà chỉ có sự vụ quan và đại sự vụ quan là hay dùng đến mạng nội bộ thôi. Người phụ trách sản nghiệp tỉnh và người phụ trách sản nghiệp khu vực thường bận rộn cả ngày, hiếm khi có thói quen ngồi dài trước máy vi tính, mà bọn hắn cũng không bị bắt buộc phải cài đặt ứng dụng mạng nội bộ của tập đoàn vào điện thoại di động.

Đương nhiên lượng tin tức cực lớn sẽ được người phụ trách sản nghiệp khu vực biết được còn người phụ trách sản nghiệp tỉnh lại không hề biết.

Đặc biệt là mấy ngày này, Cao Tư Vực chỉ vội vàng đi giày vò mấy sản nghiệp của tập đoàn ở Trung Kinh nên càng không có thời gian chú ý đến!

Mà người bên ngoài thì cho rằng hắn đã biết từ sớm rồi.

Kể từ đó, Cao Tư Vực không biết Bạch Tiểu Thăng mà mình vẫn khinh thường đã trở thành đại sự vụ quan!

Như lúc trước Bạch Tiểu Thăng có hết sức cũng khó động vào hắn được.

Nhưng bây giờ đã đủ rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận