Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1024: Hi vọng liên tiếp xuất hiện



Không nghĩ đến người từ tổng bộ tới lại là Lâm Vi Vi.

Trong lòng Cao Đại Chí vừa mừng vừa sợ.

Gặp lại cố nhân, kiểu cách xưng hô từ xưa giờ khó sửa đổi.

Hồi tưởng qua lại mấy đoạn chuyện cũ, Cao Đại Chí cũng thổn thức không thôi.

Những người mà Cao Đại Chí mang theo kia, đều là nhân viên mới, đang tò mò nhìn Lâm Vi Vi.

Một cô gái trẻ tuổi lại xinh đẹp như thế, quả thật chính là đại biểu đến từ Tổng bộ sao?

Nghe nói, nàng chính là từ công ty truyền thông Trung Kinh đi ra.

Mọi người khó tránh khỏi hưng phấn.

Cao Đại Chí càng kích động.

Người của Tổng bộ tới, tóm lại là đại biểu ý tứ của cao tầng bên trên, có thể làm cho cái tên điên Cao Tư Vực kia thu liễm một chút là tốt nhất.

Mà cái vị đại biểu này, lại là Lâm Vi Vi, chuyện này thật quá tốt rồi.

- Bạch tổng, hiện giờ thế nào?

Cao Đại Chí vội vàng hỏi, ngôn ngữ bên trong lời nói rất là lo lắng.

- Anh Tiểu Thăng rất tốt.

Lâm Vi Vi nở nụ cười.

Nàng vốn định nói cho Cao Đại Chí biết rằng hiện tại Bạch Tiểu Thăng đang ở ngay tại công ty, chỉ có điều, anh ấy đã cùng với Thạch Vũ đi qua phòng truyền thông.

Bất quá, Lâm Vi Vi nghĩ lại, đến lúc đó sự xuất hiện của Bạch Tiểu Thăng sẽ khiến cho Cao Đại Chí kinh hỉ mới tốt.

Vì vậy, lời nói muốn ra liền dừng ở miệng.

- Thật là quá tốt rồi, rất tốt.

Cao Đại Chí gật đầu thật mạnh tán dương.

Sau đó, Cao Đại Chí lập tức tỉnh táo lại, nghĩ đến hiện tại còn có mấy người bên ngoài đi theo nên hắn vội vàng nở nụ cười, không nói nữa.

- Lâm. . . trợ lý sự vụ quan, mời tới bên này. Cao Tư Vực tiên sinh, còn có Thị Trưởng, đang ở trong phòng họp thứ nhất. Nếu ngài đã tới, vậy cuộc hội đàm có thể bắt đầu được rồi.

Lâm Vi Vi nhìn Cao Đại Chí nở nụ cười. Dưới sự chỉ dẫn của hắn nhanh chóng tiến đến phòng họp thứ nhất.

Trên đường đi, Cao Đại Chí muốn tán gẫu nhiều thêm vài câu, nhưng ngại hiện trường đang có nhiều người phức tạp, chỉ có thể chịu đựng nhịn trong bụng một cục nghẹn.

Ngược lại Lâm Vi Vi thì tìm một cơ hội, cùng với Cao Đại Chí thấp giọng đưa ra câu nói.

- Tình huống của công ty, chúng tôi đều rõ ràng cả rồi, nhất định sẽ giải quyết.

Câu nói này của Lâm Vi Vi, khiến cho tâm lý của Cao Đại Chí có chút hưng phấn nóng lên.

Chuyện này đại biểu cho việc Bạch Tiểu Thăng cũng biết rõ tình huống bên này sao?

Có lẽ, những lời này đúng là ý của Bạch Tiểu Thăng muốn cho Lâm Vi Vi chuyển đạt tới cho mình.

Trong lòng Cao Đại Chí lúc này lập tức dâng lên hy vọng.

- Bạch tổng, là người có rất nhiều biện pháp hay.

Cao Đại Chí có chút kích động thấp giọng nói.

Đối với lời này, Lâm Vi Vi chỉ mỉm cười gật đầu.

Từ khi tiếp dẫn Lâm Vi Vi tiến đến phòng họp lớn thứ nhất, khoảng cách ở giữa cũng không có bao nhiêu, hai người cũng chỉ có thể nói một hai câu.

Đến cửa phòng hội nghị, đứng ở phía ngoài cửa chính là hai người đàn ông vạm vỡ âu phục phẳng phiu.

- Là người của Cao Tư Vực.

Cao Đại Chí nghiến răng kèn kẹt nhả ra mấy chữ.

Lâm Vi Vi vẫn bất động thanh sắc.

Bọn hắn một đường đi đến phụ cận, liền bị hai người đứng ở cổng kia ngăn lại.

- Vị này chính là đại biểu đến từ tổng bộ, hiện tại muốn đi vào phòng họp.

Ánh mắt của Cao Đại Chí lành lạnh nhìn thẳng vào hai người đàn ông kia nói.

Lâm Vi Vi hướng bọn hắn đưa ra giấy chứng nhận của bản thân.

Dưới cái nhìn của Lâm Vi Vi, không cần sinh sự phiền phức ở những chuyện nhỏ nhặt này.

Hai người đàn ông kia, y theo hình dáng trong thẻ kiểm tra một phen. Sau đó, một người trong hai tên tay chỉ vào Cao Đại Chí, còn có Lâm Vi Vi, nói.

- Hai người các ngươi có thể đi vào, những người khác thành thật chờ ở bên ngoài.

m thanh của người này lạnh lùng vô cùng, ngôn ngữ căn bản không có chút nào kính sợ, thậm chí không có một cái từ nào thể hiện sự kính trọng.

Vô cùng cuồng ngạo.

Sự phô trương này, ngay cả đại sự vụ quan cũng không ai có.

Lâm Vi Vi không nhịn được ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

Cao Đại Chí tựa hồ như quen thuộc với cách hành sự này của bọn chúng, cũng không có để ý đến đưa tay đẩy cửa phòng họp ra, mời Lâm Vi Vi tiến vào bên trong.

Hai tên đàn ông kia cứ như vậy nhìn theo, ngay cả ý định phụ một tay cũng không có.

Ngay cả thái độ của thủ hạ đều như thế, có thể nghĩ được cái tên Cao Tư Vực kia là hạng người gì.

Lúc trên đường tới đây, Bạch Tiểu Thăng cũng nói một chút tin tức về tên Cao Tư Vực này.

Đề cập đến người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực này, không hề tầm thường.

Người đứng sau lưng của Cao Tư Vực kia, cũng làm Lâm Vi Vi giật mình không nhỏ.

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng chưa kịp thông báo cho Lâm Vi Vi.

Đã là như thế, hắn cũng phải động tới người này.

Lâm Vi Vi còn không biết rõ tình hình, cho nên giờ phút này trong lòng càng cẩn thận, bất luận hành động gây chuyện nào cũng sẽ gây thù hận cho Bạch Tiểu Thăng.

Tất cả mọi chuyện, đều chờ anh Tiểu Thăng đến mới tính tiếp.

Lâm Vi Vi không nhìn những người ở cổng, trực tiếp đi vào.

Cao Đại Chí thì theo sát phía sau.

Trong phòng họp lớn, chỉ có vài người, số lượng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Lâm Vi Vi đi vào, ánh mắt quét qua một lượt, vừa nhìn thấy liền hiểu ngay.

Thị Trưởng Quý Minh Dương, viên thư ký Trương Manh, nàng tự nhiên nhận biết hai người này.

Cao Tư Vực, cũng tương đối dễ nhận ra.

Hắn đang cùng với Thị Trưởng ngồi một chỗ.

Còn vểnh hai chân lên bắt chéo nhau.

Ở phía sau hắn có hai người trợ lý đang ngồi, thái độ cung kính tất bật ghi chép lại nội dung hắn nói.

Phái đoàn bên này, thật sự là không có người nào.

Nhìn lần đầu tiên, Lâm Vi Vi liền biết rõ tên Cao Tư Vực này là hạng người gì.

Cuồng vọng, kiêu ngạo hung hăng, hơn nữa còn cả gan làm loạn.

Ấn tượng của Lâm Vi Vi đối với hắn lập tức tụt sâu vạn trượng.

Thật khó có thể tưởng tượng, loại người như Cao Tư Vực này, tại sao lại có người sau lưng ủng hộ hắn như thế, thật là không có chút lý trí nào.

Kỳ thực, Lâm Vi Vi cũng có chỗ không biết.

Năm đó Cao Tư Vực cũng là một người thông minh dị thường, hành sự vô cùng già dặn, là nhân tài có khả năng đào tạo, thậm chí có mấy năm thành tích của hắn đuổi sát phía sau Lâm Ngọc.

Chỉ có điều, người ở nơi làm việc, lại nắm giữ vị trí cao trong một thời gian dài, quyền lực có thể kiểm soát số phận của người khác theo ý muốn, cộng thêm quá nhiều cám dỗ.

Sẽ làm người khác biến chất đi. Có người trở nên tệ hơn.

Nhưng cũng có trường hợp ngoại lệ, sẽ có người trở nên càng tốt hơn.

Môi trường làm việc có thể rèn luyện một người trở nên mạnh mẽ sáng suốt hơn, nhưng nếu có người tận lực che chở bảo bọc, có ý bồi dưỡng, thì lại có một cái kết quả khác.

Mắt thấy Cao Tư Vực cùng với Thị Trưởng Quý Minh Dương vừa nói vừa cười, tựa hồ đàm luận cũng không tệ lắm, rất vui vẻ hòa hợp.

Trong lòng Cao Đại Chí nhịn không được hi vọng lại tăng lên.

Văn phòng thị trưởng, Quý Thị trưởng, đây chính là niềm hy vọng lớn nhất của Cao Đại Chí trước đây.

Hiện tại xem ra có cửa rồi.

Sự phát triển của thành phố Trung Kinh, không thể thiếu được công ty truyền thông Trung Kinh làm công ty hạch tâm phối hợp, Quý Thị trưởng cùng với Cao Tư Vực đàm luận, tất nhiên có liên quan đến công ty truyền thông Trung Kinh.

Có lẽ, công ty truyền thông Trung Kinh có thể được bảo toàn.

Nghĩ đến đây Cao Đại Chí nhịn không được có chút hưng phấn lên.

Trước đây trong lòng còn có chút đê mê, nhưng bởi vì Lâm Vi Vi đến, lại thêm chuyện Quý Minh Dương Thị Trưởng cùng với Cao Tư Vực trò chuyện với nhau thật vui, thì lòng tin của Cao Đại Chí lại lần nữa trở về.

Lâm Vi Vi và Cao Đại Chí vừa tiến đến, Quý Minh Dương Thị Trưởng với mấy người Cao Tư Vực đều nhìn qua.

Nhìn thấy Lâm Vi Vi, Quý Thị trưởng hơi kinh ngạc, hai mắt của Trương Manh liền sáng lên.

Bọn hắn tự nhiên nhận biết Lâm Vi Vi .

Đây chính là nữ trợ lý của Bạch Tiểu Thăng, nghe nói Bạch Tiểu Thăng lên chức thì nàng cũng được biên chế chính thức.

Hiện tại, nàng đã tới.

Có phải hay không đại biểu rằng Bạch Tiểu Thăng đã biết được tình huống bên này.

Cao Tư Vực nhìn trên dưới một lượt dò xét Lâm Vi Vi, chỉ cảm thấy vị nữ nhân này rất xinh đẹp, lại có khí chất thu hút.

Bộ Sự Vụ, còn có tuyệt phẩm số một như thế sao?

Cao Tư Vực trong lòng thầm cảm thán.

Lâm Vi Vi và Cao Đại Chí đi tới.

Quý Minh Dương Thị Trưởng chủ động đứng dậy chào hỏi, sau đó là Trương Manh.

Cao Tư Vực hơi do dự một chút, nhưng cũng đứng lên.

- Quý Thị trưởng, Trương trợ lý.

Lâm Vi Vi mỉm cười, trước tiên bắt chuyện qua cùng với Quý Minh Dương và Trương Manh, sau đó mới cười chuyển hướng nhìn sang Cao Tư Vực.

- Ngài là vị mới nhậm chức người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực của tỉnh An Giang, Cao Tư Vực tiên sinh phải không. Xin tự giới thiệu, tôi là Lâm Vi Vi, trợ lý của Bạch Tiểu Thăng tiên sinh. Lần này, tổng bộ phái tôi tới, chính là muốn nghe về biến động của công ty con thuộc tập đoàn ở thành phố Trung Kinh bên này.

Lâm Vi Vi cười tự mình giới thiệu.

Vốn là, Cao Tư Vực đang nhìn chằm chằm Lâm Vi Vi, trên mặt nở cười tủm tỉm.

Thẳng đến khi nghe nói Lâm Vi Vi là trợ lý của Bạch Tiểu Thăng. Đôi mắt của Cao Tư Vực có tia quang huy chớp lên, mơ hồ có một tia sắc bén.

- Không nghĩ tới a, người tới lần này chính là cô, Vi Vi. Bạch Tiểu Thăng vẫn khỏe chứ.

Thị Trưởng Quý Minh Dương nhịn không được cười nói.

- Vẫn khỏe, Bạch tiên sinh cũng nhớ thương ngài Thị Trưởng, trước đây còn nói, muốn tìm ngài uống trà đàm đạo một phen.

Lâm Vi Vi cười nói.

- Ừm, chỗ tôi ấy vừa vặn có trà tốt mới kiếm được.

Quý Minh Dương cười nói.

Trương Manh cũng nở nụ cười.

Cao Đại Chí cũng cười nhìn bọn họ tán gẫu.

Biểu lộ của những người này rơi vào trong mắt của Cao Tư Vực, ở chỗ sâu trong đôi mắt hắn mơ hồ hiện lên nét không vui.

Họ Bạch, ở chỗ này thật đúng là có tiếng a.

Cao Tư Vực trong lòng thầm hừ lạnh một tiếng.

Chỉ có điều, ngược lại tự biết rõ ràng khả năng của mình, không dám tự mình đến. Nếu không phải vậy, ta nhất định cho hắn một cái hạ mã uy.

Quý Minh Dương, Trương Manh cùng với Lâm Vi Vi hàn huyên vài câu.

Cao Tư Vực nửa cười nửa không cắt ngang lời bọn họ.

- Người đã đến đông đủ, tôi thấy, hội nghị liền có thể bắt đầu được rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận