Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1046: Trần Vũ Thành



- Hạ lão, ngài nói đi, đến cuối cùng là có chuyện gì?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Hắn cũng cảm thấy rất hứng thú.

Hạ lão tự mình gọi điện thoại đến giao nhiệm vụ, mà lại còn để đại sự vụ quan hắn đích thân xuất mã.

Sự tình ắt hẳn rất quan trọng!

Hạ Hầu Khải ở trong điện thoại nói thẳng vào chủ đề,

- Tiểu Thăng, cậu đã từng nghe qua người tên Trần Vũ Thành chưa ?

- Trần Vũ Thành ?

Bạch Tiểu Thăng đọc lại cái tên này.

Hắn thật đúng là đã nghe qua !

Nhưng mà, cũng chỉ vẻn vẹn nghe qua mà thôi, thậm chí đều quên là nghe ai đề cập đến.

- Tôi chỉ nghe qua cái tên này mà thôi, còn lại, cũng không rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng thành thật trả lời.

- Trần Vũ Thành là một vị sự vụ quan, tình hình trước mắt, rất nhiều dự án của hắn đang bị lên án.

Hạ Hầu Khải cũng không vòng vèo, nói thẳng vào vấn đề,

- Tôi muốn cậu tiến hành kiểm tra cuối cùng, để đối chiếu đối với những vấn đề kia!

Lời này của Hạ Hầu Khải, khiến cho Bạch Tiểu Thăng khẽ giật mình.

Là. . . Chuyện này ?

Vừa rồi hắn có cùng Lâm Vi Vi nói chuyện liên quan đến sự vấn đề sự vụ quan, muốn điều tra toàn bộ, cũng không hề đơn giản.

Thế nhưng chỉ là một cái sự vụ quan, liền điều động một vị đại sự vụ quan, có phải nói nhỏ thành to hay không ?

- Tôi có thể đoán được giờ cậu rất hoang mang.

Hạ Hầu Khải nói qua điện thoại,

- Nếu là sự vụ quan bình thường thì không cần như thế. Nhưng Trần Vũ Thành lại khác biệt !

- Tôi có thể nói như này, nếu không phải cậu xuất hiện đảm nhận chức vụ sự vụ quan kiểu mới thì tôi có khả năng sẽ để cho hắn đảm nhận.

- Hai năm trước, chủ đề nóng của nhóm người là cuối cùng Trần Vũ Thành và Lâm Ngọc, vị nào sẽ được đề cử vào chức vụ đại sự vụ quan dự bị!

- Nói như vậy, cậu cũng có hiểu biết sơ bộ về hắn.

Có !

Đó là một cường nhân!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng lại xuất hiện một cái nghi vấn,

- Vậy lần này. . .

- Lần này cậu và Lâm Ngọc tranh giành đại sự vụ quan dự bị, hắn vì cái gì chưa từng xuất hiện ? Cậu có phải muốn hỏi điều này hay không.

Hạ Hầu Khải nói.

- Đúng vậy.

- Đó là bởi vì —— hắn từ bỏ.

- Không phải nhận thua, không phải e ngại, mà bởi vì trước đây Trần Vũ Thành là một người không sợ hãi, dám đánh dám chiến!

- Hơn nữa lần này, hắn đang tham gia một cuộc điều tra hai người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, nên khó mà thoát thân !

- Cho nên, hắn từ bỏ !

Bạch Tiểu Thăng sững sờ. Lại còn có người dạng này?

Vì công tác trong tay mà từ bỏ thăng cấp?

Điên cuồng vì công việc cũng chỉ như thế mà thôi!

Cũng là quá công chính vô tư rồi.

- Cảm thấy không thể tưởng tượng nổi đúng không, người này đúng là như thế, khiến cho người khác phải giật mình !

Hạ Hầu Khải cũng cảm thán,

- Cho nên tôi nói, hắn là một người rất đặc biệt !

- Người bị hắn cắn phải, rất khó thoát thân, cho nên Trần Vũ Thành có một ngoại hiệu không dễ nghe lắm —— 'Linh cẩu'.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được cười lên một tiếng.

Hắn còn được người xưng là ma đầu đây.

Bạch Tiểu Thăng nói thẳng,

- Vâng, nghe ngài nói như vậy, tôi cũng muốn gặp hắn một lần.

- Hiện giờ, cơ hội đã đến rồi!

Hạ Hầu Khải trầm giọng nói ở trong điện thoại.

- Lần này, một trong những người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực công bố Trần Vũ Thành muốn hắn hối lộ ! Hắn không đáp ứng nên Trần Vũ Thành liền muốn cắn chết hắn ! Còn muốn yêu cầu tổng bộ tham gia điều tra !

- Sự tình nháo lớn lên, ngay lập tức những người bị Trần Vũ Thành gây phiền toái, cũng đều nhảy ra, chỉ trích Trần Vũ Thành làm việc đi quá giới hạn, mưu hại, đòi hối lộ!

- Càng kỳ quái hơn chính là, mấy người đã bị xét xử, bị buộc thôi việc khi nghe được tin tức, cũng đều từ các loại đường tắt tố giác hắn!

- Tóm lại, những ngày này Trần Vũ Thành đã trở thành đối tượng để đám người đả kích, trước mắt đã có hơn mười đơn tố cáo!

Bạch Tiểu Thăng nhân dịp Hạ Hầu Khải hơi dừng lại, không nhịn được nói,

- Nghe như vậy, dường như có mùi hãm hại tập thể.

Đầu bên kia điện thoại vang lên một tiếng thở dài.

- Nếu như chỉ đơn giản là mưu hại thì cũng thôi đi!

- Mấu chốt là, bọn hắn lấy ra chứng cứ rất xác thực, khiến tôi cũng không thể không tin!

Bạch Tiểu Thăng ánh mắt ngưng tụ.

Sợ nhất là dạng này !

Nếu như là có người cố ý bôi xấu, giội nước bẩn cho Trần Vũ Thành thì vấn đề này vẫn còn đơn giản.

Nhưng ngay cả chứng cứ đều có thể lấy ra. . .

Vậy thì không đơn giản chỉ là tổ chức tập thể giội nước bẩn.

Đây là có dự mưu, còn có âm mưu.

Người này nhất định đã có âm mưu từ trước, không phải tạm thời nảy lòng tham !

Hơn nữa chết nhất chính là, Trần Vũ Thành có thân phận đặc thù, đó là sự vụ quan.

- Chứng cứ vô cùng xác thực. Cứ theo tình hình này, càng không thể trì hoãn xử lý.

Có thể tưởng tượng, Hạ lão cũng là có chút sứt đầu mẻ trán !

Một bên là Trần Vũ Thành người đã từng được hắn coi trọng, một mặt là khi đối mặt với chứng cứ cũng không thể không tin.

- Liên quan tới những chứng cứ kia, tôi đã chuyển chúng sang dạng số và gửi qua mail của cậu rồi đấy, cậu có thể kiểm tra và xác nhận một chút.

Giọng nói của Hạ Hầu Khải lộ ra mấy phần ngưng trọng,

- Ngược lại có cảm giác chứng cứ như núi.

Mặt Bạch Tiểu Thăng không đổi sắc hỏi,

- Vậy ngài, tin không?

Đầu bên kia điện thoại, Hạ Hầu Khải nói một cách đầy ẩn ý,

- Tiểu Thăng, tôi tuy là Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, nhìn như có quyền uy và quyền nói chuyện tuyệt đối.

- Nhưng mà loại sự tình này, không thể kết luận từ phán đoán của một cá nhân.

- Thậm chí, tôi không thể nói Trần Vũ Thành cho tới giờ không có thay đổi, ý chí lúc đầu không có thay đổi, Trần Vũ Thành thật sự không có một chút thay đổi nào!

- Tôi hi vọng không xử oan uổng một người tốt, cũng sẽ không buông tha một kẻ xấu nào!

Nói xong, giọng của Hạ Hầu Khải trở nên ngưng trọng.

- Còn nữa, bất kể vấn đề của Trần Vũ Thành có thế nào đi nữa, thì tên gây sóng gió trong mấy ngày này cũng khiến tôi hết sức lo lắng! Tôi có thể không để ý tới bọn hắn kéo bè kết phái, có thể dễ dàng tha thứ cho bọn hắn kết bè hãm hại, nhưng nếu như tiếng nói của bọn hắn có thể phán định phẩm tính của một vị quản lý cấp cao, thậm chí là đi hay ở, vậy thì thật là đáng sợ !

- Tôi hi vọng cậu có thể cho tôi một cái đáp án hài lòng !

Bạch Tiểu Thăng yên tĩnh nghe tổng giám đốc Hạ Hầu Khải nói xong, mới nói,

- Chuyện này, tôi sẽ đích thân xử lý!

- Ừm !

Hạ Hầu Khải chỉ đáp lại một chữ, vô cùng tin cậy.

Bạch Tiểu Thăng xem như là trung lập nhất, cũng là nhân tuyển thích hợp nhất.

Trịnh Thiên Hồng và Lý Hạo Phong tuy cũng đồng dạng có thể tin cậy, nhưng nếu bọn hắn xuất mã, sẽ không đủ để mọi người tâm phục khẩu phục, có suy nghĩ bất công.

Buông điện thoại xuống.

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm một lát, hỏi Lâm Vi Vi đang ở bên người,

- Lôi Nghênh sẽ tập hợp với chúng ta ở đâu?

- Sáng mai, tại tỉnh Thương Vân.

Lâm Vi Vi nói.

- Thông báo với Lôi Nghênh, là đổi địa điểm, chúng ta sẽ đi thành phố Thiên Thu!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói.

Trên mặt của hắn lộ ra vẻ ngưng trọng.

Có lẽ lần này, vị tân nhiệm đại sự vụ quan như chính mình liền muốn trực diện đối đầu với một nhóm người bí ẩn, cùng một đám người vật cổ tay.

- Cũng không thể loại trừ khả năng Trần Vũ Thành xác thực có vấn đề ! Dù sao thì lòng người khó dò !

- Nhưng mà, nghe ý tứ của Hạ lão, hắn này rất là tín nhiệm đối với tên Trần Vũ Thành này.

- Nếu như Trần Vũ Thành một lòng thực sự vì tập đoàn, mình tất nhiên sẽ giúp hắn vượt qua nguy cơ lần này.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng đã có sẵn tính toán.

- Anh Tiểu Thăng, đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra, Hạ lão muốn chúng ta làm cái gì ? Tại sao phải đi đến đó?

Lâm Vi Vi gửi tin tức cho Lôi Nghênh xong, kiền hiếu kỳ hỏi.

- Anh sẽ từ từ nói với em.

Bạch Tiểu Thăng mang theo Lâm Vi Vi dạo bước một vòng trong khu nhà ở, đem sự tình mà Hạ lão nhắn nhủ nói cho nàng.

- Những vấn đề như thế này, không phải là sẽ đưa đến tổng bộ giải quyết à, thế mà lần này lại khiến cho tổng bộ phái người đi qua, vẫn là anh Tiểu Thăng, đường đường là một đại sự vụ quan.

Lâm Vi Vi có chút ngạc nhiên.

- Lần này liên quan đến hai vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, phụ trách khu vực tiếp giáp.

- Cùng một lúc điều hai vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực cũng không thích hợp. Tuy nói nhân tuyển dự bị tổng bộ cũng không thiếu, nhưng dù sao muốn quen thuộc công tác thì cần phải có thời gian. Cho nên hai vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực này đều là điều tra lúc tại chức. Lúc ấy Trần Vũ Thành cũng là chiều theo bọn hắn mới đi qua đó.

- Đương nhiên, hắn đi qua trước, cũng không có trình báo với tổng bộ, nếu không thì cũng không có khả năng để cho một sự vụ quan điều tra hai vị người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, sau khi đi qua thì liền kiện cáo rồi đánh nhau.

- Hai người kia tạm thời khó mà bị cách chức, còn Trần Vũ Thành lại phải về tổng bộ tiếp nhận điều tra, không biết là chuyện gì đã xảy ra.

Bạch Tiểu Thăng thở dài một hơi.

- Cho nên, một vị đại sự vụ quan như anh, cũng chỉ có thể chiều theo bọn hắn.

Lâm Vi Vi gật đầu,

- Vậy bây giờ em liền đi đặt vé.

Hai người trò chuyện một lát, lúc này mới trở về nhà.

Đêm đó, Bạch Tiểu Thăng chào từ biệt với cha mẹ.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Sáng ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi ăn một bữa sáng phong phú, sau đó liền xuất phát hướng về phía ga tàu cao tốc của Trung Kinh.

Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi ngồi ở khoang thương vụ, trên hàng ghế ba người.

Hai người cũng không được ngồi sát nhau mà ở giữa còn có một người.

Nhưng trong nháy mắt khi nhìn thấy người này, ánh mắt Bạch Tiểu Thăng liền lập tức ngưng trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận