Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1058: Đã tìm được điểm cắt!



Trần Vũ Thành cứ nhìn theo hướng Bạch Tiểu Thăng rời đi mấy giây sau đó mới thu lại ánh mắt.

- Cái tên này thật là vượt quá dự đoán của mình!

Đây là lần đầu tiên Trần Vũ Thành nghe theo lòng mình mà cảm thán đối với Bạch Tiểu Thăng.

- Tuổi còn trẻ mà lại lão luyện đến mức khiến cho người khác phải cảm thấy đáng sợ.

- Người này còn một điểm mấu chốt là có thể chơi thủ đoạn.

Trần Vũ Thành cảm thán.

- Người như vậy đã không hề thua kém bất kỳ một vị đại sự vụ quan nào rồi. Không, phải nói là ở bên trong những đại sự vụ quan cũng đều thuộc về hạng vượt bậc!

- Huống hồ, hắn còn trẻ như vậy… tiềm năng, tiềm năng tuyệt đối!

- Chẳng trách, Hạ lão nể trọng hắn, chẳng trách hắn được Lý Hạo Phong và Trịnh Thiên Hồng đồng ý kết bạn với hắn!

- Yêu nghiệt như thế!

Trần Vũ Thành tự lẩm bẩm một mình, lại cúi đầu nghĩ ngợi, nhếch miệng lên thành một nụ cười.

- Trước mắt, đúng thật là không thể bay một mình được. Đối thủ quá mạnh mẽ!

- Nhưng mà bằng vào những tài nguyên của mình bên này, gia nhập dưới trướng của đại sự vụ quan khác cũng đủ rồi, thế nhưng những người kia ai cũng có người thân tín, mình dẫn người tới, người của hai bên cũng khó tránh khỏi xung đột, khó tránh khỏi hục hặc với nhau gây tổn hại nội bộ.

- Thế nhưng Bạch Tiểu Thăng này là khác biệt nha, nghèo rớt mồng tơi, của cải trống trơn nha…

- Coi như không gia nhập dưới trướng của hắn thì hợp tác theo nhu cầu mỗi bên cũng là tốt đẹp vô cùng.

Trần Vũ Thành uống một hơi cạn sạch cà phê trong ly rồi đứng dậy rời đi.

- Vậy thì để mình nhìn xem thủ đoạn của hắn một chút xem như thế nào. có thể thay mình rửa sạch phiền phức hay không, có thể để cho mình hài lòng hay không. Đến lúc đó…

- Có thể hợp tác! Cũng có thể gia nhập dưới trướng!

Trần Vũ Thành đã có tính toán.

Một bên khác.

Bạch Tiểu Thăng một mạch trở về phòng của mình.

Sau khi vào cửa, hắn nhìn thấy Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đang thu dọn đồ đạc của bản thân chuẩn bị đi ra ngoài.

- Đã chào hỏi thật tốt hai bên Quách Vân Tâm và Tôn Hữu Hợp rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Chuyện bên này là hắn sắp xếp, đương nhiên hắn biết rõ hai người này muốn đi làm cái gì.

Nhìn phản ứng của hai người chắc là công việc đã tiến hành rất thuận lợi.

Lâm Vi Vi nở nụ cười.

- Trải qua bữa tiệc mời hôm qua kia, thái độ của hai người kia đối với chúng tôi tốt vô cùng, đều chủ động phối hợp rất tích cực đấy. Một bữa cơm mà có thể đạt được hiệu quả như thế, cũng thật đáng giá.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười.

- Quách Vân Tâm và Tôn Hữu Hợp điều tỏ ý để tất cả công ty phía dưới phối hợp hết sức. Chờ cho chúng tôi đi qua đó, trước hết là muốn tư liệu, sau đó là nói chuyện cùng các nhân vật then chốt! Bằng vào việc nghiên cứu tư liệu trong hai ngày nay của chúng tôi, hơn nữa còn có kỹ xảo nói chuyện khách sáo chút.

Lôi Nghênh nhếch miệng nở nụ cười.

- Chỉ cần làm việc nhạy bén, nhất định sẽ có thu hoạch!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Làm như thế, thứ nhất có thể cố định chứng cớ ở bộ phận có vấn đề của Quách Vân Tâm và Tôn Hữu Hợp.

Thứ hai, cũng có thể điều tra đến một chút bằng chứng bị mưu hại của Trần Vũ Thành hay gì đó.

- Vừa nãy tôi có đi gặp Trần Vũ Thành, hắn đưa cho tôi một cái vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Hắn muốn tôi giải quyết phiền phức của hắn!

- Nếu như tôi có thể làm cho hắn thỏa mãn được. Sau đó có thể hợp tác, thậm chí có khả năng gia nhập với bên này của chúng ta!

Bạch Tiểu Thăng đã có kết luận này khi quan sát vẻ mặt và phản ứng của Trần Vũ Thành.

Mà Bạch Tiểu Thăng cũng rất vừa ý với Trần Vũ Thành này.

- Cái tên này rất cừ, tâm cơ xảo trá lại có can đảm. Mà theo như tôi được biết hắn có rất nhiều người quen ở bộ sự vụ!

Khi Bạch Tiểu Thăng đề cập đến chuyện ấy, con ngươi bỗng nhiên tỏa sáng một trận.

- Nói thật thì trước mắt người mà chúng ta có thể dùng được quá ít! Tôi thì bởi vì nguyên nhân thân phận đặc biệt nên không thể chuyện gì cũng đích thân đi làm được, chạy bên ngoài được chỉ có nhóm hai người các người, thật sự là vất vả cho các người.

- Trước kia còn có thể ứng phó được, nhưng về sau chỉ sợ sẽ không đủ dùng!

Đây quả thực là một vấn đề khó khăn cứ mãi rình rập quấn chân!

- Tôi đang thèm rỏ dãi cái tên Trần Vũ Thành cùng với người của hắn ở bên kia đây!

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh liên tục gật đầu cũng là cười một tiếng.

Chính xác, Bạch Tiểu Thăng trở thành đại sự vụ quan thì vấn đề dùng người lại trở thành cản tay lớn nhất đối với bọn hắn.

Nào có đại sự vụ quan không có người để dùng.

Mà trong thời gian ngắn để cho Bạch Tiểu Thăng lôi kéo về một đội nhóm, hoặc là đi kết bạn với từng sự vụ quan, chưa nói đến việc có tìm hiểu được bọn họ có năng lực hay không, nhân phẩm có ngay thẳng hay không, có phải là người của đại sự vụ quan khác hay không, tất cả gần như không có khả năng.

Cách tốt nhất mà không có gì bằng đó là tìm được một người có thể tin tưởng mà chưa từng có ai lần đến, có cùng chung lý tưởng, mà lại còn có mối quan hệ với rất nhiều người.

Nhìn thế nào thì người thích hợp nhất vẫn chính là Trần Vũ Thành.

- Có điều, mục đích ban đầu mà chúng ta muốn chính là điều tra vấn đề của Quách Vân Tâm và Tôn Hữu Hợp, lấy thêm phần chứng cứ để thúc đẩy vấn đề của Trần Vũ Thành trở thành trạng thái nghi vấn, sau đó mới tiến lên từng bước một thật chậm, làm rõ từng tầng từng lớp một.

Lâm Vi Vi nói.

- Nhưng bây giờ, Trần Vũ Thành muốn thử thách chúng ta ở bên này, vậy tất nhiên không thể kéo dài quá. Ngay cả độ khó cũng sẽ lớn hơn!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu rồi trầm ngâm.

Chính xác là độ khó đã tăng thêm rồi.

Chỉ sợ Trần Vũ Thành cũng biết rõ cũng đã muốn nhìn xem mình sẽ làm như thế nào rồi.

- Trần Vũ Thành, anh muốn mở mang kiến thức một chút về thủ đoạn của tôi à! Được lắm, tôi sẽ không để cho anh thất vọng đâu!

Bạch Tiểu Thăng nói thầm.

Kỳ thực hắn đã có mấy cái khái niệm bước đầu rồi.

Đang nghĩ ngợi thì điện thoại di động của Lâm Vi Vi vang lên.

- Quách Vân Tâm!

Lâm Vi Vi ra hiệu cho hai người Bạch Tiểu Thăng .

Sau đó mới tiếp nhận cuộc gọi.

Nghe xong hai câu, con ngươi của Lâm Vi Vi sáng ngời, một bên nhìn Bạch Tiểu Thăng, vừa cười vừa nói vào trong điện thoại.

- Quách tiên sinh, ngài đã gửi vào trong hộp thư của tôi chứng cứ mới có liên quan đến Trần Vũ Thành rồi sao. Được, được! Tôi sẽ kiểm tra ngay! Cám ơn ngài!

Bên kia Quách Vân Tâm đã ra tay rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Trần Vũ Thành đã nói ở trong báo cáo với Hạ lão rằng hắn sẽ tiết lộ một chút chứng cứ chứng minh trong sạch của mình ra ngoài, đối phương biết được nhất định sẽ bổ sung thêm chứng cứ mới.

Một lời nói dối dùng mười lời nói dối để bù đắp sẽ lộ ra một trăm lỗ thủng.

Càng nhiều thứ vu oan giá họa thì sẽ càng có nhiều khả năng có thể tìm được điểm vào!

Điện thoại di động của Lôi Nghênh cũng vang lên tiếng chuông báo.

Không phải điện thoại mà là âm thanh thông báo có tin nhắn.

- Tin nhắn của Tôn Hữu Hợp, nội dung cũng không khác so với cuộc điện thoại của Quách Vân Tâm!

Lôi Nghênh đọc tin nhắn xong ngẩng đầu nói.

- Bên này tôi cũng nhận được chứng cứ bổ sung!

- Buồn ngủ mà gặp chiếu manh, đây quả là kịp lúc!

Bạch Tiểu Thăng cười

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh vẫn theo kế hoạch đã định trước là đi đến các công ty để thu thập chứng cứ.

Nơi mà Lâm Vi Vi đi đến chính là bốn công ty ở thành phố Hòa Lâm thuộc tỉnh Thiên Thu.

Còn nơi Lôi Nghênh muốn đi là thành phố trực thuộc tỉnh lỵ mà Tôn Hữu Hợp quản lý, nói đến hai tỉnh tiếp giáp nhau, có đường cao tốc nối liền giữa Thiên Thu và thành phố tỉnh lỵ , đi qua chỉ mất hơn một tiếng. Ở thành phố lớn giống như Lâm Hải, thời gian như vậy cũng ngang với khoảng cách giữa khu vực này đến khu vực kia thôi.

Sự tiện lợi từ giao thông hiện đại có ích rất lớn đối với công việc điều tra của hai người.

Bạch Tiểu Thăng ở lại trong phòng, ngồi trước máy tính, kiểm tra “chứng cứ mới” mà hai người Quách Vân Tâm và Tôn Hữu Hợp mới vừa cung cấp.

Một phần rồi lại một phần chứng cớ mới được mở ra là được khắc sâu ở trong não của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng đang tìm kiếm chỗ đột phá.

Trước mắt tất cả những chứng cứ này đều như một búi tơ phức tạp. Quấn lên buộc xuống càng nhìn càng phức tạp, thế nhưng chỉ cần tìm ra một đầu sợi tơ, lập tức có thể cẩn thận thăm dò, dễ dàng giải quyết tất cả.

Vấn đề then chốt ở chỗ - cái “đầu sợi tơ” kia ở đâu!

Bạch Tiểu Thăng liên tục cố định những điểm có khả năng cắt vào, thế nhưng đều cảm thấy không được hài lòng.

Đúng lúc này, Bạch Tiểu Thăng thấy điện thoại của mình có chuông.

Cuộc điện thoại chính là từ trợ lý của Hạ lão, Vương Mục Bắc.

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng, Hạ lão đang bận bận nên bảo anh gửi một vài thứ cho cậu. Cũng là một vài cái tố giác đối với sự vụ quan Trần Vũ Thành, có điều đều là gửi đến từ những người đã rời khỏi tập đoàn.

Vương Mục Bắc nói ở trong điện thoại.

- Được, em biết rồi! Vất vả cho anh quá, anh Vương!

Bạch Tiểu Thăng tươi cười nói cám ơn.

Bỏ điện thoại xuống, Bạch Tiểu Thăng mở hòm thư ra kiểm tra tin tức mà Vương Mục Bắc vừa gửi đến cho mình.

Hai mắt của Bạch Tiểu Thăng vừa mới nhìn thấy đã lóe sáng.

- Đã tìm được điểm cắt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận