Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1064: Chiếu cố nhiều hơn



- Là tôi nói! Nhưng mà ngài cần phải nghe cho rõ ràng là trong vòng hai ngày thì ngài có thể giải quyết được vấn đề của tôi thì tôi mới có thể đầu nhập vào đội ngũ của ngài.

Trần Vũ Thành lại một lần nữa nhấn mạnh.

- Tính từ hôm nay, nếu trong vòng một tuần mà ngài có thể giải quyết được thì về sau chúng ta chỉ có thể bình đẳng hợp tác.

- Nếu như mà muộn hơn nữa, sợ là muốn hợp tác còn phải bàn thêm điều kiện nữa, đại sự vụ Bạch Tiểu Thăng à!

Trần Vũ Thành kiêu ngạo cười một tiếng, mắt nhìn điện thoại của Bạch Tiểu Thăng vang lên, nỗ lực bĩu môi.

- Ngài vẫn là nên nghe điện thoại trước đi.

Trần Vũ Thành xem ra thì Bạch Tiểu Thăng đã gọi hắn tới, hơn nữa thần sắc lại nhẹ nhõm, khả năng là sự việc của hắn ở bên trên đã có những tiến triển thực chất.

Từ ngày Bạch Tiểu Thăng tiếp nhận sự việc đến nay hết thảy tất cả mới chỉ mấy ngày.

Bắt tay vào điều tra thì càng là không đến ba ngày.

Muốn nói là trong thời gian ngắn như thế, Bạch Tiểu Thăng đã lấy được bước đột phá tiến triển thì Trần Vũ Thành không tin.

Phải biết rằng, ở trong chuyện này của hắn, cùng đánh cờ với Bạch Tiểu Thăng cũng không phải chỉ có hai người.

Mà là cả một đoàn người!

Ở phía sau đó còn có một vị nhân vật rất lớn.

Bạch Tiểu Thăng coi như là nhạy bén, xử sự mạnh mẽ như thế nào đi nữa thì đối mặt với bốn phương tám hướng gây phiền phức ảnh hưởng cũng sẽ lộ ra lực bất tòng tâm.

Coi như là có thể tìm ra được cửa ải để đột phá, Bạch Tiểu Thăng thật sự có thể làm ra được đến cùng thì ở phía Trần Vũ Thành xem ra vẫn còn thiếu sót một ít điều kiện nữa.

Người là không đủ dùng!

Trừ khi là Bạch Tiểu Thăng có nhân mạch rộng rãi, có thể tủy ý điều động mười mấy người sự vụ quan làm việc cho chính mình!

Quyền lực cộng thêm nhân lực thì mới có thể đem hết thảy mọi phiền phức mà nghiền ép.

Bạch Tiểu Thăng quyền lực thì đủ rồi nhưng mà nhân lực thì chưa đủ.

Cứ như vậy chỉ có hai ngày, chính là có tiến triển thì cũng không quá mức lạc quan.

Những ngày gần đây, Trần Vũ Thành nhất thời hứng khởi, đã cẩn thận điều tra về Bạch Tiểu Thăng một phen.

Điều tra qua các loại vụ án mà Bạch Tiểu Thăng đã từng xử lý.

Cuối cùng.

Trần Vũ Thành đưa ra một kết luận:

- Bạch Tiểu Thăng rất mạnh, ở trong các sự vụ quan vô luận là thủ đoạn hay tâm trí thì đều không thể nghi ngờ hắn hoàn toàn xứng đáng là người đứng đầu!

Lâm Ngọc cũng phải đứng sang bên cạnh.

Điểm này, Trần Vũ Thành rất là kính phục.

Người này so với mình còn trẻ hơn mười mấy tuổi, mà mỗi thời mỗi khắc đều phát ra ánh sáng kỳ diệu.

Nhưng mà so sánh ở vị trí đại sự vụ quan, Bạch Tiểu Thăng còn kém xa lắm.

Kém là ở nội tình!

Kém là ở nhân mạch!

Thật sự là đến tầng thứ như đại sự vụ quan, chẳng những cần người có năng lực mà còn phải có cấp dưới có năng lực nữa.

Các vị đại sự vụ quan kia đều công tác vài năm, dưới trướng đều có những sự vụ quan có năng lực không kém.

Bạch Tiểu Thăng thì có cái gì!

Đương nhiên nếu như cho Bạch Tiểu Thăng một thời gian, thì hắn có thể ổn định mà phát triển, ra sức bồi dưỡng nhân mạch cho mình.

Đợi một thời gian nữa, hắn trở thành đại sự vụ quan mạnh nhất cũng không phải là không thể.

Điểm này thì Trần Vũ Thành thừa nhận.

Nhưng mà trước mắt, trong việc giải quyết vấn đề của mình, Bạch Tiểu Thăng là nhân lực có hạn cho nên nhanh là việc không thể được.

Bất quá, Trần Vũ Thành cũng đã suy nghĩ qua, nếu như là người phía bên mình đều gia nhập vào …

Thì Bạch Tiểu Thăng cũng có thể sáng tạo ra được kỳ tích.

Nhưng mà trước mắt, bản thân mình còn đang khảo sát năng lực của hắn, tự nhiên là không có khả năng ra tay giúp đỡ.

Trần Vũ Thành đo lường tính toán, Bạch Tiểu Thăng có khả năng nhất là trong thời gian một tuần có thể giúp hắn giải quyết được vấn đề.

Nhưng mà nếu lấy kỳ hạn thời gian này đề giải quyết, thì bản thân mình sẽ lấy phương thức bình đẳng mà hợp tác với hắn, mở đầu một quá trình tốt đẹp.

Nhưng mà trong thực tế, Trần Vũ Thành cũng là rất chờ mong đối với cái thời hạn này.

Nếu như là Bạch Tiểu Thăng có thể nhắc lại trước một hai ngày như thế.

Trần Vũ Thành thậm chí sẽ cân nhắc, mà thật sự gia nhập vào đội ngũ của Bạch Tiểu Thăng.

Nói trắng ra, một khi con người Trần Vũ Thành đã tán thành một ai đó, một khi mà đã làm ra hứa hẹn thì sẽ không bao giờ trở mặt nuốt lời.

Đừng nhìn thấy Trần Vũ Thành nhiều lần vượt quá giới hạn, nhiều khi còn không quá tuân theo chế độ.

Nhưng mà ở phương diện làm người, hai chữ tín nghĩa, Trần Vũ Thành sẽ không bao giờ thua thiệt.

Đây cũng là lý do mà hắn có được mạng lưới nhân mạch mạnh mẽ như vậy.

Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại, trực tiếp bắt máy, hoàn toàn không kiêng kỵ Trần Vũ Thành đang ở bên cạnh.

- Hạ lão phải không ạ! Tốt, tốt. Vất vả cho ngài ngồi!

- Vâng, tôi đang cùng ngồi một chỗ với Trần Vũ Thành đây. Đang ăn cơm!

Bạch Tiểu Thăng còn thuận tiện, cười nhẹ nhàng nhìn về phía Trần Vũ Thành.

Trần Vũ Thành ngoài ý muốn mà nhìn Bạch Tiểu Thăng, cái tên này thế mà lại gọi điện thoại với Hạ lão, thế mà cũng không ngại mình đang có mặt ở đây.

Lẽ ra, bây giờ Bạch Tiểu Thăng đang tiếp nhận điều tra vấn đề của hắn thì cũng nên phải trách hiềm nghi đi chứ.

- Hạ lão, chuyện này ngài tự mình nói với anh ta đi, tôi sợ là tôi nói anh ta sẽ không chịu tin tưởng đâu.

Bạch Tiểu Thăng cười nói rồi sau đó trực tiếp đưa điện thoại di động chuyển qua.

- Làm gì?

Trần Vũ Thành lập tức sững sờ.

Chẳng lẽ là Hạ lão có chuyện cần nói với mình.

Bạch Tiểu Thăng lại một lần nữa đưa đưa, ra hiệu để cho Trần Vũ Thành cầm nghe.

Trần Vũ Thành nghi ngờ cầm lấy, đem điện thoại di động đặt ở bên tai, đổi lại một nụ cười:

- Alo, Hạ lão. Ngài có chuyện gì muốn nói với tôi ạ?

- Đúng vậy a!

Ở bên kia đầu điện thoại, giọng nói của Hạ Hầu Khải tựa hồ rất là nhẹ nhàng.

- Tiểu Thành, vụ việc của cậu gần đây tra tấn lão già tôi đấy, khiến cho tôi mấy ngày đều không được ngủ ngon giấc.

- Ngài nói quá lời rồi.

Trần Vũ Thành cười nói.

Hạ lão một câu "tiểu Thành", làm cho trong lòng Trần Vũ Thành rất là an tâm.

- May mắn là, kết quả xử phạt của cậu đã có.

Giọng nói Hạ lão bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo.

Đột nhiên xuất hiện biến chuyển như thế này khiến cho Trần Vũ Thành sững sờ.

- Kết quả xử phạt đối với tôi?

Trần Vũ Thành có chút khó có thể tin được:

- Thế nhưng mà quá trình điều tra còn chưa có kết thúc mà.

- Điều tra cái gì? Không có cái gì cần phải điều tra cả. Chứng cứ đã vô cùng xác thực rồi!

Bên trong âm thanh của Hạ lão càng là lộ ra một điểm lạnh lẽo.

Không cần phải điều tra.

Trần Vũ Thành lập tức ngồi thẳng lên, sau khi cả người thẳng băng, hai con ngươi hắn run lên.

Chẳng lẽ là đối phương ra chiêu độc, vẫn là nhân vật lớn nào đó ra tay.

Đến cả Hạ lão cũng đều tán thành chứng cớ của đối phương.

- Hạ lão, trong này chắc có chút vấn đề, ngài không thể tùy tiện xử phạt tôi tạm nghỉ được.

Trần Vũ Thành gấp rút nói.

Coi như là muốn xử phạt thì cũng phải báo trước một tiếng mới tốt chứ.

Hắn còn có rất nhiều thủ đoạn "bảo mệnh" chưa có tung ra.

- Trần Vũ Thành, sự thật đã rõ ràng, chứng cứ vô cùng xác thực, cậu chỉ có nhận mệnh, chỉ có một con đường này để đi thôi.

Hạ lão không có giải thích.

Nhận mệnh?

Mình?

Trần Vũ Thành đơn giản là khó có thể tin tưởng được, đây là lời mà Hạ Hầu Khải nói với hắn sao.

- Quá trình cậu nhậm chức, làm việc đều đi quá giới hạn, không tuân theo chế độ, tổng bộ đã quyết định, bên trong thông báo phê bình, đã ký qua một lần.

Trần Vũ Thành bỗng nhiên đứng dậy, phản xạ có điều kiện muốn mở miệng cãi lại nhưng mà sau đó liền sửng sốt.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy hắn trừng lớn con mắt, miệng há rộng, to như là mắt cá vàng thì nhịn không được mà phì cười.

Thế này cũng tính là phạt sao?

Trần Vũ Thành đứng một hồi cũng không biết nói làm sao cho phải.

- Ha ha, có phải bị hù dọa rồi hay không! Nói cho cậu biết, một giờ trước Bạch Tiểu Thăng đã đưa ra kết quả điều tra đối với cậu. Chức cứ quả thật là vô cùng xác thực, liên quan tới việc cậu bị vu hãm là giải trừ.

- Bất quá, vấn đề của cậu xác thực là cũng không nhỏ, đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng đề nghị làm ra thông báo phê bình đối với cậu để xử phạt. Tôi cho rằng đó cũng hợp tình hợp lý.

- Trần Vũ Thành, cậu có phục hay không!

Trò đùa của Hạ Hầu Khải qua đi, âm thanh lại một lần nữa trở nên nghiêm nghị.

Trần Vũ Thành ngây ngốc nhìn Bạch Tiểu Thăng, thật lâu sau cũng chưa có lấy lại tinh thần.

- Cậu có phục hay không!

Hạ Hầu Khải lại nói.

- Vũ Thành, phục!

Trần Vũ Thành tỉnh táo lại, nghiêm túc trả lời.

Ánh mắt của hắn lại rơi vào trên người Bạch Tiểu Thăng, bên trong ánh mắt mang theo một tia mê mang, mang theo sự rung động, mang theo vẻ khó có thể tin được.

Bên trong việc Bạch Tiểu Thăng tranh giành vị trí đại sự vụ quan dự bị với Lâm Ngọc.

Trần Vũ Thành xem ra đó là một sự việc tương đối làm cho mọi người khó hiểu, một sự tình quỷ dị.

Thế nhưng mà trước mắt xem ra chuyện này mới thật sự là quỷ dị.

Ba ngày!

Từ khi tham gia điều tra đến bây giờ bất quá mới chỉ trải qua có ba ngày.

Bạch Tiểu Thăng liền thay hắn giải trừ vu cáo!

Đơn giản là không thể tưởng tượng nổi được.

Bạch Tiểu Thăng làm thế nào có thể tìm được cửa khẩu để đột phá, lại là làm sao có thể giải quyết được vấn đề khuyết thiếu nhân lực?

Trần Vũ Thành vô cùng mê mang.

Hiển nhiên là hắn đánh giá thấp trình độ ủng hộ cùng tán thành của Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng, Lâm Kha... đối với Bạch Tiểu Thăng.

Cũng không nghĩ rằng Bạch Tiểu Thăng trong thời gian ngắn như thế đã tìm ra được cửa ải để đột phá.

- Sau này, cậu cùng với đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng phải chung sức hợp tác!

Ở trong điện thoại, Hạ Hầu Khải chân thành nói, âm thanh không thiếu sự mong đợi.

Hạ Hầu Khải tại sao lại phải phái Bạch Tiểu Thăng đến, tự nhiên là sẽ có tính toán khác.

Nếu như Trần Vũ Thành không có vấn đề gì, nếu như hai người có thể cùng chung chí hướng, chung sức hợp tác…

Như vậy thì ở Bộ sự vụ lại có thể xuất hiện thêm một cỗ "Hạo Nhiên Chính Khí".

- Vũ Thành đã hiểu!

Trần Vũ Thành đã hiểu, giống như là cảm giác được ý đồ của Hạ Hầu Khải.

Cúp máy.

Trần Vũ Thành đưa điện thoại di động trả lại cho Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi thắng rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Trần Vũ Thành cười.

- Kể từ hôm nay, đại sự vụ quan Tiểu Thăng, tôi đi theo ngài lăn lộn. Mong ngài chiếu cố nhiều hơn!

Trần Vũ Thành chân thành nói, đưa bàn tay ra.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, đứng lên trịnh trọng mà nắm lấy tay hắn.

Liên hợp mạnh mẽ.

Đạt thành được hợp tác, Bạch Tiểu Thăng lại cùng Trần Vũ Thành ngồi xuống.

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng, tiếp theo tôi muốn nói cho ngài một sự kiện cực kỳ quan trọng.

Trần Vũ Thành vô cùng nghiêm túc.

- Lần này là liên quan tới, địch nhân của chúng ta!

Bạn cần đăng nhập để bình luận