Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1065: Con cá lớn tận cùng của tấm lưới



- Chỗ này không phải nơi để nói chuyện, đến chỗ tôi đi.

Nhìn thấy Trần Vũ Thành muốn nói việc chính, Bạch Tiểu Thăng lên tiếng ngăn lại.

- Cũng được, nhưng trước hết tôi phải trở về một chuyến, đi lấy ít đồ!

Trần Vũ Thành cười nói.

Bạch Tiểu Thăng đưa ánh mắt hỏi thăm.

- Trong suốt thời gian những người kia mưu hại tôi, tôi cũng không có nhàn rỗi, cũng chuẩn bị một số thứ để đối phó bọn họ. Ngoài ra, trong mấy năm nay, tôi cũng đã có chút thu hoạch!

Trên mặt Trần Vũ Thành nở nụ cười, nói:

- Lát nữa, còn mong đại sự vụ quan Tiểu Thăng xem qua rồi chỉ bảo một hai!

Trần Vũ Thành đã lên kế hoạch suốt ba năm, há có thể không có chút ‘hàng cất dấu’!

Bạch Tiểu Thăng thừa hiểu, mỉm cười gật đầu.

Thấy Trần Vũ Thành chuẩn bị rời đi, Bạch Tiểu Thăng lại gọi hắn lại.

- Sau này, chỉ cần không phải trường hợp chính thức, anh cứ gọi Tiểu Thăng là được, tôi gọi anh là lão Thành. Thế nào?

Bạch Tiểu Thăng đề nghị.

Trần Vũ Thành khẽ giật mình, nhìn Bạch Tiểu Thăng bằng ánh mắt chăm chú, cười cười đáp:

- Tùy cậu!

Giữa người với người, một cách xưng hô, phản ánh một cách trực tiếp nhất về sự gần gũi và khoảng cách và ảnh hưởng đến tình cảm lẫn nhau.

Gọi thẳng bằng chức vụ, có chút xa lánh đến cách giải quyết việc chung.

Gọi thẳng tên đầy đủ, cũng là có sự đề phòng cùng khoảng cách.

Nếu là cha mẹ, anh chị em trong gia đình, có đôi khi bỗng nhiên dùng giọng nói nghiêm khắc kêu lên cái tên đầy đủ, vậy nhất định là ‘sát khí bung tỏa’.

Biệt danh thì thường là giữa các mối quan hệ bạn bè và người thân.

Điều này nhỏ nhoi không đáng kể, Bạch Tiểu Thăng có thể nhận ra, trong trái tim Trần Vũ Thành đang cảm thấy ấm áp.

Đưa mắt nhìn Trần Vũ Thành rời đi, Bạch Tiểu Thăng cũng đứng dậy trở về.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng trở về, chỉ mất mười phút đồng hồ, Trần Vũ Thành cũng đã mang theo đồ và trợ lý Tiếu Thương đến.

Đồng thời, bọn hắn lấy ra một vali công văn tài liệu đã sao chép, Laptop, cùng mấy ổ đĩa cứng.

- Tiểu Thăng, những tư liệu này chính là thành quả mà tôi đạt được trong mấy năm qua.

Trần Vũ Thành giới thiệu từng thứ cho Bạch Tiểu Thăng xem, bên trong nụ cười không thiếu vẻ đắc ý.

- Liên quan tới một số phương diện, ngay cả trong kho tài liệu của Tổng bộ cũng đều không bằng toàn bộ chỗ này của tôi! Hơn nữa, tôi còn làm rất nhiều bản sao!

Trần Vũ Thành có tâm tư kín đáo cẩn thận, Bạch Tiểu Thăng đã sớm biết rõ.

Về cách xưng hô của Trần Vũ Thành đối với Bạch Tiểu Thăng, làm cho Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh và thậm chí là Tiếu Thương đều mang ánh mắt kinh ngạc.

Danh xưng như thế này càng thấy giống bạn bè lâu năm.

- Đây là trợ lý của tôi - Tiếu Thương, một chàng trai trẻ tuổi tài cao, có thể tín nhiệm được.

Trần Vũ Thành lại giới thiệu Tiếu Thương với đám người Bạch Tiểu Thăng.

Tiếu Thương dùng ánh mắt kính sợ nhìn Bạch Tiểu Thăng, gật đầu chào:

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng!

Sau đó, hắn lại nở nụ cười tươi, chào hỏi đám người:

- Chị Vi Vi, anh Lôi Nghênh!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng mỉm cười đáp lại.

- Tên nhóc này là người hâm mộ cậu đấy.

Trần Vũ Thành không quên nói một câu trêu chọc.

- Vậy sao? Thật vinh hạnh quá!

Bạch Tiểu Thăng cười với Tiếu Thương và chủ động bắt tay.

Tiếu Thương hưng phấn đỏ bừng cả gương mặt, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng tràn đầy vẻ sùng bái.

Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ lớn hơn hắn có vài tuổi, dĩ nhiên đã là đại sự vụ quan!

Chỉ bằng vào điểm này, cũng đủ để Tiếu Thương xem Bạch Tiểu Thăng như một vị Thần!

Anh bạn Tiếu Thương này có vẻ chân thành, ánh mắt chất phác, cũng không hề có tạp niệm.

Bạch Tiểu Thăng không khỏi âm thầm gật đầu, Trần Vũ Thành đúng là đã thu được một hạt giống tốt.

- Lão Thành, đây là hai trợ lý của tôi, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, tin rằng anh cũng đã điều tra qua, hai người bọn họ không chỉ là trợ lý của tôi, còn như người nhà vậy!

Bạch Tiểu Thăng nói.

Trần Vũ Thành tất nhiên biết rõ ràng, mỉm cười gật đầu với hai người.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng mỉm cười chào hỏi Trần Vũ Thành.

- Quan sự vụ Trần Vũ Thành!

- Quan sự vụ Trần!

- Không nên xưng hô như thế!

Nào có thể đoán được, Trần Vũ Thành lại đột nhiên lắc đầu.

- Bắt đầu từ ngày hôm nay, chúng ta đều gia nhập dưới trướng của Bạch Tiểu Thăng, dựa theo yêu cầu của cậu ấy, cách xưng hô giữa chúng ta nên sửa lại. Như vậy giữa chúng ta cũng sẽ tùy ý hơn! Không phân biệt chức vụ, đơn thuần chỉ dựa vào tuổi tác!

Trần Vũ Thành cười nói.

Bạch Tiểu Thăng đã nói trước, tất nhiên Trần Vũ Thành nghe theo.

Việc Trần Vũ Thành trở thành ‘người một nhà’ trong tập đoàn, Bạch Tiểu Thăng đã sớm nói qua với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Hai người cũng đều rõ ràng.

Trông thấy Trần Vũ Thành có tính tình phóng khoáng, bọn người Lâm Vi Vi tự nhiên có chút tùy ý.

- Anh Trần!

Lâm Vi Vi cười một tiếng.

- Lão Thành.

Lôi Nghênh lại sử dụng cách xưng hô giống như Bạch Tiểu Thăng.

Hai cách xưng hô này, Trần Vũ Thành đều vui vẻ đáp ứng.

- Người bạn Trương Văn Tân của anh đâu?

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên hỏi.

- Trương Văn Tân, tôi đã khuyên anh ấy rời khỏi Thiên Thu và quay trở về Tổng bộ. Liên quan tới sự tình giữa chúng ta, vẫn nên tạm thời đừng nói cho anh ấy thì tốt hơn. Anh ấy là người nhanh mồm nhanh miệng, không thể giữ được bí mật.

Nói về người bạn thân, Trần Vũ Thành khó tránh khỏi cười khổ.

Có đôi khi, hắn cũng rất bất đắc dĩ.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Vốn dĩ hắn cũng muốn nói chuyện này.

Trương Văn Tân là quan sự vụ có trình độ, nhưng không đủ điều kiện để trở thành đồng bọn!

Vẫn nên đừng cho hắn tham dự vào, để tránh phiền phức.

Sau khi đám người giới thiệu lẫn nhau xong xuôi, thì cùng ngồi vây quanh ở khu ghế sô pha.

Trần Vũ Thành bảo Tiếu Thương đem những tư liệu kia giới thiệu cho mọi người nghe.

Tiếu Thương đúng là tay chân nhanh nhẹn, nhanh chóng chỉnh lý tốt bản sao văn kiện, mở máy tính, ung dung không vội nói từng tư liệu cho ba người Bạch Tiểu Thăng nghe.

Ba người Bạch Tiểu Thăng càng nghe, thần sắc càng ngưng trọng.

Thành quả mà Trần Vũ Thành điều tra được quá nổi bật!

Một lưới này thật đúng là không ít cá lớn!

Không chỉ có Quách Vân Tâm và Tôn Hữu Hợp là hai vị phụ trách ngành công nghiệp tỉnh, còn liên quan đến một vị phụ trách ngành công nghiệp tỉnh khác, một vị quan sự vụ, ngoài ra còn liên quan đến mấy người đứng đầu của gần hai mươi công ty con quan trọng thuộc tập đoàn!

Vấn đề liên quan đến những nhân vật này, ngoại trừ ở tổng bộ thì phân bố trong phạm vi khắp bảy tỉnh và mười lăm khu vực đô thị!

Những ‘địch nhân’ này phân bố trên phạm vi rộng như thế, thân phận cao như thế, làm cho người ta phải rung động.

Tư liệu và chứng cứ mà Trần Vũ Thành nắm giữ trong tay đều vô cùng chi tiết, đủ để lật đổ phần lớn những người được đề cập đến, đồng thời có thể tống cổ một phần ba số người có vi phạm nghiêm trọng vào tù!

Điều tra nhiều người như vậy, nhiều công ty như vậy, cộng thêm tất cả những bằng chứng thu thập được, quả thực là công trình không nhỏ.

Trần Vũ Thành bố trí trong ba năm, quả nhiên là có hiệu quả phi thường!

Tiếu Thương nói xong, Trần Vũ Thành nói tiếp:

- Nói đến những người này, giữa họ hoặc nhiều hoặc ít đều có liên hệ với nhau, tạo thành một tổng thể, thậm chí là tổ chức, điều tra bất kỳ người nào, đều có thể kéo ra một chuỗi, cho nên tôi chưa hề đánh rắn động cỏ.

- Lần này, sở dĩ tôi đến Thiên Thu vì nơi này là điểm cuối cùng để thu thập chứng cứ về Quách Vân Tâm, có đầy đủ xong, ngay lập tức có thể thu lưới!

- Nhưng không may, với tình hình hiện tại của tôi, càng lúc càng cảm thấy bị hạn chế, càng cảm thấy bất lực.

- Nếu như Tiểu Thăng cậu tham gia, tôi nghĩ có thể tăng thêm một thủ bút viên mãn!

- Những người này, không ai có thể trốn thoát!

Trần Vũ Thành vô cùng tự tin.

Ba vị phụ trách ngành công nghiệp tỉnh, một vị quan sự vụ, hai mươi vị đứng đầu của các công ty quan trọng!

Không ai có thể chạy thoát, đều bị điều tra đến!

Có khả năng đây là cảnh tượng chưa từng tồn tại trong mười năm nay!

Hơn nữa, công trạng còn to lớn như thế, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng đều phải líu lưỡi kinh ngạc!

- Tốt, tất nhiên trong chuyện này, tôi sẽ phối hợp với anh, chúng ta sẽ cho nó một kết thúc hoàn hảo!

Bên dưới nụ cười của Bạch Tiểu Thăng cũng mang khí phách to lớn.

Tuy nói rằng trong chuyến đi Thiên Thu lần này, chuyện đám người Trần Vũ Thành gia nhập mới là thu hoạch lớn nhất của Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng mà lại thuận tiện vớt một tấm lưới cá lớn, tăng thêm một bút công trạng cùng điểm số!

Bạch Tiểu Thăng thực sự cảm thấy hài lòng!

Liên quan tới chuyện Trần Vũ Thành được rửa oan và tránh được hiềm nghi, trước khi Hạ lão gọi điện thoại đến, Bạch Tiểu Thăng cũng đã nhận ngay được điểm số mà Hồng Liên cấp thêm cho.

Dù sao, cứu vãn một vị nhân tài của tập đoàn, cũng là thành tích không nhỏ.

Số điểm Hồng Liên cho là năm điểm!

- Cấp đại sự vụ quan hiện tại là năm điểm, khoảng cách đến cấp bậc Tổng giám đốc Đại Khu vực còn chín mươi lăm điểm nữa!

Vì một cá nhân mà được cho đến năm điểm ở vị trí đại sự vụ quan này, chứng tỏ Bạch Tiểu Thăng không có nhìn lầm.

Trần Vũ Thành có giá trị phi phàm!

Mà tiếp sau đó, bởi vì bước vào cuộc điều tra Trần Vũ Thành lần này mà dẫn ra một mạng lưới cá lớn, bản thân mình còn có thể được ‘chia phần’ bao nhiêu điểm nữa.

Bạch Tiểu Thăng cũng vô cùng chờ mong.

Không chỉ hắn, ở bên cạnh, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh và Tiếu Thương cũng xoa chân xoa tay, trên gương mặt là hưng phấn kích động.

- Những tư liệu này, bên cậu sao chép một bản trước đi!

Trần Vũ Thành bỗng nhiên đề nghị:

- Ngoài ra, tôi đã thấy các cậu trình báo cho tổng bộ, đối với việc phân chia quản lý dữ liệu, loại phương pháp, hình thức này tốt hơn nhiều so với chúng tôi! Lần này chúng tôi đến đây, nghĩ rằng sẽ học hỏi được thêm chút kinh nghiệm.

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên nhìn Trần Vũ Thành một chút, cũng không lên tiếng.

- Phương pháp chỉnh lý quy nạp, còn có bản mẫu mà chúng tôi sử dụng, đều là anh Tiểu Thăng làm. Anh Trần, nếu như các anh cần, tôi có thể sao chép cho Tiểu Tiếu một phần.

Lâm Vi Vi cười nói.

- Tốt quá!

Trần Vũ Thành cười, nói:

- Tiểu Tiếu, một lát nữa cậu đi copy một phần. Hơn nữa, hãy học hỏi thêm một chút kinh nghiệm sử dụng chi tiết.

- Vâng!

Tiếu Thương lập tức gật đầu.

- Đi đi, hai người vào phòng trong copy dữ liệu sang, rồi thuận tiện dạy một chút cho Tiểu Tiếu.

Bạch Tiểu Thăng đứng ra phân phó.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh gật đầu, dẫn Tiếu Thương vào phòng trong.

Trần Vũ Thành nhìn bọn hắn đi vào, vừa nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng giống như cười mà không phải cười nhìn lại hắn, đến gần một chút, đè thấp giọng nói:

- Lão Thành, anh muốn bọn họ rời đi, là có chuyện muốn nói với tôi phải không?

Trần Vũ Thành mỉm cười, gật gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng đã nhìn ngay ra ý đồ của mình, dù là bản thân mình đã che giấu rất tốt.

Không giữ lại ba người Lâm Vi Vi, không phải không yên tâm, mà là có chút sự tình không thuận tiện nói cho cả đám người cùng nghe.

- Cậu nghĩ, trong ba năm qua tôi chỉ điều tra có chút ít việc như thế?

Trần Vũ Thành đột nhiên hỏi.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu.

Hắn tự nhiên không tin!

Thành quả mà Trần Vũ Thành lấy ra, chẳng qua là mục tiêu muốn thu lưới lần này.

Ngoài ra, tất nhiên còn có quái vật khổng lồ! Bạch Tiểu Thăng tin tưởng không hề nghi ngờ.

Giọng điệu của Trần Vũ Thành không vội vàng, ngược lại ánh mắt ung dung bình thản.

- Nên nói về ba năm trước đây, vị trí của tôi và Lâm Ngọc ngang nhau, không phân chia trên dưới.

- Về sau lại rơi xuống ngàn trượng, rất khó để tiếp tục cạnh tranh!

- Thậm chí lần tranh giành vị trí đại sự vụ quan dự bị lần này, tôi cũng biết rõ rằng nếu có cậu ta tham gia, tôi chắc chắn sẽ thất bại!

Bạch Tiểu Thăng không hề thúc giục, yên tĩnh lắng nghe.

Ánh mắt của Trần Vũ Thành thay đổi, dường như có vẻ không cam lòng, dường như có vẻ khuất nhục.

- Cậu có biết những năm gần đây, tôi phát hiện ra điều gì không?

- Tôi phát hiện…

- Dù là ở tổng bộ, công bằng cũng chỉ là trò cười!

- Truyền kỳ về Lâm Ngọc cũng là một chuyện cười!

Bạn cần đăng nhập để bình luận