Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1069: Lật đổ Hoàng Long



- Tiểu Thăng đại sự vụ quan, anh cuối cùng cũng đến rồi! Hoan nghênh, hoan nghênh a !

Quách Vân Tâm nở nụ cười dào dạt, bước nhanh đến phía trước, nghênh đón Bạch Tiểu Thăng, từ xa đã đưa tay ra chào.

Giọng nói của Quách Vân Tâm chứa đầy sự nhiệt tình cũng chân thành.

Để cho người khác nghe được có cảm giác như hắn đã chờ đợi rất lâu, rốt cục cũng chờ được Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, cùng bắt tay với Quách Vân Tâm.

- Hôm nay tới đây, hy vọng không có quấy rầy đến Quách tiên sinh là tốt rồi.

Sự Vụ Bộ cũng chỉ là Bộ Phận Giám Sát, coi như Bạch Tiểu Thăng thân là đại sự vụ quan, trên lý thuyết là cao hơn Quách Vân Tâm một cấp, cũng không nên gọi thẳng tên huý, xưng hô chức vụ lại khá dài dòng, cho nên Bạch Tiểu Thăng dứt khoát gọi Quách Vân Tâm là Quách tiên sinh.

Cái này cũng không có gì là không ổn, thậm chí nó còn có một chút khách khí.

- Anh nói gì vậy! Lãnh đạo đến thị sát chỉ đạo, đó là vinh hạnh của tôi! Cũng không dám xưng là quấy rầy! Hai ngày này tôi rất là mong chờ, mong anh có thể đến, thế nhưng anh quá bận rộn, tôi cũng không dám tự ý mở miệng! Hiện tại tốt rồi, cuối cùng thì anh cũng đã tới !

Quách Vân Tâm thật sự là có thể nói như thế.

Những lời lấy lòng nịnh nọt như thế này, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều cảm giác có chút buồn nôn khó nhịn.

Bạch Tiểu Thăng lại cười nhẹ, thản nhiên hưởng thụ.

Vuốt mông ngựa như vậy, Bạch Tiểu Thăng cũng có thể tiếp nhận, định lực này đủ mạnh mẽ.

Trần Vũ Thành ngầm liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút, ngược lại rất tán thưởng.

Những người sau lưng Quách Vân Tâm đều lén dừng ánh mắt trên người Bạch Tiểu Thăng, bên trong ánh mắt sau khi ngạc nhiên thì chính là hoàn toàn kinh sợ.

Vị này chính là đại sự vụ quan trong truyền thuyết kia sao.

Thân phận so Quách Vân Tâm tiên sinh còn cao hơn một cấp!

Lại còn trẻ như thế! Hơn nữa có mười phần khí thế!

Mặc kệ lớn tuổi hay trẻ tuổi, là nam hay nữ thì bên trong ánh mắt của tất cả mọi người đều chỉ có sự cảm thán.

Trong những người kia, không thiếu những người trẻ tuổi, những nữ nhân thời thượng ánh mắt của các nàng khi nhìn Bạch Tiểu Thăng như là làn thu thuỷ (nước mắt mùa thu) gợn sóng.

Còn trẻ mà đã có được thành tựu như vậy!

Nam nhân dạng này quả thật là báu vật hiếm có!

Nếu như lúc này, Bạch Tiểu Thăng thâm tình nhìn người nào trong số các nàng, tất nhiên có thể gây nên phản ứng phấn khích khó mà ức chế.

Quách Vân Tâm cùng Bạch Tiểu Thăng chào hỏi xong.

Liền thuận thế nhìn về phía Trần Vũ Thành, nụ cười trên mặt vẫn không giảm,

- Trần sự vụ quan cũng tới sao, hoan nghênh hoan nghênh.

Trần Vũ Thành cười một tiếng.

- Tiểu Thăng đại sự vụ quan là cấp trên trực tiếp của tôi, tôi còn không có tạm thời cách chức, tất nhiên sẽ cùng đến. Còn nữa, tôi hiện tại gặp phải vài vấn đề. Muốn giải trừ phiền phức, nói không chừng vẫn phải nhờ Quách tiên sinh hỗ trợ..

Trần Vũ Thành mỉm cười nói.

- Ha ha, dễ nói, dễ nói.

Quách Vân Tâm ha ha cười nói.

Giúp Trần Vũ Thành sao?

Nằm mơ đi!

Nếu là có biện pháp bỏ đá xuống giếng, Quách Vân Tâm hắn hận không thể vác một ngọn núi tới, để đè chết tên họ Trần mới tốt.

Trần Vũ Thành chỉ cười không nói nữa.

Hắn xác thực phải dựa vào Quách Vân Tâm "Hỗ trợ".

Chỉ bất quá, là "Gậy ông đập lưng ông", rửa sạch trong sạch cho hắn!

- Những người ở đây, đều là cao tầng của công ty bất động sản Vạn Lam, bọn họ cố ý tới đây để nghênh đón Tiểu Thăng đại sự vụ quan, để được nhìn thấy phong thái của Tiểu Thăng đại sự vụ quan! Vị này là Tổng giám đốc của công ty bất động sản Vạn Lam, Tiểu Triệu.

Quách Vân Tâm giới thiệu mấy người sau lưng mình với Bạch Tiểu Thăng.

Người mà Quách Vân Tâm vừa nhắc đến tên là "Tiểu Triệu", hắn nhìn còn già hơn tên họ Quách hơn nữa còn bị hói.

Nghe Quách Vân Tâm giới thiệu tên mình, trên mặt "Tiểu Triệu" nở ra nụ cười khiêm tốn, vô cùng cung kính cùng Bạch Tiểu Thăng chào hỏi.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, cũng gật đầu tượng trưng để chào hỏi.

- Tiểu Thăng đại sự vụ quan, nhanh vào bên trong thôi!

Giới thiệu xong, Quách Vân Tâm tự mình dẫn đường, mang theo năm người Bạch Tiểu Thăng đi vào trong.

Đám người chen chúc phía sau, đoàn người Bạch Tiểu Thăng lũ lượt tiến vào cao ốc.

Bên ngoài cao ốc đã phô trương, bước vào bên trong còn thấy hoành tráng hơn.

Một đội nhân viên nam, một đội nhân viên nữ, đứng hai bên hoan nghênh từ đại sảnh cửa ra vào, một đường thẳng đến cửa thang máy.

Nhân viên nam có chiều cao bằng nhau, đẹp trai sáng ngời.

Nhân viên nữ có dáng người cao gầy, ăn mặc tề chỉnh. Từng người đều nở nụ cười ngọt ngào.

Mấy người Bạch Tiểu Thăng vừa vào cửa, tiếng vỗ tay lập tức như núi lở biển động vang lên.

Thanh thúy to rõ, liên miên không dứt.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười, khí định thần nhàn, một đường gật đầu thăm hỏi, đi qua đám người.

Tuổi trẻ, đẹp trai, phong độ, khí thế mạnh mẽ.

Bạch Tiểu Thăng chỉ trong nháy mắt đã thu hút được đông đảo ánh mắt của các mĩ nữ, cũng thắp sáng suy nghĩ của vô số nam nhân, trở thành thần tượng mà vạn chúng chú mục.

Một đường đi qua, một đường bị chú ý.

Cuối cùng, Quách Vân Tâm cùng nhân viên đưa mọi người tới nơi làm việc.

Cả một tầng này đều là nơi làm việc của riêng hắn.

Từ khu làm việc, khu tập thể hình, đến thư phòng, cái gì cần có đều có.

Quách Vân Tâm một đường đưa mấy người Bạch Tiểu Thăng đến một căn phòng cùng loại với thư phòng.

Thư phòng, không dành cho những người bình thường mà là một không gian tư mật.

Quách Vân Tâm làm như vậy cũng là thể hiện sự tôn trọng đối với Bạch Tiểu Thăng.

- Quách tiên sinh, thật là một người biết hưởng thụ đấy.

Bạch Tiểu Thăng nhìn bốn phía, nhịn không được cảm thán một tiếng.

- Chê cười rồi, Tiểu Thăng đại sự vụ quan. Chỗ này của tôi có chút đơn sơ, không lọt vào pháp nhãn của ngài, bị chê cười rồi!

Quách Vân Tâm khiêm tốn nói.

Trên thực tế, nơi này bố trí không hề sơ sài, khắp nơi lộ ra chút xa xỉ cùng với dễ chịu, hơn nữa phẩm vị cũng rất là không tầm thường.

Quách Vân Tâm hướng dẫn mọi người ngồi xuống.

Trong phòng này, trước mắt chỉ có năm người Bạch Tiểu Thăng, còn có quách Vân Thiên cùng hai nam nữ thư ký của hắn, hết thảy tám người.

Thư kí của Quách Vân Tâm bưng trà lên.

Trà là trà tốt, chỉ vừa mới đem lên hương thơm đã lan toả bốn phía.

- Màu xanh lục hoàng, lá ngắn mầm dài bóng loáng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chén trà một chút, nhịn không được khen lớn,

- Minh Tiền Long Tỉnh, tốt trà !

- Tiểu Thăng đại sự vụ quan thật biết nhìn hàng, thật sự là người hiểu về trà!

Quách Vân Tâm không khỏi đắc ý, còn giơ ngón tay cái lên.

Bạch Tiểu Thăng cùng Quách Vân Tâm bắt đầu từ trò chuyện về trà, lại hàn huyên ba năm phút đồng hồ.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng đem chén trà đặt xuống, nhìn về phía Quách Vân Tâm nói.

- Quách tiên sinh, tôi lần này đến, là vô sự không lên Điện Tam Bảo !

Rốt cục cũng nói đến chuyện chính à, hẳn là cũng chỉ hỏi thăm chi tiết trước kia một chút thôi.

Quách Vân Tâm suy nghĩ như thế, âm thầm cười lạnh.

Hắn đã làm đủ chuẩn bị, tuyệt sẽ không giống Trầm Dụ không chịu được công kích!

Quách Vân Tâm nở nụ cười,

- Tiểu Thăng đại sự vụ quan, có việc gì xin ngài cứ việc nói!

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu, thể hiện một bộ mặt ấm áp,

- Tôi chỉ có hai câu muốn hỏi một chút thôi.

Quách Vân Tâm làm một bộ thái độ muốn lắng nghe.

- Quách tiên sinh, tôi muốn hỏi một chút. Ông cùng Tôn Hữu Hợp, thông đồng như thế nào để mưu hại Trần Vũ Thành!

Câu nói này của Bạch Tiểu Thăng, tựa như là một thanh đao nhỏ, không hề có điểm báo trước, xuyên thẳng vào trái tim của Quách Vân Tâm.

Không hề giống với cuộc nói chuyện với Trầm Dụ uyển chuyển hàn huyên trước đây.

Trước mắt, lật đổ Hoàng Long !

Người được xem là cáo già như Quách Vân Tâm cũng phải sửng sốt.

Cái này cũng quá trực tiếp đi!

Chừng hai giây sau, Quách Vân Tâm vẫn chưa có tỉnh lại, nhưng trong nháy mắt ngồi thẳng người, sắc mặt cũng thay đổi,

- Tiểu Thăng đại sự vụ quan, lời này của ngài là có ý gì!

Hắn có nghĩ như thế nào cũng không nghĩ đến, Bạch Tiểu Thăng lại "Khảo tra" mình như vậy!

Đối mặt với phản ứng gấp rút của Quách Vân Tâm, Bạch Tiểu Thăng ý cười không giảm,

- Ý tứ chính là như vậy, Quách tiên sinh sao có thể nghe không hiểu chứ.

Giọng nói của Bạch Tiểu Thăng trở nên âm trầm, ngữ khí rất khẳng định, dường như nắm giữ chứng cứ vô cùng xác thực.

Tâm trí của Quách Vân Tâm lập tức run lên, tóc gáy cũng dựng đứng.

- Tiểu Thăng đại sự vụ quan, ngài nói tôi mưu hại Trần Vũ Thành? Lời này căn cứ vào đâu? Nếu có thì đưa ra bằng chứng, tôi nhằm vào Trần Vũ Thành, tôi liền thừa nhận, người sáng mắt không nói lời khuất tất!

- Nhưng mà tôi cũng không phải Vô Trung Sinh Hữu, càng không có chút nào mưu hại, ngài không thể dựa vào việc mình là đại sự vụ quan thành viên của Bộ Sự Vụ bên trong cao tầng, liền có thể tùy ý thiên vị, thay đổi sự thật, chụp cho tôi cái mũ lớn như vậy chứ.

- Ngài có chứng cứ gì chứng minh tôi mưu hại Trần Vũ Thành, còn cùng Tôn Hữu Hợp tiên sinh thông đồng?

- Nếu như ngài cảm thấy tôi có vấn đề, nếu ngài có chứng cứ, có thể hướng tổng bộ báo cáo a!

Quách Vân Tâm càng nói càng kích động, phản ứng vô cùng phẫn nộ và ủy khuất.

- Tôi đối với tập đoàn thủy chung là nhất nhất trung thành, coi như thân phận so với ngài thấp hơn, cũng tuyệt đối không tiếp nhận chỉ trích không có chứng cứ như thế này!

Tốt một lời khẳng khái phân trần!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, nhưng trong ánh mắt lại sắc bén vô cùng,

- Anh muốn có chứng cứ sao? Tốt, tôi cho anh chứng cứ!

Hắn tự nhiên có chuẩn bị mà đến.

Thiếu thốn một bộ phận chứng cứ của Quách Vân Tâm?

Nhưng cũng không quan trọng !

Chỉ cần có chứng cứ có quan hệ với những người khác, Bạch Tiểu Thăng liền để cho những cái kia thành chứng cứ có liên quan cùng Quách Vân Tâm, hóa thành vô số xích sắt, khóa kín đối phương, khiến cho đối phương từng bước bại lộ !

Lấy "Không chứng" bức ra “Có chứng” !

Đây là một kiểu tra khảo siêu cường!

Bạch Tiểu Thăng bọn họ đã nghiên cứu đến cảnh giới Nhập Hóa Cảnh.

Trần Vũ Thành đã nghe Bạch Tiểu Thăng nói sơ bộ qua các bước, lúc này, đôi mắt của hắn ẩn ẩn bạo phát hào quang !

Ngay chính hắn, cũng vô cùng chờ mong !

Bạn cần đăng nhập để bình luận