Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1117: Mạc Hân tạm biệt

Giữa tiệc rượu, Bạch Tiểu Thăng được người ba đời Trương gia mời đến thư phòng của Trương Hi.

Bạch Tiểu Thăng, Mạc Hân, Trương Hi, Trương Thiên Dục, Trương Vũ Đông chỉ có năm người được phép vào phòng uống trà nói chuyện phiếm.

Mở rộng mối quan hệ, trò chuyện tăng tình cảm.

Còn nữa, nói chuyện hợp tác.

Mạc Hân đã biểu thị, chỉ cần Bạch Tiểu Thăng đồng ý, liên quan tới phương diện hợp tác, bất luận điều kiện gì nàng đều có thể đáp ứng.

Cái thái độ này, khiến cho điểm mấu chốt để hợp tác rơi vào trên người Bạch Tiểu Thăng.

Người của Trương gia, từ Trương Hi đến Trương Vũ Đông đều đối xử với Bạch Tiểu Thăng bằng thái độ nhiệt tình vô cùng.

Kỳ thực, Bạch Tiểu Thăng đối với việc hợp tác lần này cũng rất tán đồng.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng là người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, vì thế hắn tăng thêm chút điều kiện.

Những điều kiện đó, có chút liên quan đến tập đoàn Chấn Bắc, Bạch Tiểu Thăng liền cùng Trương Hi vào trong phòng trong để đơn độc trò chuyện.

Trương Thiên Dục và Trương Vũ Đông thì bồi tiếp Mạc Hân uống trà nói chuyện phiếm.

Hơn một tiếng sau, Bạch Tiểu Thăng mới cùng với Trương Hi trở lại, thần sắc của hai người đều biểu hiện vẻ hài lòng, xem ra chủ và khách đều nói chuyện vui vẻ.

Lúc này tiệc rượu của Trương gia cũng đã kết thúc.

Mọi người bên này nói chuyện cũng đã được hai tiếng đồng hồ.

Thời gian không còn sớm, Bạch Tiểu Thăng liền đứng dậy cáo từ.

Ba đời Trương gia tự mình đưa Bạch Tiểu Thăng đến tận nhà để xe, dùng cái chiếc Rolls-Royce kia để tiễn hắn rời đi.

Chờ đến khi trở về khách sạn, Lâm Vi Vi không nhịn được có chút hiếu kỳ hỏi thăm, Bạch Tiểu Thăng cùng Trương gia hội đàm đã đạt được kết quả như thế nào.

Đối với cái nghi vấn này của Lâm Vi Vi, Bạch Tiểu Thăng chỉ cười một tiếng,

- Thành quả, có thể tính là nổi bật, nhưng mà nói sớm sẽ không có ý tứ. Em hãy kiên nhẫn một chút đi, Vi Vi, đợi đến thời điểm, mọi người tự nhiên sẽ biết thôi!

Bạch Tiểu Thăng còn muốn thừa nước đục thả câu.

Kỳ thực chỉ cần Lâm Vi Vi tiếp tục truy vấn, hắn cũng sẽ nói.

Nhưng mà, Lâm Vi Vi nghe vậy chỉ cười lạnh, hừ một tiếng, cũng không hỏi nữa.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thăng mới rời giường thì đã có một vị khách đến thăm. Vị khách đó không ai khác mà chính là Mạc Hân.

Bạch Tiểu Thăng thuận thế mời Mạc Hân đi xuống nhà ăn ở dưới khách sạn để dùng bữa sáng.

Bữa sáng của Mạc Hân rất đơn giản, chỉ có một ly cà phê, một góc nhỏ Sandwich rau quả và trứng gà.

Mỹ nữ ăn đều như vậy, mười phần chính là vì bảo trì vóc dáng.

Khẩu vị của Bạch Tiểu Thăng hôm nay cũng không tệ, lấy không ít món cùng Mạc Hân vừa ăn vừa nói chuyện.

- Ngày hôm qua chủ tửu trang Antonio có đưa cho anh một tấm danh thiếp đúng không, còn mời anh nếu có thời gian thì đi đến chỗ của hắn làm khách?

Mạc Hân một bên vừa uống cà phê vừa hỏi.

- Tin tức của em cũng linh thông thật đấy.

Bạch Tiểu Thăng vừa uống sữa vừa cười nói.

Thời điểm Mạc Hân đến thì Antonio đã rời đi.

Vậy mà cô ấy vẫn có thể biết rõ được nội dung câu chuyện, nhất định là Mạc Hân có tìm người hỏi qua.

- Thật ra ông ta là vì em mà tới, muốn cùng em hợp tác phân phối 'Gặp gỡ bất ngờ', ở Châu u không đến lượt của ông ấy cho nên ông ấy mới chạy tới nơi này.

Mạc Hân thẳng thắn nói,

- Nếu không phải như vậy thì ông ta có thể tới buổi tiệc rượu của Trương gia và còn tự thân đem rượu mới đến cho mọi người thưởng thức sao.

- Hơn nữa em cảm thấy lúc ông ta thấy anh, đã biết rõ anh là người sáng chế ra 'Gặp gỡ bất ngờ'.

- Dù sao em cũng đã từng nói qua tên của anh. Ở Châu u vẫn còn có người hữu tâm ghi lại.

- Anh chỉ cần biểu hiện ra một mặt chuyên nghiệp thì em tin tưởng ông ta nhất định sẽ nhận ra anh.

Bạch Tiểu Thăng khẽ giật mình, cười tự giễu một tiếng,

- Anh còn thực sự coi là vì cách phẩm rượu vô cùng đẹp trai của anh nên ông chủ kia mới tán thưởng. Bây giờ ngẫm lại, ông ấy ở trong vòng tròn lớn đã không biết gặp được bao nhiêu nhân tài tuyệt diễm thì làm sao có thể vừa gặp đã bị anh chấn nhiếp được.

Mạc Hân cũng cười,

- Nói nhưng vậy cũng không đúng.

- Quá trình anh phẩm rượu, em cũng đã nghe người khác nói qua. Bọn họ đều rất khâm phục anh. Vì thế Antonio sợ hãi, thán phục cũng là điều đương nhiên.

- Nhưng mà, là thương nhân thì anh cũng hiểu mà. Có thời điểm bọn họ sẽ làm việc theo cảm tính, nhưng có thời điểm bọn họ làm việc rất lý trí. Coi như thật sự là đối với anh đã quen thân từ trước, nhưng trong nháy mắt anh cũng có thể hoá thành giá trị cho người ta ước định.

- Haizz, toàn bộ thương nhân trên thế giới đều như thế sao!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, cúi đầu tiếp tục ăn bữa sáng của mình.

- Antonio ở Châu u lệ thuộc vào một gia tộc không nhỏ, ở giới Tửu Nghiệp cũng có chút danh tiếng, lần này đến chủ động hợp tác với Trương gia là muốn tham gia vào công ty mới của Trương gia, tham dự quyền đại lý 'Gặp gỡ bất ngờ' ở Hoa Hạ, để có thể đứng cùng chiến tuyến với chúng ta, cũng coi như là dụng tâm lương khổ rồi.

- Lần này, ông ấy cũng coi là có ánh mắt độc đáo, chỉ tiếp xúc với anh một chút, cũng không có vội vàng biểu hiện cái gì, ông ta cũng là người thông minh đó!

- Nhưng mà, nếu như anh Tiểu Thăng đi Châu u có gì cần hỗ trợ, có thể nói tên của ông ấy ra. Ông ấy đã muốn kết giao với anh, vậy cũng phải giao ra một chút cái gọi là 'Hữu nghị' mới phải chứ.

Mạc Hân cười nói.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, nhìn Mạc Hân bằng ánh mắt kỳ quái,

- Anh ngược lại cảm thấy, em cái nha đầu này càng thêm thần bí, ngay cả Antonio cũng phải trăm phương ngàn kế chạy đến Phương Đông để cùng em tạo dựng mối quan hệ, em mới là người lợi hại.

- Còn nữa, Trương gia chịu bỏ ra một tỷ để thành lập một tập đoàn Tửu Nghiệp, chỉ vì quyền đại lý tiêu thụ trong nước của 'Gặp gỡ bất ngờ' thôi sao? Anh không tin! Bọn hắn cũng đang muốn thành lập mối quan hệ Châu u bên kia. Nói trắng ra là, một tỷ này là muốn cho Mạc Hân em mặt mũi.

Đối mặt với sự nghi ngờ của Bạch Tiểu Thăng, Mạc Hân cũng chỉ cười một tiếng, phía sau nụ cười còn có chút ảm đạm.

- Em theo họ mẹ, anh cũng biết, cha em. . . Người kia, em kỳ thực một mực rất chán ghét liên hệ với ông ấy, nhưng em biết, ông ấy vẫn luôn ở bóng tối ở giữa trợ giúp cho em, thậm chí thành quả mà em có được ngày hôm nay, chỉ sợ cũng không thiếu được việc ông ấy ở sau lưng xuất lực. Kỳ thực, em chỉ là một mực không quên được cái khúc mắc kia. . .

- Em hiện tại đang công tác ở tập đoàn, đều là ông ấy chuyên môn vì em hỗ trợ, cho dù không ai chủ động nói thì em cũng biết rõ!

- Hiện tại em không xúc động giống như lúc trước, cường ngạnh từ chối hoặc cố ý quấy rối mà em chỉ tiếp nhận. . .

- Bởi vì em thật sự cần một nơi để chứng minh chính mình.

Mạc Hân trầm mặc một lát, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nở một nụ cười nói,

- Anh Tiểu Thăng, anh đến Châu u nếu như gặp phải đại phiền toái, đến Antonio cũng không giải quyết được, hoặc là không nguyện ý giải quyết thì có thể tìm ông ta, ông ta chính là. . .

Bạch Tiểu Thăng giơ tay cắt ngang lời nói của Mạc Hân

- Nha đầu ngốc, đừng nói nữa!

Mạc Hân khẽ giật mình.

Bạch Tiểu Thăng cười nói,

- Anh không hiểu rõ tình huống trong nhà của em, cũng cảm thấy em có khúc mắc khó mở lòng. Mọi nhà đều có nỗi khó xử riêng, nếu qua loa đi khuyên người thì đúng là đứng đấy nói chuyện không đau eo.

- Em cũng đã không nguyện ý nhận sự giúp đỡ của ông ấy, vậy em cảm thấy anh có thể mượn danh nghĩa của em để nhận sự giúp đỡ của ông ấy, rồi sau đó bắt em đi trả nợ tình cảm sao?

Bạch Tiểu Thăng cười nói,

- Anh làm không được.

- Huống hồ, em xem Bạch Tiểu Thăng anh là dạng người gặp chuyện thì đi cầu xin người khác sao?

Lúc Bạch Tiểu Thăng nói lời này, còn nở một nụ cười vô cùng tự tin.

Vẻ mặt này xuất hiện trên khuôn mặt của một người đàn ông, thật sự là vô cùng mê người.

Mạc Hân nhìn chăm chú vào Bạch Tiểu Thăng, gương mặt dần hiện lên một nụ cười, sau đó cũng không nói gì nữa.

Hai người trầm mặc một lát, Mạc Hân lại nói tiếp,

- Ăn xong bữa sáng, em liền về Châu u bên kia. Em phải vội vàng đi xử lý những chuyện liên quan tới quyền đại lý của 'Gặp gỡ bất ngờ'. Anh Tiểu Thăng, anh biết không, rượu này bây giờ ở bên kia đang rất là hot đó! Còn nữa, loại rượu này cũng xem như là thành quả hợp tác của hai chúng ta. Cho đến hôm nay, em hoàn toàn dựa vào loại rượu này để lập nên một phiến thiên địa ở bên kia, đây nơi mà em kiêu ngạo nhất ! Em luôn cẩn thận từng li từng tí coi chừng nó, để nó có thể càng ngày càng thành công!

Mạc Hân mặc dù không muốn gọi "Người kia" là cha, thậm chí ngoài miệng từ chối tiếp nhận, nhưng lại muốn tạo nên thành tích để chứng minh thực lực của mình cho người kia nhìn thấy.

Kỳ thực, đây cũng là một loại ràng buộc bởi huyết thống.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng đã hiểu rõ mọi chuyện nhưng vẫn không nói ra, chỉ là cười nói,

- Dụng tâm đi làm, anh hi vọng khi anh có dịp đi Châu u, có thể nhìn thấy em huy hoàng. Đến lúc đó, nếu như anh có gặp phiền toái thì cũng không cần phải tìm người khác, trực tiếp lấy ra đại danh của Mạc Hân tiểu thư, cũng đủ để cho đối thủ quỳ xuống đất “Xưng thần” rồi.

Lời này của Bạch Tiểu Thăng chọc cho Mạc Hân vui vẻ cười một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng cầm ly sữa lên rồi bĩu môi, ra hiệu cho Mạc Hân nâng ly cà phê lên,

- Anh tới trước, kính lão đại tương lai của Châu u một ly!

Mạc Hân cười to, vô cùng thoải mái.

- Được, vậy em tiếp nhận lời chúc phúc của anh!

Ly sữa cùng ly cà phê nhẹ nhàng đụng một cái, hai người cùng uống.

Đưa tiễn Mạc Hân đi, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không biết từ chỗ nào đi đến, tới sau lưng Bạch Tiểu Thăng.

- Mạc Hân về Châu u rồi sao?

Lâm Vi Vi nhẹ giọng hỏi.

- Ừm.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

Bọn họ lần này đến thành phố Đại Hữu tỉnh Cam Đông, cũng không phải là tới chơi.

Bọn họ chạy đến nơi này là vì người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực Uông Tử Du, Bạch Tiểu Thăng còn nhờ Kevin đang ở Châu u nhắn với Từ Vân Thông người phụ trách khu vực một câu, theo Kevin phản hồi thì Từ Vân Thông tựa hồ cũng không thèm để ý.

Nhưng theo Bạch Tiểu Thăng kết luận, Từ Vân Thông tất nhiên vô cùng tức giận, chắc chắn sẽ có động tác.

Lại thêm mình cùng Trương gia nói điều kiện, Trương gia không những là Long Đầu ở đây, mà đối với Cam Đông, thậm chí giới kinh doanh của bốn tỉnh lân cận cũng có rất nhiều nhân mạch có thể sử dụng. . .

Bạch Tiểu Thăng âm thầm nói.

- Hiện tại, mới có thể tính là vạn sự sẵn sàng !

- Vậy chúng ta bây giờ làm gì đây?

Lâm Vi Vi hỏi.

Ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng nhấp nháy một chút rồi nói,

- Đi, chúng ta đi gặp mặt Uông Tử Du một lần!

Bạn cần đăng nhập để bình luận