Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1173: Thay hình đổi dạng

Đã quyết định muốn đi nhận lời làm trợ lý của Hàn Hà Phi, vậy thì bộ dáng của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh bây giờ hiển nhiên là không được.

Cách ăn mặc của bọn họ quá mức nhàn nhã, hơn nữa Lâm Vi Vi còn không có trang điểm.

Hàn Hà Phi là người phương nào chứ?

Người kia ở Nam Tự có thể nói là không có người thứ hai, mặc kệ là trong giới kinh doanh hay là ở trên bảng danh sách nhân vật nổi tiếng cũng là đệ nhất.

Muốn là trợ lý của hắn, nói vậy thì năng lực đứng hàng đầu là không thể nghi ngờ, thế nhưng kiến thức cũng cần có, khí chất cũng cần phải có.

Cũng may bây giờ Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều là trợ lý của đại sự vụ quan, năng lực là không thể chê, kiến thức càng rộng rãi, kiểu trường hợp lớn nào mà chưa từng thấy. Có lúc tham dự những buổi tiệc rượu, những nhân vật thuộc dòng dõi có gia sản vài tỷ tới hơn trăm ức đều chỉ xem như là những nhân vật nhỏ.

Từng trải qua sông lớn biển rộng, còn lo lắng một hồ nước nhỏ như Nam Tự sao?

Quần áo bọn họ mặc trên người là trang phục công sở do nhà thiết kế Italy tùy cơ ứng biến theo mỗi người mà làm riêng. Càng có một thân lễ nghi hết sức vững vàng, là do tổng bộ chuyên môn mời thầy giáo dạy lễ nghi cấp quốc tế dạy nên.

Người dựa vào ăn mặc, có năng lực, lại cộng thêm khí chất, lại còn có thêm một phần lý lịch vững vàng, đây là một chuyện không quá khó khăn!

Lôi Nghênh thu dọn một hơi, thay đổi bộ quần áo, cả người liền không giống trước nữa, con người rắn rỏi biến thành tinh anh.

Lâm Vi Vi buộc cao tóc lên, lộ ra cái cái cổ cao trắng ngần, đổi một bộ váy ngắn kiểu âu phục trẻ trung, làm nổi bật lên một đôi chân thon dài và thẳng tắp, đùi trắng nõn, khí chất càng thêm xinh đẹp lộ ra nét già dặn thành thục, còn mang theo một cỗ mùi vị và tư thế oai hùng, quả thật mê chết người, giết người không đến mạng là đây mà.

Bạch Tiểu Thăng đang ngồi ở trên ghế lười biếng, nhìn thấy hai vị này đang đứng đối diện với chính bọn họ trong tấm gương trang điểm.

Ban đầu Bạch Tiểu Thăng còn cảm thấy, coi như mình không thể ra trận, vậy cũng có thể làm một người trợ giúp từ bên ngoài thật tốt.

Nhưng mà nhìn dáng dấp hai vị này hăng hái, tự tin trăm phần trăm, cộng thêm khí chất khí tràng...

Cái người trợ giúp từ bên ngoài như hắn này, ngoại trừ việc có thể đưa nước thì chẳng còn một cọng lông nào có thể dùng…

Bạch Tiểu Thăng lập tức không nhấc tinh thần lên được rồi.

- Anh Tiểu Thăng, nếu như anh cảm thấy chờ ở bên ngoài buồn chán, không bằng hãy cùng đi với em. Tùy tiện điền một tấm lý lịch, đến lúc bọn họ gọi điện thoại cho cái người chấp hành phó tổng giám đốc của Đằng Vân gì gì đó, đối chiếu một hồi không phải là được sao.

Lâm Vi Vi vừa hóa trang vừa nói với Bạch Tiểu Thăng.

Thực sự là nàng không đành lòng nhìn thấy cái thái độ “cụt hứng” kia của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một chút, nhất thời ngồi thẳng, con mắt có mấy phần sáng sủa.

- Đúng nha, thử như thế xem cũng được nha!

- Vậy cậu không sợ Trầm Bồi Sinh bên kia đã đưa bức ảnh của cậu xuống phía dưới rồi sao, cậu vừa qua là bị nhận ra ngay?

Bỗng nhiên Lôi Nghênh nói như vậy, không chỉ dội một chậu nước lạnh cho Bạch Tiểu Thăng, mặt sau, còn khiến cho động tác của Lâm Vi Vi hơi ngưng lại.

- Coi như là chúng ta, sợ cũng có khả năng đã bị in bức ảnh rồi phát ra, tuy rằng hình chụp toàn thân của chúng ta đều không có, thế nhưng làm giấy chứng nhận phải dùng một tấm ảnh thẻ chân dung không đội mũ, tập đoàn có thể có, Trầm Bồi Sinh muốn thì cũng không phải là chuyện phiền toái gì.

Một lời nhắc nhở như vậy khiến chính là Lâm Vi Vi cũng cả kinh.

- Vậy cái kia có thể làm sao bây giờ!

Không phải những lần khác, Trầm Bồi Sinh đã "Gieo vạ" cho mấy người bọn hắn quá nhiều thì làm sao có khả năng không phòng bị!

Bạch Tiểu Thăng cũng cau mày, vuốt cằm, tự lẩm bẩm.

- Vậy làm sao bây giờ đây, lại không thể đổi gương mặt, chuyện thay hình đổi dạng như vậy...

Trong lúc vô tình Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Lâm Vi Vi một chút, hào quang đột nhiên lấp lóe trong con ngươi, tay chỉ Lâm Vi Vi rồi nói.

- Có!

Đột nhiên hắn mừng rỡ hoan hô một tiếng như vậy làm cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ngẩn ra.

- Châu lục này có tứ đại tà thuật, có một loại có thể dùng — thuật hoá trang!

Bạch Tiểu Thăng vỗ tay cười to.

Nền tảng trực tiếp của những người chịu trách nhiệm trang điểm duyên dáng thay hình đổi dạng kia, "Vô cùng kỳ diệu" !

Người nước ngoài thấy đều kêu sợ hãi liên tục.

- Híc, trình độ trang điểm của em, còn chưa tới loại trình độ đó đâu…

Vừa nghe cái chủ ý là như thế, nhất thời Lâm Vi Vi có chút thẹn thùng.

Thân là con gái, tuy rằng đủ mỹ phẩm, đi ra ngoài cũng đem theo rất nhiều, đồng thời cũng thường xuyên học tập...

Nhưng mà, rốt cuộc nàng vẫn bị "Trì hoãn" bởi nơi làm việc, không thể tiến thêm một bước.

Nhất thời Lôi Nghênh nhún vai buông tay, biểu thị rằng mình không có biện pháp.

- Cô không được, tôi được nha!

Bạch Tiểu Thăng cười to, nói mà không biết xấu hổ.

- Tôi chính là cao thủ!

Coi như hắn không phải, Hồng Liên cũng có thể sưu tầm những thủ pháp của đại thần kia, chỉ cần giúp đỡ hắn làm, vậy có gì khó!

Lập tức, Bạch Tiểu Thăng tìm lại cảm giác tồn tại.

- Không phải chứ, anh Tiểu Thăng, anh, anh sẽ hoá trang.

Lâm Vi Vi có chút khó có thể tin.

Lôi Nghênh cũng có mấy phần không tin.

- Lấy những mỹ phẩm kia của em ra đây, anh không chỉ trang điểm mà còn có thể thay đổi kiểu tóc.

Bạch Tiểu Thăng cực kỳ chăm chú.

Trước mắt, kỳ thực không có quá nhiều thời gian, có điều Bạch Tiểu Thăng đã nói như thế, Lâm Vi Vi cũng ôm cảm giác thử một chút xem. Nhanh chóng đi lấy những đồ vật cần thiết mà Bạch Tiểu Thăng yêu cầu.

Một đống mỹ phẩm kia, nào là bình bình lon lon mở hết ra, Lôi Nghênh chăm chú nhìn chúng.

Bình thường hắn rất ít quan tâm những thứ này, ngày hôm nay có cơ hội mở mang kiến thức một chút, hắn còn tranh thủ đếm xem có bao nhiêu loại.

Cuối cùng hắn đếm được có đến hơn hai mươi loại!

- Do đi công tác, nên em chỉ có thể đem được bao nhiêu đây.

Lâm Vi Vi nói lẩm bẩm.

Lôi Nghênh.

- ...

- Đủ rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỗi tay cầm một cái bình, cười nói.

- Vậy em liền là người thử đầu tiên một chút xem sao.

...

Lúc mà Bạch Tiểu Thăng trang điểm cho Lâm Vi Vi, nàng hơi nhắm hai mắt, hàng lông mi run run nhẹ nhàng, cảm giác động tác của Bạch Tiểu Thăng cực kỳ thành thạo, lại nhanh đến mức khó mà tin nổi, vẽ mi, kẻ mắt, đánh khối bộ mặt, quét lên phản quang, một loạt động tác chỉ làm một lần là xong, hơn nữa sẽ không cần phải làm lại.

Lâm Vi Vi vừa có mấy phần e lệ, lại cảm thấy có mấy phần thấp thỏm.

Tuy rằng nàng rất tin tưởng năng lực của Bạch Tiểu Thăng trên các loại sự tình, nhưng việc hoá trang này, Bạch Tiểu Thăng lại không phải phụ nữ, coi như có hiểu biết thì có được bao nhiêu cơ hội luyện tập, việc này không dựa vào thực hành thì rất khó tinh thông...

Lâm Vi Vi nhớ lại lúc trước của chính mình, dáng dấp khi chính mình vẽ hỏng bét cho mình, lại nghĩ đến khả năng đây là lần đầu "Thực tiễn" của Bạch Tiểu Thăng, trong lòng này liền khó tránh khỏi càng ngày càng thấp thỏm.

Mình không đòi hỏi phải quá ưa nhìn, bình thường thôi là được rồi, coi như không đạt tới bình thường, ít nhất có thể gặp người là có thể, nếu thực sự không được, cũng không thể quá xấu…

Lâm Vi Vi còn yên lặng cầu khẩn ở trong lòng, yêu cầu còn liên tiếp hạ thấp.

Không đến mười phút, động tác của Bạch Tiểu Thăng đã dừng lại, đứng dậy chỉnh sửa lại tóc cho Lâm Vi Vi, thay đổi nó thành một loại kiểu buộc tóc tỏa ra, lúc này mới cười nói.

- Được rồi.

Lâm Vi Vi mở mắt ra, nhìn nụ cười của Bạch Tiểu Thăng, cùng với một vẻ mặt khó mà diễn tả nổi kia của Lôi Nghênh đang đứng bên cạnh, trong lòng càng hồi hộp.

Lẽ nào, mình bị hóa thành rất xấu?

- Nhìn đi, thế nào?

Bạch Tiểu Thăng cầm một chiếc gương, vừa cười vừa đưa qua cho Lâm Vi Vi.

Trước khi xem, trong lòng của Lâm Vi Vi thấp thỏm tột đỉnh, thật sự sợ trong gương sẽ xuất hiện một dáng dấp rối bù xấu xí như là người nữ lúc mở màn trong bộ phim truyền hình nào đó.

Nhưng mà sau khi xem qua một chút thì cả người của Lâm Vi Vi đều sửng sốt.

Trong gương, là một người con gái xinh đẹp tinh xảo.

Đặc biệt ưa nhìn, khiến người ta càng nhìn càng cảm thấy có mùi vị hứng thú.

Không phải Lâm Vi Vi tự cuồng yêu mình, cũng không nhịn được bình tĩnh mà nhìn một lát.

Chỉ là, người ngọc bên trong gương này chính mình nhìn còn thấy có mấy phần xa lạ.

Không có lông mi giả, không có đôi mắt đẹp, nhìn thấy tự nhiên như vậy, dường như chỉ là trang điểm nhạt.

- Đây thực sự là mình sao?

Lâm Vi Vi không nhịn được giật mình nói.

Người trong gương, cũng có biểu hiện kinh ngạc như thế, khẩu hình cũng như thế.

Bạch Tiểu Thăng thấy vậy cười cợt.

Hồng Liên có thể giúp hắn làm được không chỉ là trang điểm, mà còn là "Tái tạo" lại khuôn mặt, thay đổi một ít ánh sáng bóng tối, thay đổi kiểu tóc che lấp khuôn mặt...

Rất rất nhiều chi tiết nhỏ, hoàn toàn có thể làm cho một người nhìn trông giống như một người khác.

Hay là Dịch Dung Thuật thời cổ đại, vẫn đúng là có tồn tại. Bạch Tiểu Thăng nói thầm.

- Anh Tiểu Thăng, bình thường anh... Chính là, lúc chúng ta không đi cùng nhau, sẽ không là... Có đam mê cái gì đi...

Lâm Vi Vi nhìn Bạch Tiểu Thăng cẩn thận từng li từng tí một, lẩm bẩm hỏi.

Đây đã không phải chỉ kỹ xảo thành thạo, mà là thủ pháp siêu thần, đều nói hoá trang là một việc không có đường tắt, cái này cần phải trải qua bao lâu mới luyện ra được, lại phải luyện ra làm sao...

Bạch Tiểu Thăng sững sờ, nhìn thấy ánh mắt của Lôi Nghênh cũng như nhìn mình hỏi dò, tựa như nhìn một người có vấn đề về tâm lý vậy.

Trong phút chốc Bạch Tiểu Thăng không nói gì, nín một lát mới nói được một câu.

- Các người không nên hiểu lầm, tôi không phải biến thái, tôi là giới tính nam, tôi ham muốn nữ!

Kỳ thực, trong lúc trang điểm, Hồng Liên đã nói với Bạch Tiểu Thăng, chỗ nàng có thể bắt đầu dùng một loại "chức năng phụ trợ" mới, để lúc Bạch Tiểu Thăng tiếp xúc cùng người khác, khiến cho người khác không nhận ra hắn. Nguyên lý vừa phức tạp lại vừa đơn giản, Hồng Liên giúp điều chỉnh nét mặt cực nhỏ của Bạch Tiểu Thăng lúc nói chuyện, khiến hắn "Không giống dĩ vãng", đồng thời phát ra một loại sóng điện đặc thù trong phạm vi nhỏ, chỉ cần không phải người quen đặc biệt, đều sẽ sản sinh ra nhận thức sai lệch khi nhìn hắn.

Đương nhiên, là có "Thu phí".

Bạch Tiểu Thăng từ chối, càng oán giận Hồng Liên không nói sớm.

Nếu nói sớm, hắn liền không xé đi cái phần lý lịch kia, không biểu lộ một tay nghề trang điểm này.

Còn xém chút nữa bị xem là biến thái...

Cuối cùng, ba người "Lâm Thăng", "Bạch Oánh", "Phương Thành" đi ra từ trong khách sạn, dung nhan của mỗi người đều không giống dĩ vãng.

Cho tới bức ảnh trên lý lịch Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng khác xa so với giấy chứng nhận báo cho tập đoàn.

Bạch Tiểu Thăng cũng nói chuyện lại với vị chấp hành tổng giám đốc kia của Đằng Vân, đối phương cũng sẽ chuyên môn sắp xếp người đến phụ trách đối phó với điều tra của tập đoàn Thần Hợp.

Cứ như vậy, ba người thay hình đổi dạng hoàn toàn tự tin, đi thẳng đến cao ốc Thần Hợp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận