Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1199: Cưỡng ép triệu tập

Tập đoàn Chấn Bắc đường đường là tập đoàn cấp Thế Giới, hội nghị ở vào cấp bậc cao nhất của tổng bộ khu Đại Trung Hoa.

Một vị Tổng giám đốc tạm thời, năm vị Đại sự vụ quan, một trăm hai mươi vị sự vụ quan đồng thời tham gia dự thính.

Vậy mà hệ thống kết nối video có giá trị trên ngàn vạn lại phát ra bài ca nhạc thiếu nhi như trên xe bán hàng dạo trên đường phố.

Từng ca từ vui vẻ vang lên, khiến cho tất cả mọi người bao gồm Trầm Bồi Sinh ở bên trong đều triệt để trợn tròn mắt.

Trước tới giờ chưa từng có !

Chưa bao giờ nghe thấy !

Sợ là từ lúc thành lập tổng bộ khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc tới nay, đều chưa từng có loại tình huống này!

Trầm Bồi Sinh bị kinh ngạc đến ngây người sau một lát, sắc mặt như màu gan heo, hắn phẫn nộ.

Đây chính là đại hội toàn thể đầu tiên mà hắn chờ đợi đã lâu, tuy là nhân số không được đầy đủ.

Cuộc họp đầu tiên lại như bị ép buộc biến thành bộ dáng này?

- Tắt đi, nhanh tắt đi!



Giám đốc kỹ thuật nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của Trầm Bồi Sinh, lập tức khẽ run rẩy, vội vàng thét lên.

Nhân viên an ninh mạng Internet lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng đi đóng chương trình.

Nhưng mặc kệ hắn gõ phím như thế nào, gửi đi mệnh lệnh gì, cái chương trình kia đều sống chết sống không đóng lại được.

Làm kỹ thuật công nghệ thường thường rất dễ dàng lâm vào một vòng tuần hoàn vô hạn, càng là kỹ thuật viên trình độ cao phía trên, càng có suy nghĩ lấy phương thức kỹ thuật để giải quyết vấn đề.

Sau cùng, vẫn là một người cơ trí bên cạnh, nhanh tay rút ra dây nguồn điện.

Bức màn phía sau Trầm Bồi Sinh trong nháy mắt tối đen lại.

Mọi người trong phòng đều thở dài nhẹ nhõm.

Nhưng mà, trong nháy mắt bức màn lại lần nữa sáng lên, ca khúc đồng dao tiếp tục vui vẻ vang lên, dường như đang chế giễu mọi người ở nơi này.

Chiếc bút trong tay Trầm Bồi Sinh vang lên tiếng "Két ba", nó đã bị bẻ gãy mất.

Ở dưới bục, nhóm Đại sự vụ quan với mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ, cũng bị nghẹn đến sắp nội thương.

Ngay cả khi mọi người coi nhau như đồng minh, bọn họ cũng vẫn là quan tâm đến biểu hiện của Trầm Bồi Sinh... Vẫn thích xem kịch hay.

Phương Bắc Quân từ đầu đến giờ đều thủy chung cúi đầu uống trà, lúc này trong chén đều đã trống không, nhưng ông ta vẫn đang có động tác uống...

Dưới bục, một trăm hai mươi vị sự vụ quan kia cùng giống như con rận, tất cả đang hạ thấp đầu xuống, hoặc sờ cái mũi, hoặc nhìn chung quanh, cả người uốn éo, hầu như đều biến thành hình thức rung động...

Chỉ có đám người Lâm Ngọc là thật lòng kinh sợ xen lẫn.

- Hệ thống video của chúng ta được trang bị nguồn điện dự phòng, chính vì để ứng phó với tình huống hi hữu khi trung tâm thành phố Lâm Hải cắt điện, bây giờ tự động phát điện và khởi động lại chương trình.



Giám đốc kỹ thuật thậm chí có chút tuyệt vọng.

Sự nghiệp của hắn sợ là sẽ chấm dứt tại đây...

- Phải làm như thế nào mới có thể tắt nó đi!



Nhân viên an ninh mạng Internet vội vàng hỏi lại.

- Trên tầng hai mươi, tắt công tắc nguồn điện...



Giám đốc kỹ thuật đắng chát nói.

...

Phiên họp toàn thể do Trầm Bồi Sinh lần đầu chủ trì cuối cùng kết thúc trong sự thất vọng.

Vị Tổng giám đốc tạm thời này nổi giận lôi đình với bộ phận kỹ thuật, trực tiếp sa thải giám đốc kỹ thuật, nhân viên an ninh mạng Internet...

Bất quá, những người ở hiện trường cùng Trầm Bồi Sinh cũng có chút ngầm ngầm may mắn.

May mắn là hôm nay ở đây không có "Khách bên ngoài" tham dự, nếu không những tên gia hỏa đứng phía đối lập chắc sẽ không kìm mà cười đến chết mất.

Bọn hắn không ngờ được rằng camera bảo an được trang bị trong phòng họp đang yên lặng ghi lại mọi thứ diễn ra, đồng thời truyền tải hết về trên máy tính của Bạch Tiểu Thăng ở ngoài ngàn dặm.

Bạch Tiểu Thăng đem cắt lại cảnh hiện trường đó thành video gửi cho ba người Lý Hạo Phong...

Ổn trọng như ba người kia đều cười đến điên rồi...

Sau đó, các sự vụ quan đang công tác ở bên ngoài cũng được truyền nhau lưu hành video này, chứng kiến một hội nghị cấp bậc cao cấp nhất cũng buồn cười nhất từ trước tới nay.

Sau khi tin tức này bị truyền lại về tổng bộ, tất cả những người ở đây sinh ra cảm giác xấu hổ chưa từng có...

Dưới sự dẫn dắt của Bạch Tiểu Thăng, bốn người Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Như còn trong cùng một ngày, liên tiếp thay nhau gọi điện thoại cho bộ phận hành chính, hậu cần và kỹ thuật ở tổng bộ, hung hăng khiển trách, mắng mỏ bọn hắn vì cái gì không làm tốt công tác bảo hộ, tỏ vẻ bản thân bên này vô cùng mong muốn tham gia hội nghị, lại không thể tham gia được hội nghị...

Người của Trầm Bồi Sinh ở những phòng ban kia đều cố gắng ứng phó, liên tục xin lỗi...

Đây cũng là mở miệng xả cơn ác khí, đám người Lý Hạo Phong cũng cảm giác vô cùng thoải mái.

Sau cuộc hội nghị này, liên tục bốn ngày tinh thần Trầm Bồi Sinh đều cảm thấy mệt mỏi, không hề nhắc đến họp hành gì nữa.

Ông ta đã bị đả kích quá lớn.

Bất quá trong bốn ngày này, từng tin tức báo nguy cầu cứu từ bên ngoài gửi đến, Trầm Bồi Sinh lại lần nữa đứng ngồi không yên.

Hiện tại, tổng bộ là do hắn định đoạt, nhưng vẫn như trước không có cách nào ngăn cản công tác điều tra bên ngoài.

Đám người Bạch Tiểu Thăng mang theo toàn bộ nhân mã, trong đó dựa theo pháp lý của tổng bộ, Đại sự vụ quan lại có quyền hạn trực tiếp điều tra xử lý, một khi có bằng chứng vô cùng xác thực về hành vi phạm tội của nhân viên cấp dưới, bọn hắn sẽ trực tiếp hướng lên cơ quan pháp lý địa phương tiến hành khởi tố, truy cứu trách nhiệm, hoàn toàn không cần thông qua tổng bộ phê chuẩn !

Đây chính là quyền lực tiện nghi cho Đại sự vụ quan thực thi công tác!

Bên phía Trầm Bồi Sinh cho dù muốn ngăn cản cũng không thể ngăn được, trừ phi thay đổi quy củ.

Đương nhiên, thay đổi quy củ cần tám vị Đại sự vụ quan trở lên bỏ phiếu...

Lại là một vòng tuần hoàn vô hạn...

Khi Hạ Hầu Khải còn đương nhiệm không gặp phiền toái như vậy, chính mình thành người đứng đầu, tại sao lại khiến mọi việc trở nên phức tạp như thế!

Trầm Bồi Sinh thật sự bực bội.

Nhưng chuyện này rất dễ dàng để giải thích.

Hạ Hầu Khải cũng không biết cùng nhóm Đại sự vụ quan vạch mặt, xử lý sự vụ, sẽ làm một chút nhượng bộ thỏa hiệp thích hợp, đám người Trầm Bồi Sinh tự nhiên cũng sẽ không quá phận.

Lúc này đây, Hạ Hầu Khải bị đám người Trầm Bồi Sinh bọn hắn ép cho thoái vị, phải tiến vào phòng ICU, mấy người Bạch Tiểu Thăng kia quyết tâm muốn đấu đến cùng với Trầm Bồi Sinh !

Tình huống đâu có thể so sánh giống nhau !

Ngay lúc này, người một nhà bên ngoài đang một mảnh khóc và nằm chờ chết.

Bên phía mình bó tay, không có biết làm cách nào.

Trầm Bồi Sinh thậm chí lại vừa phiền vừa giận, không hiểu muốn hét lên một câu:

- Vậy mình muốn này chức vụ để làm gì?

Mình đạt được danh tiếng đứng đầu thì như thế nào?

...

Thực ra, muốn lên tiếng, chức vị tổng giám đốc tạm thời nhìn thì tăng lên quyền lực, nhưng kỳ thực cũng tăng thêm rất nhiều trói buộc.

Chủ yếu là vì sẽ có người bề trên quan sát !

Trầm Bồi Sinh cũng rốt cục cảm nhận được, cảm giác bất lực trước đây của Hạ Hầu Khải khi đối mặt với ông ta.

Đương nhiên, nếu như có nhiều thời gian, hắn nắm trong tay cương vị Tổng giám đốc tạm thời này vẫn có ưu thế cực lớn trước bốn vị Đại sự vụ quan.

Bất quá, loại ưu thế này, phải dựa vào công phu mài nước, mà Trầm Bồi Sinh thiếu nhất cũng chính là thời gian.

Dù sao hắn có thể chờ, nhưng đám người nhà bên ngoài kia lại không đợi được.

Thế là, Trầm Bồi Sinh lại muốn triệu tập mọi người mở cuộc hội nghị khẩn cấp.

Nhưng mà lần này, giám đốc kỹ thuật mới nhậm chức mời về được cao thủ tin học từ bên ngoài, chứng minh được rõ ràng, toàn bộ hệ thống sử dụng trong hội nghị đều thực sự bị nhiễm virut. Virut này khiến cho hệ thống chỉ cần khởi động, sẽ đứng trước nguy cơ sụp đổ, tê liệt, hoặc xảy ra trường hợp nào đó không thể đoán được kết quả...

Bản thân Trầm Bồi Sinh còn cảm thấy sợ hãi, giao cho bọn họ trách nhiệm nhất định phải giải quyết triệt để, cho dù là xây dựng lại toàn bộ hệ thống.

Bên này gặp phải vấn đề phức tạp còn không có giải quyết được, tổng bộ lại phái nhóm người mới tới thăm hỏi lãnh đạo, Trầm Bồi Sinh cùng Phương Bắc Quân tự nhiên đi cùng với những người này, vẫn phải chiêu đãi tốt.

Kể từ đó, lại là hai ngày không rảnh rỗi.

Chờ đến khi lấy lại tinh thần, Trầm Bồi Sinh cảm giác tiếng kêu cứu từ phía ngoài, đã từ kêu trời trách đất, biến thành ma kêu quỷ khóc, oán thán ngập trời.

Nếu như không nghĩ ra biện pháp giải quyết, những người kia có khi sẽ quay đầu "Làm phản"!

Cuối cùng, Trầm Bồi Sinh cũng rốt cục không chịu ngồi yên nữa.

- Mình bây giờ tốt xấu gì thì cũng là Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, cho dù là chức vị thay thế tạm thời, quyền lực cũng đang bày ra ở đó! Mình có thể ép buộc triệu tập bọn họ trở về, không trở về thì phạt, dù sao mọi người đã không nể mặt mũi, không có khả năng hòa hoãn, vậy mình muốn cưỡng chế bọn họ !

Trầm Bồi Sinh cũng bắt đầu lo lắng.

Bất quá, trước khi động thủ, hắn vẫn gọi điện thoại trước cho Phương Bắc Quân.

Dù sao, Phương Bắc Quân xem như người ở bên trên, xảy ra chuyện, có thể yểm hộ giúp hắn.

- Ngài muốn thì cứ làm, bất quá tôi vẫn phải nhắc nhở ngài, không nên quá đường hoàng, hiện tại Hạ Hầu Khải đổ xuống, chức vị thay thế của ngài thực ra đang trong giai đoạn khảo sát, ngài xem lãnh đạo tới đây, kỳ thực là một nửa là tới kiểm tra ngài đó!

Phương Bắc Quân nhắc nhở.

Dù sao hắn có quan hệ lợi ích cùng Trầm Bồi Sinh, không thể nhìn Trầm Bồi Sinh làm ẩu thả.

- Tôi biết rõ !

Trầm Bồi Sinh hừ lạnh nói,

- Thực ra ngay từ ban đầu, tôi không nên lấy công tác làm lý do triệu tập bọn họ tham gia cuộc họp, mệnh lệnh của Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa còn cần danh nghĩa tô son trát phấn bề ngoài hay sao? Tôi phải nên cứng rắn một chút mới đúng!

Sở dĩ dùng mưu không cần mạnh, kiêng kỵ người bề trên là thứ nhất, ngoài ra chính là vì tính cách Trầm Bồi Sinh thông thường tu dưỡng như thế, dưỡng thành bệnh quen, biện pháp giải quyết quá âm nhu.

- Lần này, tôi sẽ cứng rắn một lần, trực tiếp hạ mệnh lệnh !

Trầm Bồi Sinh cũng hung ác ra quyết tâm.

Hiện tại bên phía mình còn lại đều là những người trung thành nhất, mười không còn bốn, nhân vật có vấn đề lớn đều sắp bị điều tra ra hết, vậy sau này chính mình muốn thay đổi thành tích để đi trùng kích chức vị cao hơn, coi như "Nuôi dưỡng mọt trùng" cũng cần rất nhiều thời gian.

Đặc biệt là đem thanh trừ những mọt trùng xuất hiện trong thời gian mình nắm quyền sẽ đạt được thành tích cao hơn nhiều so với việc loại bỏ mọt trùng sinh ra trong thời gian trước đó!

Trầm Bồi Sinh quyết định chủ ý, sai người gọi giám đốc bộ phận hành chính gọi tới một lần nữa.

Vị giám đốc bộ phận hành chính kia đau đầu chạy đến.

Chờ nghe xong mệnh lệnh của Trầm Bồi Sinh, trên đường trở về, gương mặt trở nên càng khổ sở, càng giống như nhai hoàng liên.

Lần này, lãnh đạo thật sự không quan tâm tới năng lực của hắn, giao cho nhiệm vụ khó khăn...

Khiến cho hắn "Đối mặt trực tiếp" với bốn vị Đại sự vụ quan kia!

Giám đốc bộ phận Hành chính kiên trì, vẫn gọi điện thoại lần lượt cho bốn người Đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng.

Sau khi gọi xong, bình tĩnh trở lại, cả người giám đốc hành chính đều phiền muộn.

Chuyến này thu được một loạt câu trả lời "quỷ dị", thật sự có thể đem chi tiết báo lại cho Trầm tiên sinh ?

Vị giám đốc bộ phận hành chính này thậm chí bắt đầu lo lắng cho sự nghiệp bản thân mình,

- Quá khó khăn! Công việc ở đây có độ khó khăn quá lớn! Ngay từ đầu có phải mình đã đứng sai trận doanh rồi hay không...



Bạn cần đăng nhập để bình luận