Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1203: Chuẩn bị sẵn sàng

Chớp mắt lại qua một ngày mới.

Trải qua chuyện phát sinh cả ngày hôm qua, thì trong lòng của mấy người kia đã không còn ổn định nữa, sau lưng tựa như có quạt gió thổi lửa "Không ngừng nỗ lực".

Buổi sáng ngày hôm nay, bên phía thành phố Nam Tự, càng có nhiều vị sự vụ quan cảm thấy bàng hoàng.

Đã có người thống kê qua, hết buổi trưa ngày hôm nay, phía bên này đã có hai mươi lăm vị sự vụ quan nhận được thông báo "xử phạt" từ tổng bộ.

Hơn nữa đang có tin đồn rằng số lượng người bị xử phạt không dừng ở con số này mà sẽ còn gia tăng.

Chỉ cần mọi người còn ở thành phố Nam Tự, chỉ cần mọi người không trở về tổng bộ, thì chắc chắn nhân số bị phạt có thể tăng lên.

Hôm nay là hắn, thì sáng mai có khả năng sẽ là ngươi.

Loại ngôn luận này phủ xuống, trong lòng ai cũng cảm thấy sợ hãi.

Người sống trên thế gian, sống lưng rất trọng yếu, lập trường cũng rất trọng yếu, nhưng lại không thể không thừa nhận, đối với rất nhiều người mà nói, thì bát cơm mới là thứ trọng yếu nhất.

Mất đi bát cơm, thì sinh tồn cũng khó khăn, mà ngươi lại đi nói chuyện cốt khí với bọn họ, vậy thì có chút làm cho người khác cảm thấy khó chịu.

Người có phẩm tính siêu nhiên, ngay thẳng bất khuất, vì cái gì mà nhận được sự kính ngưỡng của mọi người, bởi vì để được như thế quả thật khó làm vô cùng.

Dưới hoàn cảnh trong lòng mọi người tràn ngập hoảng sợ bất an, thì toàn bộ công tác bên thành phố Nam Tự bên này đều trì trệ xuống, một chút công tác đơn giản có lẽ đã sớm có kết quả, nhưng lại lôi kéo qua hơn nửa ngày cũng làm không xong, hơn nữa lại có rất nhiều sơ hở rõ ràng.

Loại tình trạng này nếu như cứ tiếp tục kéo dài, thì tiến độ điều tra của mấy người Bạch Tiểu Thăng cũng sợ rằng sẽ dừng bước ở đây.

Tin tưởng mấy người Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Như bên kia, chắc hẳn tình trạng cũng không sai biệt lắm so với bên này.

Chiêu "Rút củi dưới đáy nồi" này của phía Trầm Bồi Sinh bên kia đủ hung ác, đủ độc a.

Buổi sáng ngày hôm nay, Hàn Tại Nghĩa dạo qua một vòng, nghe âm thanh ai oán dậy trời của mọi người ở xung quanh, thấy trong lòng của bọn họ rất có ý kiến đối với Bạch Tiểu Thăng thì không khỏi mừng thầm, hắn chú ý góp nhặt một chút ngôn luận đặc biệt, nhớ thật kỹ càng, sau đó dùng điện thoại di động gửi cho Lâm Ngọc.

Những chuyện này đều xem như là "Công trạng" của Hàn Tại Nghĩa hắn, phải nhanh chóng thu thập rồi báo cáo, nếu không để cho mấy "Người một nhà" kia vượt mặt báo cáo trước, quả thực là làm ăn thua lỗ rồi.

Hàn Tại Nghĩa hắn lần này vất vả lăn lộn một phen, cũng không uổng phí.

Tối thiểu nhất, hình ảnh của hắn đối với Lâm Ngọc đã hồi phục lại, đối với hắn biểu dương rất nhiều lần, còn không tiếc lời động viên vài câu.

Có thể làm cho vị học sinh thân tín nhất của Trầm lão tiên sinh coi trọng, đó cũng tính là một chuyện tốt nha.

Sau này tiền đồ trong tương lại, liền nhiều thêm một phần bảo hộ.

Hàn Tại Nghĩa nhìn thấy tin nhắn trả lời của Lâm Ngọc trong lòng âm thầm mừng rỡ.

Thời điểm hắn vui mừng, thì ở bên này Lôi Nghênh đang báo cáo cho Bạch Tiểu Thăng.

Ở trước mặt của Bạch Tiểu Thăng đang đặt ngay ngắn một phần báo cáo.

Ở bên trong liệt kê ra tin tức của sáu người, bao gồm lời nói, việc làm và hành động của bọn hắn trong hai ngày hôm nay.

Về phương diện này, Lôi Nghênh làm việc quả thực thuận buồm xuôi gió.

Bạch Tiểu Thăng còn từng trêu ghẹo nói, rằng Lôi Nghênh tiến vào làm việc ở chỗ này quả thật lãng phí, công việc tốt nhất đối với anh ta hẳn phải là ngành đặc công a.

- Năm người đứng đầu trong danh sách này, xác nhận không sai, đúng là người nằm vùng mà Trầm Bồi Sinh cài vô. Nhưng còn người thứ sáu, ở trong chuyện này, kỳ thực số lần hắn tham dự vô cùng ít, nhưng mà tôi vẫn như cũ cảm thấy hắn có vấn đề, chỉ có điều trong thời gian ngắn, tôi lại không có chứng cứ vô cùng xác thực, vẫn chưa tiến hành một bước nghiệm chứng cuối cùng. Còn phương diện vì sao lại hoài nghi hắn, thì tất cả đều đến từ trực giác của tôi. Tôi cảm thấy có thể tách ra để xử trí, đem năm người trọng điểm ở vị trí đầu xử lý trước, còn người thứ sáu thì tạm thời quan sát thêm?

Lôi Nghênh nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Không cần đâu, đã có thể làm cho anh hoài nghi, tôi tin tưởng hắn ta tất nhiên có vấn đề. Trực giác của anh so sánh với chứng cứ, lại càng làm cho tôi tin phục hơn.

Bạch Tiểu Thăng xem qua một lần, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Lôi Nghênh nở nụ cười.

Nghe Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo như thế, Lôi Nghênh cũng là cười cười bất đắc dĩ.

- Tất cả đã an bài xong, trước khi tan việc thì có thể bắt đầu.

Lâm Vi Vi gõ cửa tiến vào, nhìn Lôi Nghênh gật gật đầu chào hỏi, sau đó nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu tỏ vẻ hài lòng.

Tất cả đã được chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ đến buổi chiều thì có thể phá khốn cục mà phía Trầm Bồi Sinh bày ra.

- Kỳ thực, tất cả chuẩn bị của chúng ta đã hoàn thành, tại sao phải chờ đến trước khi tan việc vậy, hiện tại cũng hoàn toàn có thể xử lý mà?

Lôi Nghênh nghi hoặc hỏi.

- Tốt xấu gì thì cũng là một chiêu vô cùng diệu kỳ mà người ta nghĩ ra được, vậy liền để cho bọn hắn đắc ý nhiều hơn một chút cũng tốt. Phá cục nhanh như vậy, chẳng phải là để cho bọn hắn nghĩ ra độc kế khác để đối phó chúng ta à.

Bạch Tiểu Thăng cười ha ha, cảm thấy câu hỏi của Lôi Nghênh vô cùng thú vị.

Nói như vậy, cũng nói thông được.

Chỉ có điều, Lôi Nghênh luôn cảm thấy cứ như vậy thì sức thuyết phục thiếu đi một chút.

- Thực ra, tôi còn muốn bên phía Trầm Bồi Sinh bên kia ra thông báo xử phạt nhiều một chút. Phải như thế, thì 'Thu hoạch' của ta cũng nhiều hơn một chút. Dù sao đây chính là đang đào góc tường của tập đoàn, người kia đào nhiều hơn một chút, cũng không có gì. . .

Trong lòng của Bạch Tiểu Thăng có chút chột dạ, thầm nói.

- Không đúng, về sau toàn bộ tập đoàn đều là của mình, cái gì mà đào góc tường tập đoàn chứ, còn không phải là tiền từ túi trái qua túi phải sao. Cũng không có tiện nghi cho người ngoài. . ..

Nghĩ như vậy, trong lòng của Bạch Tiểu Thăng cũng dần thoải mái.

Những tâm tư nho nhỏ này, cũng không thể nói ra.

- Vi Vi, có thể từ một vài công tác không quá quan trọng mà hỗn loạn, nhưng có thể chừa lỗ hổng cho bàn tay của bên Trầm Bồi Sinh bọn hắn mò tới. Nhưng những công tác mấu chốt, em nhất định phải an bài người có thể tin tưởng được chú ý chặt chẽ, chỉ cần công tác hạch tâm không xảy ra sơ hở, thì chút điểm hỗn loạn ấy mang tới tổn thất nhỏ cũng không có gì phải e ngại.

Bạch Tiểu Thăng chuyển hướng sang Lâm Vi Vi, chân thành nói.

- Em đang chú ý chặt chẽ vào đó, anh cứ yên tâm đi, những bộ phận trọng yếu thì hai vấn đề nguyên bản là hiệu suất và chất lượng đang được tiến hành rất tốt.

Lâm Vi Vi gật đầu, đáp.

- Anh Tiểu Thăng, anh cũng nhắc nhở nhiều lần không chỉ một lần này a.

Nói xong, Lâm Vi Vi còn bổ sung một câu.

- Anh cũng đã càm ràm với mấy người Lý Hạo Phong bọn họ, bọn họ cũng chê bai anh quan tâm nhiều. Aizz, có đôi khi anh cũng cảm thấy, anh là một người trẻ tuổi, thế mà trong lòng lại hành xử cứ như một bà già vậy.

Bạch Tiểu Thăng tự giễu cười một tiếng.

Lần này, Bạch Tiểu Thăng tự trêu chọc bản thân mình, khiến cho hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh buồn cười.

Kỳ thực, Bạch Tiểu Thăng cũng không dễ dàng gì, cho tới nay, địch nhân phải đối mặt có ai không phải là người khó chơi đâu.

Đối mặt với những người kia, hắn không tốn nhiều tâm tư hơn một chút, suy tính toàn diện cẩn thận hơn một chút, dặn dò cùng với cẩn thận hơn một chút, chứ lỡ như để lộ ra sơ hở trí mạng, thì cả bàn đều thua.

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh hoàn toàn có thể lý giải.

. . .

Buổi sáng, Hàn Tại Nghĩa dạo qua một vòng, buổi chiều lại lặng lẽ cùng với mấy "Người một nhà" kia câu thông với nhau một chút.

Hôm nay trước khi tan việc, bọn hắn muốn cổ động những vị sự vụ quan nhận xử phạt của tổng bộ kia đi đại náo văn phòng của Bạch Tiểu Thăng.

Đồng thời, đem tin tức tung ra bên ngoài, nhằm tạo ra không khí hoảng loạn, đồng thời kích động mấy vị sự vụ quan chưa nhận được xử phạt cũng đi qua nhìn một chút.

Nhìn xem bọn hắn "Hiệu trung" với Bạch Tiểu Thăng là vô dụng như thế nào, cùng hắn lăn lộn sẽ có kết cục gì.

Gọi bọn hắn tới nhìn xem, dám đối nghịch với Trầm lão thì sẽ có kết cục gì.

Hàn Tại Nghĩa tưởng tượng đến viễn cảnh mình được nhiều người ủng hộ, cùng với hơn một trăm vị sự vụ quan đồng liêu đứng lên ở trước mặt trực tiếp vấn trách nghiêm khắc một vị Đại sự vụ quan.

Riêng tưởng tượng này thôi, cũng khiến cho thân thể hắn hưng phấn đến phát run, bước chân lơ mơ, có một loại khoái cảm lớn lao muốn xông thẳng lên đại não.

Tuy rằng đời này của hắn khó có khả năng đạt tới cương vị Đại sự vụ quan, vậy thì tính sao, là người đi đầu trách cứ một vị Đại sự vụ quan a, chuyện này có thể khiến cho hắn thổi phồng cả cuộc đời a.

Bên phía tổng bộ bên kia, từ sáng sớm thì Lâm Ngọc sự vụ quan và Trầm lão liền nhận được tin tức của hắn, tin tưởng rằng hai người đang đợi tin chiến thắng.

- Lần này mình nhất định phải làm tất cả mọi chuyện thật tốt. Khiến cho hai vị kia đối với mình phải lau mắt mà nhìn. Hàn Tại Nghĩa cũng là người "Có lý tưởng, có mục tiêu".

Một đường đi về văn phòng sự vụ quan, trên đường đi Hàn Tại Nghĩa còn nhịn không được mà liên tiếp nhìn thời gian.

Từ lúc hai giờ chiều đến hiện tại là bốn giờ, nếu như ánh mắt có thực thể, thì cái mặt đồng hồ kia chắc có lẽ đã bị hắn mài thủng rồi.

- Về đến văn phòng, lại chờ thêm một giờ nữa thì chính là thời điểm chúng ta hành động, cũng là thời điểm Hàn Tại Nghĩa ta công thành danh toại.

Hàn Tại Nghĩa nghĩ như vậy.

Chờ đến khi đi đến ngoài cửa gian văn phòng mà bọn họ đang sử dụng tạm thời, Hàn Tại Nghĩa vừa muốn mở cửa, lại phát hiện cửa được mở ra từ bên trong.

Một cô gái trẻ tuổi đang đi tới, chính là nữ trợ lý của Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi.

- Lâm trợ lý.

Hàn Tại Nghĩa vội vàng không kịp chuẩn bị tinh thần, còn bị dọa sợ nhảy một cái.

- Đây không phải là An sự vụ quan à, cả buổi trưa ngày hôm nay ngài không có ở văn phòng a, tôi nhìn ngài có lẽ rất bận rộn nha.

Lâm Vi Vi vừa thấy hắn, đầu tiên cũng khẽ giật mình, sau đó ngoài cười nhưng trong không cười nói.

- Ha ha, nào có, nào có, đều là công tác nha. . . Lâm trợ lý, ngài tới nơi này, là có chuyện gì à?

Hàn Tại Nghĩa hi hi ha ha, trước tiên nở nụ cười qua loa, sau đó đôi mắt chớp lên, nhìn Lâm Vi Vi dò hỏi.

Thời gian này, Lâm Vi Vi không thể nào đến đây bố trí công tác, yêu cầu thành quả được.

Sự xuất hiện của nàng, liền có chút để cho người ta phải nghiền ngẫm.

Hàn Tại Nghĩa cũng coi như là một người nhạy bén.

- Cũng không có gì, tôi quả thực phụng mệnh mà tới, đến đây nói cho mọi người một tiếng, sau hai mươi phút nữa, Tiểu Thăng Đại sự vụ quan muốn triệu tập mọi người nhằm triển khai cuộc họp, nội dung họp liên quan tới vấn đề xử phạt lần này của tổng bộ.

Lâm Vi Vi không có giấu diếm, thẳng thắn nói cho hắn biết.

Hàn Tại Nghĩa nghe xong ngạc nhiên không thôi.

Bạch Tiểu Thăng lại chủ động triệu tập mọi người họp?

Hắn đã nghĩ đến biện pháp đối phó?

- Tôi nhìn thấy tất cả mọi người đều sầu mi khổ kiểm, mà An sự vụ còn có thể cười được. Một hồi nữa họp, ngài cần phải hiến kế nhiều hơn một chút.

Hàn Tại Nghĩa muốn thăm dò hỏi một chút, Lâm Vi Vi lại nói trước khi hắn kịp mở miệng.

- Kỳ thực trong lòng tôi cũng đang nóng như lửa đốt đây. . .

Lúc này, Hàn Tại Nghĩa mới thu hồi nụ cười trên mặt, tằng hắng một cái.

- Không biết, Tiểu Thăng Đại sự vụ quan họp muốn giải quyết vấn đề như thế nào a?

Lâm Vi Vi cười nhẹ nhàng, đi qua bên người Hàn Tại Nghĩa rồi nói.

- Đến lúc đó, ngài tự nhiên biết rõ thôi. Hiện tại, vẫn là chừa chút cảm giác chờ mong đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận