Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1225: Đó là một nan đề to lớn!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi dạo một vòng quanh Tuyết Liên Vạn Hòa, sau đó tụ hợp cùng với Bạch Tiểu Thăng, ba người cùng nhau rời khỏi văn phòng Lý Khâu Sơn.

Theo Bạch Tiểu Thăng yêu cầu, Lý Khâu Sơn không có đưa bọn hắn, chỉ là ở văn phòng nói tiếng tạm biệt.

Sau khi ba người rời đi, trong lúc đang đi bộ trong hành lang, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh chợt phát hiện, Bạch Tiểu Thăng khi thì nhíu chặt lông mày, khi thì lắc đầu thở dài.

Tóm lại, là một bộ dạng rất ưu sầu.

Sao lại thành ra thế này?

Làm sao ra khỏi chỗ của Lý Khâu Sơn, liền biến thành bộ dạng như thế này chứ?

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lập tức hiếu kì.

Bọn hắn hỏi Bạch Tiểu Thăng có tâm sự gì hay không, Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ lắc đầu.

Một đường đi qua, nhiều người phức tạp, hai người Lâm Vi Vi cũng không tiện hỏi thăm kỹ càng, nên đành phải đem lòng hiếu kỳ này chôn xuống thật sâu.

Chờ đến đi qua cửa phòng hội nghị buổi sáng sách báo hạng mục kia, những người lập nghiệp kia đang còn chờ ở nơi đó. Bọn họ giữa trưa đã ăn xong buổi trưa tự phục vụ cho nhân viên của Tuyết Liên Vạn Hòa, đối với phục vụ của Tuyết Liên Vạn Hòa này là nóng mắt chờ mong, lúc này nhiều người có loại xúc động muốn từ bỏ lập nghiệp mà tiến vào nơi này.

Đương nhiên, muốn tiến vào Tuyết Liên Vạn Hòa không phải là ai cũng có thể, độ khó rất là lớn nha.

Bọn người Bạch Tiểu Thăng lại xuất hiện một lần nữa, rất nhiều người nhìn bọn hắn cũng chỉ là có mấy phần hiếu kỳ mà thôi.

Động tĩnh của buổi sáng kia quá lớn, lại không có quan hệ gì với bọn hắn, lại nói chỉ là bèo nước gặp nhau, coi như đi lên nghe ngóng bát quái, người ta chưa chắc đã chịu nói cho mình nghe.

Như thế nhiều người cũng mất đi hứng thú.

- Bạch Tiểu Thăng

Bỗng nhiên có người hô to.

Mấy người Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy, Lý Nê đang hào hứng mà chạy qua đây.

- Cậu còn ở lại chỗ này sao.

Bạch Tiểu Thăng vừa thấy là hắn lập tức cười nói.

- Cái phần báo cáo kia của cậu không phải là đã kết thúc rồi à, phần duyệt lại buổi chiều cũng không cần đi sớm như vậy đâu.

- Tôi đang chờ cậu.

Lý Nê nói xong ngạc nhiên nhìn hắn, nói.

- Cậu cũng biết được hạng mục của tôi đã được thông qua sao? Nói đến cũng thật không tưởng tượng nổi! Vị Diêu Phó Tổng tài kia tự mình đến thông báo cho tôi, thật là làm cho tôi thụ sủng nhược kinh nha!

Bạch Tiểu Thăng chỉ cười không nói.

Sách lược lập nghiệp của Lý Nê, bộ phận kinh doanh thương mại là do Bạch Tiểu Thăng hỗ trợ bổ sung, cũng coi như là một phần tâm huyết của hắn.

Để cho Tuyết Liên Vạn Hòa tới đầu tư, coi như Bạch Tiểu Thăng hắn đầu tư nho nhỏ một lần.

Năm triệu, cũng không phải là số tiền lớn gì.

- A, tôi biết rồi! Cậu cùng tổng giám đốc Tuyết Liên Vạn Hòa gặp mặt rồi, nên biết được tin tức là cũng bình thường.

Lý Nê một bộ bừng tỉnh đại ngộ, lập tức biến thành một bộ dáng chăm chú.

- Cái hạng mục kia của tôi, là do cậu giúp tôi hoàn thiện, không có cậu tôi sợ là lấy không được đầu tư, không lấy được trọn vẹn năm triệu!

Lý Nê nói lớn tiếng như thế, người bên ngoài nhịn không được mà nhìn sang đây, ánh mắt nhìn về phía Lý Nê có đủ loại hâm mộ ghen ghét hận.

Một hơi cầm năm triệu tiền đầu tư của Tuyết Liên Vạn Hòa nha!

Rất nhiều người nghĩ cũng không dám nghĩ!

- Trong này có công lao rất lớn của cậu, có kỹ thuật mà cậu chia sẻ, tôi muốn đem cổ phần cho cậu!

Lý Nê chân thành nói.

- Bốn phần hoặc là năm phần!

Hắn thật sự bỏ ra được !

Người bên ngoài nghe được đều kinh hãi, lúc ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng đều là hâm mộ không thôi.

- Không cần !

Bạch Tiểu Thăng lại từ chối.

Thế là những ánh mắt hâm mộ kia lập tức biến thành ánh mắt như nhìn kẻ ngốc.

Ngay cả Lý Nê đều sững sờ.

Thực ra, đối với Bạch Tiểu Thăng mà nói, cái lập nghiệp của Lý Nê là cùng Tuyết Liên Vạn Hòa làm chung, nguy hiểm và lợi ích là ngang nhau, mà Tuyết Liên Vạn Hòa lại là của Bạch Tiểu Thăng hắn, hắn sẽ cầm đi một mớ lớn lợi ích, mà nếu còn phân chút ít tiền lãi với Lý Nê thì thật là “bụng dạ độc ác”.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh tự nhiên biết rõ nội tình, đều cười không nói.

- Tôi nhất định phải cho cậu, con người của tôi nói một là một, hai là hai, không thể làm bậy được !

Lý Nê vẫn rất cố chấp.

Bạch Tiểu Thăng dở khóc dở cười.

- Vậy cũng phải chờ khi có lợi nhuận rồi nói sau.

- Tôi với cậu trao đổi phương thức liên lạc đã, quay về sẽ liên hệ thật tốt.

Lý Nê thật sự là cẩn thận tỉ mỉ.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, cùng với Lý Nê, một người chỉ toàn cơ bắp này làm bạn, nhiều thêm bao nhiêu cũng sẽ chê không đủ.

Bạch Tiểu Thăng cũng dự định, để cho Lý Khâu Sơn phái người chiếu cố Lý Nê một chút, phái một người tới cố vấn chỉ đạo.

Có Tuyết Liên Vạn Hòa tới cố vấn, cái này tương đương với đầu nhập một khoản lớn tài phú vô hình vào đây, vẫn là không thể đo lường được.

Lý Nê cùng Bạch Tiểu Thăng trao đổi phương thức liên lạc, lúc này mới hứng thú bừng bừng mà rời đi,

Nhìn bóng lưng của hắn, Bạch Tiểu Thăng ba người nhìn nhau cười một tiếng, cũng cất bước rời đi.

Những người lập nghiệp đang còn chờ ở đây, dùng ánh mắt ngốc nghếch mà “cung tiễn” Bạch Tiểu Thăng.

……

Lúc ngồi trên xe trở về chỗ ở, Bạch Tiểu Thăng lúc trước đang còn một bộ mây mù che phủ, lúc này lại hóa thân thành một kẻ lắm lời.

- Vi Vi, anh muốn hỏi một chút, nếu là về sau, bạn trai em đến nhà, em cảm thấy cậu ta mang lễ vật gì tới thì tốt?

Bạch Tiểu Thăng vẫn cho rằng vấn đề này nên hỏi những người phụ nữ trẻ tuổi thì tốt hơn.

Lâm Vi Vi đầu tiên là sững sờ, nghe rõ ý của Bạch Tiểu Thăng thì lập tức đỏ mặt, ngượng ngùng nhìn Bạch Tiểu Thăng, lông mi chớp chớp, thì thào nói.

- Nhưng mà, em còn chưa có bạn trai mà.

- Anh nói là nếu như …

Bạch Tiểu Thăng bổ sung.

- Nếu như, em cũng không có !

Lâm Vi Vi e lệ nhìn Bạch Tiểu Thăng chằm chằm, chân thành nói.

Bạch Tiểu Thăng im lặng, trực tiếp nhìn về phía Lôi Nghênh.

- Lão Lôi, nếu như cậu có bạn gái, lần thứ nhất đến nhà bạn gái cậu sẽ mang theo thứ gì ?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Lôi Nghênh sững sờ.

Vấn đề này, hắn chưa từng có nghĩ tới, bởi vì hắn cũng chưa từng có bạn gái. . .

- Tôi không có. . .

- Không thể không có ! Cậu nhất định phải có, giả thiết cho có!

Bạch Tiểu Thăng cường ngạnh nói.

- Vậy thì … Thuốc lá xịn, rượu ngon, điểm tâm, trà!

Vì không thể không có nên Lôi Nghênh một hơi cho ra mấy đáp án.

Đây đều là đồ tầm thường, lại quá tục khí, muốn đi tới nhà họ Ngụy tập đoàn cấp Thế Giới, tất nhiên là không thể nào rồi, căn bản là không dám lấy ra tặng.

Bạch Tiểu Thăng u buồn nói.

- Có thể có chút khí thế hay không.

- Mang một thẻ ngân hàng mấy triệu tới.

Lôi Nghênh khẳng định nói.

Lần này, là có đủ khí thế ! Lôi Nghênh tự cảm thấy như thế.

Dù sao, hắn cùng Bạch Tiểu Thăng lăn lộn ba năm qua, mấy triệu khẳng định vẫn có thể lấy ra được.

Bạch Tiểu Thăng lấy tay xoa trán.

- Cũng không thể quá tục khí, cũng không thể động cái là lấy tiền. Phải có phẩm vị có cấp bậc một chút.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Trò cười, hắn coi như đem tám trăm triệu trong túi nện ra, cũng chưa chắc nhà họ Ngụy đã thèm liếc mắt một chút.

Dù sao thì đây cũng là quái vật khổng lồ gần với tập đoàn Chấn Bắc!

Ngụy Tuyết Liên, là hòn ngọc quý trên tay nhà họ Ngụy, tương lai là nhân tuyển của chức gia chủ.

Chút tiền ấy, liền muốn để người ta gật đầu đồng ý, để cho mình theo đuổi Ngụy Tuyết Liên?

Bạch Tiểu Thăng không ôm loại ảo tưởng không thực tế này.

- Không thể quá tục khí, có phẩm vị, cao cấp.

Lôi Nghênh nghĩ nghĩ, nói thăm dò.

- Cái kia, mua chút tranh chữ của danh nhân hoặc là cổ vật?

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục xoa trán.

Nhà họ Ngụy thiếu loại vật này à. . .

Nhưng mà, đây cũng là một loại suy nghĩ tốt.

Lâm Vi Vi huệ chất lan tâm, bỗng nhiên hiểu rõ.

- Anh Tiểu Thăng, anh đang muốn đi nhà chị Tuyết Liên, nên muốn mang lễ gặp mặt?

Lôi Nghênh cũng trong nháy mắt tỉnh ngộ.

- Đúng đúng, các người ngẫm lại xem, có đề nghị gì?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

……

Thế là, trên xe trở về, có ba người đang ngồi lấy tay đỡ trán, thở ngắn thở dài.

Thật là, không có lựa chọn nào tốt…

……

Cả ngày không nói chuyện.

Buổi sáng ngày thứ hai, mấy người Bạch Tiểu Thăng đang trên đường đến Tôn Bạch Trí Thắng, vẫn đang bị vấn đề lễ vật làm khó.

- Nếu không thì, một hồi nữa gặp Ron, hỏi hắn một chút đi. Nhà họ Ngụy hằng năm đều ở phương Tây, trên tư tưởng chắc sẽ tây hóa một chút. Coi như không thì, Ron cũng tiếp xúc qua nhà giàu nhiều hơn chúng ta, có thể hỏi thăm ý kiến của hắn một chút.

Lâm Vi Vi đề nghị.

- Không tệ, không tệ.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ nghĩ, gật đầu nói.

Thực ra tính ra thì dưới mắt mình có hai công ty, lại có một bút lớn của Thăng Tỉnh Quốc Tế, tài khoản này có bảy trăm triệu, tuyệt đối là một đại phú ông.

Đáng tiếc, người so với người thì tức chết, hàng so hàng thì chỉ đáng vứt đi.

Ai bảo nữ nhân mà Bạch Tiểu Thăng hắn ưa thích lại có gia thế mạnh tới cỡ đó chứ.

Coi như Bạch Tiểu Thăng hắn là người thừa kế tương lai của tập đoàn Chấn Bắc thì đã sao.

Nhưng chuyện này, tại lúc còn chưa có quyết định thì không nên lấy ra là tốt hơn.

……

Địa điểm văn phòng mới của Tuyết Liên Vạn Hòa.

Tôn Bạch Trí Thắng cũng đổi một địa điểm văn phòng khác.

Dù sao quy mô càng lớn, công ty cũng có nhu cầu khuếch trương.

Lại nói địa điểm văn phòng, cũng liên quan tới hình tượng công ty.

Hiện nay, Tôn Bạch Trí Thắng ở bốn vòng Lâm Hải, có hai cái cao ốc lớn, thay tên thành “Tôn Bạch Trí Thắng cao ốc”!

Đứng ở dưới lầu, nhìn thấy trên mái nhà treo biển tên như thế, Bạch Tiểu Thăng nhịn không được mà nhếch miệng.

Thật sự là một bảng hiệu thật lớn, chữ cũng thật lớn!

Ron à, sợ là ngay cả cậu cũng không biết ý nghĩa của tên công ty…

Tôn Bạch, mới có thể trí thắng !

Bạn cần đăng nhập để bình luận