Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1226: Nam nữ phi thường

Ở một khu vực lớn, tự nhiên có điều tai hại riêng, chính là rất khó để tìm kiếm, đặc biệt là nếu Bạch Tiểu Thăng không gửi lời chào hỏi trước.

Tôn Bạch Trí Thắng có hai tòa nhà, mấy người Bạch Tiểu Thăng đã tìm sai chỗ.

Đến khi đi thêm một vòng và chân chính tiến vào tòa nhà trụ sở chính, mấy người Bạch Tiểu Thăng lại phát hiện cách thức quản lý ở bên này rất nghiêm ngặt.

Không nói đến việc cần đăng ký trước, còn cần xác nhận người muốn tìm, mới có thể đi lên.

Mấy người Bạch Tiểu Thăng báo tên Ron, nữ nhân viên trẻ ở quầy tiếp tân lập tức hơi nheo mắt lại, ánh mắt trở nên cảnh giác.

- Các vị muốn gặp Tổng giám đốc Ron của chúng tôi! Có hẹn trước không?

Tất nhiên mấy người Bạch Tiểu Thăng không có hẹn trước!

- Không phải các vị muốn đến chào hàng chứ?

Cô gái trẻ nói với giọng lạnh lùng,

- Hai ngày trước còn có người đăng kí là khách hàng, muốn gặp trực tiếp Ron tổng, kỳ thực, chính là đến chào chào hàng du thuyền! Ngay cả tôi đều suýt chút nữa bị lừa, làm hại tôi suýt chút nữa mất tiền thưởng đợt này! Các vị trông không giống như là bạn của Ron tổng, đến tột cùng là muốn làm gì?

Ba người Bạch Tiểu Thăng bọn hắn có đủ phong độ, nhưng cái chính là còn quá trẻ tuổi!

Tuổi trẻ để cho người ta phải hoài nghi !

Xem xét kỹ như thế, Bạch Tiểu Thăng chợt có cảm giác muốn kêu khổ.

Chẳng có ai muốn chính nhân viên trong công ty của mình, coi bản thân mình vốn là " Ông chủ lớn đứng phía sau " trở thành nhân viên chào hàng.

Cảm giác so với ở bên Tuyết Liên Vạn Hòa, còn bi thảm hơn rất nhiều. . .

- Thực ra, chúng tôi có việc tới gặp Ron tổng, chúng tôi rất thân quen với tiểu thư Miranda.

Lâm Vi Vi rất nhanh trí, lấy ra điện thoại di động, cho nữ nhân viên trẻ nhìn số điện thoại của Miranda. Lâm Vi Vi từng có dịp tán gẫu với Miranda về thời trang và đồ trang điểm bên Châu u, từ đó trở đi, hai cô gái trở thành bạn tốt của nhau.

Hiện tại, mối quan hệ này cũng coi là có đất dụng võ.

Nữ nhân viên trẻ ở quầy lễ tân cầm lấy điện thoại di động, nhìn dãy số, nghiêm túc thẩm tra đối chiếu với sổ thông tin của công ty mình.

Xác nhận không có gì sai, cô nàng mới thở phào, cười một tiếng nói,

- Hóa ra là bạn của tiểu thư Miranda, vậy thì hoàn toàn không thành vấn đề.

Nữ nhân viên trẻ nhiệt tình nói,

- Các vị có thể đi bằng thang máy từ bên kia, trực tiếp đến tầng mười hai, đến văn phòng của cô ấy, văn phòng của Ron Tổng cũng cùng ở một tầng đó. Bất quá bọn họ đều đang họp, có khả năng không liên lạc được. Các vị đi đến bên trên, có thể nói rõ thân phận với thư ký của tiểu thư Miranda.

- Ok, cảm ơn!

Lâm Vi Vi cầm lại điện thoại di động của mình, mỉm cười và nói lời cảm ơn với nữ nhân viên trẻ.

Ba người này mới được cho đi.

Đi thẳng về phía thang máy ở sảnh, Bạch Tiểu Thăng nhìn bốn phía xung quanh, đều rất là cảm khái,

- Quy mô công ty đến tột cùng đã mở rộng đến cỡ nào?

Cảm giác được số lượng nhân viên rất đông và nhiều thành phần, hơn nữa văn phòng Ron còn được đặt tận trên tầng mười hai!

Khoa trương như vậy ?

Bạch Tiểu Thăng cẩn thận nhớ lại, Ron dường như từng nói qua, tòa nhà này vẫn muốn cho thuê, nhưng mà cho người nào thuê, nhất định phải nghiêm ngặt chọn lựa, thà thiếu cũng không thể làm ẩu.

Mức cho phép nhất định phải là thành viên trong top năm trăm trên thế giới.

Nếu không như vậy cho dù là trống không, không kiếm được tiền, cũng không cho thuê bừa.

Đối với tổn thất do bỏ trống, cũng không đáng để lo.

Có hàng xóm là một công ty của nước nào đó thuộc trong top năm trăm trên thế giới, có thể biểu hiển rõ ràng thực lực, tăng lên cấp bậc, thì hiệu quả do quảng cáo mang lại đều vượt xa tổn thất.

Nghiêm chỉnh mà nói, đây cũng là một loại sách lược quảng cáo.

Bạch Tiểu Thăng cũng công nhận.

Khi mấy người Bạch Tiểu Thăng đến trước thang máy, lại có một nhóm người tới, dẫn đầu là một nam và một nữ.

Đôi nam nữ kia đều đã hơn ba mươi tuổi, có mấy người trợ lý và vệ sĩ đi theo bên cạnh.

Người nam lớn tuổi một chút, thần sắc bình tĩnh, giơ tay nhấc chân đều rất có phong độ quý phái.

Người nữ vô cùng xinh đẹp, trên mặt lộ ra vẻ cao quý lạnh lùng, dáng người rất đẹp, lúc ánh mắt nhìn người khác toát ra sự cao ngạo, lành lạnh.

Hai người này có bề ngoài mang mấy phần giống nhau, nhìn có vẻ như có quan hệ máu mủ.

Lúc một nam và một nữ kia đi tới, không ngừng trò chuyện, dường như đang nói đến cao trào, gặp mấy người Bạch Tiểu Thăng, người nữ lập tức hơi nhíu mày, duỗi ra ngón tay đẹp như ngọc gọi người bên cạnh, nhẹ nhàng gọi một câu, một người trợ lý lập tức tiến lên.

Cô gái kia nói mấy câu vào tai trợ lý, người trợ lý nhìn về phía ba người Bạch Tiểu Thăng, liên tiếp gật đầu.

Sau đó, tên trợ lý kia nở nụ cười đi về phía mấy người Bạch Tiểu Thăng, đánh giá được Bạch Tiểu Thăng là người dẫn đầu, liền đi thẳng đến trước mặt Bạch Tiểu Thăng.

- Chào ngài!

Người trợ lý kia mỉm cười nói, biểu hiện ra tác phong ứng xử vô cùng lễ phép.

- Anh có chuyện gì ?

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên cũng mỉm cười đáp lại.

- Ngài xem, thang máy sắp đi xuống, chúng tôi muốn lên trước, hiện giờ chúng tôi có chút chuyện quan trọng cần gặp tiểu Ron tổng và Ron tiểu thư, không tiện trình bày trước mặt người ngoài. Chuyện này mong ngài có thể nhường chỗ đi sau một chuyến.

Trợ lý cười nói,

- Không để cho ngài phải uổng công chờ đợi, có một chút lòng thành, còn mời vui vẻ nhận lấy.

Vừa nói, tên trợ lý kia lấy ra một cọc tiền mới tầm mười ngàn đồng từ trong túi xách.

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên nhìn về phía một nam một nữ kia.

Số tiền đưa ra thật phóng khoáng!

Lại chỉ vì muốn chiếm riêng một chuyến thang máy, có thể trực tiếp dùng mười ngàn đồng bao hết!

Thật giàu có !

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng kinh ngạc nhìn qua.

- Thật xin lỗi, chúng tôi cũng muốn đi lên sớm một chút. Số tiền kia, chúng tôi không muốn nhận.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, lắc đầu từ chối.

Chờ thêm mất mười mấy phút, liền có thể thu được mười ngàn đồng, việc tốt như vậy, nhưng mà Bạch Tiểu Thăng không hề muốn đáp ứng.

Đối với chuyện này, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không hề cảm thấy không ổn.

Bọn hắn thật sự không thiếu tiền.

Lần này, đổi sang người trợ lý kia cảm thấy bất ngờ.

Lần đầu nhìn thấy, lại có người không muốn cầm tiền!

Nên biết rằng loại chuyện tốt thế này, có thể coi là ngàn năm đều không gặp được một lần!

- Ngài xem, ngài chỉ cần chờ lâu thêm vài phút, liền có được mười ngàn đồng, như thế cũng không được sao?

Người trợ lý kia kinh ngạc hỏi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười không nói.

Không cần có hành động nào khác nữa.

Phong độ như thế, cũng làm cho người trợ lý kia phải nhìn nhận kỹ hơn về Bạch Tiểu Thăng, bất quá hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, thăm dò hỏi thêm,

- Vậy tôi đưa thêm một chút, hai vạn, ngài đồng ý không? Hay là ba vạn? Còn không được ?

Bạch Tiểu Thăng thẳng thắn nói,

- Anh đừng tăng thêm, thang máy này đủ lớn, tất cả mọi người có thể cùng đứng chung. Nhóm người các anh vội gặp tiểu Ron tổng và Ron tiểu thư, cũng không cần gấp gáp hai lượt chuông thang máy, trên đoạn đường đi, chúng tôi sẽ thay bọn họ tiếp chuyện há không phải tốt hơn sao.

- Còn đỡ tốn tiền của anh.

Bạch Tiểu Thăng hài hước bổ sung thêm một câu.

Song phương cách xa nhau cũng không xa, những lời này của Bạch Tiểu Thăng cũng không có cố gắng đè thấp âm thanh, tự nhiên cũng truyền đi qua.

Một nam và một nữ kia lập tức nhìn lại.

Mấy người Bạch Tiểu Thăng cũng liền nhìn sang.

Song phương rất bình tĩnh đối mặt, quan sát kỹ lẫn nhau.

Người trợ lý kia ngượng ngùng cười một tiếng, trở về định báo cáo, lại bị nữ nhân kia giơ tay ngăn cản.

Đều đã nghe được, tất nhiên là không cần kể lại.

Lâm Vi Vi nhìn chằm chằm vào nữ nhân kia, bỗng nhiên xích lại gần Bạch Tiểu Thăng, đè thấp âm thanh, vui cười nói,

- Anh Tiểu Thăng, anh nhìn túi xách của cô nàng kia đi, rất giống của em. Bất quá của cô ấy chắc chắn là hàng chính hãng, phiên bản số lượng có hạn, phải đến hơn mấy trăm ngàn đồng, cái này của em mua qua mạng Internet cùng kiểu dáng, chỉ có mấy trăm đồng mà thôi. Nhưng mà em cảm thấy cái này của em cũng rất tốt, nhìn qua căn bản không nhận ra sự khác nhau.

Lâm Vi Vi hạ giọng tới mức thấp nhất, nhưng mà rõ ràng có kèm theo động tác, lập tức gây sự chú ý của nữ nhân kia.

Nữ nhân kia nhìn vào túi xách của Lâm Vi Vi đụng hàng với mình, lập tức nhíu lông mày lại.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cười một tiếng, không nghĩ nên phát biểu về vấn đề này.

Nữ nhân kia lại trực tiếp tháo túi xách tay của mình xuống, chỉ lấy ra mấy thứ đồ từ bên trong, liền trực tiếp đem túi xách đưa cho trợ lý,

- Giúp tôi vứt nó đi !

Người trợ lý kia mang dáng vẻ đương nhiên, trực tiếp cầm túi xách đi về phía thùng rác.

Đụng hàng túi xách mà thôi, cũng không đến mức ném bỏ đi chứ?

Một màn như thế, khiến cho ba người Bạch Tiểu Thăng đều bị kinh ngạc.

Điều này cũng quá khoa trương một chút!

- Này, cô không cần vứt đi thế, thực ra túi của tôi mới là đồ giả.

Lâm Vi Vi có lòng tốt nhắc nhở.

Nữ nhân kia nở một nụ cười với Lâm Vi Vi, cất giọng lãnh đạm bình tĩnh,

- Không sao, em gái. Đồ của tôi là hàng thật, nhưng mà tôi thích vứt đi!

Giọng nói của nữ nhân kia mang vẻ bình thản, không có chút nào khoe khoang hoặc là kiêu ngạo, hoàn toàn là một vẻ đương nhiên.

Khiến cho Lâm Vi Vi nhất thời nghẹn lời, không biết nên nói cái gì cho phải.

Bạch Tiểu Thăng không kìm được ngấm ngầm lắc đầu.

Giàu, thật sự giàu !

Chính mình dù có nhiều tiền hơn nữa, cũng không làm ra được hành động thế này, cho dù là ngày hôm qua, còn đi nhặt mấy đồng tiền xu đánh rơi trên mặt đất.

Đổi lại vị tiểu thư này, chỉ sợ cũng sẽ không thèm nhìn lại một cái.

"Ting" một tiếng, thang máy xuống đến.

Cửa vừa mở ra, những người ở bên trong lần lượt bước ra.

Chờ người đi hết, ba người Bạch Tiểu Thăng đi vào.

Một nam và một nữ kia nhìn nhau, cũng vào theo.

Nhóm trợ lý muốn vào cùng, người nam nhân kia bỗng mở miệng.

- Chỗ này không quá rộng, các người đợi chút nữa đi chuyến sau đi.

Nhóm người trợ lý nhóm lập tức ngừng bước.

Thang máy này đủ để chứa đựng tất cả mọi người, vậy mà nói không quá rộng?

Ba người Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên, không nhịn được lại nhìn hai người một chút.

Hai vị nam nữ "Rất phong cách" đến tột cùng có lai lịch gì ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận