Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1237: Đi tới Đại Trình

Nhìn thấy tin tức Lý Nê gửi tới, Bạch Tiểu Thăng vốn đang “ốm yếu” bỗng bật dậy, thân eo thẳng tắp, hai mắt sáng lên, tựa như điên cuồng, đầy máu phục sinh. Để cho Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đang ngồi bên cạnh giật mình không thôi.

Bạch Tiểu Thăng cũng không lo giải thích cho bọn họ, phi tốc trả lời tin nhắn của Lý Nê.

Bên kia Lý Nê rất nhanh chóng đáp lại.

- Còn chưa có đâu, nào có nhanh như vậy chứ, tôi chuẩn bị đem tư tưởng Gia Truyền biến thành hiện thực, như vậy thì công nghệ chế tác, thậm chí là nguyên liệu cũng không được qua loa, nhất định phải nghiên cứu kỹ.

- Nguyên liệu bùn truyền thống tôi cũng cảm thấy không thích hợp, hiện tại tôi đang nghiên cứu mấy phương án.

- Cậu nếu có thời gian thì đến đây xem!

Bỏ mặc sự hứng thú của Bạch Tiểu Thăng đối với đồ vật mà mình đang nghiên cứu, Lý Nê cũng rất hưng phấn, thậm chí mời Bạch Tiểu Thăng đến xem.

Trong khoảnh khắc, con ngươi của Bạch Tiểu Thăng như phát ra tia sáng, lập tức sáng ngời vô cùng.

Lâm Vi Vi thấy thế cũng nhịn không được mà lấy tay thọc Lôi Nghênh, Lôi Nghênh thấy vậy cũng sững sờ vô cùng.

Bạch Tiểu Thăng lại nói chuyện cùng Lý Nê thêm một chút nữa.

Bạch Tiểu Thăng rất là kích động.

- Nếu như có thể thành công, cái ấm tử sa đầu tiên có thể cho tôi không! Tôi mua lại!

Tức thì bên Lý Nê hồi âm lại ngay.

- Không thể!

Bạch Tiểu Thăng đang còn muốn nhắn thêm cái gì đó, lại thấy Lý Nê lại gửi thêm cho hắn một tin nữa.

- Làm sao tôi có thể lấy tiền của cậu được! Tôi muốn tặng nó cho cậu!

Bạch Tiểu Thăng bỏ mặc tin nhắn, lập tức cười to rồi còn hét lớn một tiếng.

- Tên gia hỏa Lý Nê này có đủ ý tứ nha !

Cười xong, hô cũng xong rồi Bạch Tiểu Thăng mới giật mình, bọn họ đang còn ở trong nhà hàng Tây.

Hắn giương mắt lên liền nhìn thấy Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đang dùng ánh mắt ngây ngốc mà nhìn mình.

Trên nĩa của Lôi Nghênh còn đang quấn một vòng mì sợi, những sợi mì đang im ắng rơi xuống.

Bọn họ đang ở nhà ăn cao cấp, thực khách bốn phía đều rất yên tĩnh, giờ phút này tất cả mọi người đều dừng lại, nhìn chăm chú về phía hắn.

Bạch Tiểu Thăng lập tức thẹn thùng, tranh thủ thời gian cười tạ lỗi với mọi người xung quanh, còn chạy ra xin lỗi người phục vụ đang cất bước về phía này.

Khó khăn lắm Bạch Tiểu Thăng mới dọn dẹp được hồi phong ba này.

- Đến cùng là có chuyện gì xảy ra vậy anh Tiểu Thăng, làm sao mà anh lại kích động như vậy.

Lâm Vi Vi xích lại gần một chút, đè thấp giọng hỏi thăm.

Ánh mắt Lôi Nghênh cũng mang theo vẻ hiếu kỳ.

Bạch Tiểu Thăng đem điện thoại di động đưa cho bọn hắn nhìn, hai người lập tức tỉnh ngộ.

Lâm Vi Vi trừng lớn mắt, không thể tưởng tượng nổi nói.

- Lẽ nào anh đang nghĩ, dùng tác phẩm của Lý Nê sao?

- Thấy Lý Nê tự tin như thế, chờ hắn hoàn thành chắc là không lâu lắm đâu! Về thời gian thì vẫn còn kịp!

Lôi Nghênh cũng nói.

Bạch Tiểu Thăng cười nhìn hai người, trước nói với Lâm Vi Vi.

- Anh xác định liền dùng cái tác phẩm này của Lý Nê!

Dứt lời liền quay sang nói với Lôi Nghênh.

- Nhưng mà cũng không phải là chờ hắn làm xong, mà là bây giờ chúng ta qua đó, hoàn thành cùng với hắn!

- Như thế mới có thành ý chứ!

Khóe miệng Bạch Tiểu Thăng câu lên một nụ cười.

Có thể ấm sẽ do Lý Nê tự tay chế tác, nhưng mà trên thân ấm, hắn muốn thêm lên đó vài câu thơ, đây mới là cái mà hắn am hiểu nhất!

Không chỉ như thế, Lý Nê còn đưa ra một chút chỗ khó khi sử dụng công nghệ chế tạo mới, Bạch Tiểu Thăng cảm thấy hắn cũng có thể đi giúp một chút sức, dù sao hắn cũng có Hồng Liên giúp đỡ.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nhìn nhau, nhao nhao gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng đã có quyết định này, bọn hắn cũng không có ý kiến gì.

- Vi Vi em đặt vé trước đi, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ đi đến thành phố Đại Trình.

Bạch Tiểu Thăng lập tức trở nên nhiệt tình.

- Đi đến đó cũng chỉ có hai giờ lộ trình mà thôi, thời điểm đi đến cũng có thể bắt tay vào làm !

- Ừm, cứ giao cho em đi.

Lâm Vi Vi cười một tiếng, bỗng nháy mắt mấy cái ngạc nhiên hỏi.

- Đại Trình, Lý Nê ở thành phố Đại Trình?

Sau đó Lâm Vi Vi lầm bầm một câu.

- Em nhớ là mấy người Ron mua mảnh đất kia, cũng là mảnh đất mà gây nên xung đột với nhà họ La, cũng ở thành phố Đại Trình nha.

Đây đúng là một chuyện trùng hợp, nhưng hai cái này không liên quan gì tới nhau, huống hồ xung đột của Ron và nhà họ La đã phân “thắng bại”, không cần phải lo lắng.

Lâm Vi Vi cũng chỉ là thuận miệng nhắc đến mà thôi, Bạch Tiểu Thăng nhiều lắm chỉ “A” một tiếng, cũng không đi suy nghĩ nhiều.

Thấy có thể chế tác ấm tử sa theo công nghệ mới, tâm tình Bạch Tiểu Thăng cũng rất được, khẩu vị đương nhiên cũng tốt lên.

Ăn no nê, ba người trở về chỗ ở.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

. . .

Sáng sớm ngày thứ hai, bọn người Bạch Tiểu Thăng liền đi đến chỗ ga tàu cao tốc.

Nhờ vào giao thông phát triển mau lẹ, hai giờ về sau, mấy người Bạch Tiểu Thăng đã đặt chân đến thành phố Đại Trình, mà thời gian chỉ mới có chín giờ rưỡi.

Bọn người Bạch Tiểu Thăng xuống xe, ở thành phố Đại Trình ăn một bữa sáng bằng món ăn đặc sắc ở địa phương.

Cái thành phố Đại Trình này, trình độ phát triển chỉ có thể nói chung, nhưng mấy cái thành thị trọng điểm khai thác ở xung quanh đã mở ra trạng thái nửa mở, chắc chắn sẽ thành, theo số liệu phân tích của Tôn Bạch Trí Thắng, nơi này hẳn là nơi quy hoạch trọng điểm, chỉ là chưa ra chính sách biện pháp quy hoạch cụ thể mà thôi.

Vốn là Ron muốn thừa dịp vùng “đất trũng giá trị” này chưa được khai phát, quả quyết cầm tới khối đất lớn kia, chờ lấy giá trị vùng đất tăng như bão tố.

Chỉ là Ron lựa chọn đồng bọn không phải người, mà đi tuyển nhà họ La như con sói đói kia.

Nếu không phải có mấy người Bạch Tiểu Thăng trong lúc vô tình đi qua, phá giải thế cục này, kết cục của Ron không tính là xấu nhất, sợ cũng phải như tráng sĩ chặt tay, vô duyên cùng với bên này.

Bạch Tiểu Thăng còn thoáng cảm khái một phen.

Ăn điểm tâm xong, bọn người Bạch Tiểu Thăng bắt đầu liên hệ với Lý Nê.

Lý Nê có một công ty quy mô nhỏ ở thành thị này, vốn là thiếu dụng cụ, lại lấy được vốn đầu tư của Tuyết Liên Vạn Hòa, còn chiếm được sự cố vấn buôn bán các loại, nghe hắn nói hiện nay đã rực rỡ hẳn lên.

Nghe được bọn người Bạch Tiểu Thăng đã đến, lúc này Lý Nê biểu thị muốn tới rước bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng cũng coi như là ân nhân của Lý Nê hắn, hai người lại là bạn bè, lại có chung niềm đam mê.

Cho nên Lý Nê lộ ra rất nhiệt tình.

Mấy người Bạch Tiểu Thăng ở địa điểm ước định đợi 40 phút, Lý Nê tự mình lái xe chạy tới rước, là một chiếc MPV bảy chỗ.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng lên xe không có ngồi ở đằng sau, mà lên chỗ tay lái phụ ngồi.

- Lý tổng tốt xấu gì cũng lấy được mấy triệu tiền đầu tư, còn tự mình lái xe tới rước chúng tôi nữa, đủ gian khổ mộc mạc mà.

Bạch Tiểu Thăng còn thuận tiện trêu chọc Lý Nê một chút.

- Đừng chê cười tôi! Tôi thì tính là Lý tổng gì chứ, chỉ là một người vị thành niên vì lý tưởng mà bôn ba trên đường thôi.

Lý Nê cười một tiếng, hài hước nói.

- Cậu còn vị thành niên, không phải khiêm tốn.

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục trêu chọc.

Hai ba câu nói, để cho cái cảm giác mờ nhạt xa lạ do đã mấy ngày không gặp giữa hai người biến mất.

Sau đó, Lý Nê lái xe, Bạch Tiểu Thăng ngồi ở vị trí tay lái phụ cùng hắn trò chuyện vui vẻ.

Chỉ sau mấy câu, hai người này liền vào ngay đề tài công nghệ chế tác ấm tử sa.

Bạch Tiểu Thăng thông qua Hồng Liên, đã làm một phen bài tập.

Thời điểm Lý Nê phát hiện Bạch Tiểu Thăng hiểu được rất nhiều đối với vấn đề này, lập tức lại càng thêm mừng rỡ, thậm chí tán dương Bạch Tiểu Thăng là nửa người trong nghề.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cười không nói.

Thực ra hắn vẫn còn giữ lại nhiều chỗ chưa nói, nếu là nói hết ra, chỉ sợ Lý Nê kêu đến sợ hãi mà thôi.

Trên đường đi hai người trao đổi thuật ngữ với nhau.

Ngược lại Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ngồi phía sau, giống như hai đứa trẻ hiếu kỳ, không ngừng hỏi thăm các thứ khác nhau.

Lý Nê rất kiên nhẫn mà giải thích cho bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng lại hỏi vấn đề nguyên liệu, Lý Nê mới quay sang nói với hắn.

- Bùn để chế tạo ấm tử sa rất phong phú, sau khi nung xong, màu sắc, tính chất và cảm giác rất khác biệt. Các người có biết tại sao tôi phải ở Đại Trình, xử lý một cái công ty nhà xưởng hay sao, nguyên nhân là có một mảnh đất ở chỗ này, có số lượng lớn Tiểu Hồng bùn, đặc biệt thích hợp gia nhập vào công nghệ mới này! Đương nhiên thì theo cái bút kí Gia Truyền kia, ngoại trừ cái nguyên liệu này, còn phải tìm một cái tài liệu có đặc tính khác nữa! Cái kia tôi còn chưa nhìn thấy. nhưng có Tiểu Hồng bùn, chúng ta có thể thành công bảy tám phần. Một khi tìm được toàn bộ, liền có thể lập tức khởi công.

Lý Nê nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Nguyên liệu đều phức tạp như thế à, còn có một loại còn chưa tìm được!

Lâm Vi Vi giật mình nói.

- Trong cuốn sổ Gia Truyền của nhà tôi ghi lại công nghệ rất phức tạp, bản thân nó mang theo tính sáng chế cực cao, lại vượt trước thời đại, mặc dù chỉ là suy nghĩ của tiền nhân nhà tôi, nhưng tôi cảm thấy, lấy cái công nghệ và dụng cụ của thời kia, hoàn toàn không có khả năng thành công.

Lý Nê nói.

- Nhưng kỹ thuật hiện đại chắc là không có vấn đề!

Khi đang nói về chuyện này, Lý Nê rõ ràng rất hưng phấn.

Bạch Tiểu Thăng nghe được gật đầu, cười nói.

- Từ miêu tả của cậu, tôi còn muốn cậu mau chóng mô phỏng ra thành phẩm để nhìn, tôi đặc biệt chờ mong cái thành phẩm này!

Lời này để cho Lý Nê rất thích nghe, lúc này liền cười ha ha.

Nhưng mà sau khi cười xong, Lý Nê lại nói.

- Nhưng mà ở nơi này tìm được Tiểu Hồng bùn, lại có thêm một vấn đề. Đúng là cái mảnh đất kia, tôi nghe nói nó đổi chủ rồi, là một công ty lớn làm về số liệu ở Lâm Hải mua đi. Nhưng mà không biết chúng ta có thể hợp tác với người nơi đó, đi vào khai thác Tiểu Hồng bùn hay không nữa.

Được một công ty lớn làm về số liệu ở Lâm Hải mua đi mảnh đất nguyên liệu đó?

Ba người Bạch Tiểu Thăng không nhịn được ngạc nhiên mà nhìn nhau.

- Cái công ty kia gọi là cái gì nhỉ, hình như là cái gì Tôn …

Lý Nê giống như là không nhớ được tên.

- Tôn Bạch Trí Thắng!

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Đúng đúng, đúng là cái công ty này! Aiz, cậu biết nó sao! Nhưng mà không biết miếng đất kia có thể bị canh giữ nghiêm ngặt hay không nữa!

Lý Nê tự quyết định.

- Dù sao người ta cũng là công ty lớn, chúng ta cùng người ta chênh lệch nhau một trời một vực! Tiểu Thăng à, cậu đến đây rồi, nhưng phải đi cùng tôi đến cầu người ta dàn xếp. Coi như là có mất mặt thì mọi người cùng mất nha!

Bạn cần đăng nhập để bình luận