Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1241: Người siêu phàm, Lý Nê

- Lần này, may mắn là có người bạn kia của cậu đã lập tức giải quyết tốt phiền phức của tôi, hôm khác thật sự phải mời anh ta một bữa cơm mới được.

Lý Nê một bên bước lên khởi động xe, một bên nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng đang ngồi ở ghế phụ.

Nói xong, Lý Nê mới phát hiện Bạch Tiểu Thăng ở bên cạnh đã thật lâu không có trả lời mình.

Lý Nê kinh ngạc nhìn qua.

Chỉ thấy hai con mắt của Bạch Tiểu Thăng đang phát sáng, nét mặt ẩn chứa sự hưng phấn.

- Cậu đang nghĩ gì thế ?

Lý Nê lập tức giật mình nói.

Một màn khiến cho ai ai cũng phải hưng phấn vừa xảy ra, cũng không tác động vào Bạch Tiểu Thăng được bao nhiêu.

Nhưng hiện tại, hắn vì cái gì mà hưng phấn đến vậy?

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đang ngồi ở ghế sau cũng có chút ngạc nhiên, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng bừng tỉnh, lấy lại tinh thần, cười một tiếng với Lý Nê, giơ điện thoại di động của mình lên,

- Điểm phiền phức vừa rồi tôi căn bản không coi ra gì! Vừa lúc nãy, anh thấy tôi gửi tin nhắn đúng không. Kỳ thực, tôi là trò chuyện với một người bạn ở sở nghiên cứu, trao đổi về loại nguyên liệu thổ nhưỡng cuối cùng mà anh đang cần.

- Thế nào !

Lý Nê cũng không phải là người ngu dốt, chỉ bất quá là không giỏi giao tiếp với người khác mà thôi.

Giờ phút này, hắn thấy được thần sắc của Bạch Tiểu Thăng, nghe lời nói vừa rồi của Bạch Tiểu Thăng, lập tức nhận ra được điều gì đó, liền gấp rút hỏi thăm.

Lý Nê cảm giác được, hẳn là một cái tin tức tốt !

Có lẽ, cái Nguyên Liệu sau cùng kia đã có chút thông tin!

Dù chỉ là một chút tin tức, đó cũng là tốt lắm rồi!

- Người bạn kia của tôi, anh ta có một người bạn làm ở sở nghiên cứu thổ nhưỡng, cơ quan kia chính là nghiên cứu thổ nhưỡng của các nơi, đặc tính và cách thức xử lý để làm tư liệu nghiên cứu. Bọn họ hiện giờ đang có một kho dữ liệu khổng lồ.

Trước ánh mắt đầy mong đợi của Lý Nê, Bạch Tiểu Thăng rốt cục cũng báo cho hắn, mình đã nhận được một tin tức tốt.

- Nguyên Liệu cuối cùng, chúng tôi đã tìm được !

Một câu nói kia, trực tiếp khiến cho Lý Nê ngây ngốc tại chỗ.

Mắt hắn trừng lên tròn xoe, thậm chí ngay cả lời cũng nói không nên lời, run rẩy dùng động tác muốn Bạch Tiểu Thăng lặp lại lần nữa.

- Nguyên Liệu cuối cùng, chúng tôi đã tìm được !

Bạch Tiểu Thăng hiểu ý cười nói, nghiêm túc, mỗi chữ mỗi câu lặp lại một lần.

Lý Nê ngửa mặt lên trời cười lớn.

Sau đó, hai tay của hắn đột nhiên nắm lấy tay lái, giống như điên mà gào khóc.

Bạch Tiểu Thăng vẫn mỉm cười, yên tĩnh nhìn Lý Nê.

Hắn có thể lý giải, một người dâng hiến cả bản thân vùi đầu vào công việc, khi nghe được tin tức như vậy sẽ có phản ứng như thế nào.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nhìn nhau, cũng mỉm cười nhìn Lý Nê, ánh mắt tràn đầy vẻ chúc mừng.

. . .

Trên đường trở về, Lý Nê hưng phấn như một đứa trẻ, không ngừng hỏi han.

Bạch Tiểu Thăng vừa cầm điện thoại đọc tin tức, lại vừa trả lời Lý Nê.

Những đặc tính liên quan tới nguyên liệu thổ nhưỡng cuối cùng, phản ứng của nó với hỗn hợp bùn tiểu hồng, tính bền, độ dẻo... rất nhiều tin tức Bạch Tiểu Thăng đã lặp lại đến mấy lần.

Bùn liệu lần này không chỉ có hai loại, còn có bùn tím truyền thống cùng với các loại phụ gia khác, hỗn hợp phối trộn về sau, mới trở thành hỗn hợp bùn liệu nghiên cứu mà Lý Nê mong muốn.

Trong xe một hỏi một đáp, toàn bộ là những tin tức Bạch Tiểu Thăng có được khi đặt câu hỏi cho vị bằng hữu kia.

Trên thực tế, toàn bộ chính là kết quả Hồng Liên ở trong đầu Bạch Tiểu Thăng mô phỏng ra.

Trong lúc Bạch Tiểu Thăng trả lời Lý Nê, cũng chính là một lần nữa nhận biết lại một lần nữa quá trình làm ra loại nguyên liệu cuối cùng kia.

- Cái Nguyên Liệu kia lúc nào thì có thể tới đây!

Cuối cùng Lý Nê vội vã hỏi một câu.

Trong lòng hắn đã ngứa ngáy đến mức giày vò khó mà chịu được.

- Vừa rồi đã nói qua, nó được khai thác ở sơn mạch Pyrenees Châu u, muốn vận chuyển đến đây thì cần mất một khoản thời gian.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Hơn nữa còn cần được phê duyệt một vài thủ tục.

Vừa rồi Bạch Tiểu Thăng đã dùng điện thoại di động gửi một thông tin, trên thực tế là gửi cho Kevin ông chủ của công ty Collison ở Châu u, để cho hắn hỗ trợ tìm Nguyên Liệu, đồng thời vận chuyển hàng không tới đây.

Đương nhiên, các loại vấn đề trong đó, cùng với chi phí vận chuyển, Bạch Tiểu Thăng cũng không có quan tâm.

Hắn chỉ cần báo cho Ron của Tôn Bạch Trí Thắng một tiếng, tự nhiên sẽ khiến cho Kevin có thể kiếm gấp bội khoản chi phí đã bỏ ra.

Mà Kevin cũng rất tình nguyện giúp người bạn Bạch Tiểu Thăng này, càng đừng đề cập đến em gái của hắn Arrie đối với Bạch Tiểu Thăng đã đạt đến một loại ái mộ âm thầm vượt đại dương.

- Muốn vận chuyển bằng đường hàng không à ! Được, tất cả chi phí tôi sẽ lo liệu!

Lý Nê nói,

- Những người bạn kia đã phí công sức hỗ trợ tôi, tôi muốn tạ ơn bọn họ ! Không thể để bọn họ làm việc không công được.

Nếu nói về phương diện làm người, tên gia hỏa Lý Nê này tuyệt đối có thể xứng với hai chữ “Già dặn”

Đây cũng là nguyên nhân Bạch Tiểu Thăng mừng rỡ kết giao bằng hữu với hắn.

- Cái này anh không cần lo lắng, những chi tiêu cần thiết tôi sẽ lo liệu ổn thỏa.

Bạch Tiểu Thăng cũng mặc kệ Lý Nê không đồng ý muốn mở miệng, lập tức giơ tay ngăn lại hắn rồi nói tiếp,

- Anh đừng vội từ chối ! Hiện tại tôi lấy thân phận đối tác, đến cùng anh nói chuyện hợp tác ! Chỗ chi phí kia không phải là tôi bỏ ra không! Cái ấm tử sa quy mà nói nói với anh nhất định phải có. Lý Nê anh có bào nhiêu bản sự thì phải dùng hết làm cho tôi hài lòng để cho tôi cảm thấy anh có giá trị. Có làm được hay không?

Bạch Tiểu Thăng nhìn như đang nói chuyện công việc, sổ sách tính toán minh bạch, cũng làm cho Lý Nê không còn lời nào để nói.

Lý Nê đang lái xe vẫn chăm chú nhìn Bạch Tiểu Thăng khoảng hai giây.

- Lời thừa thãi tôi không có nói nữa! Khoản đầu tư này của anh, tôi tuyệt đối sẽ không để cho anh thất vọng.

Đây là hứa hẹn của Lý Nê.

Khiến cho Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

Bao nhiêu tiền, cũng mua không được một phần chân thành này.

Bạch Tiểu Thăng biết rõ, cho dù bùn có tốt đến mấy thì việc ấm tử sa thành hay bại cũng vẫn phải phụ thuộc vào công tượng.

Đồng thời, Bạch Tiểu Thăng cũng có quyết định. Cái ấm tử sa đầu tiên, muốn để Lý Nê chế tác, hắn khắc chữ, ca hai bên đều dồn hết tất cả tâm lực vào nó, tuyệt đối có thể đạt được đỉnh phong !

Hiện tại, Bạch Tiểu Thăng đối với chiếc ấm tử sa trong tương lai kia tràn đầy chờ mong.

Về tới công xưởng của Lý Nê, Lý Nê an bài ba người Bạch Tiểu Thăng ở một gian phòng hào hoa của một khách sạn năm sao gần đó.

Dưới sự yêu cầu kịch liệt của hắn, mấy người Bạch Tiểu Thăng cũng đành phải đồng ý để tất cả các phí dụng cho hắn thanh toán.

Ngày thứ hai, Lý Nê càng là bỏ qua tất cả công việc, chạy tới, chuyên làm tài xế, chuyên môn di theo dẫn ba người Bạch Tiểu Thăng đi thăm quan một vòng Đại Trình.

Trên đường, Bạch Tiểu Thăng còn nói đùa với Lý Nê, hỏi có khiến cho Lý "Đại sư" trễ nải thời gian quý giá không.

Đối với cái này, Lý Nê còn thành thật giải thích cho Bạch Tiểu Thăng.

Hắn đi cùng mấy người Bạch Tiểu Thăng cũng chính là buông lỏng chính mình, điều hòa tâm tính, để sau khi nguyên liệu vừa về thì sẽ đầu nhập toàn bộ tâm sức vào đó.

- Anh giúp tôi nhiều như vậy, sau đó cho dù tôi có không ăn không ngủ cũng sẽ phải làm ra một chiếc ấm tử sa tốt nhất.

Lời nói này của Lý Nê càng giống với một lời thề.

- Không cần đến mức đó, anh với tôi cùng hết sức nỗ lực, tôi tin tưởng sẽ tạo ra được tác phẩm tốt nhất, không kém hơn bất kì đồ vật nào trên đời, dù có là đồ cổ Văn Vật.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Bọn hắn có kỹ thuật, có công nghệ, có ý tưởng sáng tạo, có thành tâm, chính là hai thanh niên "Bốn có" .

Nói thật, Bạch Tiểu Thăng chính là có lòng tin mười phần.

Tối hôm đó, sau khi đi một vòng Đại Trình, Lý Nê lôi kéo mấy người Bạch Tiểu Thăng đến một địa phương.

Đó là một khu hết sức náo nhiệt.

Lý Nê dẫn bọn họ đến một căn nhà trọ xa hoa, Nhưng không có đi lên lầu mà lại đi xuống tầng hầm.

Dọc theo con đường hành lang tối tăm, Lý Nê nói,

- Có một khoảng thời gian, tôi đã ở lại đây. Đó là lúc vừa mới đến đây kinh tế còn rất căng thẳng, thứ hai, do hoàn cảnh ở đây hôi ám ẩm ướt, nên có để mấy bộ vạc, lợi cho sinh phôi bảo tồn. Đương nhiên, hiện tại mấy bộ vạc đã được chuyển đến công xưởng, nhưng nơi này vẫn được tôi thuê lại.

- Ở đó, tôi có vài thứ muốn cho mọi người nhìn !

Lý Nê rất chân thành nói.

Cái này khiến ba người Bạch Tiểu Thăng rất là hiếu kỳ.

Đi đến trước cửa của một căn hầm, Lý Nê lấy ra chìa khoá, rồi mở cửa đi vào.

Nơi này thật đúng là có mấy phần âm lãnh ẩm ướt, rất khó tưởng tượng Lý Nê đã từng ở chỗ này, còn có thể sáng tác trong một thời gian dài.

Sau khi ba người Bạch Tiểu Thăng đi vào mới phát hiện gian hầm này bốn phía trống rỗng, ở giữa chỉ có trưng bày một cái giá gỗ to lớn nhiều tầng, bên trên bày bố kín hết chỗ.

Lý Nê đi đi qua, đứng ở trước cái giá gỗ, quay người nói với ba người Bạch Tiểu Thăng

- Đồ vật sau đây tôi cho mọi người nhìn, có lẽ là một vết bẩn trong cuộc đời của tôi. Không có cách, khi đó cũng là vì sinh tồn, thậm chí nếu muốn về sau tôi có thể có tiền mua cái công xưởng kia, thì tất cả đều phải dựa vào nó.

Đang nói chuyện, Lý Nê cầm lấy một góc tấm vải phủ, dùng sức lật lên.

Dưới ánh đèn, đồ vật trên giá gỗ hiện lên trước mặt mọi người.

Sau khi nhìn rõ vật trên giá, ba người Bạch Tiểu Thăng lập tức giật mình.

Đặc biệt là khi Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy một vật, trong lúc kinh ngạc đã tự động tiến lên phía trước,

- Làm sao còn có vật này !

. . .

Bên trên kệ hàng, xếp chồng chất chỉnh tề, tất cả đều là ấm tử sa.

Một cái tiếp một cái, tạo hình khác nhau.

Trầm ổn, mới mẻ, tinh xảo, nhã trí.

Mỗi một chiếc ấm tử sa, đều dường như chứa đựng vô tận hứng thú.

Bạch Tiểu Thăng đi lên trước một cái ấm tử sa, kinh ngạc chỉ nó, nhìn về phía Lý Nê,

- Thì thầm ?

Nghe được cái tên này, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều giật mình, lập tức nhìn vào nó.

- Trong buổi dạ hội từ thiện, Bạch Tiểu Thăng đã đấu giá thắng, nhưng lại vẫn bỏ lỡ chiếc ấm tử sa trân phẩm "Thì thầm" này, truyền thuyết chính là vật mà Minh triều Thủ Phụ Trương Cư Chính đã từng mến yêu.

Làm sao nó lại ở chỗ này ?

Nó không phải đã bị chủ nhân thu hồi sao !

Lý Nê mua ?

Hắn có thể lấy ra nhiều tiền như vậy sao?

Còn nữa, người bán thế nhưng mà lại ở nước Mỹ xa xôi.

- Không tệ, đây là 'Thì thầm', nhưng là một cái bản phỏng chế.

Lý Nê yên lặng nói, ánh mắt lướt qua mỗi một cái ấm tử sa trên giá gỗ, tự giễu nói,

- Tất cả chỗ này đều là tôi mô phỏng lại các danh phẩm, không có một cái nào là thật !

Lý Nê tự giễu,

- Sau khi tôi tự xưng là 'Danh gia ', muốn ăn chén cơm này, làm ra tác phẩm khiến người ta yêu thích. Nhưng là phải dựa vào làm giả mới có thể sống sót, mới có thể mua sản nghiệp, tiếp tục theo đuổi lý tưởng của mình. Nhiều khi nhớ đến, chính tôi cũng phải cảm thấy xấu hổ.

- Cái này, tôi có thể nhìn xem không !

Bạch Tiểu Thăng không rảnh để ý tới Lý Nê đang cảm khái, chỉ "Thì thầm" hỏi.

- Tùy tiện nhìn.

Lý Nê hào phóng nói,

- Kỳ thực tôi đã muốn tiêu hủy chúng, nhưng mà lại không nỡ, dù sao mặc dù chỉ là bản phỏng chế, nhưng cũng là tâm huyết của mình.

Dứt lời, ánh mắt Lý Nê đảo qua những những chiếc ấm tử sa đó, hơi lắc đầu,

Chỉ bất quá, tất cả đều là những tác phẩm trước kia, giờ nhìn lại cũng có không ít sai sót.

Bạch Tiểu Thăng không có trả lời Lý Nê, cẩn thận từng li từng tí nâng lên cái kia "Thì thầm", tinh tế suy nghĩ.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng đi tới, hiếu kỳ nhìn ngắm vật trong tay Bạch Tiểu Thăng.

Cấu tạo của chiếc ấm này cùng với thần vận của nó, tạo hình sinh động như thật, bùn vẽ dây tô lại khắc, pho tượng rất tinh tế.

Bạch Tiểu Thăng càng thưởng thức, đều cảm giác vật này đúng là một trân phẩm hiếm có.

- Cùng nguyên phẩm cấp so với phân tích. . . Độ tương tự 85% !

Trong đầu của Bạch Tiểu Thăng, Hồng Liên cho ra kết quả phân tích.

Thứ mà trong miệng Lý Nê là có không ít sơ sót, thế mà giống với chính phẩm lên đến 85%!

Bạch Tiểu Thăng giật mình không ít, thậm chí còn cố ý hướng ánh mắt về phía Lý Nê.

Gia hỏa này còn thâm tàng bất lộn đến như vậy sao!

- Đồ tốt, sợ là cầm tới phòng đấu giá, nếu là người bình thường thì chắc chắn sẽ bị lừa.

Lâm Vi Vi cũng nói.

- Xác thực rất giống.

Liền ngay cả Lôi Nghênh là một tay nghiệp dư mười phần, cũng phải tán thưởng không thôi.

Lý Nê lại là cười cười,

- Lừa gạt một chút người bình thường còn có thể, nhưng nếu là chân chính chuyên gia, tôi nói đến chính là không phải dựa vào quan hệ, mà là loại chuyên gia chân chính từ tích góp kinh nghiệm thì chắc chắn sẽ nhận ra.

- Những tác phẩm gần đây của cậu còn không?

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Nếu như các tác phẩm khác có thể đạt được đến cấp độ thật giả lẫn lộn, như vậy thì hiện tại Lý Nê đã trưởng thành đến mức độ nào rồi.

Trong tâm Bạch Tiểu Thăng bắt đầu nóng lên.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng nhìn đi qua.

Năm đó Lý Nê đã có được tài năng như thế, vậy thì giờ đây chẳng phải là mạnh đến mức vô địch.

- Chỗ này không có một cái nào được sản xuất trong hai năm gần đây.

Lý Nê trả lời rất là dứt khoát.

Ba người Bạch Tiểu Thăng lập tức sững sờ.

Chẳng lẽ nói Lý Nê đã không có làm ấm tử sa trong hai năm nay?

Vậy thì có lẽ tay nghề đã có chút giảm sút đi?

Không thể nào, Lý Nê yêu nghề như thế, sao có thể để cho nó mai một được.

Bạch Tiểu Thăng nghi hoặc.

- Tôi từ lúc mua được công xưởng, đã bắt tay dốc lòng nghiên cứu công nghệ, tôi đã tự phát lời thề, trừ phi bùn liệu được nghiên cứu thành công, nếu không tôi nhất định sẽ không làm một thành phẩm nào cả. Mỗi một lần chế ấm giai đoạn sinh phôi là tôi liền hủy đi.

Lý Nê cảm thán nói,

- Đây cũng là để hướng tới tổ sư gia ăn năn, dù sao tôi vì kế sinh nhai bức bách mà bước vào tà đạo, nên phải tự mình trừng trị.

- Đến mức cái công xưởng kia của tôi kì thức một đơn làm ăn cũng chưa có làm qua.

Lý Nê cười cười.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đều im lặng, bất quá, cũng thật tâm bội phục anh ta!

Có lẽ, chỉ có loại người tự hạn chế mình như Lý Nê thì thủ nghệ mới có thể đạt đến trình độ thượng thừa như vậy.

Cái gọi là công tượng tinh thần, kỳ thực càng nhiều hơn chính là không thẹn thiên địa, không thẹn nội tâm. . .

Ra khỏi căn phòng dưới đất, Lý Nê đưa mấy người Bạch Tiểu Thăng trở về chỗ ở.

- Buổi tối hôm nay ta phải ngủ cho thật ngon dù sao ngày mai nguyên liệu cũng đã tới nơi rồi.

Đến nhà hàng, Lý Nê còn nói đùa với Bạch Tiểu Thăng.

Trên thực tế, hắn sẽ không làm như vậy.

- Bùn Tiểu Hồng hôm nay cũng đến, đã giao cho trợ lý của tôi tiến hành xử lý trước, yên tâm, những công tác kia hết sức đơn giản, bọn hắn cũng người cẩn thận, sẽ không xảy ra sự cố gì đâu.

Lý Nê lại nói,

- Còn có, người bạn của anh có đề xuất phương án phối trộn, đêm qua tôi liền nghiên cứu qua, không hổ là làm nghiên cứu khoa học, khoa học kỹ thuật không phải là dùng để trưng cho đẹp, so với tôi ước lượng thì chính xác hơn rất nhiều, tôi đã quyết định công thức kia.

Lý Nê tuy kiên trì nhưng cũng là người chăm chỉ nghe góp ý của người khác.

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu.

- Vậy thì, ngày mai gặp lại!

Lý Nê chào tạm biệt ba người.

Đưa tiễn Lý Nê, Lâm Vi Vi còn cảm khái một câu,

- Không nghĩ tới đại sư ngay tại bên người, còn trẻ tuổi như vậy. Anh Tiểu Thăng, lần này anh thật sự đã nhặt được bảo vật.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, trêu ghẹo nói,

- Kỳ thực, anh cũng là đại sư a, ngày mai các bước điêu khắc đều là anh tự mình thực hiện.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng tỏa ra hào quang ánh sáng.

Có Hồng Liên phụ trợ, cả thể xác và tinh thần của hắn đều phát huy hết sức, tất nhiên sẽ được kết quả tốt.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Buổi sáng ngày thứ hai.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đã sớm đến "Công xưởng Lý Nê", gặp mặt Lý Nê.

Nguyên liệu cuối cùng đã đến.

Nó được mấy vị tráng hán ngoại quốc cao to áp tải đến tận nơi, khối lượng ước chừng khoảng 1 tấn.

Bạch Tiểu Thăng đã phân phó, Kevin cũng phái người dùng thời gian ngắn nhất đi khai thác thổ nhưỡng, dùng thời gian ngắn nhất thông qua các loại giấy tờ, thời gian ngắn nhất dùng máy bay đưa tới.

Phái người sắp xếp ổn thỏa cho những người áp tải đến, Lý Nê lòng như lửa đốt mở bao ra.

Khi tay hắn chạm đến những thổ nhưỡng đó, dùng ngón tay tinh tế vân vê thổ nhưỡng hạt tròn, nhìn lấy quang trạch độ, cảm thụ tinh tế tỉ mỉ.

Dưới bao nhiêu ánh mắt của các công nhân trong xưởng, Lý Nê lắc đầu qua lại, đến nửa ngày mới thốt ra hai chữ.

- Là nó !

Lập tức, công nhân trong công nhà xưởng bất kể nam nữ, lấy Trần Vân Địch dẫn đầu, tất cả đều hưng phấn sôi trào lên.

Sau đó, Lý Nê để cho người bắt đầu tiến hành điều phối thổ nhưỡng.

Quá trình chế tác, Lý Nê tự mình thao tác.

Nguyên liệu chủ yếu là bùn tím, Bùn Tiểu Hồng, phụ liệu là thổ nhưỡng mới.

Trình tự làm việc truyền thống, luyện bùn phải đi qua nhiều bước thao tác mài, ngâm, để cho khô ráo, nện...

Mà sau khi Lý Nê nghiên cứu, trình tự làm việc chỉ nhiều thêm chứ không có ít đi tí nào.

Công cụ truyền thống Thạch Ma đẳng, được thay thế bằng máy móc, chỗ tốt ở chỗ sau khi xử lý chất lượng lại càng thêm lý tưởng.

Hôm qua, Bạch Tiểu Thăng còn từng trêu chọc Lý Nê,

- Không phải đá Mộc Công cổ, cũng không phải là trăm phần trăm thuần thủ công, luyện bùn như vậy là không có linh hồn.

Lý Nê lúc ấy liền cười lạnh phản bác,

- Công nghệ chế tạo tơ lụa cổ đại, mỗi lần đạt được đỉnh phong, đều dựa vào công nghệ mới đấy sao.

Lý Nê lại không phải cố kị sử dụng máy móc hiện đại, thu gom tất cả, đây cũng là một đặc điểm mà Bạch Tiểu Thăng thưởng thức hắn.

Dùng thủ pháp độc nhất vô nhị của Lý Nê để luyện bùn, hai ngày sau, hắn mới chính thức bắt đầu khởi công.

Bạch Tiểu Thăng cũng tự thân lên trận.

Mọi người chuyên môn đem lầu hai để trống, người bên ngoài đều không được tiến vào, đồ ăn chỉ cần đưa đến cửa là đủ.

Đối mặt với thứ bùn liệu mà mình "Tha thiết ước mơ", Lý Nê ngăn không được nén ngón tay, vặn vẹo cái cổ, nhoẻn miệng cười với Bạch Tiểu Thăng.

- Tiếp đó, chính là lúc anh chứng kiến truyền kỳ được sinh ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận