Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1248: Phố tài chính Wall của Chinandega

Sáng sớm, trong phòng bếp nhà Tôn Jerry, Lâm Vi Vi đã bắt đầu loay hoay bận rộn.

Buổi sáng sớm đẹp trời, một đám đại nam nhân còn đang tham lam ngủ nướng, còn nàng đã dậy từ rất sớm, đích thân xuống bếp chuẩn bị bữa sáng.

Vốn từ ban đầu, Lâm Vi Vi muốn để cho Tiểu Emma ngủ nhiều hơn một chút, nhưng thời điểm tiểu gia hỏa này biết được Lâm Vi Vi muốn xuống bếp làm điểm tâm, vậy mà tinh thần lập tức trở nên phấn chấn, nhất định phải nhìn xem các món ngon Trung Quốc được làm ra như thế nào.

Lâm Vi Vi không lay chuyển được nàng, đành phải dẫn nàng cùng vào nhà bếp.

Chỉ có điều, Lâm Vi Vi dời cái ghế mà Tiểu Emma đang ngồi ra, để cho nàng tránh xa xa khỏi bếp nấu, tránh cho tiểu nha đầu bị văng dầu ăn tới làm bị thương.

Bạch Tiểu Thăng là dạng người đặc biệt yêu thích thức ăn ngon, cho nên Lâm Vi Vi cũng đặc biệt để ý đến phương diện này.

Cũng đã theo Bạch Tiểu Thăng hai, ba năm qua, vì vậy tài nấu ăn của nàng cũng càng ngày càng tinh xảo.

Mười mấy phút sau, một nồi cháo hoa đã được hầm chín, hương thơm thoang thoảng phiêu dật đầy nhà bếp.

Ngày hôm qua, Tôn Jerry đã mua loại gạo nếp không tệ này, dưới cái nhìn của Lâm Vi Vi thì nồi cháo này căn bản không cần thêm bất kỳ gia vị gì, thậm chí ngay cả rau tươi hay củ quả cũng không cần thêm, nấu chín chính là phương thức chế biến thức ăn tốt nhất.

Cháo hoa đặc biệt thể hiện ra tư vị.

Vừa nấu cháo, đồng thời Lâm Vi Vi còn bày biện ra thêm món dưa leo muối ướp đêm hôm qua làm, củ cải trắng muối cay, tất cả đều là món ăn kèm mà chính nàng cải tiến phương thức muối, đặt ướp lạnh ở trong tủ lạnh một đêm, vừa giòn vừa tươi, bộ dáng lại đẹp mắt dùng để ăn với cơm, cháo là tuyệt cú mèo.

Mặt khác, Lâm Vi Vi lại xào thêm ba dĩa thức nhắm thơm lừng, mùi thơm xông vào mũi, làm cho người khác thèm nhỏ dãi không thôi.

- Chị Vi Vi, chị thật lợi hại a. Có phải trước kia chị là đầu bếp năm sao hay không, không phải không phải, theo em cảm thấy chị phải là bảy sao. . . mười sao. Bếp trưởng mười sao. Chúng em ở bên này cũng từng ăn cơm ở những nhà hàng Trung Quốc, thế nhưng mà những đồ ăn kia toàn bộ mùi vị cũng không có theo kịp chị a, căn bản là không thể ăn.

Ánh mắt của Tiểu Emma trở nên nghiêm chỉnh, mặt mũi tràn đầy sự say mê.

Tiểu Emma bẻ bẻ ngón tay của mình tỏ vẻ hưng phấn, gán cho Lâm Vi Vi một cái danh hiệu đầu bếp mười sao.

- Em đi gọi anh họ của em, còn có mấy người anh Tiểu Thăng nữa cũng gọi xuống luôn đi, tới giờ ăn cơm rồi.

Lâm Vi Vi đang làm bánh trứng gà rán, nghe vậy liền nở nụ cười, sau đó phân phó cho Tiểu Emma.

Mắt thấy một tô hỗn hợp giữa trứng gà và bột vàng óng ánh, bên cạnh đã cho ra lò vài cái vừa thơm vừa mềm mại, Tiểu Emma nào có tâm sức chuyển động bước chân.

Lâm Vi Vi dùng giấy ăn gắp cho tiểu gia hỏa một mẩu bánh trứng gà rán, Tiểu Emma cắn một cái, hai mắt lập tức sáng lên.

- Ăn ngon quá.

- Anh Tiểu Thăng ơi, trời sáng rồi...

Nương theo dư âm của câu nói này, Tiểu Emma cũng xông lên lầu, ở trước cửa phòng của Bạch Tiểu Thăng, nhẹ nhàng vỗ vỗ.

- Tôn Jerry, anh chết rồi phải không, nhanh thức dậy.

Sau đó, nàng lại chạy đến trước cửa phòng của Tôn Jerry ở sát vách, đá lên hai cước, sau đó kêu to.

Tiểu Emma đấm đá một trận, ánh mắt mơ màng ngái ngủ của Tôn Jerry lại cố trương ra bộ mặt nổi giận đùng đùng, dùng hết sức kéo mở cửa ra, lại chỉ nghe thấy một hồi âm thanh tiếng bước chân "Đăng đăng đăng" xuống lầu.

Bạch Tiểu Thăng cũng mở cửa phòng ra.

- Anh nhìn thấy không, đây chính là nguyên nhân mà tôi không nguyện ý để cho con Tiểu Vương Bát Đản này ở lại. A a, tôi muốn ngủ nữa.

Tôn Jerry rất tức giận nhìn Bạch Tiểu Thăng nói.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, không nói gì.

Tôn Jerry quay người lại, lững thững muốn quay ngược về phòng, chân chưa kịp dẫm xuống, nhưng mũi lại dùng lực hít một cái, hít hà, hồ nghi xoay đầu lại.

- Cái gì mà thơm quá vậy?

Sau ba phút.

Tôn Jerry đã ngồi xuống trước bàn ăn ở lầu dưới.

Kết thúc bữa ăn sáng phong phú mà mỹ vị, khiến cho tâm tình của mọi người rất tốt.

Chỉ có điều, Tôn Jerry, Tiểu Emma lại không thỏa mãn lắm.

Nguyên nhân, chính là ăn không đủ.

Nguyên nhân không đủ ăn chính là do cô em họ ở đối diện bọn họ quá tham ăn.

- Ok, bây giờ anh sẽ đưa em qua chỗ của bà ngoại. Đi thôi.

Tôn Jerry đặt dĩa xuống, rồi nói với Tiểu Emma.

- Bây giờ mới chỉ tám giờ sáng a.

Tiểu Emma trừng mắt nhìn sang người anh họ của mình.

- Là rất sớm, vậy thì thế nào. Tóm lại, hôm nay anh nhất định phải đưa em trở về.

Tôn Jerry bĩu môi nói.

- Quên nói cho anh biết, đối với người anh họ không đáng tin cậy lại không có tiền đồ như anh, mẹ em kỳ thực cũng không yên lòng gửi em ở chỗ này. Nhưng mà mẹ và bà ngoại có việc cũng phải ra ngoài, là chuyến bay ngày hôm nay tám giờ một phút. Nếu như anh cảm thấy có thể ở trong một phút đồng hồ, đem em đưa đến địa phương bên ngoài cách đây ba mươi dặm Anh, em liền đi.

Tiểu Emma cười lạnh một tiếng,

Tôn Jerry nghe vậy thì ngay lập tức trợn mắt há mồm.

- Tại sao lại không nói sớm.

Tiếp theo, hắn tức giận chỉ vào tiểu nha đầu.

- Em không thích.

Hai người lại cãi nhau.

Tôn Jerry quả thực bị Tiểu Emma chọc giận điên lên.

Ba người Bạch Tiểu Thăng người uống trà thì uống trà, uống cà phê thì uống cà phê, căn bản không tham dự hòa giải.

. . .

Ăn xong điểm tâm, nghỉ ngơi một lát, Bạch Tiểu Thăng quyết định đi một vòng tham quan tòa cao ốc của tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc ở phụ cận, muốn xem tổng bộ của một tập đoàn cấp Thế Giới, đến tột cùng hoành tráng bực nào.

Chỉ có điều, hiện tại có Tiểu Emma ở đây, nàng liền nói buổi sáng mình có bài tập ngoại khóa muốn làm, vậy thì tự nhiên phải phân ra một người đến chiếu cố nàng.

Mấy người kia thân là đại nam nhân cho nên tự nhiên không chịu nổi nhiệm vụ này, Lâm Vi Vi cũng sẽ không thể đi theo.

- Emma, em có cái bài tập ngoại khóa gì vậy?

Sau khi mấy người Bạch Tiểu Thăng bọn họ rời đi, Lâm Vi Vi mới cười hỏi Tiểu Emma.

- Chúng ta mỗi người đều có nhiệm vụ và mục tiêu khác biệt. Em lựa chọn, muốn đi tòa cao ốc Chinandega World Trade Center cao một ngàn hai trăm thước Anh, lên tầng một trăm lẻ năm cao nhất ngắm cảnh, quan sát trung tâm thành phố.

Tiểu Emma hưng phấn lại kiêu ngạo nói.

Lâm Vi Vi lập tức sững sờ.

- Tại sao em lại không nói sớm hả, địa phương mà nhóm mấy người anh Tiểu Thăng bọn họ muốn đi đó chính là Phố Wall của Chinandega a. Chúng ta đã tra bản đồ trước đó, cả hai nơi này hẳn là rất gần nhau, có thể cùng một chỗ đi qua.

Lập tức, nàng dở khóc dở cười ngao ngán nói.

- Em làm sao mà biết các anh chị muốn đi Phố Wall của Chinandega chứ. Lại nói, ai muốn nói cho cái tên gia hỏa chán ghét Tôn Jerry kia biết a.

Sau khi Tiểu Emma nghe được, cũng ngẩn ngơ, sau đó lại lầm bầm nói.

Lâm Vi Vi nhìn tiểu gia hỏa vừa bực mình vừa buồn cười.

- Chị Vi Vi, chúng ta tự mình đi nha, em mang chị đi ngắm phong cảnh. Hoàn thành bài tập, chúng ta còn có thể đi dạo shopping ngắm nhìn những bộ y phục xinh đẹp. Mấy người đàn ông kia khẳng định không có tinh thần như phái nữ chúng ta, bọn họ mà đi dạo shopping thì chẳng mấy chốc sẽ đâm ra mệt mỏi, cha em cũng là bộ dáng giả chết. . . Câu nói này là mẹ em nói.

Tiểu Emma nhếch miệng lên hiện ra nụ cười, lộ ra hàm răng trắng đều tắp.

Lâm Vi Vi bị Tiểu Emma chọc cho cười, đưa tay nhẹ nhàng khẽ day lên cái mũi nhỏ nhắn đáng yêu của nàng một cái.

- Vậy thì tốt, một hồi nữa chúng ta đi dạo phố.

. . .

Bạch Tiểu Thăng bọn hắn vừa chạy xe ra giao lộ, liền nhận được điện thoại của Lâm Vi Vi.

Biết được địa phương mà các nàng muốn hoàn thành bài tập ngoại khoá cùng với mục đích của mấy người bọn họ rất gần, Bạch Tiểu Thăng cũng khẽ giật mình, trong lòng lập tức muốn để cho Tôn Jerry quay đầu xe trở về đón các nàng cùng đi.

Nào có thể đoán được, Lâm Vi Vi ở trong điện thoại nói, các nàng muốn tự mình hành động, đến giữa trưa tập hợp lại ăn cơm là được rồi.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ nghĩ, sau đó cũng đồng ý, ở trong điện thoại căn dặn các nàng phải chú ý an toàn.

- Không sao đâu, địa phương mà chúng ta cùng với hai người các nàng muốn đi, cũng không giống với khu quảng trường bạo lực ngày hôm qua, mà chính là khu phố thương mại lớn tấc đất tấc vàng. Tôi không nói khoa trương chứ cứ mỗi một trăm mét liền có một tổ tuần cảnh, căn bản sẽ không có một chút vấn đề nào xảy ra. Để cho hai người các nàng tự do hành động không phải tốt hơn sao. Tối thiểu nhất. . . Có thể cho tôi rời xa cái con bé tiểu ác ma Emma kia một chút.

Tôn Jerry ở bên cạnh nghe được rõ ràng, lúc này mới cười nói.

Nghe Tôn Jerry nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng cũng yên lòng.

- Kỳ thực, Tiểu Emma vẫn rất đáng yêu.

Cúp máy điện thoại, Bạch Tiểu Thăng đối với Tôn Jerry cười nói.

Tôn Jerry trợn trắng mắt, xem như đáp lại.

- Liên quan tới Phố Wall của Chinandega, chúng ta đã nhìn qua tư liệu một chút, cậu cũng coi như là dân bản xứ, tinh tế nói cho chúng tôi nghe một chút đi?

Chiếc xe bình ổn chạy, Bạch Tiểu Thăng nhìn Tôn Jerry nói.

- Tôi tuy là người địa phương, nhưng từ rất sớm đã đến quốc gia của các cậu, cậu để cho tôi nói về thành phố Lâm Hải thì còn được, khả năng tôi còn quen thuộc chỗ đó hơn nơi này. Nói đến, thành phố của các cậu tốc độ phát triển thật là nhanh, đến mức khó mà tin nổi. Thành phố Lâm Hải đã vô hạn tiếp cận cấp độ mà đa phần Thế Giới đều biết. . . Ách, nói quá xa rồi.

Tôn Jerry vừa lái xe vừa nói.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười.

- Phố Wall của Chinandega là nhất trong Chinandega, là một khu phố thương mại phồn hoa bậc nhất nhất nhất thế giới.

Tôn Jerry liên tiếp dùng ba cái "Nhất", thần sắc rất là tự hào.

- Từ năm 2000 đến nay, nó chính là một trong ba trung tâm tài chính lớn nhất của Hợp chủng Quốc Hoa Kỳ.

- Rất nhiều nhà Tài phiệt và tập đoàn lớn đều lựa chọn ở nơi này làm trung tâm, mở ra rất nhiều ngân hàng, bảo hiểm, vận chuyển hàng hóa, công ty quản lý đường sắt đủ loại. Sở giao dịch chứng khoán Chinandega ở đây cũng rất nổi danh.

Bạch Tiểu Thăng nghe xong gật đầu, tin tức cùng với tư liệu mà hắn nắm giữ, kỳ thực không sai biệt lắm.

Chinandega không tính là thành thị mạnh nhất trong toàn bộ các bang của Hoa Kỳ, nhưng hoàn toàn có thể xếp tới trước ba vị trí đầu.

Phố Wall lại là khu vực hạch tâm nhất của Chinandega, danh xưng là trung tâm khu Đông Bắc Bộ Hoa Kỳ.

Tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc tuyển chọn nơi đó, cũng coi như tương xứng.

Đương nhiên, trụ sở tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc, vẻn vẹn chỉ là địa phương đặt cái văn phòng mà thôi.

Khu vực hạch tâm chân chính của tập đoàn Chấn Bắc chính là nhà của bác hai hắn Bạch Chấn Bắc, nhưng mà ở đâu, thì cho đến nay hắn không thể nào biết được.

Chỉ có điều, nghĩ đến ngay lập tức có thể nhìn thấy toàn bộ tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc trên danh nghĩa, trong lòng của Bạch Tiểu Thăng lúc này, cũng kìm lòng không được sinh dâng lên một cỗ nhiệt huyết.

Tôn Jerry một đường lái xe tiến lên.

Càng tiếp cận Khu phố Wall, thì nhà cao tầng cao ốc hai bên đường cũng càng nhiều, khu nội thành trung tâm của Chinandega, không hổ là nơi trải qua mấy lần gột rửa của các cuộc Cách mạng công nghiệp, những tòa cao ốc có khí tức lịch sử thì chỗ nào cũng có, nhìn vào khiến cho người ta cảm xúc như lạc vào thời đại, cảm giác nặng nề.

Bỗng nhiên, một hồi âm thanh truyền đến.

Từ bên cạnh xe của Tôn Jerry có hai chiếc xe "Bay qua", Tôn Jerry liền thấy hai cái bóng dáng, nhưng đôi mắt vẫn hơi co rụt lại, kêu to cả lên.

- Bugatti Veyron.

- Mercedes Benz Huayra.

- Xe tốt. Chậc chậc, không biết đến khi nào tôi mới có thể lái được nó.

Tôn Jerry nhìn về phía trước, ánh mắt đăm đăm, chắc lưỡi cảm thán.

- Vậy thì cậu cần nỗ lực nhiều hơn đi.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười.

- Loại xe siêu cấp sang trọng trị giá ba mươi triệu. Cậu nói cho tôi biết phải nỗ lực như thế nào?

Tôn Jerry trợn mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút.

- Chỉ có điều xem như xe sang trọng đi, thì phía trước kẹt đường, cũng không thể bay qua được.

Tôn Jerry tựa hồ tìm được một điểm thăng bằng trong lòng mình, tiếp theo như bừng tỉnh.

- Chỉ là, những tên khốn khiếp lái xe hạng sang kia đang tăng tốc trên đường giờ cao điểm. Chết tiệt, tôi nên gọi cảnh sát.

Tuy nói như thế, Tôn Jerry thật cũng không làm như vậy.

Người ta và xe đều "Bay" đi rồi, biết chỗ nào mà tìm. . .

Cho dù báo cảnh sát cũng không biết miêu tả thế nào. . .

Tôn Jerry đành phải coi như thôi.

Trước đường, quả nhiên như Tôn Jerry nói, càng ngày càng kẹt xe.

Hai chiếc xe sang trọng kia, cũng không tránh khỏi số phận bị dìm ngập ở giữa dòng sông xe dài dằng dặc, đã sớm mất đi tung tích, khó kiếm.

Xe cộ vô cùng đông đúc tốc độ như rùa bò chầm chậm, cũng may, tên gia hỏa Tôn Jerry này đối với địa phương này cũng tính là quen thuộc, lái xe xoay trái rẽ phải một hồi, cuối cùng cũng tìm được một bãi đỗ xe.

- Tôi thấy chúng ta nên dừng ở đây rồi đi bộ qua bên kia đi, phía đó căn bản không có chỗ để dừng xe.

Tôn Jerry nói.

Hai người Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh tự nhiên gật đầu đồng ý.

Dừng xe xong, ba người liền đi bộ tới Khu Phố Wall.

Quả nhiên như Tôn Jerry nói, trên đường phố rộng lớn, quả thực cứ cách mỗi một trăm mét liền có một tổ cảnh viên.

Trị an của nơi này, chỉ sợ là toàn bộ Chinandega, thậm chí là cả Massachusetts cũng thuộc dạng tốt nhất.

Nhìn thấy từng tòa nhà chọc trời một tòa liền một tòa liên tiếp nhau như nấm, trực chỉ mây xanh, tường đá bên ngoài mặt chính vô cùng trang nghiêm, treo từng lá cờ, người đi đường đều mặc âu phục phẳng phiu, âm vang đi lại từ những đôi giày tây liên tục vang lên như một bài dạo trống, Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được thầm than.

Không khí thương mại nơi này quả nhiên nồng hậu dày đặc, kèm theo tính chất trang nghiêm.

Danh xưng một trong ba Trung tâm tài chính lớn nhất của Hợp chúng Quốc Hoa Kỳ, cũng không phải là dùng để trưng cho đẹp.

Ngoại trừ có Tôn Jerry là người địa phương làm người dẫn đường ra, thì Bạch Tiểu Thăng còn để cho Hồng Liên phụ trợ tiến hành hướng dẫn.

Cuối cùng, bọn họ cũng đi tới được mục đích của chuyến đi này

Tòa cao ốc Tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc.

Ngẩng đầu nhìn cái Tòa cao ốc Tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc cấp Thế Giới này, một tòa kiến trúc cao một trăm mười hai tầng, lập tức để cho người ta có cảm giác thật sự nhỏ bé.

Tòa nhà cao vươn lên bầu trời, chót vót đứng giữa những đám mây.

Ở khu phố Wall, bản thân kiến trúc của tòa nhà, chính là biểu tượng của một loại lực lượng cường đại.

Bạch Tiểu Thăng cùng với hai người cùng ngẩng đầu ngắm nhìn, trong lòng có chút rung động cảm giác thật lâu phát không ra.

Bên trong tòa cao ốc tổng bộ này, vẫn còn có các chi nhánh ngân hàng, bảo hiểm, nhưng đều là sở hữu của tập đoàn Chấn Bắc.

- Trong vòng mười năm, mình sẽ làm chủ tòa cao ốc này, đem nó chân chính trở thành “Chúa tể”.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ đến đây, trong lòng nhịn không được dâng lên một cỗ bá khí bành trướng cùng phóng khoáng.

Người sống cả đời, cũng nên có cái mục tiêu nha.

Bầu trời cao xa, bước chân chính mình càng không ngừng truy đuổi.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được nắm chặt hai nắm đấm.

- Kỳ thực, ba của tôi cũng làm ở khu phố Wall này, chỉ có điều là không biết phục vụ cho nhà tài phiệt nào, nếu là loại này, thì thật là tuyệt.

Tôn Jerry nhịn không được nói.

Đáng tiếc, câu nói này của Tôn Jerry, hai người Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh đều không có nghe.

Ở cửa vào Tòa cao ốc tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc, bảo an vô cùng sâm nghiêm, có điều vẫn cho phép người khác tiến vào.

Dù sao tòa nhà chọc trời này, được cấu thành từ rất nhiều sản nghiệp khác.

- Đi, vào xem.

Bạch Tiểu Thăng giơ tay vung lên.

Lôi Nghênh gật đầu đồng ý.

- Ừm, đi dạo một chút cũng tốt.

Tôn Jerry phụ họa.

Kỳ thực, Tôn Jerry có hỏi qua mục đích chuyến đi này của Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tiểu Thăng cũng đã trả lời là thay người tới nơi này làm việc, Tôn Jerry tự nhiên cũng không có tiếp tục truy hỏi nữa.

Ba người vượt qua đường cái, đi thẳng đến Tòa cao ốc tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc.

Giờ phút này.

Lâm Vi Vi cùng với Tiểu Emma cũng đã đến tòa cao ốc Chinandega World Trade Center, khoảng cách nơi này tới khu Phố Wall chỉ cách nhau bốn cái giao lộ, dưới sự đề nghị của Tiểu Emma, hai người Lâm Vi Vi bọn họ ngồi tàu điện ngầm tới, ngược lại bớt phức tạp do kẹt xe gây ra.

Chinandega World Trade Center, chính là kiến trúc tối cao của Chinandega, ước chừng cao một trăm ba mươi tầng, tầng một trăm lẻ năm tầng là tầng dùng để ngắm cảnh, có một hành lang bao quanh như sân thượng, còn có ống nhòm từ xa làm dụng cụ để ngắm cảnh. Lâm Vi Vi mang theo Tiểu Emma dùng thang máy lên trên ngắm cảnh, trọn vẹn chỉ mất hơn bốn mươi giây.

Cùng một thang máy khi sử dụng, số lượng người cũng không ít, hơn nữa mục đích chính là đi cái tầng ngắm cảnh kia, đều là khách du lịch đến từ nhiều quốc gia khác nhau.

Chờ đến cái tầng ngắm cảnh kia, người càng nhiều.

Lâm Vi Vi dắt Tiểu Emma, mang theo nàng đi suốt một vòng.

Tiểu Emma cũng dùng bút ghi âm của mình, ghi chép lại kiến thức của chuyến đi này, đây là bài tập ngoại khóa.

Chờ du lãm ở tầng ngắm cảnh xong, Lâm Vi Vi tranh thủ thời gian mang theo Tiểu Emma rời đi.

Dù sao, cũng quá nhiều người.

Từ tòa cao ốc Chinandega World Trade Center xuống tới dưới, ý theo lời đề nghị lúc đầu của Tiểu Emma, sau khi Lâm Vi Vi hỏi thăm người qua đường, dùng đường dành riêng cho người đi bộ ở bên cạnh để đi shopping.

Toàn bộ trang phục trang sức, ba lô hoặc xa xỉ phẩm đều có cửa hàng ở nơi đó.

Không có Quan Thuế, giá cả rất mê người.

Lâm Vi Vi cũng ngăn không được hưng phấn trong lòng, bắt đầu chọn mua, không riêng gì cho mình, mà còn trả tiền mua y phục cho Tiểu Emma.

Rất nhanh, thu hoạch của các nàng rất là nhiều, trong tay ôm rất nhiều túi lớn túi nhỏ.

Đi lại trên đường dành riêng cho người đi bộ, một lớn một nhỏ hai cô gái vô cùng xinh đẹp này liên tiếp dẫn tới rất nhiều ánh mắt hâm mộ của người qua đường.

Lâm Vi Vi thì không cần phải nói, là một cô gái Đông Phương xinh đẹp điển hình, người đẹp, khí chất lại càng trác tuyệt xuất chúng.

Tiểu Emma thì như tinh linh, cũng tinh xảo đáng yêu tới cực điểm, xem xét lớn lên chính là phôi hình của một đại mỹ nhân tương lai.

Rất nhanh đã đến giữa trưa.

- Thời gian cũng không còn sớm lắm, để chị gọi điện thoại cho nhóm mấy người anh Tiểu Thăng, hỏi thử xem nên tập hợp ở đâu.

Lâm Vi Vi đem lỉnh kỉnh đồ đạc đặt ở bên chân, bắt đầu gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng.

Tiểu Emma chờ ở bên cạnh.

Thời điểm chờ đợi điện thoại kết nối, Lâm Vi Vi vô ý liếc nhìn qua bên con đường ở hướng đối diện.

Bên kia, hai chiếc xe nhìn rất đẹp và sang trọng đang đậu ở chỗ đó.

Một chiếc tựa hồ như là Bugatti Veyron, còn chiếc kia chính là Mercedes Benz Hoayra?

Lâm Vi Vi nhịn không được mà nhìn nhiều hơn một chút.

Có một nhóm người đang đứng bên cạnh hai chiếc xe sang trọng. Cầm đầu là hai người, một người có mặt mũi tựa như người Châu Á, còn tên kia là người da trắng.

Hai tên thanh niên trẻ tuổi, nhìn bộ dáng tinh thần cực kỳ tốt, thậm chí có chút đẹp trai.

Bọn hắn đang vừa nói vừa cười. Tên thanh niên da trắng phát hiện ra Lâm Vi Vi đang đứng gọi điện thoại ở ngõ hẽm đối diện.

- Jose, cậu nhìn kia. Thật là một mỹ nữ Châu Á xinh đẹp.

Tên thanh niên da trắng sợ hãi thán phục, đến khi nhìn thấy Tiểu Emma, ánh mắt của hắn lại là sáng lên.

- Cô gái nhỏ mang dòng máu lai kia cũng rất đáng yêu a. Nhìn tuổi tác không giống như là hai mẹ con, là chị em sao?

- William, xem ra phẩm vị mà cậu thưởng thức cũng đề cao rất nhiều nha.

Người thanh niên Châu Á tên gọi là Jose kia cũng liếc mắt nhìn qua, cũng không nhịn được mà cảm thán nói.

- Lần này chúng ta đua xe đường phố đã không phân cao thấp, xe này chỉ sợ cũng sắp bị kéo đi, hôm nay không tái đấu được nữa. Nhưng mà hôm nay không phân ra thắng bại, làm sao mà chấp nhận được.

Sau đó, con mắt của hắn nhất chuyển, cười nói.

- Không bằng, chúng ta lấy nàng thành mục tiêu, nhìn xem ai có thể cua tới tay, dùng cái này để phân cái cao thấp, như thế nào?

Jose đang mỉm cười nghiêm chỉnh, dường như thắng lợi nắm chắc trong tay hắn.

- Tôi cảm thấy tôi chắc chắn sẽ thắng.

William nở một nụ cười rạng rỡ, vô cùng khí thế, dùng tiếng Hán cứng rắn nói ra ba chữ.

- Cứ chờ xem.

Bạn cần đăng nhập để bình luận