Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 131: Một câu kinh người



Chuyến đi Lục Gia của Bạch Tiểu Thăng, chủ và khách đều vui vẻ.

Cha con Trần Cửu Thiên chỉ là khúc nhạc dạo ngắn, không có có ảnh hưởng đến tâm tình của mọi người.

Cuối cùng.

Vẫn như trước, A Thành cùng tài xế, lái xe đưa Bạch Tiểu Thăng, Ngụy Tuyết Liên trở về nhà trọ.

Trở về lúc sắc trời đã tối.

Hai người tiến vào nhà trọ, ở cửa ra vào chúc nhau ngủ ngon.

- Đừng quên, lần này cô thiếu tôi một tháng bữa sáng!

Bạch Tiểu Thăng trước khi vào cửa vẫn không quên nhắc nhở Ngụy Tuyết Liên.

Ngụy Tuyết Liên nở nụ cười xinh đẹp, trong nụ cười mang theo hai phần say mê, hoạt bát mà đáng yêu uốn éo người, nói.

- Mỗi lần cùng anh đánh cược, khi anh thua, tôi cũng không chiếm được cái gì, cái này không công bằng! Cho nên lần này không tính, hôm nào một lần nữa mới công bằng!

Làm sao có thể! Đối nhân xử thế, có chơi có chịu. . .

Bạch Tiểu Thăng còn chưa kịp mở miệng dạy bảo, Ngụy Tuyết Liên nhẹ nhàng linh hoạt lách vào phòng, sau đó đóng cửa "rầm" một tiếng.

- Trời ơi! Lần sau hố người, không thể làm trước cô ấy. Đã từng là một cô gái tốt bao nhiêu, giờ lại học xấu!

Bạch Tiểu Thăng thở dài một tiếng, đẩy cửa đi vào phòng.

Sát vách, Ngụy Tuyết Liên cười, dựa lưng vào cửa, những lời kia của Bạch Tiểu Thăng cô nghe được rõ ràng, chỉ cảm thấy thú vị.

Lần này, rốt cục cũng làm cho Bạch Tiểu Thăng nghẹn họng.

- Bữa sáng ngày mai nên làm như nào nhỉ? Khẩu vị của anh ấy mình không rõ lắm.

Ngụy Tuyết Liên tự nói.

Mấy ngày kế tiếp, Bạch Tiểu Thăng được Ngụy Tuyết Liên tặng bữa sáng, mỗi bữa đều khác nhau.

Có khi là một tô mì phối với mấy đĩa đồ nhắm, có khi là một bát cháo dinh dưỡng phối với đĩa bánh nhỏ tự làm, hoa cuốn, tiểu dưa muối.

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên phát hiện, mỗi một loại đều rất hợp khẩu vị của mình, trong lòng của hắn ấm áp, cảm giác mật ý mười phần.

Nhiệt tình dâng lên, Bạch Tiểu Thăng liền muốn cố gắng làm việc, lấy điểm thăng cấp.

Nhưng mà, hắn phát hiện, đi làm việc nhưng không có việc để hắn làm!

Trần Đại Nha là kẻ cuồng công việc, hạng mục chín thành công việc đều có thể xử lý thỏa đáng.

Mà sau lần kiểm kê trước, kho số liệu đã chỉnh đốn lại sự kiện sau, toàn bộ bộ môn người nghe lời nhiều, kéo dài, từ chối, cãi cọ đã giảm bớt.

Đương nhiên, có đôi khi Trần Đại Nha cũng là gặp phải người hơi không hợp tác.

Có một lần, khiến Trần Đại Nha phát bực, hắn làm một tràng rồi nói câu tiếp theo.

- Các cậu còn như vậy, tôi mặc kệ!

Những người làm hắn bực có vẻ mặt "Ông có quản hay không thì sao chứ, dọa ai đấy".

- Tôi để Bạch quản lý tới giải quyết!

Trần Đại Nha để lại câu đó, xoay người rời đi.

Kết quả, ngay hôm đó những người kia đã chủ động đến văn phòng của hắn xin lỗi, đồng thời tăng giờ làm việc, làm việc siêu mong muốn hoàn thành.

Chiêu này dễ dùng nha!

Trần Đại Nha kích động, bắt đầu lợi dụng triệt để đòn sát thủ này.

Cứ như vậy, Bạch Tiểu Thăng đến gặp Trần Đại Nha muốn tìm việc khó, Trần Đại Nha vò đầu.

Chỗ này còn có khó khăn gì!

Hiện tại toàn bộ tiến độ đã chạy tới kế hoạch nửa tháng sau!

Trước thời hạn hơn mười ngày!

Lập tức, Bạch Tiểu Thăng phiền muộn.

- Không lẽ mình ở cấp quản lý dừng bước không tiến?

Bạch Tiểu Thăng buồn bực!

Mấy ngày sau.

Ở toà nhà trụ sở chính của Bách Niên Cộng Trúc, bên trong phòng họp lớn.

Một buổi báo cáo họp đang được tổ chức.

Đây là cuộc họp báo cáo công việc hàng tháng của Bách Niên Cộng Trúc, những người đứng đầu nhất định phải tham gia.

Bên phía quảng trường Outlets do Trần Đại Nha làm đại biểu.

Lúc đầu, Trần Đại Nha cố ý để Bạch Tiểu Thăng đến.

Bạch Tiểu Thăng kiên trì cự tuyệt.

Vừa đến, việc qua tay hắn thực sự không nhiều, bây giờ hắn không có gì có thể nói.

Thứ hai, cuộc họp muốn kéo dài hơn nửa ngày, dài dòng không thú vị, căn bản là là lãng phí thời gian.

Hai ngày này Bạch Tiểu Thăng không muốn dính việc rắc rối, nên càng không muốn tới.

Cho nên, cuối cùng chỉ có Trần Đại Nha đến đây.

Theo thường lệ, những người phụ trách sẽ nói trước, sau đó mới là Thượng Văn Thư, Vương Duệ nhận xét.

Đến phiên Trần Đại Nha.

Gần đây quảng trường Outlets này, có thể tạo ra không ít động tĩnh lớn. Trưởng phòng phát triển nghỉ việc trốn đi, Phó quản lý hạng mục điên rồi, lợi hại hơn là Tống Giai đại sư cùng khu trưởng thị sát, Tống Giai đại sư còn đồng ý cắt băng. . .

Từng việc lại từng việc, tất cả mọi người rất có hứng thú.

Đương nhiên, cũng có người kìm nén chế giễu.

Công việc càng nhiều, thế tất nhiên sẽ ảnh hưởng tới thời gian và tinh lực, như vậy, làm việc tiến độ có thể không bị ảnh hưởng sao?

Đối diện Trần Đại Nha, một người hói đầu trung niên, mập lùn mở miệng cướp lời.

- Tôi nói lão Trần, hạng mục của các ông ồn ào hết cả lên, xảy ra nhiều chuyện như vậy, tiến độ làm việc thế nào, có bị trì trệ không?

"Mập lùn trọc” cười như không hỏi.

Người này lúc đầu muốn đi quảng trường Outlets làm quản lý hạng mục, kết quả, bởi vì là Thượng Văn Thư hết lòng cho Trần Đại Nha, nên hắn chỉ có thể đi cái hạng mục nửa chết nửa sống. Tự nhiên một bụng căm phẫn, lại không dám nói ra trước mặt Thượng Văn Thư cho nên một mực nhằm vào Trần Đại Nha.

Đối với Trần Đại Nha này, cũng là phiền không chịu được, mỗi lần đều mặt lạnh lấy đỗi trở về.

Nhưng lần này, Trần Đại Nha một mặt vui tươi hớn hở, chẳng những không thèm để ý, còn thật vui vẻ nói với đối phương về chủ đề.

Hắn vừa vặn mượn cơ hội báo cáo!

- Cảm ơn lão Vương nhắc nhở, tôi đến cùng mọi người báo cáo một chút, tiến triển của phòng chúng tôi đi!

Trần Đại Nha sắc mặt phấn khởi, nhìn qua một lần, miệng nói không dừng, báo cáo liên tục trọn vẹn hai mươi phút không nghỉ.

Nghe tình hình gần đây của quảng trường Outlets.

Người ở chỗ này trợn mắt, há hốc mồm. Ngay cả Thượng Văn Thư cũng cảm giác không thể tin nổi.

Công việc này là làm sao làm được! Tiến độ vậy mà có thể chạy tới kế hoạch nửa tháng sau!

Rõ ràng lần trước, còn hỏi đề nhiều lần ra! Tiến độ chậm chạp!

Lão Vương trợn tròn mắt, so sánh bọn hắn mới là bình thường, không là tầm thường!

- Ông, ông khoác lác rồi, làm sao có thể nhanh như vậy.

Vương quản lý nhịn không được hỏi.

Nghe vấn đề này, đám người lườm hắn một cái.

Người biết rõ tính cách Trần Đại Nha, đều hiểu là lão Trần làm năm phần thì chỉ nói ba phần, nếu như hắn dám nói như thế. Sự việc chắc chắn không kém đi, chỉ càng tăng lên mà thôi.

- Tôi hoan nghênh ông đi khảo sát, chỗ nào tôi nói không đúng, ông có thể đánh vào mặt của chúng tôi!

Trần Đại Nha ngạo nghễ nói.

Nói đùa, mượn danh tiếng hung hăng Bạch Tiểu Thăng hung, làm tốt bao nhiêu, ông có thể hiểu?

Công việc bây giờ, đơn giản là làm quá tốt!

Lão Vương cũng biết tính Trần Đại Nha, không kêu một tiếng, cúi đầu xuống.

Lần này thật là nở mày nở mặt!

Trần Đại Nha, thoải mái!

- Tốt lắm!

Nghe xong báo cáo, Thượng Văn Thư cũng là rất vui vẻ, đúng phép để ý đến Vương Duệ.

- Vương tổng cho nhận xét.

Vương Duệ khẽ gật đầu.

- Tốt, Trần Đại Nha quản lý làm khá tốt, ta tin tưởng tình huống thực tế còn tốt hơn!

Vương Duệ vậy mà cũng tán thưởng.

Trần Đại Nha càng đắc ý!

- Tuy nhiên hạng mục này, có thể là liên quan đến toàn bộ quá trình phát triển của công ty chúng ta! Quá quan trọng, nhất là ngày khai trương sắp đến, không thể không có lãnh đạo ở đó! Cho nên tôi quyết định, lập tức đến quảng trường Outlets! Tất cả việc ở tổng công ty, tạm thời giao cho Thượng tổng!

-!

Trần Đại Nha đông cứng nụ cười trên mặt.

Vương Duệ ung dung nói một câu, khiến cho đám người hoàn toàn không kịp chuẩn bị sửng sốt. Ngay cả Thượng Văn Thư, cũng như thế.

Vương Duệ muốn đi nơi đó trực tiếp chỉ đạo!

Bạn cần đăng nhập để bình luận