Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1314: Ai không phục? (2)

Từ khi Bạch Tiểu Thăng tiến vào, Hạ Hầu Khải luôn ngồi chỗ đó uống trà, chẳng quan tâm đến sự náo loạn trong phòng họp.

Trên mặt Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Nhược cũng hiện ý cười nhìn Hạ Hầu Khải.

Uống gần hết trà, Hạ Hầu Khả đặt chén xuống, ho nhẹ một cái.

Phòng họp đang ồn ào bởi vì tiếng ho nhẹ này của Hạ Hầu Khải liền lập tức im lặng.

Không phải cái gì khác, mọi người đều chú ý đến hành động của Hạ Hầu Khả.

- Hạ tổng, ngài là người đại công vô tư nhất, chúng tôi đều tin ngài không dùng người không khách quan, tuy trước đây Bạch Tiểu Thăng đi theo gần ngài, nhưng ngài xem thái độ này của hắn, nếu để cho hắn làm tổng giám đốc chấp hành, hắn sẽ đưa ngài đặt ở vị trí nào, đặt chúng tôi ở nơi nào? Hơn nữa, hắn còn chưa tới ba mươi tuổi, có câu nói rất hay, ‘Ngoài miệng không có lòng làm việc không tốn sức’, ngài không thể không thận trọng…

Hàn Nhật Trình thiết tha nói,

- Chúng tôi đều có ý này!

Hàn Nhật Trình dứt lời, nhìn trái nhìn phải.

Rất nhiều người lập tức ho một cái, hoặc nói quanh co một tiếng, làm ra hành động nào đó, tựa như ủng hộ Hàn Nhật Trình.

Ánh mắt Hàn Nhật Trình tha thiết nhìn về phía Hạ Hầu Khải.

Hạ Hầu Khải buồn cười nhìn Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tiểu Thăng buồn cười nhìn Hạ Hầu Khải.

Rất nhiều người nhìn một già một trẻ này “tương tác”, tâm lý trầm xuống.

Xem ra, bằng vài câu xúi giục, không có khả năng khiến Hạ Hầu Khải “từ bỏ” Bạch Tiểu Thăng.

Trong lòng Hàn Nhật Trình liên tục chuyển động, nghĩ xem tiếp theo phải nói như thế nào.

Tiếp tục đối phó Bạch Tiểu Thăng, hay vẫn chừa một chút đường lui…

Bởi vì có câu “Làm người lưu một đường, ngày khác gặp lại thấy tốt”

Không đợi Hàn Nhật Trình suy nghĩ xong, Hạ Hầu Khải nhìn về phía đám người rồi cười mỉm nói,

- Mọi người đã như vậy, tôi chắc chắn không thể tiến cử Bạch Tiểu Thăng lên tổng bộ được.

Hàn Nhật Trình sững sờ.

Rất nhiều người đang ngồi đều sững sỡ.

Bọn họ có chút không dám tin.

Bạch Tiểu Thăng thật sự phải bỏ vị trí kia sao?

Hàn Nhật Trình và mọi người lập tức vui mừng, cảm giác như đột nhiên nhặt được một trăm triệu…

- Trên thực tế, tôi sẽ không tiến cử một người nào với tổng bộ!

Hạ Hầu Khải thấy đám người vui vẻ, cũng vui vẻ bổ sung thêm một câu.

Ý cười trong mắt Hàn Nhật Trình lập tức ngưng lại.

Toàn bộ phòng họp nghiêm một chút.

Chính là cảm thấy khó tin, cũng kinh ngạc nhìn Hạ Hầu Khải.

Hạ Hầu Khải sẽ không nói đùa trước mặt mọi người, hắn “đã nói là làm”, hắn nói không đề cử, vậy thì chắc chắn sẽ không để cử bất cứ ai lên tổng bộ.

Bọn họ chẳng phải vì cái này mà không vui sao?

Hàn Nhật Trình há hốc mồm, rất muốn mọi người hỏi Hạ Hầu Khải không đề cử là vì lí do gì.

Hạ Hầu Khải đã nói trước Hàn Nhật Trình, công bố đáp án.

- Nguyên nhân là trụ sở quyết định chọn người, không cần cấp dưới các ngươi lựa chọn. Hơn nữa, tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa chúng ta đã có rồi!

Câu nói này lập tức khiến phòng họp lặng ngắt như tờ.

Mọi người đều kinh hãi trừng mắt, cảm thấy khó tin.

Tổng giám đốc chấp hành khu Đại trung hoa đã có?

Bọn họ sao lại không biết?

Thậm chí, một chút tin tức cũng không nghe được!

Còn nữa, Trầm Bồi Sinh mới bị giáng chức mấy ngày, tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa liền có?

Hiệu suất của tổng bộ đáng sợ như thế sao!

Hàn Nhật Trình nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng cực kỳ biến động.

Trong đám người ở đây, ý nghĩ như hắn cũng không ít.

- Hạ tổng, Thế… Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa của chúng ta là ai? Người đó khi nào tới gặp chúng tôi?

Hàn Nhật Trình nuốt ngụm nuốt bọt, nhịn không được liên tục hỏi thăm.

Hàn Nhật Trình oán thầm Hạ Hầu Khải xác thực thông tin, lại không nói tỉ mỉ cho bọn họ.

Điểm mấu chốt hiện tại là biết được tổng giám đốc chấp hành mới là ai, khi nào tới!

Hàn Nhật Trình biết rõ, cơ hội được chọn của mình không lớn.

Trước mắt không phải xoắn xuýt, lo được lo mất, mà là nắm chặt tin tức, nịnh hót tổng giám đốc mới nhận chức, giữ gìn mối quan hệ với hắn!

Thuận tiện, chiếm chỗ nói cho Tổng giám đốc mới, Bạch Tiểu Thăng thật sự không hiểu tôn ti…

- Vị tổng giám đốc chấp hành mới kia là do tổng bộ điều tới, đối với tình hình bên này không hiểu rõ.

- Vậy thì dựa vào tài miệng lưỡi của mình thì hoàn toàn có thể bắt được.

- Chỉ cần làm người thân cận của tổng giám đốc chấp hành mới, chính là trở thành một trong mười người đứng đầu, đều không phải việc khó!

- Vị tổng giám đốc chấp hành kia, chắc hẳn không già không trẻ, khi hắn lui ra thì chẳng phải là cơ hội lớn nhất của mình sao!

- Dù chờ mười năm, hai mươi năm thì mình cũng chờ được.

Hàn Nhật Trình thầm bàn tính, nghĩ rất cẩn thận.

Tướng do tâm sinh, trên mặt Hàn Nhật Trình lại một lần nữa rục rịch.

Lợi hại, tâm lý biến hóa thật phong phú! Bạch Tiểu Thăng chú ý tới thần sắc biến hóa của Hàn Nhật Trình, còn có hứng thú “thưởng thức”.

Từ khi hắn nghiên cứu biểu lộ khuôn mặt đến nay, chưa từng gặp qua người có biểu hiện biến hóa phong phú như thế.

Hàn Nhật Trình đúng là tài liệu nghiên cứu tốt nhất, thích hợp giúp mình tăng cao khả năng quan sát.

Bạch Tiểu Thăng càng cảm thấy hứng thú đối với Hàn Nhật Trình.

Hàn Nhật Trình vừa hỏi như thế, đám người kia cũng đều nhìn về phía Hạ Hầu Khả, ánh mắt sốt ruột.

Bọn họ cũng muốn biết, vị tổng giám đốc chấp hành “Hàng không” kia là người như thế nào, có thể hợp tác không.

Hạ Hầu Khải bị nhìn chằm chằm, lập tức cười cười nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng,

- Còn gì che giấu sao?

Hạ Hầu Khải nói một câu không đầu không đuôi.

Lấy Hàn Nhật Trình dẫn đầu, mọi người thấy vậy thì có hơi kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, không hiểu hàm ý trong câu nói của Hạ Hầu Khải.

Bạch Tiểu Thăng đứng lên, mỉm cười với mọi người, lấy ra tài liệu nhân sự có dấu đỏ của tổng bộ từ trong túi, cao giọng nói,

- Nhận được sự ưu ái của tập đoàn!

- Tôi, Bạch Tiểu Thăng chính thức được bổ nhiệm làm tổng giám đốc chấp hành mới của khu Đại Trung Hoa!

Bạch Tiểu Thăng nói rất nhẹ, không có chút đắc ý hay kiêu ngạo nào, nhưng lại như sét đánh ngang tai, bỗng dưng oanh một tiếng, đánh mọi người ở đây đến phát ngốc, giống như con rối.

Mắt Hàn Nhật Trình mở to như trứng bồ câu, mặt hiện đầy vẻ khó tin, nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng.

Trong lòng của hắn muôn vàn cái không tin! Mọi loại không tin!

Bạch Tiểu Thăng là tổng giám đốc chấp hành mới khu Đại Trung Hoa!

Làm sao có thể!

Chuyện này sao có thể!

Lúc này, trong lòng giống như đang có cơn sóng dữ dội, tầng tầng lớp lớp đập nát trái tim hắn.

Hàn Nhật Trình cảm giác tim mình đập nhanh bất thường.

Sau giây phút bình tĩnh ngắn ngủi, cả phòng họp xôn xao.

- Chuyện này sao có thể, hắn là tổng giám đốc chấp hành mới?

- Dựa vào cái gì chứ!

- Đúng đấy, dựa vào cái gì chứ!

- Vì sao trước đây không có một chút tin tức nào?



Nguyên bản mọi người đều có cơ hội, kết quả lại rơi vào tay hắn, vẫn là rơi vào tay một người trẻ hơn mình rất nhiều.

Đám người cũng không muốn tiếp nhận.

Hạ Hầu Khải liên tục ho một cái, muốn đám người an tĩnh lại.

Nhưng lần này, tiếng ho khan của hắn như chìm sâu dưới biển, không chút tác dụng.

Hạ Hầu Khải đành tăng thêm thanh âm. Lại ho một cái.

Vẫn vô dụng như cũ.

Hắn ngay lập tức không vui, nhướng mày, cầm chén trà bên cạnh, run tay ném ra ngoài.

“Bộp” một tiếng, chén trà vỡ vụn, động tĩnh này rốt cục làm cho người ta chú ý tới, tất cả mọi người nhìn về phía Hạ Hầu Khải.

Hạ Hầu Khải hừ lạnh một chút, nhìn đám người xung quanh, chỉ vào Bạch Tiểu Thăng rồi cao giọng nói,

- Các người nói, hắn dựa vào cái gì để là tổng giám đốc chấp hành?

- Được, tôi sẽ nói cho các người biết!

- Trước đây, Bạch Tiểu Thăng có can đảm đứng ra đối đầu với Trầm Bồi Sinh, các người ai có thể làm được?

Đám người im lặng.

Nhưng vẫn có rất nhiều người không phục.

- Còn nữa! Các người có biết, là ai một mình đi tới tổng bộ, mang theo chứng cứ giúp tổng bộ điều tra rõ Trầm Bồi Sinh!

- Là ai có thể làm cho lãnh đạo tổng bộ rất thưởng thức, điều tra thông tin tài liệu, biết những thành tựu của hắn ở khu Đại Trung Hoa là đệ nhất!

Giọng nói của Hạ Hầu Khải cao lên,

- Là Bạch Tiểu Thăng!

- Công văn chính thức của tổng bộ ở đây, ai không phục thì đi đến tổng bộ mà lý luận.

Hạ Hầu Khải khiến cho tất cả mọi người sợ hãi.

Hàn Nhật Trình càng như vậy.

Trầm Bồi Sinh bị giáng chức chẳng lẽ không phải do Hạ Hầu Khải làm sao?

Cái này là do Bạch Tiểu Thăng làm?

Hắn cũng không phải nghỉ phép mà là một mình lẻ loi đi đến tổng bộ, kéo Trầm Bồi Sinh xuống!

Tất cả mọi người không thể bàn cãi nhìn Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt rung động.

Mỗi người đều không thể tin tưởng, Bạch Tiểu Thăng vậy mà có thể làm được việc kia.

Nếu thật như vậy, Bạch Tiểu Thăng dường như thật sự có tư cách đạt được vị trí đó.

Dù sao, vị trí kia là do Bạch Tiểu Thanh đạt được một cách “không tiếng động”.

Hàn Nhật Trình thật lâu mới chuyển động, đôi mắt di chuyển.

Hắn quả thực dễ sàng tiếp nhận sự thật, đồng thời cũng dễ dàng nắm bắt thời cơ, lấy được lợi ích từ lựa chọn của mình, cho dù làm người khác khinh thường…

Không sao, chỉ cần có lợi, còn quan tâm người khác thấy thế nào à?

Hàn Nhật Trình yên lặng khuyên bảo chính mình.

Sau khi suy tính trong lòng, Hàn Nhật Trình không phải đang chần chờ, hắn bắt đầu vỗ tay đầu tiên, thậm chí cất giọng hô to,

- Đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng… không phải, Bạch tổng! Là anh hùng xuất thiếu niên, một mình vượt sóng gió. Cậu ấy trở thành tổng giám đốc chấp hành khu Đại trung hoa, quả thật là xứng đáng! Thật xứng đáng!

- Hàn Nhật Trình tôi ủng hộ Tổng giám đốc Bạch Tiểu Thăng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận