Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1318: Toan tính quá lớn (2)

Có mấy lời, họ không tiện nói ở công ty, nhưng mà Hạ Hầu Khải, còn có Lý Hạo Phong bọn họ đều muốn theo Bạch Tiểu Thăng giao lưu.

Đặc biệt là, Bạch Tiểu Thăng nếu như muốn động đến bố cục của khu Đại Trung Hoa.

Bọn họ đều sợ Bạch Tiểu Thăng đối với chuyện này hành động lỗ mãng rồi ăn phải thiệt thòi. Nên muốn sớm biết rõ một chút để đến thời điểm đó có thể phối hợp tránh trường hợp dụng chuyện lại trở tay không kịp.

Bạch Tiểu Thăng biết rõ bọn họ là quan tâm cho mình, lập tức cười, nói

- Hạ lão, kỳ thực bây giờ tôi cũng muốn hàn huyên với mọi người về chuyện này một chút.

Mọi người nghe vậy đều ngưng thần tập trung lắng nghe.

Bạch Tiểu Thăng nhìn bốn người ngồi xung quanh, ngôn từ khẩn thiết nói,

- Những điều hôm nay tôi nói trong buổi họp mọi người cảm thấy như thế nào?

Ba người Lý Hạo Phong đưa ánh mắt nhìn nhau.

Lý Hạo Phong dẫn đầu lên tiếng,

- Theo tôi nó rất tốt, kỳ thực có rất nhiều thứ tôi đã sớm nghĩ tới, thậm chí còn cùng Hạ lão thảo luận qua trong những lúc tán gẫu. Nhưng kỳ thực, tôi có chút ý nghĩ đều rất không thành thục. Hôm nay, kết hợp với những lời nói của cậu, toàn là những nội dung tinh hoa thật là làm cho tôi có cảm giác như ngộ ra được nhiều điều!

Dù sao những ý tưởng kia đều được đúc kết từ vô số kinh nghiệm Thương Đạo của các tinh anh trên tất cả các Châu Lục.

Người bên ngoài đều không có cơ hội và tư cách để lắng nghe.

- Tôi cũng cảm thấy rất không tệ, rất có ý tứ ! Nếu như lấy ra áp dụng, sẽ để cho khu Đại Trung Hoa sao này lại bước lên một tầm cao mới!

Trịnh Thiên Hồng khẩn thiết nói.

Hứa Du Nhược nhìn hai người bọn hắn, cười cười, nói

- Những lời nói này của các người đều là xuất phát từ đại cục. Còn tôi thì muốn nói về “ Tư lợi” một chút.

- Những hình thức cải cách này một khi thành công, đối với khu Đại Trung Hoa, đối với mỗi người chúng ta đều sẽ thu được lợi không ít! Còn về lâu dài mà xem xét, nhất định sẽ có càng nhiều người nhìn ra được vấn đề và đứng về phía của chúng ta.

Hứa Du Nhược nói.

Thái độ của ba người đều gần như nhất trí, đều xem trọng, đều ủng hộ.

Nếu có chỗ tranh cãi thì cũng chỉ là một ít chi tiết nhỏ nhặt.

Hạ Hầu Khải nghe xong cũng liên tục gật gật đầu.

Cho tới nay, hắn sở dĩ coi trọng ba người Lý Hạo Phong, cũng là bởi vì, bọn hắn có những căn cơ thâm hậu đó, so với một ít lão nhân có nhiều tư tâm mà nói thì họ càng có thiên phú mạnh và lực tiến thủ cao.

Hạ Hầu Khải không khỏi có chút tiếc nuối, hắn thật sự muốn mấy lão ngoan cố đó có thể nhìn xuống mấy ngườ này mà học tập.

Đáng tiếc, loại người như Lý Hạo Phong bọn hắn có quá ít người, đã từng có một Lâm Ngọc nhưng lại gặp phải người thầy là Trầm Bồi Sinh, dẫn đến đi sai lệch đường.

Còn có chính là hắn khi trở thành Tổng Giám Chấp Hành, cũng chỉ vì chính mình cân nhắc, một mực cầu ổn, cầu thăng bằng, không muốn động đến “Thâm căn cố đế” của những lão già kia.

Những người kia tuy có vấn đề nghiêm trọng, nhưng mà họ vẫn còn có uy vọng, phía dưới còn có một đám người nghe theo lệnh.

Có bọn hắn góp sức, thì các nhiệm vụ của tập đoàn cũng sẽ dễ hoàn thành hơn.

Hạ Hầu Khải biết rõ, một Trầm Bồi Sinh ngã xuống, thì vũng nước ở khu Đại Trung Hoa cũng không trong xanh được bao nhiêu, một vài Đại sự vụ quan, người phụ trách các khu vực nhỏ, cũng là một đám Trầm Bồi Sinh khác, tuy nhiên đó cũng không tính là u ác tính, nhưng chúng cũng sẽ tạo cho Đại Trung Hoa có một cái cực hạn.

Cực hạn của khu Đại Trung Hoa trong tương lai là đi cao hơn, đứng xa hơn.

Hạ Hầu Khải nghĩ đến những thứ này một lúc cuối cùng mới mở miệng nói với Bạch Tiểu Thăng,

- Tiểu Thăng a, tôi cũng không phải là cái Lão Ngoan Cố. Có một vài cái tôi cũng có thể tiếp nhận, có thể thưởng thức, bất quá. . .

Hạ Hầu Khải chậm rãi thở dài một hơi, nói,

- Tiểu Thăng a, những phương pháp đó muốn áp dụng vào thực tế cũng không phải đơn giản như vậy, có lẽ so với cậu suy nghĩ còn muốn khó khăn hơn nhiều lắm!

- Cậu không nên xem thường mấy lão gia hỏi trong cuộc họp hôm nay ! Bất kỳ một người nào trong bọn họ, thậm chí bất luận hai, ba người nào công lại đều kém xa Trầm Bồi Sinh, nhưng nếu như bọn họ toàn bộ cộng lại, tuyệt đối càng ngoan cố hơn so với Trầm Bồi Sinh.

- Tâm tư cải cách của cậu rất tốt, nhưng mà chỉ dựa vào điều đó mà muốn xê dịch bọn họ quả thật rất khó. Quyền lực, lợi ích, bọn họ thuỷ chung muốn nắm giữ, bọn họ muốn chôn chân ở một bộ phận, mọi người chúng ta những năm gần đây đều ngấm ngầm đồng ý xem đó như là 'Quy tắc ngầm ', vì vậy họ càng đáng sợ hơn địch nhân ở bên ngoài !

Hạ Hầu Khải nói với vẻ nặng nề.

Lý Hạo Phong ba người nghe Hạ Hầu Khải nói lời này, cũng đồng dạng sắc mặt ngưng trọng, hướng Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Chỗ bọn họ lo lắng cũng là những thứ này.

- Có lẽ, chúng ta có thể tiến hành theo chất lượng, thử từng cái một.

Lý Hạo Phong do dự một chút, đề nghị nói.

Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du Nhược nghe vậy cũng gật đầu tán thành.

Hiện tại, Trầm Bồi Sinh rơi đài, bọn họ bên này nhân cường mã tráng, mười năm, hai mươi năm sau sẽ luôn để cho khu Đại Trung Hoa thay mới diện mạo.

Lần này bọn họ đến đây, chính là sợ Bạch Tiểu Thăng nóng vội, muốn đề tỉnh hắn giúp hắn vững vàng làm việc, như thế càng có thể bảo đảm, lực cản cũng sẽ càng nhỏ hơn.

Tối thiểu nhất, cũng sẽ không để Bạch Tiểu Thăng phải gặp phong hiểm không cần thiết.

Nghe được mọi người nói như thế, Bạch Tiểu Thăng biết rõ bọn họ cũng là vì chính mình cân nhắc, lập tức cười,

- Cảm tạ Hạ lão, còn có mọi người đã quan tâm tôi.

- Bất quá, lần này, tôi sợ là không thể đồng ý với cách nhìn của Hạ lão và các vị.

- Lần này, cái tôi muốn chính là một trận mưa dông gió giật !

Lúc nói những câu này ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên sáng ngời.

Mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn.

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục nói,

- Tôi còn có mấy lời trong lòng muốn nói!

- Từ lúc tôi bắt đầu làm sự vụ quan kiểu mới đã chú ý tới những cơ nghiệp của khu Đại Trung Hoa chúng ta được phân chia thành các khu vực.

- Các khu vực riêng phần mình hoạt động, dã man tăng trưởng, hoàn toàn là sản nghiệp kiếm tiền của địa phương.

Bạch Tiểu Thăng thành khẩn nói với Hạ Hầu Khải,

- Hạ lão, tôi biết rõ từ lúc ngài tiếp nhận chức vụ thì trước đã có cái tình huống như vậy, tôi không có nửa điểm cho rằng ngài không phải, ngược lại, tôi đã điều tra tư liệu, nếu như không có ngài những năm này khu Đại Trung Hoa căn bản sẽ không phát triển tốt đến như vậy!

Hạ Hầu Khải nghe vậy thì cười mắng,

- Đừng có tâng bốc ta, nịnh nọt ta, có cái gì thì nói cái đó, ta biết rõ tiểu tử cậu một lòng vì công việc. Ta cũng thích nhất là dạng người này! Huống hồ, cậu nói cũng không sai !

Hạ Hầu Khải rộng lượng, khiến cho Bạch Tiểu Thăng kính nể cười một tiếng, sao đó tiếp tục nói,

- Tôi không phải nói làm như thế thì không tốt. Chỗ tốt của nó chính là chiếm lĩnh thị trường càng rộng hơn, có thể tăng lên giá trị sản lượng, ích lợi cực lớn!

- Bất quá, cứ như vậy, vấn đề cũng rất rõ ràng !

- Không có thống nhất sản nghiệp quy hoạch, không có sự hiệp lực giữa xí nghiệp cùng xí nghiệp, khu vực cùng khu vực, dẫn đến sức cạnh tranh kém, tư nguyên lãng phí, uy lực nhãn hiệu không mạnh, nếu nền chính trị của địa phương đó đi xuống thì xí nghiệp của chúng ta cũng sẽ mất chỗ dựa, sau đó chúng ta lại phải bắt đầu lại từ đầu, sinh trưởng trong điều kiện dã man . . .

Bạch Tiểu Thăng dõng dạc nói,

- Cái tôi muốn, không phải là cục diện như thế. Tôi muốn là khu Đại Trung Hoa của chúng ta phải có được nhãn hiệu chân chính, dù là chỉ lấy đại mười mấy hai mươi công ty nhưng nó có thể chân chính nổi tiếng ở thị trường quốc tế. Bọn chúng sẽ làm cho Hoa Hạ kiêu ngạo, cũng làm cho chúng ta kiêu ngạo.

- Những thanh niên sau này, cho dù có làm gì đi nữa. Thì đến thời điểm, mọi người đề cập về chúng ta bọn chúng vẫn sẽ giơ ngón tay cái lên, nói chúng ta tốt, nói khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc chúng ta rất tốt.

- Lúc cùng nhau trò chuyện bọn chúng cũng sẽ nhớ đến những người khai sáng là chúng ta, cũng sẽ tùy tâm mà nói lên hai chữ Lợi Hại!

Lời nói này của Bạch Tiểu Thăng, khiến cho bọn người Hạ Hầu Khải kinh ngạc, nhưng mà sau đó anh mắt của bọn họ cũng bừng sáng.

Bạch Tiểu Thăng còn tuổi trẻ như thế, mới bước lên vị trí cao, lại có thể nghĩ lâu dài, vẽ ra bản kế hoạch cho chính mình cùng bọn hắn đi lên.

- Vì đạt thành cái mục tiêu kia, tôi cần chú trọng điều chỉnh tổng bộ, chỉnh đốn Bộ Sự Vụ, cũng như các khu vực !

Bạch Tiểu Thăng nghiêm mặt nói.

- Tôi đem hết khả năng của mình ra dùng, lật đổ hết thảy các trở ngại !

- Nhưng tôi không thể sử dụng phương thức nhu hoà! Các vị đều biết rõ, tôi ở chỗ phó tổng của tập đoàn lấy được sự cho phép, nhưng chắc mọi người không biết tôi ở chỗ Tưởng Quát tiên sinh tổng giám đốc bộ sự nghiệp khu Châu Á của chúng ta cũng có một cái ước định.

Bạch Tiểu Thăng nhìn mọi người, dựng thẳng hai ngón tay lên,

- Hai năm, tôi cam đoan trong hai năm phải duy trì được công trạng như hiện tại, ngược lại quá trình sẽ do tôi tuỳ ý thực hiện ông ấy sẽ giúp tôi đè xuống những người chống đối !

Lời Bạch Tiểu Thăng vừa nói khiến cho bọn người Lý Hạo Phong kinh ngạc không thôi.

Ngay cả Hạ Hầu Khải cũng kinh hãi nói,

- Ngay cả Tưởng Quát cũng đồng ý!

- Nhưng mà, chúng ta làm sao duy trì công trạng.

Lý Hạo Phong thì thào nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận