Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 133: Một cuộc trò chuyện.



- Vương Duệ phó tổng?

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên đứng lên.

Vương Duệ đột nhiên đến, nói nhìn trúng nơi này của hắn, muốn. . . Chiếm làm phòng riêng?

Tạm thời không nói Vương Duệ muốn căn phòng làm việc này làm gì, chỉ cần nhìn thái độ của hắn trước mặt mọi người thì đã lộ ra một tín hiệu ——

Người đến không có ý tốt!

Trần Đại Nha bị Bạch Tiểu Thăng lặng lẽ nháy mắt.

Nhưng mà hiển nhiên, tín hiệu này, Trần Đại Nha còn không hiểu sao. . .

- Bạch quản lý, tôi muốn một mình trò chuyện với cậu hai câu.

Vương Duệ có cảm giác ngoài cười nhưng trong không cười, nhìn Trần Đại Nha một chút, quay về phía phụ tá riêng của mình vung tay hướng ra phía ngoài. Người trợ lý lập tức hiểu ý, mời những người khác đi ra ngoài bao gồm cả Trần Đại Nha ở bên trong, sau đó đứng bên ngoài canh cửa.

Một mình trò chuyện cùng tôi hai câu?

Bạch Tiểu Thăng ngắm nhìn cửa, lại nhìn về phía Vương Duệ.

Kỳ thật ở trong mắt Bạch Tiểu Thăng, hắn cùng Vương Duệ kỳ thật không tính là địch nhân, cho tới bây giờ cũng không tính. Tham gia vào tranh đấu giữa hai người Thượng Vương, hoàn toàn là hiểu lầm.

Người khởi xướng tạo thành cái hiểu lầm này —— Thượng Văn Thư, trước đây không lâu trong sự việc của Hà Nhạn Băng, Bạch Tiểu Thăng nhờ hắn giúp một lần, coi như cầm trở về chút lợi lộc.

Đối với Vương Duệ, Bạch Tiểu Thăng cũng không có ý đi giải thích hiểu lầm trong đó, bởi vì, hắn cảm thấy không cần thiết. Về sau, Ngô Thu Yến nghỉ việc, Lý Minh Đồng nổi điên, hai bên hiểu lầm càng ngày càng sâu.

Nhưng bởi vì thân phận của Bạch Tiểu Thăng, Vương Duệ vẫn không dám làm gì. Ngược lại, theo quan hệ của Tống Giai đại sư, Ngô Khải Binh khu trưởng với Bạch Tiểu Thăng, thái độ của Vương Duệ đối với hắn càng ngày càng khách khí.

Vương Duệ này, ở trong lòng Bạch Tiểu Thăng ấn tượng cũng không tệ lắm. So sánh cùng Thượng Văn Thư, Thượng Văn Thư lòng dạ quá nặng, cần hao tâm tốn sức đi suy nghĩ.

Vương Duệ thì lại khác, hắn bá đạo, nhưng lại trực tiếp, vừa xem là hiểu ngay.

Bạch Tiểu Thăng càng thích cùng người có dạng tính tình như Vương Duệ.

Giống như hiện tại, Vương Duệ rõ ràng đến gây chuyện.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng tò mò.

Là nguyên nhân và lý do gì, để vị Vương phó tổng này, đột nhiên đến tìm mình gây phiền toái đây?

- Bạch quản lý khả năng không biết rõ, ngay ngày hôm đó, tôi sắp vào chủ đạo hạng mục này, thẳng đến khi hoạt động khánh thành hoàn tất!

Vương Duệ đưa tay, ngón tay lướt qua giá sách, nhìn đầu ngón tay không có bụi, rất hài lòng xoa hai ngón tay,

- Tôi cần một văn phòng, nơi này của cậu rất tốt, tôi muốn.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

- Văn phòng trần quản lý lớn hơn, thoải mái hơn một chút, nhưng mà nếu Vương tổng đã ưa thích nơi này thì cứ việc dùng đi.

Bạch Tiểu Thăng không quan trọng.

Dù sao tại nơi này hắn còn chưa ngồi nóng mông, cũng không có bao nhiêu thứ.

Vương Duệ gật đầu,

- Tốt! Vậy cậu dọn đi đi. Đương nhiên, cậu không có nơi làm việc cũng không được, dù sao cũng là người quản lý. . . Phòng bên cạnh hậu cần là phòng vật tư, dọn đi ra thì cũng không nhỏ, cậu đến đó đi.

Trực tiếp đi tới phòng vật tư sao?

Bạch Tiểu Thăng không quan trọng cười một tiếng, không để ý chút nào.

Hành động của hắn rơi vào trong mắt Vương Duệ, làm con mắt ông ta chớp lên.

Tu hú chiếm tổ chim khách, đây là một lần thăm dò sao!

Trần Cửu Thiên nói Bạch Tiểu Thăng không phải là người Tổ Thanh Tra, nhưng trong lòng Vương Duệ, vẫn có chút không yên.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng, đúng là thành viên Tổ Thanh Tra, thân phận đã bị lộ ra ánh sáng rồi hắn còn có thể chịu loại nhục nhã này sao? Tất nhiên sẽ xuất ra chút vật chứng, làm sáng tỏ thân phận.

Trừ phi, Bạch Tiểu Thăng thật là giả!

Mắt thấy Bạch Tiểu Thăng vô điều kiện nghe theo, thậm chí một tiếng đều không nói.

Vương Duệ, bắt đầu tin suy đoán của Trần Cửu Thiên.Tên Bạch Tiểu Thăng này, đúng là không phải người của Tổ Thanh Tra!

Thượng Văn Thư anh được, anh giỏi thủ đoạn! Vậy mà một đường, để tên này đóng giả làm rồng qua sông! Thậm chí vì anh tạo ra cơ hội, lấy được hảo cảm của Tống Giai đại sư!

Vương Duệ trong lòng thầm mắng Thượng Văn Thư là lão hồ ly, nhưng lại không thể không bội phục. Luận mưu kế, Thượng Văn Thư mạnh hơn mình!

Về phần quan hệ của Bạch Tiểu Thăng cùng nhà họ Lục, Trần Cửu Thiên từng giải thích qua, Bạch Tiểu Thăng chỉ là bạn học của đại tiểu thư nhà họ Lục. Mặc dù làm cho người ta giật mình, nhưng không đáng để kiêng kị.

Hiện tại,

Vương Duệ nhìn Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt hoàn toàn không còn dè dặt và thiện ý trước đó.

- Phó tổng Vương Duệ ngày đầu tiên đến đã chọn được văn phòng tốt, thật đáng mừng, tôi đi phòng vật liệu.

Bạch Tiểu Thăng cười nói, chuẩn bị rời đi.

Đối với chuyện Vương Duệ đến, đặc biệt là hắn rõ ràng tìm mình gây phiền phức, Bạch Tiểu Thăng tuyệt đối không tức giận, ngược lại rất vui mừng.

Phó tổng Vương Duệ đâu phải là đến tìm phiền toái, rõ ràng là đến đưa điểm cho hắn thăng cấp!

- Không vội, chúng ta trò chuyện hai câu.

Vương Duệ đánh giá Bạch Tiểu Thăng nói.

Cho dù có Thượng Văn Thư âm thầm thao túng. Nhưng người trẻ tuổi này, nhìn trên biểu hiện mà nói thì vượt xa tất cả thanh niên tài giỏi mà Vương Duệ hắn thấy qua!

Đáng tiếc người tài giỏi không được trọng dụng! Vương Duệ cảm khái.

- Ngài nói.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Cậu có phải là Thượng Văn Thư an bài, giả mạo người Tổ Thanh Tra của tập đoàn không!

Vương Duệ thình lình quát.

Nói thẳng!

Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt tự nhiên, cười một tiếng,

- Ngài nói đúng thì là đúng, nói không thì là không.

Đây coi như ngầm thừa nhận sao!

Vương Duệ gật gật đầu.

Tính riêng phần định lực này. Người này, hắn chịu phục!

Đáng tiếc, cuối cùng không thể cho chúng tôi sử dụng, tôi tới là để chơi chết cậu! Hi vọng về sau, cậu cũng có thể trấn định như vậy!

Nhưng mà, trong đầu Vương Duệ bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề không ổn, nếu như mình cứ một mực bức bách, Bạch Tiểu Thăng có từ chức không, đi thẳng một mạch!

Bạch Tiểu Thăng làm đến hiện tại, đã đủ rồi, bây giờ phủi mông đi cũng không lỗ.

Vậy Vương Duệ hắn há không phải là không hoàn thành nhiệm vụ Trần Cửu Thiên giao sao?

Thế này thì không được, mình không thể để cho hắn đi! Mình phải nghĩ trăm phương ngàn kế vây khốn hắn! Vương Duệ trong lòng nói.

- Tốt, cậu ra ngoài đi, báo Trần Đại Nha chuẩn bị, một lúc sau chúng ta cùng một chỗ đến phòng họp lớn, mở cuộc họp toàn thể, tôi có chuyện quan trọng muốn tuyên bố.

Vương Duệ dừng nói một chút.

Liếc Bạch Tiểu Thăng một cái, quay người đi ra ngoài, trong lòng suy tư.

Việc này, không có đơn giản như vậy!

Vì sao thái độ Vương Duệ lại đột nhiên lại biến đổi lớn như thế, vì sao hắn nghi vấn mình, cho rằng mình là đóng giả? Không lẽ, hắn có người quen trong Tổ Thanh Tra nói với hắn thứ gì sao?

Với vị trí này của Vương Duệ, có thể quen người Tổ Thanh Tra sao?

. . .

Bạch Tiểu Thăng tay vừa đặt trên chốt cửa, bỗng dừng lại.

- Có chuyện gì?

Vương Duệ thấy được, cau mày hỏi.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, quay đầu hời hợt hỏi một câu,

- Thương thế của Trần Phong thiếu gia, đỡ chưa đó?

- Không rõ.

Vương Duệ lạnh lùng trả lời.

Là không rõ, mà không phải là không biết rõ, thậm chí không hỏi ai là Trần Phong!

Quả nhiên, là Trần Cửu Thiên lệnh hắn đến!

Bạch Tiểu Thăng trong nháy mắt hiểu rõ, cười không nói, đẩy cửa đi ra.

Vương Duệ cau mày nhìn hắn đi ra ngoài, trong lòng có cảm giác không ổn.

Vừa rồi Bạch Tiểu Thăng hỏi, có gì đó quái lạ. . .

- Không tốt, mình bị tên này bẫy!

Vương Duệ kinh hô một tiếng.

Hắn không thích giống Thượng Văn Thư, chuyện gì đều đấu trí, sử dụng thủ đoạn, hắn càng ưa thích thẳng đến thẳng đi, phá đổ đối thủ, vừa rồi phản ứng chậm một chút, bị Bạch Tiểu Thăng lừa!

- Thật là một người xảo quyệt!

Vương Duệ nhịn không được nghiến răng nghiến lợi,

- Tuổi tác không bằng Thượng Văn Thư, nhưng trình độ giảo hoạt, chỉ có hơn chứ không kém!

Bạn cần đăng nhập để bình luận