Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1334: Hàn Nhật Trình tức giận (1)

Trong lòng Hạ Hầu Khải tràn đầy cảm thán, thậm chí tâm lý còn lầm bầm một tiếng,

- Lão Trầm à, ông có thể nhắm mắt được rồi, đều nói Trường Giang sóng sau đè sóng trước, cơn sóng Tiểu Thăng này sóng sau đem sóng trước là ông chụp chết ở trên bờ cát, ông chết cũng đúng là không oan !

Hạ Hầu Khải cũng nghe nói, Trầm Bồi Sinh ở bên Chinandega, vào tù mười năm là điều khó tránh được.

Ở độ tuổi đó, mười năm trong nhà giam, sợ là sẽ khó còn cơ hội gặp nhau rồi .

Trong lúc Hạ Hầu Khải đang nghĩ thầm, Bạch Tiểu Thăng đã cười đứng dậy, cười thần bí với Lâm Vi Vi ,

- Anh biết xem bói, em có tin không?

Nhìn Bạch Tiểu Thăng trêu đùa với mình , Lâm Vi Vi giận trừng mắt với Bạch Tiểu Thăng một chút, cười nhẹ nhàng nói,

- Sau này anh về hưu, có thể ngồi ở đầu phố bày quầy bán hàng đoán mệnh, cũng có thể duy trì sinh hoạt.

Bạch Tiểu Thăng còn chưa để ý lắm đến việc trước mắt, gật đầu đồng ý.

- Hiện tại, có phải Hàn Nhật Trình sẽ lo sợ không yên hay không nhỉ? Tôi muốn cảm ơn đám người Thương Đạt Đông ra sức như thế, đem anh ta đẩy đến nơi này của tôi, khiến cho anh ta lại không thay lòng! Giờ cũng chính là thời điểm chúng ta nên ra sân, chứng kiến một trận lên án, cũng là cho chế độ này dựng nên lên một cái án lệ !

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Hắn từ chỗ Dư Doanh, Trần Vũ Thành sưu tập qua tư liệu của Hàn Nhật Trình, anh ta vi phạm những sự tình kia, có không hề ít vấn đề, nhưng mà không tính lớn.

Có thể bảo vệ được, khiến cho Hàn Nhật Trình ở trong lĩnh vực mà mình am hiểu, phát huy được năng lực vốn có, xem như lập công chuộc tội.

Bạch Tiểu Thăng vừa suy nghĩ, vừa cùng đứng dậy nói với Hạ Hầu Khải, cùng đi ra ngoài.

Một tuần thời gian này, triệt để thay đổi Bộ Sự Vụ, người bên ngoài cảm thấy quá nhanh, không có khả năng.

Hắn Bạch Tiểu Thăng ngược lại là cảm thấy, vừa vặn.

Trầm Bồi Sinh được điều tra rõ ràng, lực lượng phía bên mình chưa từng cường đại, thu thập hết các thế lực bảo thủ còn sót lại, vậy không phải như là gió thu quét lá vàng sao !

Mau mau hoàn thành vở kịch giết gà dọa khỉ này, sau đó, mình mở cuộc họp với những người cấp phụ trách tiểu khu vực!

Bạch Tiểu Thăng nghĩ tới đây, ánh mắt sáng ngời.

Mười lăm người bọn hắn kia, mới là những người mà Bạch Tiểu Thăng chân chính muốn đối phó, thừa dịp hắn mới vừa lên chức, nắm trong tay Thượng Phương Bảo Kiếm khí thế hung mãnh, nhất cử ra tay dẹp yên những căn bệnh cũ, sau đó từng bước từng bước nhanh đều, dùng hết khả năng đem những vấn đề nhỏ tận làm phai mờ, khiến cho khu Đại Trung Hoa chân chính ngưng tụ thành một thể thống nhất!

Đợi cho đến khi đó, mới là thời khắc Bạch Tiểu Thăng hắn chân chính thi triển quyền cước !

Đã, không xa !

Bộ Sự Vụ khu Đại Trung Hoa Tập đoàn Chấn Bắc, tại văn phòng của Đại sự vụ quan Hàn Nhật Trình.

- Ngươi nói cái gì ? Nói lại cho ta nghe !

Hàn Nhật Trình vốn đang ngồi sau bàn công tác, khí định thần nhàn xử lý sự vụ, nhưng vừa nghe được người đưa tin báo cáo, mắt châu lập tức trợn tròn, trừng mắt, to giọng hỏi người đối diện.

Trên mặt Hàn Nhật Trình đã bắt đầu xen lẫn kinh sợ.

Có người nộp lên chứng cứ cho tổng bộ khu Đại Trung Hoa, vấn trách hắn !

Trước mắt, Bộ Phận Hành Chính của tổng bộ đã Thụ Lý vụ tố cáo này, đang tổ chức xin ý kiến của nhân viên có mặt.

Tổng giám đốc Bạch Tiểu Thăng, các vị đại sự vụ quan cũng đã có mặt, 50 vị biểu quyết vô cùng tốt, tính tình chính trực cũng đã được tuyển chọn xong.

Hội nghị sẽ được tổ chức sau một giờ nữa!

Người đến báo cáo trước mắt này cũng là đến từ bộ phận hành chính của tổng bộ.

Lần này tới cũng không phải chỉ thông báo miệng, người này còn mang đến giấy thông báo chính thức.

Hàn Nhật Trình liếc mắt nhìn tờ giấy công văn đang để trên bàn kia, chỉ cảm giác con dấu màu đỏ kia vô cùng chướng mắt.

- Hàn Nhật Trình Đại sự vụ quan, căn cứ vào chế độ mới được công bố, ngài không cần chuẩn bị bất kỳ vật gì, chỉ cần có mặt đúng giờ là được rồi.

Người tới không cần Hàn Nhật Trình hỏi mà vẫn cẩn thận nhắc lại một phen.

Theo chế độ mới, một khi Đại sự vụ quan bị tố cáo, tổng bộ liền trong thời gian ngắn nhất sẽ tổ chức một cuộc hội nghị, lấy thời gian 1 giờ chuẩn bị làm tiêu chuẩn, không hề cho người trong cuộc có thời gian cùng chỗ trống để tìm đối sách.

Đương nhiên, nếu việc này là do vu khống thì cũng tự nhiên không cần chuẩn bị, chỉ cần trực tiếp qua đó giải thích là được rồi.

Mấy chục vị sự vụ quan ngay thẳng chính trực kia, cũng đều không phải Kẻ điếc Người mù.

Bất quá người thong dong tự tin, đi vào không thẹn, trong tâm không xao động, chung quy vẫn là số ít.

Rất hiển nhiên, Hàn Nhật Trình không thuộc về loại người này.

Lúc này trong lòng của hắn cũng tràn ngập sợ hãi.

Hắn cũng đã đọc qua chế độ mới, thậm chí hắn còn suy nghĩ có cần phối hợp với tổng giám đốc mới hay không để tiến thêm một bước.

Thật không nghĩ đến, Hàn Nhật Trình hắn thế mà lại là người đầu tiên bị tố cáo!

Cũng là một loại ủng hộ chế độ mới, nhưng loại phương thức này, hắn thực sự khó mà tiếp nhận được!

Làm sao có thể là mình !

Tại sao lại là mình chứ !

Hàn Nhật Trình sau khi kinh sợ, buồn giận vô cùng, trong tâm tràn đầy khó chịu.

- Hàn Nhật Trình Đại sự vụ quan, thông báo tôi cũng đã đưa đến rồi, giờ có thể rời đi chưa ?

Người tới khách khí hỏi, trong mắt ẩn ẩn một tia đồng tình.

Loại sự tình "Lộ mặt to" này, nếu là ai dính phải sợ cũng không hề dễ chịu. . .

- Được, tôi đã biết rõ, anh vất vả rồi, anh cứ đi đi.

Hàn Nhật Trình cưỡng chế ép lửa giận xuống, đuổi người truyền lời đi.

Người kia vừa ra ngoài, liền ngay sau đó có hai người tiến vào.

Hàn Nhật Trình đang cố gắng bình tĩnh lại, chuẩn bị phái người đi tìm hiểu một phen, giương mắt lên liền thấy hai người bọn họ.

- Lão Vương, tiểu Chu ?

Hai người này là người bên phe của Hàn Nhật Trình, được hắn phái đi theo dõi tình hình trước mắt.

Không ngờ bọn họ đã trở về, sắc mặt còn bồn chồn nôn nóng.

- Nhật trình Đại sự vụ quan, ngài đã nhận được thông báo, bên ngoài cũng đã sôi trào bàn tán, chúng tôi nghe ngóng một phen, rồi tranh thủ thời gian trở về.

Người lớn tuổi hơn gấp giọng báo cáo cho Hàn Nhật Trình.

Hàn Nhật Trình đứng thẳng người lên, tới trước ghế sô pha chào hỏi hai người

- Lão Vương, tiểu Chu, ngồi xuống rồi nói !

Hàn Nhật Trình vốn giỏi a dua nịnh nọt, tự tư xảo trá, nơi nào cũng có thể nịnh hót, bị rất nhiều người khinh thường.

Nhưng mà, loài người là loại động vật có nhiều mặt tính cách, không có tuyệt đối chính diện hoặc là phụ diện, Hàn Nhật Trình cũng như thế.

Hàn Nhật Trình đối với người bên cạnh, đối với cấp dưới, cũng là vô cùng tốt.

Cho dù hắn thăng cấp lên Đại sự vụ quan, nhưng đối với người bên cạnh cũng chưa từng vênh mặt hất hàm sai khiến, những người bên phe hắn rất thoải mái khi ở chung với hắn.

Đây cũng là lý do, Hàn Nhật Trình tuy là dạng người giỏi nịnh nọt, nhưng bên người lại vẫn hội tụ được một đám người phục vụ!

Lão Vương, tiểu Chu cũng không có khách khí với Hàn Nhật Trình.

Dù sao, thường ngày cũng đều đối xử như thế.

Lại nói, đối với tình hình trước mắt cũng không phải là lúc khách khí!

Sau khi hai người ngồi xuống cũng tự mình rót một chén trà.

Một đường này vội vã trở về, lại còn nghe ngóng tin tức, hai người đều có chút miệng đắng lưỡi khô.

Mặc dù tâm lý của Hàn Nhật Trình đã rất gấp gáp, nhưng vẫn không có thúc giục bọn họ, mà là kiên nhẫn chờ đợi.

- Người hướng tổng bộ báo cáo, đưa lên chứng cứ tố cáo ngài tên gọi là La Thành Hâm, giữ chức sự vụ quan, trong tay hắn có ít chứng cứ trong thời gian ngài còn là sự vụ quan, hơn nữa còn có một việc, còn có chứng cứ nghe nói có liên quan đến việc ngài có móc nối với Trầm Bồi Sinh làm việc thiên tư !

Lão Vương vội vã nói liền một hơi.

- Chúng tôi chỉ nghe được một chút liền biết rõ, những sự tình kia, đúng là chính chúng ta làm, chứng cứ của đối phương tựa hồ. . . rất có sức thuyết phục !

Tiểu Chu cũng hết sức nghiêm túc nói.

Quan hệ của bọn hắn và Hàn Nhật Trình là hết sức mật thiết, cũng cùng nhau làm rất nhiều sự tình, dù chỉ nghe lỏm được một vài chuyện nhưng bọn họ vẫn có thể hiểu được đại khái tình huống mà bọn họ sắp đối mặt.

- La Thành Hâm !

Hàn Nhật Trình cắn răng đọc cái tên này, nhắm mắt lại.

Người này không phải là hắn không quen, năm đó khi còn làm sự vụ quan, cũng đã có nhiều lần tiếp xúc !

Lúc trước, La Thành Hâm còn không chỉ một lần khuyên bảo hắn.

Để cho hắn phục vụ cho Thương Đạt Đông Đại sự vụ quan, nấp trong bóng mát của cây đại thụ. Bất quá, lúc ấy, Hàn Nhật Trình đã cân nhắc qua và không đáp ứng hắn.

Dường như đối phương cũng không có tức giận, mà còn muốn kết bạn với hắn và nhờ giúp hộ vài việc.

Hàn Nhật Trình nể mặt Thương Đạt Đông, cũng không có cự tuyệt, đối với hắn luôn luôn khách khí, lễ ngộ có thừa.

Không nghĩ tới, hắn sẽ nộp lên chứng cứ tố cáo mình!

Hàn Nhật Trình run lên.

La Thành Hâm cùng hắn không có thù, không có oán đáng lẽ không cần phải chơi xấu hắn như vậy.

Huống hồ, nếu chứng cứ không có đầy đủ La Thành Hâm chỉ sợ cũng không dám làm việc này!

Nếu chỗ chứng cứ đó đều là chân thực hữu hiệu thì nhất định hắn đã tốn thời gian rất dài điều tra sưu tập, cũng không phải chỉ là một hai ngày.

Hắn sớm đã muốn đối phó với mình !

Đây là hành vi của một mình hắn hay vẫn là nói. . .

Hàn Nhật Trình thầm suy nghĩ, càng nghĩ trong tâm lại càng rét lạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận