Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1335: Hàn Nhật Trình tức giận (2)

Chẳng lẽ là do Thương Đạt Đông chỉ huy !

Vừa nghĩ đến điều này, ngay lập tức Hàn Nhật Trình đã khẳng định chắc chắn.

Ngay khi Hàn Nhật Trình nghĩ tới đây, Lão Vương cùng tiểu Chu nhìn nhau, thăm dò nói,

- Tên La Thành Hâm này quan hệ rất gần với Thương Đạt Đông, ngài có thể không biết điều này nhưng chúng tôi biết hết sức rõ ràng.

- Lần này hắn đến tố cáo ngài, có phải là Thương Đạt Đông bày mưu đặt kế hay không! Dù sao có can đảm làm như thế, thanh danh của chính La Thành Hâm hắn cũng sẽ bị tổn thương, về sau còn có ai để hắn tiếp cận bản thân nữa.

- Tôi cảm thấy nếu không bị ép buộc thì sẽ không có ai sử dụng cái chế độ mới này. Lại còn lấy chế độ này để đối phó với người khác!

- Thế nhưng chúng ta cùng La Thành Hâm không có thù a, đối với Thương Đạt Đông Đại sự vụ quan, thì lại càng không có thù oán gì.

Lão Vương, tiểu Chu mỗi người nói một câu.

Hàn Nhật Trình nhịn không được siết chặt nắm đấm.

Hắn so với Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư thì càng thêm nhạy bén, não bộ hoạt động nhanh chóng xác định được tình thế của mình.

- Đây là có người muốn hi sinh ta muốn giết gà dọa khỉ đây mà!

Hàn Nhật Trình kinh sợ thì thào, trong mắt hiện đầy tơ máu.

Tốt, hắn đã án binh bất động vậy mà lại có người muốn động hắn !

Nhưng vấn đề trước mắt là tên La Thành Hâm kia có cầm ra được chứng cứ mười phần xác thực !

Hàn Nhật Trình yên lặng tính toán một chút, những sự tình đủ để uy hiếp vị trí Đại sự vụ quan của mình, lại thêm đây là chế độ vừa tuyên bố, cần bắt điển hình, vậy thì mình bị hạ cũng không phải là không thể !

Hàn Nhật Trình nghĩ đến đây, chỉ thấy sau lưng có cảm giác rét lạnh.

Mình chỉ mới vừa thăng cấp lên đại sự vụ quan, tiền đồ quang huy vô cùng, thoáng một cái liền muốn gãy rồi.

Hắn không cam tâm !

- Hiện giờ, đường thoát duy nhất của mình chỉ sợ là chỉ có thể trên người vị tổng giám đốc mới Bạch Tiểu Thăng kia.

Hàn Nhật Trình suy nghĩ liên tục, âm thầm nói.

Hắn thấy đây là con đường duy nhất của hắn !

- Trước mắt, tên Bạch Tiểu Thăng kia cho mình sống thì mới được sống, hắn để cho mình chết thì chỉ có chết. Mạng nhỏ này của mình chỉ có thể nằm trong tay hắn.

Hàn Nhật Trình suy nghĩ, chính mình ban đầu đứng về phía đội ngũ Bạch Tiểu Thăng, nhưng mà trước mắt không có cùng với Bạch Tiểu Thăng thành lập "Tình nghĩa" sâu hơn.

So với cứu mình, Bạch Tiểu Thăng có thể nghĩ đến một “ví dụ điển hình”!

Hàn Nhật Trình cảm giác tiền đồ của mình hết sức mờ mịt.

Bất quá, sau đó Hàn Nhật Trình lại nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt hung hăng.

- Tốt cho một tên Thương Đạt Đông, ngươi đây là muốn chơi chết ta phải không! Tốt! Tốt! Nếu lần này ta không chết thì chắc chắn sẽ không để yên cho ngươi !

- Còn có ngươi, Triệu Hân Dư, con mẹ nó ngươi cũng thoát không khỏi liên quan ! Ta sẽ cho hai người các ngươi biết thế nào là lễ độ.

Hàn Nhật Trình bị người cung cấp chứng cứ chất vấn, bắt đầu mở phiên điều trần của buổi hội nghị, sau khi thụ lý hành chính, chỉ dùng một giờ đồng hồ, thậm chí càng ít thời gian hơn, thì nó đã được truyền qua mấy lần ở tổng bộ.

Nhân viên tổng bộ khu Đại Trung Hoa lập tức sôi trào.

Có thể nói, ngay cả nhân viên quét dọn, hay là nhân viên bảo an ở cửa cũng biết rõ chuyện này, đồng thời âm thầm quan sát chú ý.

Sự chú ý rộng rãi như thế, tin đồn truyền bá nhanh chóng, tự nhiên có nguyên nhân.

Lúc đầu, mọi người đã sớm chú ý đến cái chính sách chế độ mới này, âm thầm chú ý có người dám làm như vậy có phải là thật hay không. Đến khi sự việc mở ra, tự nhiên có vô số người chủ động làm "loa phát thanh nhỏ" tuyên truyền ra bên ngoài.

Thứ hai, trừ chuyện đó ra, tự nhiên có người khác trợ giúp

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư tỉ mỉ tìm vài người còn đáng tin trong đám thuộc hạ đến thực hiện chuyện này, nhưng mà chuyện này có tốc độ tuyên truyền rất nhanh, ngay cả bọn họ cũng có cảm giác kinh dị.

Chỉ có điều, trong lòng bọn họ cũng có cảm giác cao hứng.

Mà giờ khắc này, trong văn phòng của Bạch Tiểu Thăng, hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều có mặt ở đây, thậm chí có cả Hạ Hầu Khải.

- Tất cả đã an bài xong?

Bạch Tiểu Thăng nhìn mấy người Lâm Vi Vi cười hỏi.

- Đúng vậy, biết có người muốn quạt gió, chúng ta tự nhiên phải trợ lực một chút.

Lâm Vi Vi cười nói.

Tin đồn lan tỏa nhanh chóng, nào có thể thiếu công lao của bọn họ đây.

- Chỉ có điều lần này, chúng ta lại bày ra chút thủ đoạn không đàng hoàng trong thời điểm này. . . Suy nghĩ như vậy, tôi liền luôn cảm thấy hổ thẹn với sự dạy bảo của Hạ lão.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Hạ Hầu Khải, nói đùa.

- Ha hả. Tiểu tử, chớ có bày ra bộ dáng này với ta. Lão đầu tử ta chơi mấy cái thủ đoạn kia cũng không tính là ít. Chút mánh khóe ấy của ngươi thì tính toán là cái gì chứ.

Hạ Hầu Khải nhìn Bạch Tiểu Thăng, khinh thường cười lạnh hai tiếng, khinh bỉ nói.

Hạ Hầu Khải nói một chút về những khoảng tối trong lịch sử của mình, chẳng những không che giấu, lại còn có chút kiêu ngạo.

Dù sao việc hắn làm cũng không thẹn với lương tâm, tất cả là vì tập đoàn.

- Kỳ thực ta chỉ sợ cậu lại giống như Hạo Phong, ngay thẳng đến mức làm cho người khác chịu không nổi. Sau đó ta phải dạy cho cậu biết, làm Tổng giám đốc, không những chính nghĩa, mà nhiều lúc cần phải quỷ quái, không chính không tà mới có thể khống chế toàn bộ cục diện.

Nói xong, Hạ Hầu Khải còn lườm Bạch Tiểu Thăng một cái.

- Ta chỉ sợ cậu chế định cho khu Đại Trung Hoa một bộ chính sách có chế độ vô cùng rõ ràng ngay thẳng, bản thân mình không muốn tranh cãi ồn ào muốn làm gương tốt cho tất cả mọi người, sau đó trầm mình vào trong đó. Không biết biến hóa, khinh thường những thủ đoạn nhỏ hay mánh khóe không thể lộ ra ngoài ánh sáng này.

- Vì vậy ta mới cảm thấy phải gõ cậu một gậy đây.

- Nhưng mà hiện tại xem ra, tiểu tử cậu không chỉ có thân cây to lớn làm trụ cột mà còn rất nhiều nhánh cành xiên xỏ nha, tâm tư méo mó mưu đồ xấu xa cũng không ít nha.

Trong lúc nói chuyện, Hạ Hầu Khải tựa hồ như vẫn còn tiếc nuối nói.

Nụ cười của Hạ Hầu Khải tươi rói, không có căm ghét chút nào, mà ngược lại rất vui vẻ.

Một người lãnh đạo thích hợp, nhất định phải có ngay thẳng chính trực mặt ngoài, phải chỉ dẫn cho người phía dưới, nhưng mà chính bản thân hắn, nhất định phải bước vào bên trong bóng tối u ám.

Điểm này, Bạch Tiểu Thăng làm không tệ.

Tối thiểu nhất, Hạ Hầu Khải rất thưởng thức hắn.

Nhìn thấy Hạ Hầu Khải ủng hộ, ba người Bạch Tiểu Thăng nhìn nhau, cả người như nhẹ nhàng ra, nở nụ cười.

Có câu nói này của lão lãnh đạo, bọn họ an tâm.

Kế tiếp, thừa dịp lần phong ba này, bọn họ muốn dựng lên một trường hợp điển hình.

Không phải, không phải một cái.

Bạch Tiểu Thăng về sau đã đổi chủ ý, bọn họ, muốn dựng nên hai cái điển hình mới phải.

Mà vở kịch lớn hiện tại, thì hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư nổi lên dẫn đầu, vì vậy vở kịch đặc sắc liền không thể thiếu nhân vật chính như bọn họ được.

. . .

Buổi sáng, mười một giờ.

Tổng bộ khu Đại Trung Hoa, ở bên trong một gian phòng họp lớn.

Án theo bố trí của Bộ Phận Hành Chánh, trừ Hàn Nhật Trình bên ngoài ra, thì có chín vị Đại sự vụ quan dự thính, còn có năm mươi vị sự vụ quan và trợ lý sự vụ quan có danh tiếng cực tốt tham dự.

Hàn Nhật Trình cũng tới, chỉ có điều vị trí của hắn chỉ có mình hắn ngồi lẻ loi trơ trọi một mình, lộ ra sự cô độc lẻ loi.

Trên cái bàn đối diện, cũng chỉ có một người là La Thành Hâm.

Hàn Nhật Trình ngước nhìn La Thành Hâm, sắc mặt vô cùng âm trầm, khó coi.

Bên trong nhóm Đại sự vụ quan đang ngồi bên kia, hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư nhìn thấy một màn này, liếc nhìn nhau, sâu trong đôi mắt mơ hồ lộ ra một tia cười cợt trên nỗi đau của người khác.

Nhìn những Đại sự vụ quan đang ngồi trong nhóm này, rất nhiều người có sắc mặt ngưng trọng, mơ hồ còn có chút bộ dáng thỏ chết cáo buồn, Thương Đạt Đông âm thầm vui sướng không thôi.

Gọi các vị tới đây cố gắng nhìn xem, đứng về phía Bạch Tiểu Thăng có gì tốt. Trước kia các ngươi cao cao tại thượng, Đại sự vụ quan dưới một người, trên vạn người, nhưng một khi cái chính sách chế độ này được thông qua, các vị liền có thể phải ngoan ngoãn đứng ở bên kia, giống như Hàn Nhật Trình gặp chất vấn, nếu quả thật có người mua chuộc sự vụ quan đến chất vấn gây khó dễ, kéo các vị xuống ngựa, các vị liền thảm rồi!

Trong lòng của Thương Đạt Đông lúc này đang âm thầm cười lạnh.

Kỳ thực, cũng giống như Lý Hạo Phong, coi như có ngươi cam lòng chịu tra khảo, cũng sợ không lấy được đầy đủ chứng cứ để uy hiếp anh ta.

Nếu như làm giả chứng cứ, vu cáo hãm hại, vậy theo chính sách chế độ mới mà nói, hậu quả rất nghiêm trọng, không có gì khác biệt với chủ động dâng lên bản thân mình vậy.

Đương nhiên, khẳng định tất cả mọi người đều không có ngay thẳng chính trực giống như Lý Hạo Phong kia.

Hay là giống dạng như Trịnh Thiên Hồng, còn có chút nội tình không công khai.

Càng đừng đề cập đến những người được Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư trước đây giới thiệu là minh hữu.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư muốn "đề tỉnh lại" cũng chính là những người kia.

Giờ phút này, chính sách chế độ mới của Bạch Tiểu Thăng đã thông qua, Nhưng vẫn còn đang trong giai đoạn thực hiện, có rất nhiều vấn đề có thể phát sinh, chỉ cần bọn họ đoàn kết cùng một chỗ lại lần nữa, tề tâm hiệp lực, trong bóng tối móc nối lại với nhau, thì cái chính sách chế độ nhỏ bé kia sẽ bị đào đi nguồn đất để sinh tồn, không nói chắc là nhanh mất đi, thì cũng sẽ khô héo không chút sinh khí.

Bạn cần đăng nhập để bình luận