Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1349: Giai cấp cao tầng chưa bao giờ đồng lòng (1)

Quả thật, Trương Ngữ Đắc bỗng nhiên nháo nhào thành ra xấu hổ bản thân mình, nguyên lai hắn tưởng rằng Trình Đông Ngữ muốn phản đối ý kiến của Bạch Tiểu Thăng, nên mới lên tiếng phản đối lại.

Không nghĩ tới, người ta muốn là muốn cái chính sách chỉ đạo cụ thể hơn, bản thân mình bỗng nhiên rống lên, ngược lại xém một chút nữa thì đứng về phía đối lập với Bạch Tiểu Thăng rồi.

Khiến cho Trần Sương Vân ngồi ở bên cạnh Trương Ngữ Đắc cũng có chút cảm giác xấu hổ.

Mà lời nói và việc làm của Trình Đông Ngữ, cũng làm cho mọi người ở đây càng thêm bất ngờ.

Hắn đến tột cùng có chủ ý gì, vậy mà ủng hộ chính sách chế độ mới ? Điều đó không có khả năng đi! Nhất định là sẽ còn có cái gì đó chuyển hướng !

Trong lòng của mọi người tràn đầy "Chờ mong" .

Kết quả, Trình Đông Ngữ quả thật là có phát biểu, nhưng mà lại nói tới mấy điểm đề nghị tạm thời nghĩ tới.

Một chút đề nghị kia, cũng không coi là rõ ràng như thế nào, nhưng mà thái độ của hắn rất tích cực, lại còn chủ động.

Chuyện này khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.

- Ta fuck. Trình Đông Ngữ đổi tính rồi sao?

Hai người Trương Ngữ Đắc và Trần Sương Vân bên này, thậm chí là nhóm mấy người Từ Vân Thông cũng không nhịn được quay đầu liếc mắt nhìn nhau.

Có quỷ mới tin.

Không phải mấy người Chương Tây bọn họ còn không có lên tiếng sao. Những người kia có phản đối hay không?

Rất có thể a !

Rất cao minh a, Trình Đông Ngữ "Ủng hộ", lại làm cho những người bên cạnh hắn kia đều đưa ra ý kiến phản đối, khả năng này là kẻ xướng người hoạ diễn vở kịch song hoàng a !

Ngay tại thời điểm mà tất cả mọi người đều đang cho là như vậy, thì Chương Tây và những người kia cũng đã phát biểu.

Làm mọi người mở rộng tầm mắt chính là, bọn họ cũng tuyên bố ra ý kiến của mình, nhưng tổng thái độ rất rõ ràng là ủng hộ lần cải cách này, sẽ ra sức chống đỡ điều chỉnh các khu vực sản nghiệp.

Những người này, chẳng lẽ đều điên rồi sao.

Hai người Trương Ngữ Đắc và Trần Sương Vân cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Nhóm người trung lập bên phía Từ Vân Thông cũng đều ngốc trệ.

Biểu hiện của Trình Đông Ngữ, Chương Tây và những người này, theo nhận biết của mọi người không phải là người chung một đường a.

Chẳng lẽ, trong chuyện này, bọn họ còn có cái âm mưu gì càng to lớn hơn sao.

Nếu không phải vậy thì làm sao có thể đồng ý, thái độ còn tích cực như vậy !

HIện tại, ngược lại lộ ra những người còn lại, Bạch Tiểu Thăng đứng trên đài lại không quan tâm, còn muốn lắc lư phía trung lập, không có tích cực chủ động. . .

- Mấy người các vị có ý kiến gì không?

Đến sau cùng, vẫn là Bạch Tiểu Thăng hỏi thăm bọn họ.

- Tôi cảm thấy, cái này, cải cách này a, ách, tốt.

Trương Ngữ Đắc lại lần nữa nói ra một câu nói lủng củng không chịu nổi.

Tốt, tốt ở đâu, có đề nghị gì?

Những điều này, hắn hoàn toàn không nói được.

Bởi vì vừa rồi hắn cũng chỉ nhìn lướt thô sơ giản lược qua mà thôi, căn bản cũng không có nghiêm túc suy nghĩ.

Hắn dùng toàn bộ tâm tư để nghĩ, chính là làm sao để cho Bạch Tiểu Thăng đứng vững trên đài, làm sao có thể đối kháng với nhóm mấy người Trình Đông Ngữ bên kia.

Kết quả, ngược lại là người ta ở đối diện lại đưa lên đề nghị, bày tỏ suy nghĩ so với phía bên mình còn mang tính tích cực nhiều hơn.

- Vâng, chúng tôi đều muốn duy trì cải cách, ủng hộ gây dựng lại sản nghiệp.

Trần Sương Vân cũng chỉ nói ra được một câu nói như vậy.

Còn sót lại những người ủng hộ Bạch Tiểu Thăng, cũng chỉ có phụ họa theo một hai câu.

Chỉ có điều, ngay lập tức có tầm mười vị phụ trách khu vực đồng ý với cải cách, thì những người trung lập còn sót lại đó tự nhiên không còn lời nào để nói.

Trông cậy vào việc bọn họ đứng ra phản đối, chuyện kia càng không khả năng.

- Theo tôi cảm thấy chính sách gầy dựng lại sản nghiệp này vô cùng tốt, tập trung kinh doanh hướng theo hình thức chuyên nghiệp sâu rộng, chuyển đổi đánh bóng thương hiệu, quả thực là Thần Lai Chi Bút a.

Từ Vân Thông dẫn đầu tán dương một phen.

Những người còn lại nhao nhao gật đầu, lên tiếng phụ họa.

Đây là đề tài thảo luận thứ nhất mà Bạch Tiểu Thăng đưa ra, xem như thuận lợi nhận được toàn bộ phiếu thông qua.

Toàn bộ quá trình bỏ phiếu, cũng chưa tới hai mươi phút.

Quyết nghị trọng đại như thế, lại còn dính đến lợi ích các phương thế lực, vậy mà chút trở ngại cũng không có, chuyện này quả thực làm cho người ta không thể nào tưởng tượng nổi.

- Có lẽ, mấy người Trình Đông Ngữ muốn đánh ý định quỷ quái gì ở mặt khác.

Hai người Trương Ngữ Đắc và Trần Sương Vân trong lòng vẫn chưa thể buông lỏng, vẫn không dám thư giãn như cũ.

Có thể then chốt là bọn họ đánh ý định quỷ quái gì đây?

Hai người vắt hết óc cũng không nghĩ ra được.

Chẳng lẽ, là muốn mê muội đội hình phía bên mình ?

Nhưng đề tài thảo luận lớn như vậy cũng buông tha, lần đánh lạc hướng này cũng bỏ ra thủ bút quá lớn đi, trả giá quá cao a.

Mấy người Từ Vân Thông cũng hoàn toàn không làm rõ ràng được tình huống đang diễn ra này.

Trong lòng bọn họ tràn đầy sự mong đợi vào màn kịch này, vì cái gì lại không có trình diễn?

Hay là nói. . . muốn kéo dài?

- Đề tài thảo luận thứ nhất đã được mọi người thông qua, vậy bây giờ chúng ta liền tiến hành thảo luận vấn đề tiếp theo.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, tiếp tục nói.

- Cải cách cần một chút thời gian, tôi đã thông qua công ty Tôn Bạch Trí Thắng, một công ty thống kê cơ cấu số liệu chuyên nghiệp, đến hỗ trợ tiến hành cơ cấu lại số liệu, mau chóng điều một số lượng lớn các nhà phân tích lập kế hoạch chuyên nghiệp tại trụ sở của chúng ta tính toán thời gian biểu cho sự điều chỉnh sản nghiệp cho từng khu vực, vì để cho mọi người có thời gian dư dả, tôi đã tăng thêm hai mươi phần trăm thời gian ngoài định mức.

- Hiện tại, kỳ thực ra mà nói thì cái phương án sách lược đang nằm trong tay của các vị chính là độc nhất vô nhị, bên trong đã áp dụng từng chính sách riêng phù hợp cho từng khu vực mà các vị đang khống chế.

- Xin mời lật đến trang thứ hai để xem, tôi cho mọi người thời gian hai mươi phút để có thể hiểu rõ nội dung bên trong.

Bạch Tiểu Thăng nói xong, thì căn phòng họp bỗng nhiên lặng ngắt như tờ, chỉ có âm thanh đồng loạt lật giấy vang lên.

Đây quả thực không giống như là đang họp thảo luận, mà giống như là một khóa học trên giảng đường vậy, lão sư nói lật đến trang nào đó, thì các em học sinh bên dưới ngoan ngoãn làm theo.

Hai người Trương Ngữ Đắc và Trần Sương Vân nhìn thấy nhóm người ở đối diện đều đang nghiêm túc đọc phương án, "Trong lòng không suy nghĩ đến bất cứ chuyện gì khác".

Nghĩ đến một màn mới vừa rồi kia, hai người bọn họ cũng tranh thủ thời gian vùi đầu vào nghiên cứu.

Những người bên phía Từ Vân Thông kia cũng thế.

. . .

Lần đại cải cách này, hạch tâm chính là điều chỉnh các sản nghiệp khu vực, vì vậy nhân sự của các khu vực cải cách không thể trì hoãn vô kỳ hạn được.

Cho nên, đề tài thảo luận đầu tiên của Bạch Tiểu Thăng chính là vẽ ra bản kế hoạch, đề tài thảo luận thứ hai chính là vẽ ra lộ tuyến thời gian phù hợp.

Trương Ngữ Đắc nhìn phương án âm thầm kinh ngạc, các khu vực có bao nhiêu công ty xí nghiệp, khu vực nào cần điều chỉnh cũng phù hợp, khu vực nào cần tinh giản, khu vực nào cần làm lớn, đều có yêu cầu cẩn thận.

Đây quả thực là một bộ phương án cải cách có thể đưa xuống dưới thực hiện.

Để làm ra một cái phương án như thế, cần rất nhiều thời gian, tâm huyết và tinh lực nữa a !

Đám người sợ hãi thán phục.

Bọn hắn không biết chính là, Bạch Tiểu Thăng từ bên kia về đến đây, cùng với Hạ Hầu Khải thỏa thuận xong xuôi, coi như ngay lập tức bắt đầu chuyển hơn một trăm người từ trụ sở, cộng thêm nhân viên được công ty Tôn Bạch Trí Thắng chuyên môn phái đến thu thập số liệu, hợp lại chia ra thành mười lăm tổ, mỗi tổ mười người, tốn thời gian một tuần mới nhanh chóng đưa ra, mỗi một cái phương án đều trải qua ba lần điều chỉnh trở lên, trong đó hai cửa ải là của hai người Bạch Tiểu Thăng và Hạ Hầu Khải.

Loại hiệu suất này, loại trình độ hoàn hảo này, chính là dựa vào nhân lực cùng vật lực to lớn nện ra.

Bắt đầu từ giờ khắc cầm ra trở về sau, thì cho dù là người phụ trách khu vực cũng tuyệt đối không ra lấy ra được một vấn đề nhỏ nào bên trong.

Đương nhiên, cho dù phương án có tốt, thì cũng cần phải có người đi chấp hành.

Người Chấp Hành, chính là người phụ trách khu vực.

- Trình Đông Ngữ Trình tổng nói rất hay, cần một cái chính sách chỉ đạo cụ thể. Tôi cũng đã chuẩn bị cho mỗi khu vực, cũng đã điều động hai nhân viên chế định phương án. Bọn họ sẽ giúp các vị hiểu rõ phương án, phụ trợ thực hiện cải cách.

Thừa dịp bọn họ đang nhìn phương án, Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Bạch Tiểu Thăng điều động người, nói là chỉ đạo, đó cũng là giám sát, thậm chí là nhân viên nghiệm thu.

Những người kia tuyệt đối sẽ không bị người khác thu mua, sẽ không bị quấy nhiễu, bọn họ chỉ nghe theo chỉ đạo từ một mình Bạch Tiểu Thăng, đối với họ thì hắn là người phụ trách duy nhất.

Phía dưới xuất hiện bất kỳ tình huống nào, cũng chỉ sợ sẽ nhanh chóng được đưa đến chỗ của Bạch Tiểu Thăng.

Nhóm người trung lập như Từ Vân Thông bên này, hiện tại thì ngược lại, trong lòng nhất thời lo sợ bất an.

Bạn cần đăng nhập để bình luận