Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1375: Trước giờ đi Châu Âu (3)

Bạch Tiểu Thăng để cho Lâm Vi Vi liên lạc qua với các phương, chuẩn bị mấy ngày gần đây cùng chính phủ kết nối mấy mảnh đất kia.

Đồng thời, Bạch Tiểu Thăng tự mình gọi điện thoại cho Trịnh Đông Tỉnh và Lục Thanh Phong, để cho bọn hắn đại biểu cho các phe phái xí nghiệp đến ủng hộ Trung Kinh.

Coi như chỉ cần Bạch Tiểu Thăng bình thường lên tiếng, hai người cũng sẽ hết sức hỗ trợ, càng đừng nói đến trước mắt Bạch Tiểu Thăng đã trở thành tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa!

Tin tức Bạch Tiểu Thăng thăng chức có thể dấu diếm được người khác chứ sao có thể giấu được hai người này, dù sao thì thân phận của Lục Vân cũng sờ sờ ra đó, Đằng Vân lại là một công ty truyền thông, Lục Vân biết, tất nhiên bọn hắn cũng sẽ biết, huống hồ Bạch Tiểu Thăng cũng không nghĩ đến sẽ gạt hai người họ.

Sau khi Trịnh Đông Tỉnh biết được tin tức việc đầu tiên làm là gọi một cuộc điện thoại, đường đường là chủ tịch Hội Đồng Quản Trị của Thăng Tỉnh quốc tế, là lão tổng của một công ty đã lên sàn chứng khoán, mở miệng liền hai chữ, "Trâu. Bức !"

Sau đó Lục Thanh Phong cũng gọi điện thoại chúc mừng, cũng là sợ hãi thán phục liên tục.

Bọn hắn đối với Bạch Tiểu Thăng đâu chỉ có một chữ Phục, mà còn muốn xem Bạch Tiểu Thăng như thần thánh mà cúng bái.

Bọn hắn là dựa vào bậc cha chú giúp đỡ, Bạch Tiểu Thăng thì có cái gì ?

Mình trần ra trận, một đường ngưu khí hống hống tiến đến loại tình trạng này, tuyệt đối là siêu thần.

Lúc này, hai người đối với yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng, tự nhiên là đều đáp ứng.

Chờ mấy người Bạch Tiểu Thăng hoàn thành tốt toàn bộ sự tình, xe cũng tiến vào khu vực huyện thành, trong huyện thành này một đường còn có một vài vật chắn, nhưng so sánh với trước đó thật tốt hơn nhiều.

Xe taxi vừa chạy vào khu vực hạng mục của xí nghiệp Lạn Vĩ Lâu thì thấy cửa lớn đóng chặt nhưng trước cửa lại có rất nhiều người tụ tập vây xem một cái bảng thông báo lớn.

Lần này mấy người Bạch Tiểu Thăng ngồi Taxi đến, tài xế là người cũng rất hay nói, nhưng trên đường đi bọn hắn phải vội vàng gọi điện thoại, không có cách nào đáp lời.

Giờ phút này thấy những vị khác kia cũng nhìn qua cửa sổ xe, tựa hồ cũng rất chú ý cái hạng mục kia, anh tài xế lập tức lấy lại tinh thần, mở miệng,

- Cậu nói cái hạng mục này a, trước đây đám người kia cứ náo như vậy, có người còn đi tố cáo với cơ quan chức năng. Hắc, hôm nay cũng không biết là như thế nào, đột nhiên đưa ra thông báo, nói muốn trả phòng, còn bồi thường tiền, muốn nội trong hai ngày phải xuất ra tiền! Không chỉ riêng dạng này, thế mà còn đóng cửa không bán Vật liệu xây dựng. Chỗ vật liệu xây dựng chất trong đó, tôi đã nhìn thấy qua, nó giống như là núi vậy, một ngày này không bán, vậy thì tổn thất liền là bao nhiêu a !

Tài xế chậc chậc lên tiếng.

Ba người Bạch Tiểu Thăng nhìn nhau, cười cười, tùy ý ứng tiếng.

Vị tài xế vẫn còn chờ ba người lên tiếng hỏi thăm, kết quả dường như người ta còn không hề hứng thú, lập tức cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không có tiếp tục nói nữa.

Đoạn đường từ chỗ hạng mục này đến nhà Bạch Tiểu Thăng kỳ thực cũng không quá xa, trên đường lại không gặp kẹt xe nên tự nhiên đi cũng rất nhanh.

Ba người Bạch Tiểu Thăng xuống xe ở ven đường, đi bộ về nhà.

Giờ phút này, sắc trời đều đã mờ đi chút, bọn hắn từ buổi sáng ra ngoài, xem như đã chạy đi chạy lại trọn vẹn một ngày.

Sau khi về nhà, mấy người Bạch Tiểu Thăng vẫn như cũ trước tiên đi đến gian phòng của Lão Thái Thái Lý Phượng Quan.

Đi qua mới phát hiện, căn phòng kia cũng đã "Kín người hết chỗ" .

Cha mẹ Bạch Tiểu Thăng, chú thím đều ở đó, thậm chí Bạch Phỉ, Bạch Nhiên, mấy người tiểu bối của Bạch gia đều chạy về.

Thấy Bạch Tiểu Thăng tới, mấy người tiểu bối đều nhao nhao đứng dậy nhiệt tình chào hỏi Bạch Tiểu Thăng.

Dù sao, hiện tại Bạch Tiểu Thăng cũng là người phong quang nhất Bạch gia, căn nhà kiểu đình viện Trung Quốc này, đều là sản nghiệp hắn mua xuống.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười bắt chuyện với mọi người.

- Tiểu Thăng a, cái công ty Đại Phong kia, dự án của bọn hắn đã ngừng lại, còn nói muốn trả phòng đền bù tổn thất cho người mua phòng, việc này có phải là do cậu tìm người xử lý không a?

Bạch gia Tam Thẩm trước mặt mọi người, nhịn không được hưng phấn hỏi, hai mắt sáng ngời.

Nếu là Bạch Tiểu Thăng thật có loại bản lãnh này, vậy thì tốt quá, nói rõ hắn bản lãnh lớn, vậy thì con của nhà mình sẽ có cơ hội tìm được việc làm!

Bạch gia Tứ Thẩm tử cũng trông mong nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng.

Mấy trưởng bối còn lại cũng đầy mắt chờ mong.

Bạch Tiểu Thăng là ai, ánh mắt hết sức sắc bén, tâm tư của mấy lão đại trong giới kinh doanh cũng không thể qua được mắt hắn, chứ không cần nói đến trong mắt mấy vị trưởng bối này chứa đầy dục vọng kia, hắn lập tức cười.

- Nói đến, để cho các vị trưởng bối chê cười rồi.

Mặt mũi Bạch Tiểu Thăng còn tràn đầy tiếc nuối,

- Chúng cháu một ngày này gặp rất nhiều người, tìm rất nhiều quan hệ, thậm chí còn đến hẳn hạng mục của bọn hắn, đáng tiếc tất cả đều vô ích.

- Bất quá may mắn, cũng không biết tại sao, hạng mục của đối phương lại phải ngừng lại, tóm lại cũng là một chuyện tốt.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười trả lời.

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, ánh mắt mấy vị chú thím lộ ra một tia thất vọng, ngay cả một vài tiểu bối của Bạch gia cũng như thế.

- Ôi, tuy Tiểu Thăng ngươi không có xử lý thành công chuyện gì, nhưng hôm nay cũng đi lại mệt mỏi. Trước mắt công trình đã ngừng, không có tạp âm, đêm nay các ngươi nên nghỉ ngơi thật tốt. Ngươi cũng xem như là một người may mắn.

Tam Thẩm cười ha ha, vọt đến một bên.

- Hóa ra là như thế.

- Không phải là do mấy người Tiểu Thăng tìm người đến giúp xử lý.

- Cũng đúng, người ta là một công ty lớn, làm sao lại nghe lời một người như ngươi mà tùy tiện đình công chứ.

- Ta đã sớm nói a, chuyện này vẫn là do bên phía người ta xảy ra chuyện !

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn bọn hắn, không nói gì.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đứng sau lưng Bạch Tiểu Thăng nhìn nhau, cũng không lộ vẻ gì biến hóa.

Ngược lại là Bạch Phỉ, Bạch Nhiên thấy mấy người thân của mình như vậy đều có mấy phần không vui. Bất kể như thế nào, Bạch Tiểu Thăng là đã dốc sức vì mọi người, không có công lao cũng có khổ lao, sao có thể nói như vậy chứ.

Bạch Minh Hành, Lý Thu Vân nhìn con trai, trong mắt nhiều thêm một phần nghi hoặc, không ai hiểu con bằng cha mẹ, bọn hắn luôn cảm giác cũng không phải là như thế.

Lão Thái Thái Lý Phượng Quan cũng cười mỉm nhìn cháu trai, Lão Thái Thái gần chín mươi tuổi, cơ trí làm sao mấy người trẻ tuổi có thể sánh bằng chứ, lại cũng không nói gì thêm, chỉ là cất giọng nói,

- Thời gian cũng không còn sớm nữa, mọi người đến dùng cơm đi.

Lão nhân gia ra lệnh một tiếng, mọi người Bạch gia lại vui vẻ đứng dậy.

Khó được cơ hội mọi người cũng tề tụ một chỗ, Bạch gia bày một bữa tiệc lớn, náo nhiệt phi thường.

. . .

Hai ngày sau, cơ nghiệp của Đại Phong triệt để hoàn tất bồi thường cho người mua phòng bị hủy hợp đồng, kết thúc hoàn tất, Bạch Tiểu Thăng mới thông báo cho chính phủ bên này tổ chức cùng với các xí nghiệp bên ngoài, đi đến khảo sát hạng mục Lạn Vĩ lâu.

Cùng ngày, tin tức này cũng kinh động đến các phương

Giới kinh doanh các phương mới biết rõ, chính phủ muốn đem huyện vực kia tiến hành quy hoạch trọng điểm, Lạn Vĩ Lâu sẽ trở thành căn cứ cho đợt quy hoạch này!

Chính phủ cũng cưỡng chế đưa khu xưởng rời xa khu dân cư.

Lập tức, giá đất ở Chu Biên ngay lập tức tăng lên nhanh chóng !

Đôi cha con tổng giám đốc của cơ nghiệp Đại Phong, cùng ngày đó liền gấp rút liên hệ với bên phía Vạn Hòa, bày ra một bộ không tiếc gì muốn xé bỏ hợp đồng.

Đáng tiếc là, Vạn Hòa nói cho bọn hắn biết, cái hạng mục kia đã rơi vào quyền quản lý của Tuyết Liên Vạn Hòa, mà Quý Thị trưởng đã lên tiếng, đảm bảo quyền quản lý của Tuyết Liên Vạn Hòa.

Cha con Lôi Đại Phong còn muốn tổ chức nhân viên đến nháo sự, cũng bị mấy người của cơ quan chức năng giam lại, Trung Kinh bắt đầu yêu cầu điều tra các xí nghiệp của bọn họ tại Trung Kinh.

Tình huống tiếp theo cũng không có rõ ràng, chỉ là mấy ngày về sau, Bạch Tiểu Thăng ngẫu nhiên nhìn thấy một bài báo trên mạng ——

Cha con Lôi Đại Phong bị tố cáo.

Cứ như vậy, Bạch Tiểu Thăng ở nhà mấy ngày, mọi chuyện đều xử lý thích đáng, mới cáo biệt cha mẹ, bà nội lại lần nữa quay trở về Lâm Hải.

Sau khi trở lại Lâm Hải, mấy người Bạch Tiểu Thăng mất hai ngày để chuẩn bị những bước cuối cùng.

Ngày thứ ba sau khi trở về Lâm Hải, sáng sớm, Bạch Tiểu Thăng liền lên máy bay hướng Châu Âu, chính thức lên đường đi Châu Âu.

Ba người Bạch Tiểu Thăng định tám giờ sáng có mặt ở sân bay, nhưng vì vấn đề thời tiết ở Châu Âu, chuyến bay delay thêm một giờ, bọn họ đến chín giờ mới lên máy bay.

Sau đó, bọn họ còn bay hơn mười một giờ mới có thể đến đích.

Đến lúc đó, bên này là tám giờ tối, bên kia là mười hai giờ trưa. Sau khi đi qua, tự nhiên lại muốn quay lại.

Thorne cũng là có lòng, sớm nói cho Bạch Tiểu Thăng biết bọn họ tổ chức tiệc nghênh đón vào ban đêm.

Như vậy, sau khi đáp xuống đất Bạch Tiểu Thăng cũng có thời gian nghỉ ngơi thật tốt trước.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên cảm tạ một phen.

Bạn cần đăng nhập để bình luận