Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1378: Demi Rose sắp bùng lửa giận (1)

Tiếp theo đó, hắn chính là một võ sĩ chuyên nghiệp có tốc độ cao, cũng đều cảm thấy hoa mắt, thậm chí còn không kịp phòng ngự.

Đối phương đánh mạnh vào sau tai hắn, rồi yết hầu, đều là những vị trí yếu ớt, khiến cho hắn trong nháy mắt đánh mất sức chiến đấu, lại càng không biết cánh tay hắn bị đánh vào vị trí gì, khiến cho loại cánh tay cứng như thép của hắn, thế mà tê dại bất lực, giống như mì sợi.

Cuối cùng, đối phương đấm thẳng vào mặt hắn, đẩy hắn bắn lui ra ngoài.

Trong lúc hai mắt Harisson còn đang mơ hồ, đôi tai chỉ thấy vù vù, lại rõ ràng nghe được lời cảnh cáo đến từ đối phương, cái âm thanh lãnh khốc biến ảo khôn lường, khiến cho hắn vẫn còn cảm thấy trái tim băng giá "Lần sau, sẽ không đơn giản như vậy !"

Harisson đã từng cảm thấy, cho tới nay, bản thân mình chưa biết điều gì gọi là sợ hãi cả.

Nhưng mà lần này, hắn cảm thấy sợ từ tận đáy lòng, đối với một bên trong nháy mắt quá mức mạnh mẽ, gần như nghiền ép hắn hoàn toàn.

Trong đầu Harisson lúc này, còn không tự chủ được nhớ tới huấn luyện viên trước kia của mình, ông cụ già ấy đã nói với hắn một câu.

- Vĩnh viễn không nên coi thường người Châu Á người, đặc biệt là Trung Quốc, càng không nên trêu chọc bọn họ ! Có lẽ, cậu sẽ chạm phải một trăm kẻ yếu ớt, nhưng cuối cùng cậu sẽ gặp phải người thứ một trăm lẻ một vô cùng mạnh mẽ ! Anh ta sẽ dạy cho cậu biết rõ rằng, cái gì gọi là Kungfu! Cho nên, cố gắng giữ được thái độ khiêm tốn, đặc biệt là đối với người Trung Quốc!

Sau khi nắm đấm của Harisson trở nên"Cứng rắn", không biết câu nói này sớm đã ném đến nơi nào lên chín tầng mây, nhưng mà hôm nay, tại thời khắc này, trí nhớ lại ùa về với hắn.

Giờ phút này, Harisson cẩn thận từng li từng tí nhìn vào cái rèm vải, mắt lộ ra vẻ kính sợ, nhỏ giọng nói với Demi Rose, vội vàng khuyên nhủ,

- Tiểu thư Demi Rose, tôi cảm thấy chúng ta vẫn là bớt trêu chọc anh ta thì tốt hơn, người này biết Kungfu!

Kungfu ?

Ta tốn bao tiền của thuê loại phế vật như ngươi làm vệ sĩ riêng, chính là vì để ngươi ở trong thời điểm quan trọng như vậy nói cho ta biết, hắn biết Kungfu võ thuật?

Demi Rose tức giận trừng mắt nhìn Harisson, thấp giọng mắng,

- Đồ rác rưởi ! Anh làm tôi bị mất mặt ! Nhanh, lại đi gọi hai người nữa đến đây, tôi không tin, một mình anh ta đánh được ba người, trừ phi các người đều là đàn bà với hai tay mềm mại vô lực!

- Chuyện này không ổn ạ, đây đang ở trên máy bay.

Gương mặt Harisson lập tức trở nên khó xử, không nhịn được nhìn về phía xa xa.

- Tôi biết ông chủ của công ty hàng không này, xảy ra bất kỳ chuyện gì, tôi sẽ chịu trách nhiệm!

Demi Rose tức giận nói.

Harisson lúc này mới gian nan gật đầu, đang muốn đi gọi người.

Bất quá, không đợi hắn rời đi, ở chỗ ngồi bên trên phía trước, một người đàn ông đứng dậy đi tới.

Hắn vóc dáng rất cao, thân hình to lớn, ánh mắt lạnh lùng vô cùng, biểu hiện càng băng lãnh.

Người đàn ông này trực tiếp đi tới, đứng ở bên cạnh chỗ ngồi của Bạch Tiểu Thăng, cũng chặn đường đi của Harisson.

Hắn tự nhiên là Lôi Nghênh.

Lôi Nghênh ngồi cũng gần với bên này, mọi chuyện phát sinh, đều vô cùng rõ ràng.

- Các người muốn làm gì ông chủ của tôi?

Lôi Nghênh nói giọng rất nhỏ, tựa hồ sợ ảnh hưởng đến Bạch Tiểu Thăng, giọng điệu lại không khách khí,

- Tôi khuyên các người, tốt nhất từ bỏ tính toán của các người !

Demi Rose nhìn thấy người hung hãn này có thể là cấp dưới của nam nhân độc ác kia, thế mà còn ra mệnh lệnh giống nhau, uy hiếp đến mình, lập tức vô cùng tức giận.

Harisson cũng trầm mặt xuống.

Tại sao, chính mình thế mà bị người Châu Á đồng hành đến uy hiếp !

Vừa rồi người kia là cao thủ võ thuật, còn gã to con trước mặt này cũng sẽ rất giỏi sao ?

Người người đều giỏi kungfu, thật kỳ lạ !

Gã to con cơ bắp này rất có khả năng luyện tập quyền anh !

Vừa nghĩ tới nghề võ sĩ boxing này này, sự tự tin trong Harisson lại lần nữa nhóm lửa, đây là cơ hội tốt để mình vãn hồi mặt mũi với tiểu thư Demi Rose.

Chỉ cần mình muốn, đối phương sẽ phải quỳ xuống!

Harisson lập tức tinh thần trở nên sáng láng, bước nhanh đến phía trước, hung ác nói,

- Chuyện chỗ này còn không tới phiên ngươi nói chuyện.

- Tránh ra cho ta !

Harisson cực kỳ không coi trọng, trong lúc nói chuyện, một cú đấm móc đánh lén, đấm thẳng vào bụng Lôi Nghênh.

Một cú đấm của võ sĩ boxing chuyên nghiệp, đã nhanh lại nặng, nếu như dính phải, cho dù đối phương có to con cũng phải nằm xuống.

Harisson hoàn toàn tự tin.

Mi mắt Lôi Nghênh vẫn hờ hững, nhìn thấy cú đấm tung đến, lại căn bản không có trốn tránh.

Cú đấm kia trúng vào bụng Lôi Nghênh, phát ra tiếng như đấm vào lốp xe cao su, Harisson cảm giác nắm đấm của mình bị bật ngược trở về.

Harisson lập tức sững sờ.

Cơ thế Lôi Nghênh chỉ hơi rung nhẹ, không bị xảy ra chuyện gì, mí mắt ngước lên, lạnh lùng nhìn về phía hắn,

- Võ sĩ chuyên nghiệp?

Con ngươi trong mắt Harisson lập tức trừng lớn, không thể tưởng tượng nổi nhìn đối phương.

Bình tĩnh mà xem xét, cú đấm kia đến hắn ăn phải cũng đều không chịu đựng nổi !

Thế mà đối phương như không có việc gì !

Lôi Nghênh vung bàn tay vòng lên, trực tiếp đập vào phần gáy của Harisson, Harisson rõ ràng muốn tránh né, nhưng mà cái tay kia rõ ràng rất chậm, lại làm cho hắn không thể tránh khỏi.

Sau đó, Harisson cảm giác xương gáy của chính mình bị rung động, dường như lúc nào cũng có thể bị cái tay kia bóp nát.

Lập tức, Harisson hoảng sợ nhìn vào Lôi Nghênh.

Gã to con này cùng người thanh niên trẻ tuổi kia, đều có thân thủ biến thái quỷ dị!

Chính mình căn bản không thể trêu vào.

- Không nên quấy rầy ông chủ của tôi nghỉ ngơi, ok ?

Lôi Nghênh nhìn chằm chằm vào mắt Harisson, rất chân thành hỏi.

Cũng là đang cảnh cáo !

- OOOOO

Harisson muốn mở miệng, lại cảm giác cái cổ họng không thể động đậy, lập tức liên thanh trả lời.

Cũng không biết là đáp ứng, hay là kêu đau.

Bất quá hắn lập tức liền có dấu hiệu chảy nước mũi nước mắt.

Gặp quỷ ! Thật sự gặp quỷ ! Vì cái gì hôm nay gặp phải hai người Châu Á đáng sợ, võ sư Kungfu! Sư phụ không có lừa mình !

Ánh mắt Harisson hoảng sợ.

Lôi Nghênh buông tay ra.

Harisson sờ lấy phần gáy, cấp tốc lui lại, căn bản không còn dám mảy may tới gần Lôi Nghênh, càng là e ngại nhìn lại Demi Rose.

Vừa mới xảy ra những điều này, Demi Rose thu hết vào mắt, đầu tiên là cô ấy phẫn nộ, cảm giác xấu hổ, sau đó lại hai mắt tỏa ánh sáng nhìn lại Lôi Nghênh.

- Tôi cho anh mười vạn bảng Anh một tháng, anh, làm vệ sĩ cho tôi!

Demi Rose gọn gàng linh hoạt nói.

Lôi Nghênh khinh miệt lườm cô ấy một chút, tựa hồ vô cùng khinh thường khoản tiền lớn ấy.

Hắn lại quay sang nhìn uy hiếp Harisson, đưa tay nhẹ nhàng đem một góc rèm vải ở chỗ ngồi của Bạch Tiểu Thăng, nhẹ nhàng kéo san bằng, sau đó xoay người quay đi.

- Lại không thèm nhìn mình !

Demi Rose kinh sợ nhìn theo bóng lưng Lôi Nghênh, nhìn về phía chỗ ngồi của Bạch Tiểu Thăng.

Vừa nghĩ tới người thanh niên trẻ tuổi mang theo mấy phần lười biếng mấy phần đẹp trai, còn có nét mặt đối với mình có mấy phần lạnh lùng, tâm trạng của cô ấy lại bùng lên lửa giận.

Giờ phút này, gã Harisson kia, mặt đều trắng bệch, run giọng nói với Demi Rose,

- Tiểu thư Demi Rose, người này, chúng ta không đối phó được. . .

Thừa nhận không địch lại, thật sự mất mặt.

Nhưng mà không thừa nhận, một lát nữa bị đánh, vậy thì không chỉ có mất mặt. . .

Cho dù năm người như hắn trên máy bay này, đoán chừng phải gấp đôi mới tạm đối phó được với hai người kia.

Harisson vốn tự xưng bản thân là nhà vô địch Quyền Anh hạng nặng, nhưng đó là cho thiếp vàng trên mặt mình, nếu không phải như vậy làm sao lại chỉ làm vệ sĩ cho Demi Rose !

Danh hiệu vô địch Boxing của hắn là đạt được trong giải đấu nhỏ, trong giải đấu lớn mà hắn tham gia, hắn đã bị nhà vô địch hạ nock-out.

Nghe thấy Harisson run sợ, Demi Rose tức giận đến quá mức, quay về hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái,

- Cút!

Harisson thật vô cùng nghe lời, đột nhiên gật đầu, nhanh nhẹn rời đi.

Demi Rose nhìn theo bóng lưng Harisson, lại nhìn xem rèm vải ngăn trước mắt, tức giận đến mức khoé mắt run rẩy.

Chính mình nuôi một đám heo !

Người nam nhân đáng giận này, thực sự khó mà đối phó được !

Demi Rose tức giận dậm chân.

Sau một giờ đồng hồ, bên trong khoang hành khách Bạch Tiểu Thăng mơ màng tỉnh lại, vươn giãn thân eo.

Ngủ thật ngon giấc.

Bạch Tiểu Thăng kéo rèm vải ra, lại liếc nhìn chỗ ngồi của cô nàng xinh đẹp bên cạnh, đang biểu hiện tức tối phẫn uất, nghiến răng nghiến lợi, lại thành thành thật thật.

- Vẫn rất đàng hoàng nha.

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng cười thầm, không để ý tới cô ấy nữa.

Demi Rose đâu có thành thật, nghĩ mưu trọn vẹn một giờ, làm như thế nào để thu thập Bạch Tiểu Thăng, đáng tiếc không có bất kỳ biện pháp nào.

Ai kêu, cô mang theo bầy rác rưởi đi cùng, bị tùy tùng duy nhất của người ta dọa sợ.

Sau khi trở về, tôi muốn đem đám rác rưởi kia sa thải tất cả, một tên cũng không để lại ! Demi Rose chỉ có thể ở trong lòng hạ quyết tâm với người của mình.

Đoạn thời gian này, trên khoang máy bay xem như yên ổn.

Nguyên lai tưởng rằng Demi Rose sẽ gây rất nhiều phiền phức, thế mà không tiếp tục đòi sai khiến bọn hắn, càng không có gây sự với nhân viên nam hàng không.

Điều này thật làm cho những tiếp viên hàng không nam đó, có vui mừng, lại thấy mất mát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận